Chương 103: Kochou Kanae lần đầu leo lên người máy
Tên Ayakashi buông lời lập flag sau, tập trung nhắm bắn Kochou Kanae, lại không để ý đến, từ phía sau lưng đang dần tiếp cận đến sáu thân ảnh sặc sỡ.
“Thiếu chủ nhìn kìa, ở đằng kia là một tên Ayakashi!” Ryunosuke chú ý đến một thân ảnh lén lút trước mắt, đối với Shiba Takeru nói.
Mọi người ở đây nghe tiếng cũng nhìn lại, rất nhanh liền nắm rõ tình hình chiến trường.
“Tên Ayakashi đó dự định tập kích khách nhân của chúng ta, Ryunosuke!”
“Có tôi thưa thiếu chủ!”
“Cậu dùng Thủy Tiễn t·ấn c·ông tên kia, Genta, Chiaki và ta giải quyết tên này, Mako và Kotoha hai người đi đến trợ giúp khách nhân tiêu diệt nanashi.”
“Rõ!”
Theo Shiba Takeru nhanh chóng phân phó, đoàn người cũng nhao nhao hành động.
Thủy Tiễn!
Chíu chíu chíu chíu chíu!
“Gahh!”
Tên Ayakashi b·ị đ·ánh lén bất ngờ, không kịp đón đỡ liền đã trúng liên tiếp mấy phát thủy tiễn, ngã bay ra ngoài.
“Xem tui đây!”
Hơi thở của Sấm Sét, thức thứ nhất, Tích Lịch Nhất Thiểm!
Umemori Genta học Hơi thở của Sấm Sét có mấy tháng, đã có thể dễ dàng thi triển ra kiếm chiêu, anh như một vệt sáng thoáng qua trong chớp mắt, khi dừng lại, đã xuất hiện phía sau lưng tên Ayakashi, mà cái sau đã mất đi một cánh tay cầm súng.
Umemori Genta cũng không có nhắm vào đầu của tên Ayakashi, mặc dù cũng là bọn quái vật uy h·iếp tính mạng con người, thế nhưng sinh mạng của thứ này cũng không như bọn quỷ ở thế giới thanh gươm diệt quỷ, chỉ cần chém mất đầu là được, còn phải cần một nguồn năng lượng mạnh mẽ để triệt để phá hủy thân thể của chúng mới được.
Đây cũng là lý do mỗi lần hạ gục bọn chúng là lại có một v·ụ n·ổ nhỏ xảy ra.
Nhưng Umemori Genta chỉ cần tước đi khả năng phản kháng của kẻ địch là được, triệt để dứt điểm tên Ayakashi này, là nhiệm vụ của Shiba Takeru và Tani Chiaki!
Hỏa trảm! Mộc trảm! Oanh!
Hai đạo đỏ xanh trước sau lấp lóe, một t·iếng n·ổ vang lên, hạ gục tên Ayakashi!
“Vậy ra đây là cách mọi người chiến đấu.”
Kocho Kanae lúc này được sự giúp đỡ của Shiraishi Mako và Hanaori Kotoha cũng đã giải quyết xong bọn quái vật, nhìn thấy cảnh các Shinkenger chiến đấu mà mang theo đặc hiệu chân thật như vậy cũng rất là bất ngờ.
Các kiếm chiêu trong kỹ thuật Hơi thở chỉ là làm người khác nhìn thấy đặc hiệu, nhưng những thứ đó là do khí thế, hành vi, ánh sáng mà tạo thành ảo giác mà thôi, cũng không phải là thật sự.
So sánh với đó, sức mạnh văn lực mà các Shinkenger sử dụng là chân chân thật thật có thể tạo ra nước lửa, tựa như mỗi người đều có riêng cho mình huyết quỷ thuật vậy.
Kochou Kanae thử ước lượng khả năng của hai bên, khả năng là văn lực cao cấp hơn, nhưng cũng khó có thể học tập hơn, nhưng nếu hai bên đối đầu thì phải đánh mới biết được.
Dù sao năng lực cũng chỉ là năng lực, sẽ tùy vào từng người mà khác nhau.
“Tiểu thư, nguy hiểm vẫn chưa kết thúc xin đi theo chúng tôi.”
Lúc này, Shiraishi Mako đi đến bên cạnh lên tiếng, lôi Kochou Kanae ra khỏi suy nghĩ lung tung.
“Nguy hiểm, quanh đây vẫn còn có kẻ địch?”
Kochou Kanae nghi ngờ hỏi thăm, nhưng cũng cảnh giác cầm lên Nhật Luân kiếm, đi theo Shiraishi Mako và Hanaori Kotoha hai người.
“Xung quanh không còn kẻ địch khác.” Shiraishi Mako lắc lắc đầu nói.
Không có vậy còn chạy làm gì? Kochou Kanae trong đầu nghi hoặc, nhưng không đợi cô hỏi, Shiraishi Mako đã nói tiếp:
“Các Gedoushu đều có hai mạng, một là bình thường, sau khi b·ị đ·ánh bại liền sẽ hóa thành khổng lồ, nên chúng ta phải mau chạy ra phạm vi nguy hiểm.”
“Hóa thành khổng lồ?” Kochou Kanae kinh ngạc, muốn hỏi thêm điều gì, đột nhiên cảm nhận được mặt đất đang rung động, quay đầu nhìn lại, đã thấy một thân ảnh cao ước chừng 50 mét đứng sừng sững ở đó.
“Gahh! Bọn Shinkenger đánh lén hèn hạ, xem ta trả đũa đây.” Tên Ayakashi tức tối tuyên bố, cầm trong tay thanh súng trường không làm bất kỳ nhắm bắn nào, cứ thế mà loạn xạ bóp cò.
“Không thể để tên này làm càng được.”
“Được.” Tất cả mọi người triệu hồi ra chiết thần tiến hành hợp thể, mà Kochou Kanae cũng trong lúc gấp rút mơ mơ màng màng đi theo ShiraiShi Mako tiến vào khoang điều khiển.
ShinkenOh, DaikaiOh và từ Ngưu chiết thần mà thành MouGyuuDaiOh, ba cái người máy tạo thế tam giác bao vây tên quái vật.
“Tên kia! Đã ăn c·ướp mà còn la làng, không phải ngươi cũng dự định đánh lén người khác sao? Bây giờ b·ị đ·ánh lén ngược lại rồi đi ra kêu ca?”
Ikenami Ryunosuke điều khiển ShinkenOh, không chút khách khí đối với tên Ayakashi nói.
“Hừ đừng tranh luận với hắn, chúng ta mau mau tiến công, để cho hắn biết chúng ta không chỉ đánh lén, còn có thể đánh hội đồng.” Tani Chiaki phủi phủi tay, đối với Ikenami Ryunosuke nói.
“Chiaki, điều này không hay chút nào, không thấy chúng ta còn có khách ở đây sao?” Ikenami Ryunosuke đối với Tani Chiaki phàn nàn, lại quay sang Kochou Kanae, nói: “Tiểu thư Kochou, xin thứ lỗi cho sự thất lễ này của chúng tôi.”
“Không có việc gì, mọi người vẫn là lo tập trung chiến đấu đi thôi, không thể để tên này gây p·há h·oại thêm.” Kochou Kanae đứng ở vị trí của Shiba Takeru, biểu thị cô không quan tâm chuyện này.
“Tiểu thư Kochou nói đúng, chúng ta nên tập trung xử lý tên Ayakashi này trước.” Shiba Takeru lúc này cũng liên tuyến đồng ý nói.
“Được!” Tất cả mọi người đồng lòng, bắt đầu tiến công.
“Các ngươi vậy mà thật đánh hội đồng.” Tên Ayakashi thấy được tình thế không ổn, luống cuống nói.
Các Shinkenger cũng không để ý đến hắn vẫn tiếp tục tiến công, đạn trong súng của hắn bắn loạn xạ, cũng bằng một cách thần kỳ nào đó không trúng bất kỳ một phát nào, ba người máy theo thế công cứ thế mà đ·ánh đ·ập.
“Gahh! Đáng ghét, nanashi đâu rồi, còn không mau mau mang đại pháo của ta ra đây!” Tên Ayakashi một bên đau khổ chống đỡ, một bên hô lớn.
Ánh hồng lấp lóe, bốn tên nanashi khổng lồ từ giữa kẽ hở đi ra, trên vai vác lấy một khẩu đại pháo.
“Tốt lắm! Khai hỏa, khai hỏa, mau mau khai hỏa!” Tên Ayakashi thấy được viện binh tới gấp rút kêu lên.
Đáng ghét! Nếu không phải đoàn xạ kích của hắn không bày ra được trận hình bao vây liền đã bị một cái Shinkenger đón đầu p·há h·oại, hắn chắc chắn sẽ không luân lạc đến chật vật như thế này.
Tên Ayakashi trong lòng oán thầm, thình lình quên đi là ai tham công liều lĩnh, quyết định nhanh chóng t·ấn c·ông Kochou Kanae.
“Mọi người xử lý tên này đi, bốn tên này cứ để cho tôi giải quyết.”
Shiba Takeru cũng chú ý đến khẩu pháo khổng lồ kia, đối với những người khác chào hỏi, ngay lập tức lách người cầm ra cây súng của Ngưu chiết thần, mong muốn ngăn chặn bọn chúng từ xa xạ kích.
Thế nhưng lần này, là nanashi nhanh hơn một bước!
Oanh!
“Ahh!”
“Genta, cậu có sao không?”
Đạn pháo khai hỏa, đánh trúng DaiKaiOh ngã ngửa, phá tan thế gọng kìm của các Shinkenger.
“Tui không sao, mọi người cứ bình tĩnh tập trung đánh tên Ayakashi kia đi, đừng cho hắn kéo dài khoảng cách nổ súng.” Umemori Genta một bên nói, một bên điều khiển DaiaiOh từ từ đứng dậy.
“Mọi người đừng lo, bọn chúng sẽ không có cơ hội khai hỏa nữa đâu.”
Shiba Takeru lúc này cũng lên tiếng, đại pháo trong tay cũng đã tích súc xong năng lượng, nhắm thẳng ngay bốn tên nanashi một phát tất sát.
Mãnh Ngưu Pháo! Oanh!
“Chúng ta cũng lên nào.” Ryunosuke thấy được Shiba Takeru lấy được chiến quả, kêu gọi mọi người cùng nhau t·ấn c·ông.
“Được!”
Các Shinkenger nhao nhao rút kiếm ra, chỉ hướng tên Ayakashi, xoay vòng chân kiến hoàn.
“Tiểu thư Kochou, chúng ta cùng làm nào?”
“A?! Nhưng mà tôi không có văn lực.” Kochou Kanae nghe được lời Hanaori Kotoha nói cũng có chút ngạc nhiên hỏi lại.
“Không có việc gì, coi như là tham gia nghi lễ đặc biệt của chúng tôi đi.”
“Đúng vậy đúng vậy.”
Ryunosuke và Mako cũng gật đầu đồng ý.
Kochou Kanae có chút không hiểu những người này, không phải chuyện quan trọng bây giờ là ưu tiên xử lý địch nhân sao, làm thế nào lại đến quan tâm việc không đâu rồi?