"Phu nhân! Nhị thiếu gia cùng nhị thiếu phu nhân đã trở về rồi"
"Được! Các người lui hết đi"
"Vâng thưa phu nhân"
Những ngày qua Triệu Tử Duệ không có trở về phủ, trong lòng Duệ mẫu chính là rất lo lắng, bà cho người ra ngoài tìm khắp nơi, tất cả đều không có kết quả, bà hết cách chỉ đành ở trong phủ hằng ngày ăn chay niệm phật cầu mong cho hài tử của mình sẽ bình an vô sự
Hôm nay nghe được tin Triệu Tử Duệ đã trở về bà vô cùng vui mừng thế nhưng không ngờ Triệu Tử Duệ trở về lại còn mang theo Liễu Như Yên
(Đứa nhỏ này, con lại định làm gì nữa đây?)
Liễu Như Yên lần này trở về tuy có chút lo lắng thế nhưng hiện giời đối với nàng không có gì đáng sợ hơn việc phải rời xa Triệu Tử Duệ
Triệu Tử Duệ mỉm cười nắm chặt tay của Liễu Như Yên cả hai cùng nhau đi thẳng đến chổ của Duệ mẫu
"Mẫu thân, Tử Duệ cùng nương tử đã về rồi đây"
Duệ mẫu lạnh lùng bảo Triệu Tử Duệ ra ngoài để bà nói chuyện riêng với Liễu Như Yên thế nhưng Triệu Tử Duệ lại không chịu rời đi mà cùng Liễu Như Yên đột nhiên quỳ xuống
"Mẫu thân! Tử Duệ bất hiếu đã giấu diếm người bấy lâu nay, sau lần sơ sẫy té ngả từ trên cây xuống nhờ trời ban ân Tử Duệ đã tỉnh táo lại"
Duệ mẫu nghe qua trong lòng chợt bừng sáng lên mừng rõ vội bước đến để đỡ Triệu Tử Duệ thế nhưng Triệu Tử
Duệ lại lắc đầu quyết không đứng lên
"Mẫu thân chằc chắn người cũng đã biết chuyện của Tử Duệ và nương tử rồi có đúng không?"
Duệ mẫu không có trả lời mà chỉ im lặng lắng nghe Triệu Tử Duệ nói tiếp
"Con cũng hiểu nổi lòng của người thế nhưng người cố ép nương tử rời xa Tử Duệ vậy người có từng nghĩ qua cảm nhận của con hay chưa? Lần này cùng nương tử trở về đây, Tử Duệ mong muốn mẫu thân có thể bình tỉnh mà suy xét, Tử Duệ và nương tử tuy đều là nữ nhân, thế nhưng chuyện đó cũng không thể ngăn cản được việc chúng con là thật lòng với nhau, mẫu thân! Tử Duệ không thể nào không có nương tử ở bên cạnh được"
Triệu Tử Duệ cùng Liễu Như Yên liền dập đầu xuống dưới chân Duệ mẫu
Duệ mẫu trong lòng giờ đây vẫn đang rất rối rắm, làm sao có thể trách ai ngoài chính bản thân mình, năm đó chỉ vì củng cố địa vị của mình bên trong Triệu gia bà đã cố tình dưỡng nữ nhi của mình thành một nam nhân chân chính, giờ đây chuyện đã đi đến bước đường này có quay đầu cũng không còn kịp nữa.
"Được rồi! Hai đứa đứng lên đi, mẫu thân cũng già rồi không muốn nghĩ ngợi thêm nữa, sau này mọi chuyện cứ tùy hai đứa"
Triệu Tử Duệ cùng Liễu Như Yên vui mừng nhìn nhau sau đó lại dập đầu đa tạ Duệ mẫu
"Được rồi! Còn không nhanh đứng lên thì ta sẽ đổi ý đó"
"Dạ! Chúng con đứng lên ngay đây"
Liễu Như Yên lúc này mới mím môi nói từng chữ
"Mẫu thân! Sau này Như Yên vẫn sẽ hiếu thuận với người và sẽ chăm sóc tướng công thật tốt"
Duệ Mẫu lúc này mới buông lỏng cơ mặt, bà khẽ mỉm cười xoa đầu Liễu Như Yên
"Mẫu thân lúc trước đúng là không tốt, đã khiến con phải chịu khỗ nhiều rồi"
Liễu Như Yên nước mắt lưng tròng nhưng vẫn mỉm cười
"Mẫu thân Như Yên không có khỗ, mẫu thân cũng không sai"
Tự Duệ liền chen ngang
"Mọi chuyện đã qua rồi sau này đều sẽ là những ngày hạnh phúc của cả nhà ta"
Duệ mẫu liền mỉm cười gật đầu không ngừng
"Đúng đúng, à... Ta phải báo cho lão gia biết Duệ Nhi đã tốt hơn rồi, chắc chắn phụ thân con sẽ vui mừng đến không khép được miệng"
"Mẫu thân chúng con cũng muốn đi cùng người"
"Được được chúng ta đi thôi"
Tối hôm đó bầu không khí trở nên náo nhiệt linh đình, Triệu lão gia cứ cười tươi suốt cả buổi tiệc. Đối với ông dù
Triệu Tử Duệ có như thế nào thì ông đều yêu thương
Vốn ông cùng mẫu thân của Triệu Tử Duệ chính là thanh mai trúc mã thế nhưng phụ mẫu của ông lại ngăn cấm hai người đến với nhau, vì so về gia thế thì nhà ngoại của Triệu Tử Duệ không thể so bì với nhà ngoại của Triệu Tử Kiệt, do vậy phụ mẫu của ông đã chọn Lý thị làm chính thất cho ông, sau này chính ông đã nhiều lần dập đầu van xin mới có thể rước được mẫu thân của Triệu Tử Duệ về làm thiếp thất
"Lão gia! Ông uống ít thôi"
"Haha hôm nay chính là ngày vui của Triệu gia ta, ta uống thêm một chút thì cũng có sao?"
Triệu Tử Duệ liền đứng lên nâng chén tiếp lời
"Phụ thân nói đúng đó mẫu thân, hôm nay Duệ Nhi xin kính cha một chung, đa tạ cha bao nhiêu năm qua vẫn luôn yêu thương mẫu thân cùng Tử Duệ, đa tạ phụ thân đã không từ bỏ Duệ Nhi, sau này Duệ Nhi sẽ hết lòng hiếu thuận với người, mẫu thân và cả Đại nương nữa".
Lý Thị nghe Triệu Tử Duệ nhắc đến tên mình trong lòng có chút ray rứt, bởi vì bà trước giờ chưa từng xem Triệu Tử Duệ và mẫu thân của hắn là người nhà
Tuy bề ngoài bà không có nói ra hay là có hành vi lỗ mãn giống như Triệu Tử Kiệt, thế nhưng đúng là bà không thể thích bọn họ. Thử hỏi có người nào lại mong muốn phu quân của mình lại có tam thê tứ thiếp cơ chứ
Giờ đây Triệu Tử Duệ chính là đặt một cái thang cho bà leo xuống chẳng lẽ bà lại cố tình làm ngơ, như vậy lại càng thêm dại dột, bà khẽ mỉm cười đối diện với Triệu Tử Duệ
"Duệ Nhi đúng là đứa trẻ ngoan lại còn hiếu thảo nữa, lão gia ngài đúng là rất có phúc khí nga..."
Triệu lão gia lại càng vui vẻ cười sảng khoái, Triệu Tử Duệ miệng cười tươi lén lút nắm lấy tay của Liễu Như Yên,
Liễu Như Yên cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay của người kia, gương mặt nàng dần ửng hồng lên
Duệ mẫu ngồi gần đó vô tình nhìn thấy đôi trẻ đang làm trò mèo, bà khẽ mỉm cười quay sang ra hiệu với Triệu lão gia
"Lão gia! Cũng đã muộn rồi hay là chàng cho phép Tử Duệ cùng Như Yên trở về nghĩ ngơi trước đi, dù gì thì bọn nhỏ cũng vừa trở về hôm nay, có lẽ là đã khá mỏi mệt rồi"
Triệu lão gia liền hiểu ngay ý của phu nhân mình
"Haha! Được được... Hai đứa cứ về nghĩ trước đi"
Triệu Tử Duệ cùng Liễu Như Yên liền đứng lên cúi người xin phép trở về Nam Viện