Cuộc họp ở Hội học sinh mỗi thứ hai đầu tuần diễn ra.
Nhưng lần này khác với bình thường khi mà văn phòng vốn dĩ khá rộng rãi của Hội học sinh bây giờ đang lấp đầy người.
Hội trưởng, Shiromeguri Meguri ngồi chính giữa.
Bên phải là Akira, Marsha, Shikiya. Bên trái là Kenzaki và Sarashina.
Ba cô nàng thành viên năm nhất lúc này không ngồi ở đây mà đứng ở cuối bàn và bên cạnh mỗi người đều có một học sinh khác.
Sau khi mọi người đều ổn định thì Meguri – senpai mới bắt đầu:
“Đầu tiên thì chào mừng mọi người đã đến tham gia Hội học sinh nhé. Chúng ta bắt đầu giới thiệu nha!”
Sau khi hòa ái chắp tay, nghiêng đầu nở một nụ cười hiền dịu thì cô nàng Hội trưởng của chúng ta bắt đầu giới thiệu sơ qua về các thành viên Hội học sinh hiện tại.
Sau đó là đến lượt những nhân vật chính ngày hôm nay, những thành viên mới mà Akira đã ngóng trông từng ngày đến giúp hắn trốn việc (?) kia.
Người đầu tiên bước ra là cậu nam sinh đứng bên cạnh Arya, dù bảo là thành viên mới nhưng có lẽ mọi người cũng đã quen mặt rồi: “Xin chào mọi người, em là Kuze Masachika, năm nhất. Từ nay mong mọi người giúp đỡ ạ.”
Tiếng vỗ tay chào mừng vang lên, Kuze mỉm cười tự tin đón nhận nó rồi lùi về lại phía sau.
Tiếp tục đi ra là một cô bé trong khá nhỏ nhắn dù đứng cạnh một Yuki cũng chẳng cao là bao kia.
Mái tóc dài xõa ra hai bên, cô nàng có đôi mắt màu nâu đậm khá đẹp nhưng gương mặt lại dường như không có biểu cảm gì.
Với một giọng điệu đều đều, cô nàng khép hai tay trước người nghiêm túc giới thiệu: “Hân hạnh được gặp mọi người. Em là Kimishima Ayano, năm nhất. Sắp tới em sẽ làm việc cùng mọi người, mong sẽ nhận được nhiều sự giúp đỡ.”
Nói xong cô nàng khẽ cúi thấp người chào tất cả trong tiếng vô tay chào mừng kia rồi chậm rãi lui về sau.
Người cuối cùng, lúc này toàn bộ căn phòng đều chú ý đến cô nàng đang đứng cạnh Iroha.
Cô bé cũng không quá áp lực với những ánh mắt đó mà nghiêm túc bước ra và bắt đầu giới thiệu:
“Xin chào mọi người. Em là Basori Tiara, năm nhất. Em rất vui khi được tham gia Hội học sinh, mong rằng mọi người sẽ hết lòng giúp đỡ từ nay về sau. Xin cảm ơn!”
Cô bé có chiều cao trung bình, thân hình khá mảnh khảnh. Mái tóc dài được buộc thành búi gọn gang phía sau làm lộ ra chiếc cổ tuyệt đẹp và điểm nhấn là nốt ruồi duyên cực kì hấp dẫn ánh mắt ngay đó.
Đôi mắt màu xanh lấp lánh vẻ nghiêm túc cũng đã phần nhiều cho mọi người thấy tính cách của cô nàng.
Sau tiếng vỗ tay có phần vang vọng hơn cả hai lần trước kia, cuối cùng màn giới thiệu thành viên mới cũng đã hoàn thành.
Cả sáu thành viên năm nhất bắt đầu về chỗ và ngồi xuống.
Chỗ ngồi cũng khá thú vị khi Arya cùng Kuze đi đến bên cạnh Sarashina ngồi xuống thì Yuki cùng Ayano cũng đi đến và ngồi sát bên, hai người còn lại là Iroha và Tiara thì ngồi dãy bên phải của Akira.
Vậy là lúc này chàng trai Kuze của chúng ta đang ngồi giữa Arya và Yuki đang đấu mắt lẫn nhau và đối điện là Marsha đang cười tít mắt vẫy tay với cậu.
Nhìn thấy cảnh này thì trong đầu hắn hiện ra một kịch bản romcom harem ngoài đời thực ngay lập tức.
Có vẻ anh chàng Kuze sẽ là một nhân vật chính được săn đón đây.
Lúc này, Meguri – senpai thấy mọi người đã vào chỗ hết rồi thì vỗ tay gọi lại tất cả và bắt đầu nói:
“Từ giờ mọi người đều là thành viên chính thức của Hội học sinh rồi này, giúp đỡ lẫn nhau nhé!”
“Những bạn thành viên mới thì trước hết hãy đi thẹo học tập từ các thành viên năm hai đã nhé.”
“Chúng ta hay cùng nhau làm việc thật vui vẻ nào!”
*****
Duỗi người mệt mỏi sau một ngày học tập vất vả (?) Akira đang chậm rãi theo hành lang đi về phía dãy nhà dự bị, nơi đã bị bỏ rơi suốt mấy chục chương truyện.
Nhờ có cuộc bổ sung quân số vào hôm qua, cuối cùng thì hắn cũng có thể giải thoát phần nào công việc ở Hội học sinh để bây giờ thoải mái trốn việc như vậy.
Cơ mà mấy thành viên mới cũng chưa hẳn là ổn cho lắm.
Hôm qua, sau khi chào đón thành viên và bắt đầu công việc thì đột nhiên Yuki lên tiếng. Cô nàng lợi dụng công việc với CLB Mỹ thuật và kéo Arya đi cùng.
Và sau khi hai người trở về thì bầu không khí giữa cả hai dường như khá căng thẳng.
Thậm chí Arya còn lạnh lùng đáp lại Marsha.
Sau đó như muốn thể hiện điều gì, cô nàng công chúa tóc bạch kim kéo sát ghế của mình vào bên cạnh Kuze và im lặng ngồi xuống khiến vai cả sát gần dựa sát vào nhau.
Bên này thì Tiara cũng kì lạ không kém. Cô bé năm nhất với thân hình khá mảnh khảnh kia đột nhiên hướng đôi mắt màu xanh đẹp đẽ ấy thẳng vào hắn và nghiêm túc hỏi về mấy công việc trong Hội học sinh.
Akira có thể nhận ra được trong ánh mắt ấy không phải là mấy thứ như tình cảm mà chỉ đơn giản là một ánh mắt ngưỡng mộ.
Dưới cái ánh mắt đầy vẻ nghiêm túc học hỏi đó, hắn nhanh chóng kéo Shikiya vào và giao cô nàng công việc hướng dẫn người mới thay thế hắn.
Cũng may là Zombie.Gal của chúng ta có vẻ khá thích Tiara. Shikiya gật gù đồng ý và lảo đảo thân hình bốc lửa của mình đến bên cạnh cô bé năm nhất và bắt đầu lấy ra mấy tập tài liệu.
Tuy trông có vẻ thiếu sức sống nhưng thực sự thì Shikiya rất thông minh, nên giao cho cô nàng hướng dẫn Tiara cũng sẽ ổn thôi.
À… Sẽ ổn nêu hắn bỏ qua tiếng hét "Kyaa!!!!!" thất thanh cực kì xấu hổ của Tiara...
Akira lúc đó quay sang nhìn thì thấy cô bé đang bị Shikiya đột nhiên ôm lấy và vuốt ve chiếc cổ trắng nõn nà kia…
Thậm chí hình như Shikiya còn đưa đôi bàn tay với làn da trắng nhợt của mình đến và… sờ ngực của cô bé!!!
Hắn không biết gì hết… Thề!
Trong khi Akira đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân thì hắn đã đến căn phòng ấy từ bao giờ.
Đập vào mắt đầu tiên là bảng tên lớp trên kia không biết từ bao giờ đã dán một vài nhãn dán sặc sỡ đủ loại.
Số lượng nhãn dán vừa khớp với số lần CLB Tình nguyện xuất hiện trong bộ truyện này khiến Akira thắc mắc không biết có phải là do lão tác giả làm hay là người nào đó làm nữa.
Cơ mà trò này hẳn chỉ có một người sẽ làm thôi.
Mở cửa bước vào trong, hắn ngay lập tức thấy n·ghi p·hạm đang cười nói vui vẻ với cô nàng lạnh lùng u ám bên cạnh kia.
Nghe được tiếng cửa mở, cả ba người trong phòng đều ngay lập tức liếc nhìn về phía hắn.
“Ara~ Xem ra hôm nay chúng ta có khách rồi. Hikigaya – kun, cậu nhanh đi lấy ghế cho vị khách quý báu của chúng ta đi nào.” Giọng nói đầy trêu tức mà lâu rồi hắn mới nghe lại đã vang lên.
Yukino với điệu cười nhẹ nhàng nhưng lại thốt ra mấy lời lạnh lùng xa cách.
Cô nàng này đang giận hắn lắm đây.
Né đi cái ánh mắt đâm chọc đó, Akira đi nhanh về phía chiếc ghế trơ trọi nhưng vẫn chưa bị ném đi của hắn.
Vỗ vỗ chiếc ghế thân thương, hắn ngồi xuống và bắt đầu lấy sách ra đọc.
Ngoài miệng thì lạnh lùng thế nhưng vẫn coi hắn là thành viên nhỉ, dù chiếc ghế không được chăm sóc kĩ lắm khiến nó bám khá nhiều bụi.
“Ya~ Hallo, Akihito – kun. Lâu lắm mới gặp cậu.” Cô bạn Yui năng động vui vẻ của chúng ta thân thiện chào hỏi người đột nhiên biến mất này.
“Hallo, Yuigahama – san. Cũng mới vài chương truyện, không có lâu lắm…” Akira chào lại cô nàng Dango.
Nghe hắn đáp như vậy, Yui nghẹo đầu khó hiểu hỏi lại: “Vài chương truyện?”
“À không có gì đâu!” Hắn ngay lập tức mỉm cười xua tay và bắt đầu lấy ra v·ũ k·hí bí mật để xin lỗi.
Bốn gói cookie nhỏ gọn.
Akira chia đều cho mọi người mà không nói gì cả rồi bắt đầu vừa lật sách vừa nhấm nuốt vị bánh được nấu với kĩ năng [Nấu ăn: Lv 2 (97/100)].
Hachiman gật gù cảm ơn “người bạn” cùng CLB kì lạ này.
Yui thì đôi mắt phát ra ánh sáng và lấy ra ăn thử ngay sau đó híp mắt ôm má tận hưởng vị ngon.
Yukino nhìn chằm chằm vào gói bánh như thể nó có khả năng chứa độc rồi khẽ liếc hắn.
Ngọn gió mùa hè làm tung bay chiếc rèm cửa mang theo hơi mát thoang thoảng chút nóng nực.
[Cuộc sống vẫn muôn màu muôn vẻ như vậy đấy~]
*****
“À hưm!” Tiếng hắng giọng để thu hút sự chú ý vang lên trong căn phòng cũ kĩ.
Đã là chiều tà, và ánh nắng dần dần chuyển đỏ và chìm sâu ở phía chân trời.
Cả căn phòng chật hẹp của CLB Văn học lúc này đang chìm đắm trong màu đỏ cam nhuốm dần kia từ mặt trời.
Tsukinoki – senpai quay lưng với bọn hắn và hướng ra ngoài ô cửa như thể suy tư gì đó và chậm rãi nói:
“Lý do chị gọi mọi người tập trung hôm nay là...”
“Chúng ta sẽ chuẩn bị giăng buồm trên không gian mạng.”
“Bằng cách đăng bài lên trang web [Bungou ni narou]”
Ngay khi câu nói với vẻ trang trọng, ngầu lòi từ cô nàng senpai toàn đùa cợt kia kết thúc, Komari ngay lập tức vỗ tay “Bôm bốp” ủng hộ.
Cô bé dường như khá phấn khích với điều đó thì phải, đôi mắt đang đầy phấn khởi hướng về Tsukinoki – senpai.
Akira thì đỡ trán bất lực nói: “Sao đột ngột vậy ạ?”
Nghe hắn hỏi vậy, cô nàng senpai kia mới quay lại với vẻ chột dạ nhìn hắn: “Trong cuộc họp CLB lần trước, Hội học sinh đã chỉ trích chúng ta vì là CLB về viết lách nhưng lại không hề viết thứ gì cả!”
“Hểh! CLB Văn học mà lại không hề viết gì ấy ạ?” Cậu thành viên ma (?) bị chộp về lại gần đây, Nukumizu cũng há hốc mồm trước cái lí do trời ơi đất hỡi kia.
Đối mặt với sự ngạc nhiên của thành viên năm nhất, Tsukinoki – senpai khươ ngón tay và nhoẻn miệng cười đầy tự tin: “Bọn chị toàn bảo là [sẽ viết] nhưng cuối cùng lại chẳng viết gì.”
Akira nhìn lấy cái khuôn mặt đắc ý vì đã trốn được sự truy lùng của Hội học sinh kia và tiếp tục ngao ngán.
Mà cũng phải thôi, dù có liên kết với thư viện nhưng CLB muốn xuất bản thứ gì đó thì vẫn phải tốn tiền giấy in ấn và tự tìm nhà phân phối nữa.
Có lẽ vì thế mà khi Hội học thúc ép thì cô nàng đã chọn cách đăng lên mạng.
Giải thích xong cho ba con người đang ngỡ ngàng, Tsukinoki thu lại vẻ đắc ý và phất tay tạo dáng ngầu lòi như nhân vật Anime rồi phán một câu xanh rờn:
“Vậy nên là…”
“Cuối tuần này, CLB Văn học sẽ tổ chức buổi tập huấn qua đêm!”
…
[Hểh!] x3
Cả ba người bọn hắn trố mắt nhìn cô senpai đang cố tỏ ra thật ngầu kia.
Komari ngay lập tức hoảng loạn và lắc đầu liên tục.
Nukumizu cũng lật đật đứng dậy hỏi lại: “Chờ chút đã ạ! Cuối tuần này, ý chị là ngày kia á hả?”
Nghe được câu hỏi của Nukumizu, chị ấy chỉ đơn giản là đẩy gọng kính rồi dang hai tay, giọng điệu cực kì thản nhiên nói: “Tốc độ là yếu tố sống còn trong ngành sản xuất đó~”
Lúc này Komari tiếp tục lắc chiếc đầu nhỏ nhắn của mình vừa nhanh chóng đưa chiếc điện thoại của mình ra trước mặt Tsukinoki – senpai, hẳn là cô bé lại cuống quá không thể nói gì nên đã viết bằng điện thoại.
Cho dù vậy, chị ấy vẫn không hề nao núng và lại lần nữa đẩy chiếc kính của mình và nó phản chiếu ánh chiều ta sau lưng như thể nó đang lóe sáng thật sự vậy.
Tsukinoki cười đầy tự mãn nói: “Hô hô, mấy đứa vẫn chưa hiểu nhỉ. Thứ mà chị muốn nói đến ở đây là… [Giai đoạn đóng hộp]!”
Nghe được cái cách gọi kì lạ đó, Akira liền nhớ đến mới đây thôi hắn cũng bị thúc ép để nhanh chóng hoàn thiện [5 cm/s] kia. Nếu không phải là học sinh thì hắn có lẽ cũng sẽ bị [đóng hộp] như những tác giả khác.
“Ồ… Ồ!!!” Komari dường như có phản ứng mãnh liệt với hai từ [Đóng hộp] đó, cô bé đang cực kì phấn khích và mở to đôi mắt đầy ánh sao kia về phía Tsukinoki.
Thấy thế, chị ấy nắm lấy đôi tay nhỏ nhắn của Komari và nói đầy tự hào: “Sao! Thấy hào hứng rồi phải không!”
“V-Vâng! [Giai đoạn đóng hộp]… Nghe tuyệt quá đi!” Cô bé năm nhất không hề biết đến sự đáng sợ của nó và đấm chìm vào cái tên thật ngầu đó.