Vừa Làm Ra App Du Lịch, Ngươi Liền Mang Ta Xuyên Qua Nhị Thứ Nguyên?

Chương 69: . Hiệp tấn công của mỹ thiếu nữ Utaha!



Chương 69. Hiệp tấn công của mỹ thiếu nữ Utaha!

Một ngày hè tháng 7, tia nắng từ mặt trời đang dần treo cao kia chiếu thẳng xuống khiến mọi thứ như thể đang bốc hơi tan chảy.

Akira lau đi những giọt mồ hôi trên trán rồi mới đẩy cửa bước vào cửa hàng.

[Romano Tomato] là một quán ăn gia đình gần ga tàu điện, có vẻ nhờ vị trí đắc địa đó nên vào ngày chủ nhật như thế này thì quán khá là đông.

Cách đây không lâu đâu, hắn vẫn đang tận hưởng sự mát mẻ trong phòng thì đã phải chạy một mạch đến đây dưới ánh mặt trời thiêu đốt…

Chỉ bởi một dòng tin nhắn!

[Utaha – senpai: Bộ Light Novel mới của chị gặp rắc rối rồi. Nếu cậu không đến giúp thì tôi sẽ phải dừng lại công việc ở Circle làm game.]

Đúng vậy, Akira đang bị đe dọa mất đi cô nàng biên kịch mà hắn cùng Tomoya đã phải mất công sức thuyết phục tham gia này.

Đó là lí do hắn có mặt tại đây chỉ sau 2 tiếng đồng hồ nhận được tin nhắn ấy.

Điều hòa trong quán giúp hắn thổi bay cái nóng nực ngoài kia và cũng giúp làm mát lại đầu não đã nóng lên vì gấp rút kia.

Không cần phải tìm kiếm làm gì, hắn đi thẳng đến một bàn khá xa bên cạnh cửa sổ gần cuối cửa hàng.

“Chúc mừng bản thảo tập đầu tiên đã hoàn thành… Nhưng mà tại sao lại nói dối trắng trợn như thế hả, Kasumi Utako – sensei!”

Akira bất lực hét lên với cô nàng đang thản nhiên cầm ly nước, ngậm ống hút và ngơ ngác ngắm cảnh ngoài cửa sổ đó.

Utaha – senpai lúc này mới chịu thôi giả vờ việc nhận ra hắn đã tới.

Cô nàng quay sang nhìn hắn, đặt ly nước xuống và cười với vẻ nghịch ngợm: “Nói dối bao giờ? Đúng là đang gặp rắc rối còn gì.”

Nhìn gương mặt xinh đẹp đang trưng ra nụ cười ấy, hắn chỉ đành thở dài rồi ngồi xuống ghế.

Sau khi bình tĩnh lại, hắn bây giờ mới có thể ngắm kĩ cô nàng.

Utaha – senpai hôm nay mặc cho mình một chiếc váy trắng được tô điểm những bỗng hoa nhẹ nhàng khiến cô nàng trông như một cô tiểu thư văn tĩnh.

Chiếc quần tất đen huyền quen thuộc và chiếc áo khoác màu xanh nhạt bên ngoài cũng giúp cho cái khí chất êm đềm nhưng huyền bí lại càng rõ ràng hơn nữa.

Gương mặt xinh đẹp, thân hình tuyệt vời… Utaha thực sự là một mỹ nhân hiếm có.

Đột nhiên, gương mặt xinh đẹp nãy giờ đang giả vờ thẫn thờ cho hắn ngắm kia nở một nụ cười giảo hoạt.

Akira ngay lập tức thu hồi ánh mắt và nhìn ra ngoài cửa sổ, tay đưa lên che miệng “khụ khụ” hắng giọng:

“Vậy giờ có thể nói cho em biết cái [Biên tập viên tạm thời] ấy là gì được chưa…?”

Nghe hắn hỏi vậy thì cô nàng không dám khiêu khích nữa mà ấp úng: “Thì… Phải chuẩn bị xuất bản rồi nhưng Machida – san đột nhiên lại bận.”

“Vậy là đẩy hết cho em ấy hả?” Hắn vỗ trán than thở.

Đúng vậy đấy… Hắn hôm nay đột nhiên lại thành [Biên tập viên tạm thời] cho cô nàng senpai kì lạ này!

Bảo là sẽ dừng công việc với Circle khiến hắn cuống cuồng lên… Ấy vậy mà.

“Cái này Hentai – kun tự nguyện còn gì…” Utaha – senpai cầm ly nước lên giả vờ uống để che giấu sự xấu hổ.

Akira không biết phải đáp lại sao với lời ấy luôn.



Bởi vì: “Em chỉ bảo rằng sẽ giúp đỡ hết mình để chị tiếp tục công việc biên kịch cho game thôi nhé!”

Ngay sau khi nhận tin nhắn đe dọa rời đi của cô nàng thì hắn đã ngay lập tức trả lời để trấn an cũng như cố gắng lôi kéo lại.

Nhưng cuối cùng thứ hắn nhận được là một chức danh kì lạ cùng một file bản thảo của bộ truyện mới mà Utaha – senpai chuẩn bị xuất bản.

Nhìn cô gái cực kì xinh đẹp quyến rũ trước mắt hắn ngay lúc này…

Có nghĩ bằng đầu gối cũng biết: Đây rõ ràng là cái bẫy!

Lại là một cái thở dài không biết là lần thứ mấy trong ngày, hắn chỉ đành chấp nhận số phận.

Nhìn lại cô tác giả đang coi như không liên quan gì kia, Akira bất lực hỏi: “Vậy ngoài việc xem xét bản thảo, em còn cần làm gì nữa?”

Bản thảo tập đầu tiên của [Tình yêu trong sáng - Hectopascal] hắn đã đọc lúc nãy trong thì ngồi tàu đến đây rồi.

Thành thật thì… Chất lượng của nó cực kì kinh khủng luôn!

Bộ truyện tiếp theo này của Utaha – senpai có khả năng sẽ là một cú [Hit] lớn trong sự nghiệp tác giả của cô nàng.

Đây cũng là một trong những lí do hắn đồng ý làm [Biên tập viên tạm thời] kia cho cô nàng senpai kì lạ này.

Utaha – senpai nghe hắn nói về công việc thì cuối cùng cũng đã nghiêm túc hơn.

Cô nàng đặt ly nước xuống, ngồi thẳng lưng hướng mắt về hắn nói:

“Matsubara Hazumi – sensei, người đã vẽ minh họa cho bộ truyện trước của chị hiện tại rất bận nên sẽ không hợp tác lần này.”

“Vì thế hiện tại chúng ta không tìm được họa sĩ minh họa cho bộ truyện lần này khiến nó bị chậm lại quá trình xuất bản.”

Akira gật gù, ra vấn đề mà tin nhắn đe dọa đó đề cập là về việc tìm kiếm họa sĩ minh họa.

Đúng là đối với những bộ Light Novel dài kì thì hình minh họa cũng là thứ quan trọng thứ hai, thậm chí là ngang bằng với nội dung của truyện.

“Thế Utaha – senpai, có họa sĩ nào mà chị muốn làm việc chung không?” Hắn đăm chiêu một lúc thì hỏi lại cô nàng tác giả. Ít nhất thì trong chuyện này ý kiến của tác giả vẫn quan trọng hơn.

Cơ mà… Ngay khi hắn dứt lời thì luồng khí phát ra từ Utaha – senpai thay đổi. Hắn nhận ra cái khí chất này… Là mỗi khi cô nàng muốn trêu chọc!

“Có một họa sĩ chị khá thích thú… Người đó học năm nhất cùng trường với chúng ta…”

Chưa để cô nàng nói hết câu, Akira đứng phắt dậy nắm lấy hai bờ vai của cô nàng cản lại ngay tức khắc: “Dừng lại… Em cầu xin chị đừng nói nữa!”

Biết ngay lại sẽ như thế này mà. Cô nàng senpai này lừa hắn đến đây là để trêu chọc cũng như kiếm việc cho hắn thôi!

Người mà cô nàng nhắc đến chính là Kawasaki Eri, hiện tại là họa sĩ cho game của hắn và Tomoya.

Nếu để cô nàng tsundere đó chịu nhục vẽ minh họa cho Utaha – senpai thì có khi hai người này combat nhau trước khi kịp bàn công việc luôn ấy.

Utaha – senpai cười thích thú trước phản ứng gấp gáp của hắn.

Cô nàng nghiêng đầu nháy mắt: “Thế thì… Sao chúng ta không thử tìm ngay bây giờ nhỉ?”

Hắn gật đầu theo bản năng đồng ý với ý kiến của cô nàng.

Sau đó cả hai người bọn hắn rời khỏi cửa hàng và đi đến…





Trước tiên thì xin phép biện minh, Akira chỉ là đi theo lời gợi ý của Utaha để tìm họa sĩ minh họa.

Thứ hai… Hắn hứa sẽ không làm gì hết, thề!

“Những họa sĩ này có ổn không nhỉ?” Giọng nói ngọt ngào của Utaha – senpai nghe rõ ràng cứ như thể cô nàng đang nói sát bên tai…

Sát bên tai thật luôn chứ gì nữa!

Lúc này Utaha – senpai đang dựa hẳn vào một bên người hắn. Tay với đến đặt lên bàn tay của hắn để di chuyển chuột.

Trong khi đó… cả cơ thể cô nàng ép thẳng vào vai của Akira khiến cho hắn có thể cảm nhận rõ sự mềm mại đến cực điềm từ ngực của cô nàng dù đã cách vài lớp vải.

Akira nuốt nước bọt một cái rồi khó khăn nói: “Có phải chúng ta… Ngồi hơi gần nhau rồi phải không?”

“Chúng ta gần nhau thế này… Tôi cũng không để ý đâu...” Utaha – senpai với gương mặt đỏ ửng chầm chậm đáp.

Khi nói những lời đó, dường như cô nàng còn ép sát hơn nữa khiến bộ thần kinh trung ương của Akira lại nhận thêm từng đợt thông tin truyền về hai chữ: Mềm quá!!!



[Ai đó cứu hắn khỏi chỗ này đi!]

*****

Được rồi, để giải thích thì Akira và Utaha – senpai chỉ là đang trong một phòng net tại Café Internet gần ga tàu mà thôi.

Ngay khi hắn đồng ý đi tìm họa sĩ minh họa cùng cô nàng thì đã bị kéo thẳng đến đây như thể toàn bộ đều nằm trong kế hoạch từ trước vậy.

Trong không gian kín cực nhỏ này, ngay cả tiếng thở nho nhỏ ấy của Utaha – senpai cũng vang vọng rõ ràng trong tâm trí hắn.

Mùi hương nhàn nhạt nhưng lại mang đến cảm giác hương thơm của những bông hoa truyền đến từ cơ thể mềm mại ấy…

Akira phải ngay lập tức kiềm chế lại tiếng [Ba - Dump] trong lòng ngực mình và né ra xa một chút khỏi gương mặt đang dần đỏ ửng lên kia của cô nàng.

“Chúng ta nên tìm họa sĩ mình họa thôi. Em thấy người này ổn đấy.”

Hắn di c·ướp lại quyền chủ động và di chuột bấm vào dòng giới thiệu.

Đây là một họa sĩ mới nổi trong sự kiện doujinshi gần đây, Sagano Fumio. Tất nhiên không phải là Akira chọn bừa cho qua chuyện.

Thực sự thì người họa sĩ này có nét vẽ khá dễ thương, phong cách cũng thịnh hành với xu thế hiện nay. Và trên hết là nó đẹp!

Utaha – senpai bị sự nghiêm túc của hắn làm cắt ngang tâm tình thì cũng đã ngồi thẳng lại người.

Cô nàng lườm hắn một cái rồi c·ướp lại con chuột và bắt đầu tìm hiểu kĩ hơn.

Utaha – senpai cực kì thành thạo trong việc tra cứu thông tin. Từng tab từng tab mở ra và những thông tin chi tiết hơn về Sagano Fumio bắt đầu hiện ra, thậm chí là những thông tin bên về nữa.

“Một anh chàng sinh viên đại học đẹp trai.”

“Ồ… Có vẻ anh ta còn dùng những buổi hẹn về công việc để làm những thứ khác với các tác giả nữ nữa.”

… Không hiểu sao từng lời của Utaha – senpai nói lại khiến Akira cảm thấy khó chịu kì lạ.



Các nét cơ mặt của hắn bắt đầu cau lại theo từng dòng thông tin hiện ra trên màn hình đó.

Cái cảm giác này là…

“Nhưng mà đúng là anh ta giỏi nhất trong số các họa sĩ phong cách moe rồi. Kiểu này chắc phải chịu đựng đi gặp mặt mất thôi…” Utaha – senpai gặp hắn trầm ngâm không nói gì thì tiếp tục lên tiếng.

Cô nàng thở dài một hơi và tỏ vẻ tủi thân cam chịu đồng thời rụt rụt cơ thể như động vật nhỏ bắt đầu sợ hãi.

Mặc dù não hắn đưa ra suy luận đây chỉ là sự trêu chọc của cô nàng.

Nhưng cơ thể của Akira lại rất thành thật. Hắn đã ngay lập tức giữ lấy hai vai Utaha – senpai và nhìn thẳng vào gương mặt xinh đẹp ấy:

“Không được!”

“Đúng rằng anh ta là lựa chọn tốt nhất nhưng chị không được đi.”

“Hãy để việc đàm phán lại cho em hoặc Machida – san!”

Cô gái đang bị hắn giữ chặt vai kia đột nhiên sững cả người. Hắn có thể cảm nhận rõ từ bờ vai ấy rằng cơ thể của Utaha – senpai đột nhiên cứng lại.

Và sau đó từ làn da mềm mại ấy truyền đến một luồng nhiệt nóng bỏng.

“Tại sao cậu lại nhất quyết để tôi tránh xa khỏi cuộc hẹn với anh chàng sinh viên đại học đào hoa đến thế?” Đôi môi đỏ hồng ấy nói ra những lời đâm thẳng vào tim của hắn.

Đúng vậy… Tại sao nhỉ?

Akira mấp máy môi muốn nói gì đó nhưng những gì phát ra chỉ là một tiếng cứng họng.

Câm nín… Hắn không biết trả lời câu hỏi đó ra sao cả.

Utaha – senpai nhìn hắn như vậy thì bất chợt nở nụ cười.

Nụ cười ấy rất nhẹ nhàng khiến cho hắn thoáng bình tâm lại.

Cô nàng dùng vai đẩy nhẹ hai tay của hắn ra rồi từ từ dựa vào người hắn và cuối cùng là nằm tựa đầu xuống đùi Akira.

Không biết cơ đùi hắn đột nhiên co giật là do chịu vật nặng hay do căng thẳng nữa…

Chưa cho bản thân câu trả lời thì hắn thấy Utaha – senpai ngẩng đầu lên nhìn hắn.

Từ góc độ này hắn có thể ngắm nhìn rõ từng đường nét trên gương mặt xinh đẹp không góc c·hết ấy.

Hai má ửng đỏ, Utaha – senpai nói: “Đùa thôi. Gặp riêng một tên con trai mà không phải Akira - kun… Tôi từ chối.”

Không cần cho hắn đáp lời gì cả, cô nàng mỹ thiếu nữ ấy nói xong liền nhắm mặt lại và bắt đầu thở đều chìm vào giấc ngủ.

Cô nàng khẽ điều chỉnh tư thế nằm một chút để thoải mái hơn và nó khiến hắn cảm nhận rõ hai má nóng hổi ấy áp lên đùi mình như thế nào.

Mọi thứ chìm vào yên tĩnh, chỉ còn có tiếng thở đều đặn của Utaha – senpai.

Akira nhìn xuống gương mặt ấy…

Dường như theo bản năng, hắn đưa tay đến vén những sợi tóc vướng trên gò má mềm mại đang ửng đỏ đó lui sau tai.

Gương mặt lúc ngủ của Utaha hiện ra trước mắt hắn.

Hàng mi dài cong cong nhắm lại và rung rung mỗi khi cô nàng nhíu lại. Đôi môi hồng hào đáng yêu đang thở đều từng nhịp. Sóng mũi cao cao mỹ lệ tuyệt vời khi nhìn tức góc nghiêng như thế này.

Vì đang nằm nghiêng hơi tựa lưng vào đùi hắn nên nhìn từ trên xuống, Akira còn có thể thấy rõ cả nước da trắng ngàn từ cổ chảy xuống phần xương quai xanh mỹ miều kia.

Kasumigaoka Utaha… Là một cô gái xinh đẹp.

Thực sự rất xinh đẹp!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.