Vừa Làm Ra App Du Lịch, Ngươi Liền Mang Ta Xuyên Qua Nhị Thứ Nguyên?

Chương 59: . Emiya Shirou là một anh chàng chính nghĩa



Chương 59. Emiya Shirou là một anh chàng chính nghĩa

“Sắp xếp lại mấy kho đồ?”

Akira hỏi lại cô senpai Hội trưởng với giọng mệt mỏi.

Chị ấy lúc này đang phải ôm lấy một chồng tài liệu về bàn làm việc của mình và nhìn hắn cười khổ đáp: “Đúng vậy, sắp vào hè nên cần kiểm kê lại để có gì sẽ bổ sung chuẩn bị sớm ấy.”

Đúng vậy, sắp vào hè rồi. Ánh nắng rực rỡ ngoài trời chiếu thẳng vào phòng cũng đang chứng minh điều đó.

Hắn nghe vậy thì cũng chỉ đành gật đầu đồng ý rồi nhìn quanh.

Một mình hắn tất nhiên là không thể chạy hết mấy kho đồ nổi rồi. Bây giờ cần phải xử lý hai kho, một là bên nhà thi đấu, một là kho vật dụng nhỏ kế văn phòng.

Nhưng mà bây giờ mọi người đều đang có chuyện bận hết rồi, Kenzaki thì lại không có ở đây thành ra cả văn phòng còn mỗi hắn là con trai.

Đành vậy thôi, Akira thở dài một hơi rồi gọi hai cô nàng năm nhất đang xử lý tài liệu đối diện:

“Suou và Kujou Imouto giúp sắp xếp kho đồ của văn phòng Hội học sinh nhé. À Suou gọi Kuze đến giúp nữa đi, nếu không thì hai đứa không làm nổi đâu.”

Yuki nghe vậy thì ngẩn đầu lên nhìn hắn cười vui vẻ: “Vâng! Em sẽ gọi Kuze – kun đến giúp ạ!”

Arya thì hé miệng tính nói gì đó với hắn nhưng nhận ra trong phòng còn nhiều người khác nên chỉ đỏ mặt rồi gật đầu.

Có vẻ cô nàng nhớ lại màn trêu chọc hai cô cậu này đang hẹn hò lần trước.

Thấy hai cô gái đều ok thì hắn cũng nhanh chóng thu dọn lại đồ đạc và đi đến nhà kho bên nhà thi đấu.

Vừa đi Akira vừa lấy điện thoại gọi: “Shirou, cậu rời trường chưa? Nếu chưa thì đến giúp tớ với đi.”

Cúp điện thoại, hắn vừa đi vừa ngẫm nghĩ về những tháng ngày vừa qua.

Vài ngày nữa thôi thì cũng sẽ đủ ba tháng hắn đến thế giới kì lạ này. Ngoại trừ việc có cậu bạn thuở nhỏ Emiya Shirou khiến hắn khá chật vật ra thì thế giới này đối với hắn thực sự rất tuyệt vời.

Được cùng những người bạn thực hiện ước mơ, gặp gỡ những con người đang cố gắng trên con đường của chính mình, v.v…

Bởi vì có một cuộc sống không mấy êm đẹp ở thế giới cũ nên Akira thực sự không đòi hỏi quá nhiều, hắn chỉ muốn một cuộc sống vui vẻ và tận hưởng nó một cách nhẹ nhàng nhất thôi.

Circle làm game với Tomoya, CLB Tình nguyện cùng Yukino, Kessoku Band của Nijika, Hội học sinh đầy rắc rối, CLB Văn học yên bình,… Những điều đó quá đủ với hắn rồi.

Nhưng tất nhiên, hắn sẽ không bao giờ bỏ mặc cậu bạn Shirou của mìn, nhất định không!

Không chỉ là vì giúp đỡ vì là người quen từ nhỏ mà còn là ngăn chặn những sinh mạng bị uy h·iếp khi mà tuyến Fate diễn ra.

Akira sẽ không đánh cược sinh mạng của những người mình quen biết có khả năng sẽ c·hết trong một cuộc chiến vô nghĩa như vậy được.

Mải suy nghĩ thì không biết hắn đã đến trước nhà kho từ bao giờ.

Dập tắt những suy nghĩ vu vơ, hắn mở khóa cửa và đi vào trong. Mùi ẩm mốc và bụi bặm theo cánh cửa mở ra đó mà bốc lên ngập căn phòng.

Dù sao cũng là mùa xuân mà nhỉ.

Đặt cặp xách xuống và lấy ra một bảng danh sách, hiện tại cần dựa theo nó và sắp xếp cũng như kiểm tra chất lượng của bọn chúng.

Khác với chiếc kho đựng dụng cụ mà các CLB hay dùng, ở đây là nhà kho cũ nơi những đồ ít dùng đến vứt vào đây.



“Yo, Akira.” Trong lúc hắn đang đắm chìm vào bảng danh sách thì giọng nói của một nam sinh vang lên.

Nở một nụ cười như ánh nắng ban mai, Shirou chậm rãi đi đến bên cạnh hắn.

Akira nhìn cậu bạn Shirou một lúc rồi mới quay đi tiếp tục công viêc: “Chúng ta nên nhanh chóng làm cho kịp trước khi trời tối.”

Không có gì dài dòng, hắn ngay lập tức hướng dẫn Shirou những gì cần làm và cậu bạn của chúng ta cũng gật đầu vui vẻ đồng ý giúp đỡ ngay tức khắc.

Cả hai đều không nói gì nhiều mà chỉ làm phần việc trong tay của mình. Bọn hắn phối hợp nhịp nhàng qua lại thuận lợi đến nỗi Akira còn tưởng người kia là chính mình luôn vậy.

Có lẽ đây là kết quả của việc hắn đã theo giúp Shirou xử lý mấy cái yêu cầu kì lạ mà cậu ta nhận về.

“Này Shirou. Nghe Sakura – san bảo dạo này cậu toàn đi làm thêm đến tận tối mới về à?” Trong khi chuyền thùng chưa mấy món đồ lặt vặt qua cho Shirou thì Akira đột nhiên mở miệng hỏi.

Lần trước đến thăm CLB Bắn cung chuẩn bị cho giải đấu mùa hè thì hắn có hỏi thăm Sakura về tình hình gần đây của Shirou.

Cậu ta cuối cùng cũng chọn không quay lại CLB Bắn cung nữa, sau đó dành thời gian rảnh sau buổi học để đi làm thêm.

Không luyện kiếm, không bắn cung, Shirou vẫn tiếp tục đi giúp đỡ những người nào cần sự giúp đỡ từ cậu.

Thật là một tính cách kì lạ.

Rất cao thượng nhưng cũng rất ngu ngốc!

“Ừm…” Shirou nghe hắn hỏi vậy nhưng lại chỉ đáp bằng một cái gật đầu.

Akira thở dài một hơi sau đó lại tiếp tục công việc.

Được một lúc thì hắn lại không nhịn được mà tiếp tục nói với cậu bạn từ nhỏ này: “Shirou. Nếu tớ gặp nguy hiểm nhưng cậu muốn đến giúp thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng thì cậu có đến không?”

Đôi tay đang sắp xếp các món đồ của Shirou chững lại.

Cậu ta đột nhiên quay phắt sang nhìn hắn với một ánh mắt lo lắng nhưng cũng nghiêm túc cực kì:

“Tất nhiên tớ sẽ đến ngay tức khắc!”

“Có chuyện gì xảy ra sao, Akira?”

Mặc dù đã đoán trước được câu trả lời nhưng khi Shirou nói ra thì hắn lại cảm thấy nhói đau kì lạ.

Hít sâu một hơi để chặn lại những suy nghĩ đang muốn bùng phát kia. Akira lắc đầu cười cười cho qua chuyện: “Đùa thôi. Không có gì đâu~”

Anh chàng chính nghĩa của chúng ta vẫn chăm chú nhìn thẳng vào hắn như thể nhất quyết phải có một câu trả lời rõ ràng hơn. Nhưng Akira chỉ đáp lại bằng nụ cười nhẹ nhàng và tiếp tục công việc trên tay.

Một hồi lâu thì Shirou mới chịu thu hồi lại ánh mắt rồi tiếp tục phối hợp nhịp nhàng cùng Akira thu xếp lại đồ đạc lộn xộn chất đống này.

Cả hai người bọn hắn xử lý nguyên một cái nhà kho rộng lớn một cách nhanh chóng.

Không lâu sau thì mọi thứ cũng đã hoàn thành hết, bầu trời cũng bắt đầu về chiều.

Trong khi Akira khóa cửa thì Shirou phất tay chào rồi rời đi, hẳn là đi làm thêm.

Hắn nhìn bóng lưng đó một hồi thì chợt mở miệng:



“Này, Emiya Shirou.”

“Giúp đỡ người khác nhưng lại bỏ qua chính mình.”

“Cậu cho đó là chính nghĩa?”

“Cũng được thôi. Nhưng có điều này tớ cần nói với cậu.”

“Hãy chú ý đến những người cũng muốn giúp đỡ cậu vì yêu thương cậu nữa!”

Ánh chiều tà kéo dài bóng hình của Shirou với một màu đỏ thẫm đầy u ám nhưng vẫn tỏa sáng một cách kì lạ.

Shirou dừng lại bước chân, gương mặt kiên nghị của cậu ta ngoái lại nhìn thẳng vào Akira...

*****

Sau khi chào tạm biệt Shirou, hắn đã về lại văn phòng Hội học sinh để bàn giao công việc và nhanh chóng chuồn về nhà.

Mở cửa ra, bên trong trống vắng hơn hắn nghĩ. Mọi người có vẻ cũng đã về hết rồi, chỉ còn ba người đang đặt nốt mấy thùng đồ xuống kệ tủ cuối phòng mà thôi.

“Làm xong cả rồi nhỉ?” Akira đặt bảng danh sách vật dụng xuống và gọi lại ba người kia.

“Vâng! Nhờ có Kuze – kun cả đấy ạ.” Yuki ngay lập tức quay sang cười vui vẻ.

“Chào Akihito – senpai.” Kuze sắp xếp xong thì cũng quay lại gật đầu với hắn.

Akira bỏ qua hai cô cậu diễn trò bạn thuở nhỏ kia và nhanh chóng sắp xếp lại chồng tài liệu rồi cầm lấy cặp xách của mình đi đến nói: “Vậy chúng ta đi thôi.”

“Hểh? Đi đâu?” Arya đứng một bên nhìn Yuki thân thiết với Kuze khiến cô nàng hơi khó chịu nên khi nghe hắn nói vậy thì có hơi bất ngờ.

“Tất nhiên là đi ăn cảm ơn Kuze đã đến giúp rồi. Hôm nay anh mời.” Hắn đi đến choàng lấy vai của Kuze rồi cười nói.

Chàng trai.

Đã đến tận đây thì đừng hòng chạy thoát nhé!

Cuối cùng thì hắn cũng kiếm được người có thể giải thoát bản thân khỏi công việc ngập đầu ở Hội học sinh rồi.

“Thật hả trời…” Kuze bất lực than thở và nhìn hắn với ánh mắt mệt mỏi, anh chàng này hẳn đã quá quen với cái tính cách kì lạ này của hắn rồi.

Yuki bên cạnh thì che miệng cười khúc khích trước tình cảnh này. Có vẻ cô nàng cũng đã đoán được khi mà hắn bảo cô nàng gọi Kuze đến giúp.

Sau đó, cả bốn người bọn hắn thu dọn đồ đạc rồi đi đến quán ăn gia đình gần trường, nơi mà hắn và Tomoya từng b·ắt c·óc Megumi đến.

Gọi món hoàn tất thì hắn nhìn về phía nam sinh điển trai trước mắt và liếc qua cô nàng công chúa tóc bạch kim ngồi bên cạnh Kuze kia.

“Mấy đứa hoàn thành nhanh nhỉ. Anh còn nghĩ sẽ mất rất lâu nữa cơ.” Akira nhấp một ngụm coca rồi nói.

Nghe vậy, cô nàng Yuki bên cạnh hắn ngay lập tức chêm vào nói:

“Masachika – kun giỏi lắm mà.”

“Công việc khuân vác hay văn phòng đều làm được.”



“Thậm chí cả đàm phán và thương lượng nữa.”

Đúng vậy, khen nhiều nữa lên Yuki, càng khen nhiều thì hắn càng dễ kéo cậu ta vào Hội học sinh.

Cơ mà không gọi là Kuze – kun nữa nhỉ? Do không còn ở trường nên không muốn diễn nữa?

“Quá lời rồi.” Kuze cũng uống một ngụm nước cho thông cổ rồi nói.

Akira nhanh chóng lắc đầu trước câu nói đó:

“Không không, Suou nói đúng lắm.”

“Nên là, Kuze. Vào Hội học sinh và giúp đỡ đi, cậu cũng thấy bọn anh đang thiếu người đến nhường nào rồi chứ.”

Bên này Kuze nghe lời mời từ hắn thì ngay lập tức cuống lên. Cậu ta nhanh chóng từ chối: “Xin lỗi… Em hết nhiệt làm Hội học sinh rồi, hồi sơ trung làm em sợ lắm rồi. Với cả em cũng không có khát khao hay tham vọng đến thế.”

Câu từ chối của Kuze cũng nằm trong tính toán của hắn, dù sao lúc tuyển thành viên không thấy cậu ta đến thì cũng hiểu anh chàng này không muốn rồi.

Nhưng mà lần này hắn mang theo v·ũ k·hí mà đến, không sợ từ chối chút nào.

Lúc này, [Vũ khí] Suou Yuki của hắn cũng đã lên tiếng: “Đừng nói vậy, mình cùng làm đi. Rồi sẽ lại cùng nhau tranh cử Hội trưởng như hồi ở sơ trung!”

Mà có vẻ Bạn thuở nhỏ a.k.a Em gái, không có tác dụng lắm. Kuze nhanh chóng đáp trả: “Đừng có được voi đòi tiên nhé! Cơ mà dù không có tôi, cậu cũng sẽ thành Hội trưởng thôi chứ gì?”

“Nhưng mình muốn lên làm Hội trưởng cùng Masachika cơ.” Yuki ngay lập tức dùng giọng điệu nũng nịu của em gái và năn nỉ.

“Không! Phiền lắm!” Kuze phớt lờ sự nũng nịu đáng yêu đó bằng càng quay mặt đi.

Có vẻ quân bài Suou Yuki không phát huy được nhiều tác dụng lắm, nhưng mà không sao, cũng đã có thể làm nền được rồi.

Vậy lần này là quân bài tẩy của Akira:

“Kuze này.”

“Nếu cậu nghĩ Suou sẽ thắng chắc thì lầm to nhé.”

“Vẫn còn những ứng cử viên nặng kí khác đấy.”

“Ví dụ như: Kujou Imouto cực kì triển vọng này!”

Hắn vừa nói vừa hướng mắt qua cô nàng vẫn luôn im lặng ngồi ở đó không nói gì chỉ khẽ liếc nhìn Kuze kia.

Chàng trai của chúng ta lúc này mới ngạc nhiên và quay sang cô gái bên cạnh: “Arya ư?”

“Ừ. Tớ và Suou sẽ tranh đấu với nhau.” Arya chậm rãi nói, sau đó thì hướng thẳng ánh mắt vào Yuki ngồi đồi diện.

Cả hai trao nhau ánh mắt tuyên chiến không khoan nhượng!

Cũng may là đúng lúc này nhân viên đã mang đồ ăn ra, cắt đứt ngòi lửa bùng nổ của hai cô gái xinh đẹp này.

Sau khi ăn xong thì Akira nhờ Kuze đưa Arya về, còn hắn thì đi hướng ngược lại cùng với Yuki.

Không mấy ngạc nhiên khi Yuki chịu để anh trai yêu quý đưa một cô gái khác về chứ không phải mình.

Đảm bảo cô nàng này chỉ muốn tăng tính cạnh tranh cho thêm phần kịch tính với lòng hiếu thắng của cô nàng mà thôi.

Mà...

Mấy chuyện tình lộn xộn như thế này thì mới là thanh xuân chứ!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.