Chương 51. Đây là cái thú vị của nhân vật chính Gal – game
“Xin chị… Hãy biến em thành đàn ông!” Akira hùng hồn cầu xin.
Utaha nghe vậy cả gương mặt thoáng chốc đã đỏ bừng hết cả lên. Cô nàng khẽ “ưm” nhẹ như tiếng thút thít, đôi chân căng đầy ấy uốn éo khép lại.
Ngay khi bầu không khí đã ẩm nóng đến mức cao nhất thì Akira cúi đầu cầu xin tiếp:
“À nói vậy không đúng…”
“Xin hãy để em giữ lời hứa giúp Tomoya thành creator như một người đàn ông đi!”
…
Tĩnh lặng…
Căn phòng khách sạn nhỏ nhắn chìm vào trong tĩnh lặng…
Hắn ngẩn đầu lên nhìn Utaha – senpai thì thấy cô nàng lúc này khuôn mặt đỏ bừng, hai mắt xấu hổ trừng lớn, tay trái khép lại vạt áo khoác tắm không thể che nổi cup E kia.
Chưa kịp nhận ra bản thân nói có gì kì lạ thì phần eo của hắn đã bị một bàn tay mềm mại cấu vào đau điếng:
“Bỏ cái kiểu nói chuyện gây hiểu lầm đấy đi nhé!”
“Lẽ nào cậu cố tình hả!?”
Cô nàng vừa gằn từng chữ vừa tăng thêm lực véo vào hông hắn.
“Ý chị là sao!” Akira cắn răng chịu đau và khó khăn mở miệng.
Hắn thực sự chỉ muốn giữ lời hứa như một người đàn ông thôi mà!
…
Cũng may là sau đó mọi chuyện đã trở lại bình thường vời việc hắn b·ị b·ắt làm culi sấy tóc giúp cô nàng.
Hắn ngồi đầu giường để cắm máy sấy tóc rồi bắt đầu nâng lấy mái tóc đen huyền dài mượt mà đó.
Sáng mai Utaha – senpai còn phải tiếp tục công việc cho tác phẩm mới, không thể để cô nàng đi ngủ với mái tóc ướt được, dù sao cũng đang nhờ vả nữa nên làm culi cũng được thôi.
Từng ngón tay Akira vuốt nhẹ qua làn tóc còn ẩm ướt đó như một chiếc lược chải đều xuống. Đây là lần đầu tiên trong đời hắn được vuốt ve mái tóc một cô gái và sấy tóc cho nó.
Utaha lúc này vẫn còn ngại ngùng xấu hổ, dù đã bảo ngồi im để hắn sấy tốc nhưng cố nàng dường như bị nhột mỗi khi hắn vuốt làn tóc nên cứ uốn éo qua lại.
Hình như con gái thường sẽ không cho phép người khác giới đụng vào tóc của mình chứ đừng nói là sấy tóc dùm phải không nhỉ?
Từ góc độ này của Akira có thể thấy rõ bờ vai kiều diễm ấy và phần gáy trắng ngần đang lấm tấm từng giọt nước mỗi khi vuốt ve làn tóc của Utaha.
Đôi khi cô nàng sẽ vì nhột mà uốn éo qua lại khiến cho cơ thể nghiêng qua một bên và để cho Akira ngay phía sau thấy rõ [đồi núi] chập chùng đang được bảo vệ một cách sơ sài phía trước.
Khụ khụ…
“Vậy nói chị xem vấn đề mà em cảm thấy trong cốt truyện của chị là gì?” Bỏ qua vấn đề ngượng ngùng, nếu là công việc thì cô nàng vẫn rất nghiêm túc.
Ngay lúc này trên chiếc giường nhỏ nhắn đó trải đầy từng tờ bản thảo kịch bản của Utaha – senpai và được hắn đánh dấu lít nhít những ghi chú màu đỏ.
Sau cùng thì cô nàng cũng chịu giúp hắn thành người đàn ông biết giữ lời hứa nên hắn đã lấy ra tập bản thảo và thảo luận lại.
“Chị biết hôm nay em tới Rokutenba Mall với Katou rồi nhỉ?” Akira vẫn tiếp tục công việc sấy tóc trong tay và nói.
“Hẹn hò hả?” Utaha ngay lập tức nói.
“Thu thập tài liệu!” Hắn nhanh chóng viện cớ.
Lúc này cô senpai hơi dựa lui phía sau áp sát gần hắn rồi khẽ nói: “Đi lẻ với con gái. Em nghĩ viện đại một cái cớ là qua mặt được chị hả?”
“Mà… Giờ không phải là lúc định nghĩa chuyện này.” Hắn nhanh chóng bỏ qua chủ đề n·hạy c·ảm này.
“Thế em muốn nói gì hả?” Cô nàng với giọng hơi bực bội hỏi lại.
Lúc này Akira mới dừng lại một nhịp.
Thoáng nhớ lại một ngày dài hơi này, hắn nhẹ nhàng nói: “Em thấy vui lắm…”
Chỉ mới nói đến đây, Utaha – senpai đã quay phắt lui trừng mắt với hắn.
“Ấy ấy. Nghe tiếp đi đã, nghe tiếp đi! Giờ mới là chuyện chính!” Hắn nhanh chóng ngăn lại cô nàng đang muốn combat này.
Utaha – senpai lạnh lùng quay đi.
Hắn cũng hiểu tính tình của cô nàng senpai này rồi nên tiếp túc vuốt ve đầu tóc mượt mà trong khi sấy tóc và tiếp tục kể:
[Ngày đầu khai trương nên chỗ ấy đầy ắp người.]
[Sau khi vào trong thì em đột nhiên thấy khó chịu…]
[Nhưng mà Katou không tỏ ra chán nản gì với em cả.]
[Cậu ấy chỉ lo cho em, nghĩ cho em và chờ cho em lấy lại tinh thần.]
[Sau đó hai đứa đi vòng vèo quanh mấy cửa hàng.]
[Cậu ấy sẵn sàng chịu cái tính quái gở của em, tỏ ra vui với điều đó của em.]
[Lại còn cảm ơn em nữa!]
Akira vuốt ve mái tóc đã đỡ ẩm ướt phần nào của Utaha – senpai rồi đặt máy sấy xuống: “Vậy mà em lại bỏ lại cô ấy để đến đây.”
Hắn vòng qua đến trước mặt cô nàng và ngồi lên giường, đối diện với cô senpai xinh đẹp này: “Nhưng Katou vẫn mỉm cười để tiễn em.”
Utaha – senpai ngẩn đầu lên nhìn thẳng vào hắn: “Nhưng trong lòng cô ấy khi đó chắc cũng bực lắm đấy.”
“Không sao, Katou tốt bụng mà… Chắc vậy…” Hắn lúc đầu còn tự tin nhưng đột nhiên lại nghĩ đến thứ gì đó thì lại hơi ngập ngừng trở lại…
Cũng may Utaha – senpai không để tâm vì đang bận lấy băng đô màu trắng quen thuộc kia cài lên tóc rồi hỏi hắn: “Mà thế thì sao? Kể chị nghe mấy chuyện đường mật ấy để làm gì hả?”
Nghe cô nàng nói vậy hắn liền chỉ thẳng vào bản thảo kịch bản, lí do mà hắn đến đây và nói:
“Vậy nên mới cần chị viết lại cốt truyện đó!”
“Cốt truyện cũ của chị thật sự rất thú vị.”
“Đỉnh cao, hoành tráng tựa như một siêu phẩm. Nói đơn giản là nó rất tuyệt.”
“Nhưng mà… Nếu cứ vậy thì nữ chính Meguri sẽ không thể hạnh phúc được!”
“Theo cốt truyện này thì dù sau cùng cô nàng đã bên người anh yêu quý…”
“Nhưng đó có thật sự là thứ hạnh phúc mà cô ấy tìm kiếm không?”
Đúng vậy, đó là những gì hắn cảm nhận được từ buổi hẹn hò (?) ngày hôm nay với Megumi. Những cảm xúc chân thật mà lại đời thường đó, chẳng phải cũng là một điều hạnh phúc đối với người bình thường hay sao?
“Ý em là sao?” Utaha – senpai khẽ nhìn hắn.
Lúc này Akira mới nói ra ý kiến của mình:
“Bị trói buộc vào ký ức tiền kiếp và chỉ có thể cứu quá khứ của bản thân có đúng là tương lai mà Meguri tìm kiếm không?”
“Vứt bỏ hết những kỷ niệm hạnh phúc từ trước đến giờ. Chị nghĩ người chơi sẽ vui về điều đó không?”
Vì cảm xúc bộc phát nên hắn đã không để ý đến Utaha – senpai đang nắm chặt tay, cắn răng khó chịu.
Ngay khi nghe hắn nói xong, cô nàng liền phất tay làm tung bay đống bản thảo ấy lả tả khắp giường: “Bị trói buộc bởi quá khứ thì có gì sai hả?”
Quá bất ngờ nên hắn ngỡ ngàng nhìn cô nàng. Lúc này bởi vì tư thế khom người nhìn xuống bản thảo và với việc phất tay mạnh nên vạt áo vốn không che nổi kia càng bị mở rộng ra…
Ừng ực… Trắng, to, tròn,…
Đùa thôi!
Akira nhanh chóng quay mặt đi và nói:
“Sai thì không sai, vẫn có lựa chọn như thế.”
“Ý của em là dù rất thích hướng đi đó nhưng em vẫn muốn có thêm hướng đi khác nữa!”
“Một cô gái không có bí ẩn nào và tận hưởng niềm vui hạnh phúc bình thường nhất.”
“Giống như lúc Katou đi chơi với em vậy.”
“Em nghĩ quãng thời gian bình thường bên Meguri ấy cũng là một điều tuyệt vời với người chơi.”
“Nên em muốn một diễn biến đời thường hấp dẫn không kém gì định mệnh!”
Nói ra được rồi. Đây là những gì mà hắn cảm thấy thiếu mất trong kịch bản mà Utaha – senpai đã viết.
Bởi vì Akira chính là nam chính, và chính hắn sẽ cảm thấy như vậy trong trường hợp với Meguri trong game.
Phấn khởi nói ra hết thì hắn mới quay lại nhìn cô nàng senpai đột nhiên lại chẳng nói gì cả kia.
Utaha – senpai lúc này chỉ khép hai tay lại cúi đầu nhìn xuống bản thảo trên giường và nói với một giọng đượm buồn:
“Vậy em muốn bỏ hết phần cốt truyện trước đây hả?”
“Có phải em muốn nói vướng bận chuyện quá khứ… chỉ tổ phí thời gian?”
Hắn ngạc nhiên nhìn cô nàng senpai.
Bất giác, hắn nở nụ cười: “Chị nói gì thế, tất nhiên phải giữ lại rồi!”
“Tình yêu vượt qua cả kiếp trước kiếp này moe thế còn gì!”
“Yandere quá đỉnh! Imouto là tuyệt nhất! Cái cách hai người rơi vào sự biến chất quá hoàn hảo!”
“Nghĩ mà xem, họ sẽ tạo nên một thế giới sai trái nhưng lại hợp lý ở kiếp khác!”
“Đúng vậy. Em muốn cả hai người đó, vì họ là những nữ chính tuyệt vời nhất!”
Tuyên bố một cách phấn khởi với nội dung chẳng khác gì một tên tra nam nhưng lúc này hắn lại càng hiện rõ con game tuyệt đỉnh ấy trong đầu mình.
Đúng vậy, đây chính là game mà hắn sẽ làm, chính là game mà Tomoya đã truyền lửa cho hắn!
“Cái tên Hentai thiếu quyết đoán này…” Utaha – senpai lúc này đã ngẩn đầu lên nhìn hắn, không còn vẻ buồn rầu nữa thậm chí có mấy phần ý cười.
Akira lần này đón nhận sự mỉa mai đó và cười tươi đáp lại:
“Đây là cái thú vị của nhân vật chính Gal – game đấy, Utaha – senpai!”
*****
3:26 A.M, Chủ nhật, trong một phòng khách sạn, chỉ có một nam một nữ.
“Lời thoại mẫu như này được chứ?” Cô gái hỏi chàng trai.
“Không, thử làm cho nó bớt đặc biệt một chút xem.” Chàng trai trả lời cô gái.
Đúng vậy, cả hai người bọn hắn đã thức xuyên đêm để biến cái ý tưởng đột ngột đó của hắn trở thành cốt truyện.
Utaha – senpai nghe được lời của hắn thì khó hiểu hỏi lại: “Suốt từ khi bắt đầu sáng tác, lần đầu chị nghe được yêu cầu kiểu này đấy.”
Mà cũng đúng, để hấp dẫn người chơi thì không có gì đặc biệt sẽ bị cho ra rìa mất.
Nhưng mà ở đây thì khác, hắn giải thích: “Làm cá tính của nhân vật mờ nhạt đi thì khi đột ngột thay đổi sẽ khiến người ta rung động hơn nhiều.”
“Kiểu như tự nhiên thấy dễ thương hơn ấy.”
“Nhưng mà ngay sau đó lại quay về với tính cách mờ nhạt như lúc ban đầu.”
“Và rồi mọi người sẽ kiểu: [À, nét dễ thương ban nãy chắc là do mình tưởng tượng thôi.]”
Nghe đến đây, Utaha – senpai lườm sang hắn: “Nhân vật kiểu gì vớ vẩn thế hả?”
“Biết làm sao được. Nhân vật có thật ngoài đời mà.” Akira cười nói.
Nữ chính Meguri và khởi nguồn của cô ấy lại là, Katou Megumi!
Utaha nhìn kĩ Akira một hồi lâu mới thu mắt lại nhìn về chiếc laptop của mình và lẩm bẩm: “Chị chẳng muốn thừa nhận nhân vật này lại là nữ chính đâu.”
Dù nói như vậy nhưng cô nàng vẫn tiếp tục chỉnh sửa lời thoại theo yêu cầu của hắn.
Cả hai người tiếp tục thảo luận và hoàn thiện cốt truyện mới cho game. Lúc này hắn mới hiểu là vì sao lần trước chỉ trong một ngày thì cô senpai này đã hoàn thành kịch bản rồi.
Nếu là công việc thì cô nàng thực sự nghiêm túc và cố gắng đến đáng sợ.
Vậy là trong một phòng khách sạn, một nam một nữ, trai tài gái sắc, cả hai không mặc gì ngoài chiếc áo choàng tắm…