Vừa Làm Ra App Du Lịch, Ngươi Liền Mang Ta Xuyên Qua Nhị Thứ Nguyên?

Chương 39: . Chiến dịch làm game Khởi động!



Chương 39. Chiến dịch làm game: Khởi động!

Sau khi chào Kobato, hắn nhanh chóng đi đến phòng nghe nhìn để tham gia cái circle kì lạ mà hắn đã giúp Tomoya xây dựng.

Nhưng chỉ mới từ cầu thang lên hắn đã thấy một cô nàng tiểu thư tóc vàng nào đó đang đứng trước cửa phòng nghe nhìn và đi qua đi lại.

Cô nàng dường như đang do dự không biết có nên mở cánh cửa ấy ra hay không.

Một lúc sau, cô nàng cúi đầu, vuốt lại làn váy đồng phục, hít sâu một hơi rồi mở mạnh cánh cửa đó ra:

“Không phải tôi định tham gia đâu nhé. Nhưng mỗi mình tụi ông thì sẽ chẳng ra trò trống gì… nên thôi… giúp một chút cũng được.”

Cô nàng Eriri này lại dở chứng tsun rồi!

Thật là, nếu cô nàng thành thật hơn với cảm xúc của mình thì có khi Eriri và Tomoya đã thành đôi từ rất lâu rồi.

Hắn cũng nhanh chóng đi đến để vào phòng nghe nhìn.

Cơ mà lúc này đã có một tiếng nói từ trong phòng vang ra: “Nếu rảnh tới mức đó để thể hiện cái tính Tsundere thì sao không vào luôn đi hả, Sawamura – san?”

Bị Utaha – senpai nói như vậy khiến cho cô nàng giật mình tỉnh giấc khỏi cái tính dere kia và đỏ mặt dựng hết cả đầu tóc lên.

Cũng chính vào lúc đó thì Eriri cũng nhận ra Akira đang đứng ngay trước mặt và chứng kiến nãy giờ.

Cô nàng nổi xung nhe chiếc răng nanh ra và gào với hắn sau đó thì xông thẳng vào trong đi đến chỗ Utaha – senpai: “Sao chị lại tới đây, Kasumigaoka Utaha!”

Hắn cũng theo chân cô mèo vàng bị dẫm đuôi kia vào. Cuối cùng thì 5 thành viên của circle đã chính thức có mặt.

Utaha – senpai chưa trả lời ngay mà khẽ liếc qua hắn trước sau đó mới nói đầy thâm ý: “Cuối tuần trước tôi [bị] Hentai – kun cùng Rinri – kun trực tiếp đến [thuyết phục]… Nên cũng đành thôi”

Hắn nghe vậy thì bất lực vuốt trán, cô nàng senpai này đúng là suốt ngày kiếm chuyện cùng gây hiểu lầm.

Trêu ghẹo Eriri đến mức này thì không biết là cô nàng ghét hay thực sự rất thích Eriri nữa.

“Vậy là thế nào? Sao không tới [thuyết phục] tôi hả?” Eriri ghen tị quay sang lườm hắn cùng Tomoya.

Tomoya cũng bất lực đứng ra giữa hai người và nói:

“Đừng suốt ngày nói cái kiểu dễ gây hiểu lầm đó Utaha – senpai.”

“Còn Eriri tự động não xem mình vừa nói cái gì đi!”

Ồ, có vẻ chàng Producer của chúng ta đã chững chạc trưởng thành hơn rồi, nói chuyện nghiêm túc hơn hẳn.

Mà đây cũng là bước đầu tiên trong công cuộc thực hiện ước mơ của cậu ta mà.

“Thiệt tình, Sawamura – san đúng là kiểu không phải số một thì không bằng lòng. Làm người tình cũng chẳng được, thứ thất bại không biết tiến biết lui.” Utaha – senpai chưa ngừng lại việc châm chọc của bản thân hướng về Eriri.

Cơ mà nói kiểu vậy nghĩa là gì? Chẳng nhẽ chị sẽ nguyện làm người tình hả, Kasumigaoka Utaha!

Bên này Eriri cũng bị chọc điên tiết lên.

Và cách cô nàng chọn chính là điều quá thường xuyên xảy ra. Eriri không dám đụng gì tới Utaha – senpai mà đi thẳng đến Tomoya hét lên từng chữ:



“Ka! Su! Mi! Gao! Ka! - U! Ta! Ha!”

Sau đó chính là đòn liên hoàn quất nhờ vào hai bím tóc mượt mà kia. Không lẽ cô nàng buộc tóc như vậy là để dễ dàng quất Tomoya hơn à?

Cậu bạn của hắn thì cũng đã chịu quá nhiều nên nhờn luôn rồi. Vừa hứng đòn, Tomoya vừa nói: “Được rồi, được rồi! Là lỗi của tôi! Về chỗ dùm đi!”

*****

Sau khi ổn định được hai cô nàng khó chịu kia, Tomoya bắt đầu trình bày kế hoạch hoạt động của circle: Lịch trình sản xuất Gal game lên bảng:

“Thời gian hoàn thiện sẽ là tháng 12 và ra mắt vào FuyuComi!”

“Nói cách khác, giao thừa năm nay sẽ là khởi đầu cho huyền thoại của chúng ta.”

Nhìn lại tấm bảng với một lịch trình đơn giản kia khiến hắn cảm thấy mấy lời trịnh trọng cùng sự kì vọng cao vời kia như trò đùa vậy…

Bên này Eriri chống cằm: “Chịu!”

Utaha – senpai thì buông thõng cả người như muốn ngủ: “Bó tay!”

Trông thấy cậu trưởng nhóm bị phản đối đang sụp đổ kìa thì Eriri cho ra lí do: “Cái lịch trình suýt soát như thế, nếu cả bọn giành hết 100% thời gian thì chẳng thể nào xong được. Tôi còn sinh hoạt CLB và circle của mình nữa.”

“Chị cũng đang trong thời kỳ phải lo cho tác phẩm mới đấy.” Utaha – senpai, người đang trên đà nổi tiếng cũng có sự bận rộn của mình.

Lúc này, cô nàng senpai ngay lập tức đứng dậy và đi đến và giật lấy ngòi viết lông từ tay Tomoya rồi chỉnh sửa lịch trình trên bảng: “Dời thời gian viết kịch bản lại một tháng thì sao nhỉ?”

Thấy vậy, Eriri cũng cuống cuồng chạy lên: “Chờ đã, chờ đã! Lịch trình cũ tôi đã không đủ thời gian rồi, chị nghĩ gì mà lùi thời gian kịch bản thế!”

Sau đó là hai cô nàng một xanh một đỏ cứ vậy sửa thẳng vào lịch trình trên bảng khiến cho nó vốn dĩ đã hổ đốn rồi thì bây giờ còn chẳng đọc ra nổi thứ gì luôn.

“Dừng lại… Dừng lại đi!!!!!” Tomoya bên cạnh không ngăn nổi hai cô nàng này và chỉ còn cách hét lên tuyệt vọng.

Thật sự là hết cách, nếu cứ để hai cô nàng này tự quyết thì sẽ chẳng bao giờ hoàn thành mất.

Hắn cầm lấy dẻ lau đi đến và lau thẳng vào bản lịch trình kia trong sự ngoắc mồm của Tomoya và sự ngỡ ngàng của hai cô nàng khó chiều kia.

Tất nhiên là hắn lau sạch mặc kệ là ý kiến của hai cô nàng lẫn lịch trình của Tomoya. Sau đó hắn bắt đầu viết lên bảng, một kế hoạch ngắn gọn chứ không phải là lịch trình.

“Trước hết hai người cứ tập trung viết cốt truyện và thiết kế nhân vật đi.”

“Sau đó tôi cùng Tomoya sẽ dựa vào đó mà điều chỉnh lịch trình hợp lí.”

“Nhưng yêu cầu vẫn phải có, thời gian này mặc kệ hai người đang bận gì những phải dành ra thời gian để hoàn thành bản thảo sơ bộ cái đã.”

Akira viết sơ qua những yêu cầu cho circle trong thời gian 2 tháng sắp tới trong khi hai cô nàng Eriri và Utaha đang lau đi những vết mực trên mặt mình nhờ cuộc hỗn chiến lúc nãy.

“Biết rồi…” Eriri hừ nhẹ rồi nhe răng.

“Thôi cứ làm vậy đi đã.” Utaha – senpai cũng tạm thời đồng ý.

Tomoya thấy tình hình đã ổn định lại thì mừng rỡ nói:

“Tốt! Giờ đã quyết định được phương hướng thì tập trung làm đi đã.”



Cậu ta hào hứng đứng ngắm nhìn hắn cùng với Eriri và Utaha bắt đầu hí hoáy viết viết vẽ vẽ.

Mà đứng trời trồng một hồi lâu thì Tomoya mới nhận ra và hỏi: “Thế giờ tôi làm gì?”

“Phải nhỉ? Thôi cứ đi mua một ít đồ ăn vặt về đây!” Eriri đang bắt đầu phác thảo nói.

“Lấy chị bánh dứa và café sữa nhé.” Utaha – senpai gõ laptop đưa ra yêu cầu.

“Cho tớ trà đi, đồ ăn vặt mua chung là được.” Akira cũng nhanh nhẹn order.

Tomoya lúc nãy còn đang hào hứng nhưng sau khi nghe ba người bọn hắn thì cụt hứng hoàn toàn. Cậu ta đau khổ nói: “Ơ khoan… Dù gì tớ cũng là thành viên của circle này mà… Trưởng nhóm, kiêm Producer luôn đấy…”

“Nếu nhất định muốn làm thì tôi cho ông thiết kế nhân vật nhé.” Eriri đăm chiêu nhìn bản vẽ và nói.

“Nếu có tinh thần đến thế thì giúp chị dựng cốt truyện hay làm kịch bản luôn đi?” Utaha – senpai đâm chọc.

Nghe được hai cô nàng kia nói vậy Tomoya tỉnh táo lại ngay và không đòi hỏi gì nữa và nhanh chóng bước đi mua đồ.

Mà lúc này Utaha – senpai gọi lại cậu ta: “À phải rồi, chị nhớ ra một nhiệm vụ cực kì quan trọng.”

Nghe được có nhiệm vụ, Tomoya hứng khởi quay phắt lại: “Gì thế! Gì thế!”

“Chuẩn bị tiền đấy, Producer – san.” Utaha – senpai nháy mắt nói.

“Muốn làm game thì cần chi phí in đĩa. Còn cần phí in ấn, đóng gói, làm sách hướng dẫn.”

“Chắc phải bay vài trăm ngàn thậm chí vài triệu yên đấy.”

Mỗi một câu phát ra từ Utaha – senpai là mỗi một lần gương mặt Tomoya tái dần đi. Nghe xong hết cậu ta chỉ còn biết ôm đầu thốt lên: “Triệu yên ấy hả! Học sinh trung học lấy đâu ra số tiền như thế?”

(1 triệu yên = Khoảng 165-170 triệu Vnđ)

Cậu gục xuống ôm lấy hai chân rồi nhìn hắn: “Akira…”

Hắn cũng thở dài đi đến cúi vỗ vai cậu bạn thân này, thực hiện ước mơ vất vả và gian truân lắm.

Lúc này Utaha – senpai cũng đi đến nói với bọn hắn: “Biết trước sẽ vậy mà, thôi để chị cho bọn cậu vay nhé?”

“Dĩ nhiên là phải có lãi, nhưng chị không đòi gì t·rái p·háp l·uật đâu.”

“Chỉ cần hai cậu đồng ý vài yêu cầu của chị là được.”

Nói xong, cô nàng senpai này còn nháy mắt ẩn ý với hắn. Tính làm gì thế hả cô nương? Dùng áp lực đồng tiền để khiến hai bọn hắn phải phục tùng hay gì?

“Yêu cầu gì thế?” Hắn hỏi lại cô nàng.

Lúc này cô senpai tinh nghịch này đã cúi xuống áp vào bên tai trái của hắn nhỏ nhẹ: “Đó là… Hãy…”

Ừng ực… Hắn đang nghĩ ra một trăm hướng khác nhau trong cái không khí kì lạ này.



Cũng mãy là Eriri đã chạy ngay đến và đẩy mặt Utaha – senpai ra sau đó dùng hai bím tóc quất liên hoàn vào hắn cùng Tomoya.

Ểh… Tại sao hắn cũng bị?

“Vừa phải thôi nhé Kasumigaoka Utaha!” Vừa hét cô nàng vừa tăng tốc quất thêm.

Này nhé, nếu hét như vậy thì quay sang mà quất cô nàng Utaha kia ấy.

Nghĩ trong đầu vậy thôi nhưng hắn vẫn sẽ chịu bị quất cơ mà đột nhiên Eriri dừng lại. Cô nàng đẩy ngã cả hai cậu con trai qua một bên và quay sang cãi nhau với Utaha – senpai.

Hắn cùng Tomoya nhìn về phía hai cô nàng đang combat kia rồi quay lại nhìn nhau, trong ánh mắt mang đầy vẻ bất lực.

Lúc này Tomoya đứng lên tách hai người đó ra: “Dừng lại đi. Đừng có lục đục như cái circle sắp tan rã nữa được không?”

Hắn cũng đứng dậy đi đến nói:

“Tomoya nói đúng đấy.”

“Còn cả, chuyện tiền nong thì cứ để tôi và Tomoya lo.”

“Đổi lại, Eriri hãy vẽ ra những bức tranh cực moe.”

“Utaha – senpai hãy viết ra kịch bản khiến người ta phải khóc ròng.”

“Hai người làm được mà phải không?”

Akira hướng về hai cô nàng kiêu kì đó nói. Dù thế nào đi nữa thì hai người họ vẫn là những creator đỉnh cao.

Nghe xong, hai cô nàng đột nhiên dừng lại và quay sang nhìn nhau.

Ánh mắt hai người như đạt chung một nhất thức và đồng thanh nói:

“Ừ! Tất nhiên được, cậu nghĩ đang cậu đang nói với ai vậy hả?” Cả hai cùng thể hiện ra cái kiêu ngạo tự tin của những người sáng tạo tuyệt vời nhất.

Cơ mà ăn ý đến vậy thì hai người vốn dĩ rất thân nhau có phải không, Eriri – Utaha!!!!

Cả bốn người bọn hắn lúc này mới cùng nhau mỉm cười và tràn đầy đấu chí cho việc hoàn thành game sắp tới.

“Anou… Còn mình sẽ làm gì thế?” Một giọng nói lạnh nhạt đột ngột vang lên.

Ểh? Ai vậy?

“Phải ha… Lúc đầu mình còn chú ý tới circle có 5 người mà không hiểu sao sau một lúc lại không để ý đến luôn…” Akira đầu tiên nhận ra đó là ai.

“Còn cậu ta nữa mà…” Eriri cũng thẫn thờ nhìn về phía người đó.

“Chị cũng quên béng luôn đấy…” Utaha – senpai nhận ra lỗi lầm của mình.

“Nếu cậu ấy tự làm cho bản thân nổi bật giống nữ chính hơn thì tốt…” Tomoya cũng cảm thán.

Đúng vậy, cô nàng nãy giờ vẫn ngồi bấm điện thoại và nhìn bọn hắn náo long trời lở đất mà vẫn chẳng biểu hiện ra một sự tồn tại nào kia.

Cô nữ chính sở hữu gương mặt đáng yêu cùng ngoại hình tuyệt vời.

Nhưng cũng là cô nữ chính dễ bị bỏ qua vì độ tồn tại thấp đến đáng thương.

Nữ chính của Akira.

Katou Megumi!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.