Việt Nam Diệt Quỷ Ký

Chương 3: CHƯƠNG Căn nhà hung trạch chết chóc



Sau sự kiện ở thôn “Quỷ” tôi đã hoàn toàn tin vào tâm linh. Tôi cảm thấy rất là may mắn khi mà có người tới cứu kịp, nếu không có ông ấy sư đệ của ông nội tôi tối hôm ấy vô tình đi ngang qua chắc tôi hiện tại đã mồ yên mả đẹp rồi. Từ đấy tôi siêng năng học tập cả về kiến thức văn hóa và đạo pháp nằm trong cuốn “Thất Sơn Đạo Thống” chỉ trong vòng một năm tôi đã thành thục và hiểu được tất cả huyền diệu nằm trong cuốn sách ấy, tuy phải hỏi ông tôi rất nhiều nhưng cuối cùng tôi cũng có thể thành thục rất nhiều thủ pháp nằm trong cuốn sách ấy. Ông tôi cũng khá là ngạc nhiên trước những gì tôi thể hiện, ông luôn miệng nói tôi có năng khiếu làm đạo sĩ, quả làm thiên tài. Mỗi lần được ông khen như thế mũi tôi đều nở rộng, tâm trạng có một cái gì đó sung sướng khó tả. Từ ngày có được một số bản lĩnh như thế, tôi luôn đi theo ông mỗi khi ông đi làm việc. Việc này làm tôi càng học thêm nhiều kinh nghiệm, có một số việc ông có thể để tôi làm thay ông. Tôi cảm thấy từ khi có tôi đi làm chung ông luôn đỡ mệt mỏi hơn khi về nhà và tâm trạng có phần thoải mái hơn rất nhiều. Thấy ông như thế tôi rất mừng, và cảm thấy mình đã giúp ông được một cái gì đó, dù sao ông cũng đã hơn 70 tuổi rồi.

Cuộc sống ở nhà của tôi vui vẻ là thế nhưng cuộc sống học đường của tôi lại hoàn toàn trái ngược. Có lẽ vì tôi từ nhỏ không có ba, mẹ và tính cách có chút không quá cởi mở nên trong lớp tôi có rất ít bạn bè và thường xuyên b·ị b·ắt nạt. Dù thế thì tôi vẫn nhẫn nhịn, dù sao bọn chúng đông tôi chỉ có một mình, có đánh thì cũng chẳng đánh lại tụi nó. Cũng may mắn cho tôi là chỉ có một số đứa con trai thôi chứ không phải tất cả. Đám bạn nữ vẫn có thái độ bình thường đối với tôi tuy không thân nhưng cũng không xa lánh.

Chuyện cứ thế mà tiếp diễn, cho tới khi tôi học lớp 11, đó là năm tồi tệ nhất trong thời đi học của tôi. Không biết ai đó làm sao biết được ông tôi là một đạo sĩ mà tung tin đồn cho cả lớp biết. Thời đại bây giờ mà, thời đại công nghệ, khoa học kĩ thuật phát triển, mấy ai tin vào chuyện tâm linh này như khi xưa nữa chứ. Vịn vào cái cớ đấy mà bọn bắt nạt tôi trong lớp, công khai nói xấu tôi trong lớp, nói những lời khá khó nghe và thậm tệ. Cả lớp dần dần xa lánh tôi. Điều tồi tệ nhất còn chưa đến, cô giáo chủ nhiệm của lớp tôi là một người rất ghét mê tín vì thế khi nghe được ông nội tôi làm nghề đạo sĩ, thầy pháp, cô ta cũng xếp tôi vào diện mê tín và trù dập tôi trong lớp. Năm đó thật sự là rất khó khăn. Nếu không phải thành tích học tập của tôi thuộc loại tốt thì dưới sự trù dập của cô giáo chủ nhiệm thì tôi khó mà có thể lên lớp được. Nhưng thái độ của tất cả mọi người đều phải thay đổi sau một sự kiện xảy ra vào cuối năm học lớp 11 này của tôi.

Cuối năm 11, vì 26/3 trường không tổ chức cắm trại như mọi năm vì không đủ kinh phí, nên lớp tôi đã quyết định tự tổ chức một buổi cắm trại, đi du lịch xa vui chơi xả hơi. Và địa điểm chúng tôi lựa chọn đi du lịch là Đà Lạt, một thành phố thơ mộng, được mệnh danh là thành phố ngàn hoa với nhiều cảnh đẹp, tha hồ mà sống ảo. Toàn bộ lớp tôi đã xin nhà trường cho nghỉ 3 ngày, đây là một chuyện lớn đấy, nhưng với lớp tôi thì không hề. Phụ huynh của lớp tôi toàn là thành phần bá đạo. Chỉ cần vài cuộc điện thoại, hiệu trưởng đã cho chúng tôi nghỉ 3 ngày từ thứ năm đến thứ bảy.

Trước ngày đi, bọn tôi rất háo hức, ai cũng vậy kể cả tôi. Tôi đã xin phép ông để đi chuyến đi này cùng với lớp, cho dù bọn trong lớp không được tốt với tôi cho lắm. Mỗi người trong lớp muốn đi đều phải đóng một số tiền là 7tr để trả tiền xe, khách sạn và tiền vé vào những nơi thăm quan, còn tiền ăn uống là tự túc. Lúc nghe xong điều kiện đi tôi liền phải thở dài một hơi, đúng là chuyến đi của con nhà giàu mà. Tuy như thế nhưng tôi không hề xin ông tôi tiền. Vì tôi khi đi làm việc với ông thì ngoài việc giúp đỡ ông thì tôi còn được trả tiền. Số tiền tôi nhận được chỉ kém ông một chút mà thôi nên tôi cũng khá là có tiền. Số tiền như thế tôi hoàn toàn có thể bỏ ra đến.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.