Về Quê Làm Thầy Pháp

Chương 10: - Quỷ Tha Xác 10



Chương 10 - Quỷ Tha Xác 10

10.

Quay qua quan sát thầy Túc Thiên bỗng thấy được bảy cái đốm sáng trên người ông, một cái đã tắt lịm đi, chỉ còn lại sau cái.

Mặc dù không hiểu nó là gì, nhưng cảm giác pháp thuật thầy Túc sẽ rơi xuống sau khi đánh đuổi con quỷ này.

Cùng lúc đó, con quỷ chim lợn ở trong bụi tre mở to đôi mắt đen ngòm nhìn lên trên trời cao, nơi cái đồ án đạo gia đang xoay quanh trên đỉnh đầu. Nó rít lên một tiếng bén nhọn, cả người giống như bị một tảng đá nặng đè lên thân thể, khiến nó nằm rạp xuống mặt đất. Vòng tròn đó cứ thế hạ xuống càng lúc càng nhanh, chẳng mấy chốc muốn đập dẹp bụi tre đó.

Ba mẹ Thiên chỉ thấy bụi tre càng ngày càng sụp xuống, nào biết rõ là do ông thầy đang làm phép? Chỉ lo cho con quỷ kia nó nhân cơ hội chạy thoát, sau này sẽ trở lại gây hại nhân gian.

Ông Túc vốn không có lo lắng bao nhiêu, bởi vì ông cần phải làm một thứ cuối cùng, khiến cho con quỷ sợ hãi không dám làm hại người vô tội.

Ầm…

Một tếng nổ vang lên, đồ án trên cao cuối cùng cũng đem bụi tre đánh sập, vòng tròn màu vàng đè ép con quỷ bên dưới, tựa như một chiếc lưới đánh cá, mặc cho con quỷ nó vùng vẫy vẫn không thể nào thoát khỏi.

Bụi tre đổ sập lộ ra hình dáng của nó, đó là một con chim lợn cực kỳ to lớn với đôi mắt màu đen u ám mang nỗi oán hận nhìn chằm chằm vào bốn người, như thể muốn ăn tươi nuốt sống bọn họ vậy, trong miệng liên tục phát ra tiếng kêu crec crec…

Ba mẹ Thiên lần đầu tiên thấy hình dáng con quỷ cũng bị nó làm cho sợ hãi, nhất là khi nhìn vào đôi mắt, cảm giác càng kinh dị đến lạnh người.

Thầy Túc lại gần con quỷ, dùng kiếm gỗ không ngừng quất mạnh lên người nó, khiến cho nó đau đớn kêu rên. Sau đó cùng với nó câu thông ngôn ngữ, không biết cả hai đang nói gì, một lúc sau anh chỉ thấy ông thầy đánh xuống một đạo pháp ấn kỳ dị, mà đạo pháp ấn này rõ ràng là màu đen, nó mang theo hơi thở nặng nề áp bức. Ngay cả Thiên cũng phải e dè vài phần.



Thầy Túc nhìn đạo pháp ấn trên đỉnh đầu con quỷ trước mặt, sau đó dùng thanh kiếm, chặt đứt vòng tròn đạo gia đang giam cầm bên dưới cố ý giải thoát cho nó.

Con quỷ sau khi thoát khỏi lưới phép thuật, liền sợ hãi hóa thành một con chim lợn bình thường, quay đầu bay mất hút trong bóng đêm.

Ba mười lúc này mới kịp hoàn hồn, từng ánh mắt dán chặt vào ông Túc với nhiều nghi vấn trong lòng. Ông Túc cũng không có nói gì nhiều chỉ ném cho ba người cái ánh mắt yên tâm, thầm gật đầu một cái, sau đó ngồi bệt xuống đất nghỉ ngơi để lấy lại chút sức lực.

Ở trên vai ông thầy anh thấy rõ có luồng khí màu xanh nhàn nhạt đang không ngừng tỏa ra, lập lòe nhưng lại rất yếu ớt. Anh cũng rất kinh ngạc, chính mình lại có thể thấy được mấy cái ánh sáng kỳ dị trên vai của ông. Mãi sau này mới biết được, thứ ánh sáng xanh kia chính là linh lực của con người.

Vừa rồi có thể nhìn rõ con quỷ bên trong bụi tre đó, trong khi lúc đầu vẫn không hề thấy, đến khi ông thầy làm phép mới khiến anh nhìn được.

Chẳng lẽ đây là khả năng đặc biệt của mình hay sao?

Thiên mang thắc mắc tận trong lòng, không biết có nên nói cho thầy nghe không, nhưng không dám làm phiền đến.

Qua mười phút sau, ông Túc mới ổn định một chút, đứng dậy và nói.

“Đi… Chúng ta đi đến gốc cây me đó!”

Ba người nghe vậy vội vã đi theo thầy Túc, nếu như không phải ông Túc nhắc nhở ba mẹ Thiên đã quên béng chuyện này.



Thiên cũng theo sát ông thầy, giữa đường anh chợt thấy ở đằng trước, nơi có rất nhiều người bu quanh gốc cây me đó, không khí mơ hồ toát lên vẻ huyền bí, màn sương mỏng bên trong vậy mà có từng làn sương đỏ pha lẫn. Mặc dù đứng từ xa, nhưng anh lại ngửi được mùi máu tanh nồng nặc cùng với không khí ngột ngạt lên đến đỉnh điểm.

Nhất là trên đỉnh cây me đó, trăng hôm nay rất sáng ấy vậy mà bị một làn khói đen bốc lên nghi ngút che lấp ở phía sau, tựa như có ai đó đốt than thổi lên vậy.

Khói đen lập lòe như khói lửa, dày đặc đến nỗi không thấy rõ cây me…

Thiên đứng sững người nhìn chằm chằm vào nơi đó, trong lòng lại tiếp tục dâng lên cảm giác sợ sệt lẫn lo lắng, bởi anh biết rõ luồng khí kia là thứ gì.

Rất có thể nó là âm khí, âm khí dày đặc như vậy có nghĩa con quỷ kia rất mạnh.

Ông Túc cùng ba mẹ vốn đã chạy tới đó trước, Thiên lưỡng lự không biết có nên đi tới đó hay không, bởi anh vẫn cảm thấy không gian vô cùng u ám và ảm đạm.

Từ trong đoàn người, bỗng Thiên nhận thấy có gì đó khác lạ, một luồng âm khí nhỏ bốc ra từ trong đám đông, mặc dù không biết là ai, nhưng anh đoán chắc trong đó có ma quỷ xen lẫn vào.

Thiên ném sợ hãi ra sau đầu, dù sao những chuyện anh gặp phải đã thấy nhiều lần rồi, anh vội chạy tới chen người vào bên trong, lần theo mùi h·ôi t·hối cùng với máu tanh tưởi càng thêm nồng nặc, quyết tìm cho ra người đó.

Phía trước, ông thầy đã lập một đàn làm phép, chiếc bàn màu vàng đạo gia đặt rất nhiều đồ đạc như trái cây, ly hương, đèn dầu…

Lư hương cũng cắm sẵn ba cây nhang lớn, ông Túc lấy trong tay nải ra một bó bùa giấy đủ màu. Đốt bó nhang nhỏ, cầm đi vòng quanh cây me và chôn từng lá bùa xuống đất, cùng với đó là cắm mỗi chỗ một cây nhang.

Sau khi xong xuôi, thầy Túc trở lại bàn làm phép, vẽ những ký tự đặc biệt trên một tấm giấy a4 màu vàng đã được đặt sẵn trên bàn.

Trải qua một lúc cuối cùng cũng vẽ xong tấm bùa, ông cầm lấm thanh kiếm gỗ liên tục múa may vài vòng, chỉ thanh kiếm thẳng xuống tờ bùa chú.



Lúc này Thiên đã không còn thấy năng lượng khi ông Túc làm phép toát ra nữa, cũng không thấy âm khí lượn lờ xung quanh cùng với thứ ẩn giấu trong đám đông kia.

Anh kinh ngạc cố căng mắt nhìn thật kỹ nhưng vẫn không thể thấy rõ ràng.

Bên phía ông Túc lại khác, từng đường múa kiếm là những lần triệu hội lực lượng của thiên địa, ánh sáng màu vàng bàng bạc dung nhập vào tấm bùa trước mắt, khiến nét mực càng thêm đậm đặc.

Những tấm bùa được chôn cất xung quanh gốc me cùng với cây nhang, phát ra ánh sáng huyền diệu xông thẳng lên trời cao, bao phủ toàn bộ cây me vào bên trong đó. Hóa thành một cái lồng giam cỡ lớn, mà ở trên cao đọt me, luồng khí màu đen kỳ ảo lượn lờ qua lại những thanh trụ sáng, không thể nào thoát khỏi ra ngoài.

Tiếng whoop… Whoop… whoop cứ vang lên inh ỏi, y hệt tiếng của một con chim bìm bịp kêu rên.

Đám người hít một hơi khí lạnh, không khí vốn yên tĩnh đột nhiên bị âm thanh đó phát ra phá vỡ bầu không khí tĩnh mịch kia, làm cho không gian càng thêm rợn người.

“Thầy ơi tiếng nó kêu ở trên cây! Nó còn trên đó kìa!”

Bỗng một người thấy cành me rung lắc dữ dội, hốt hoảng kêu lớn.

Ông Túc cùng những người khác cũng nhận ra điều bất thường, nhưng vẫn cố hoàn thành lễ làm phép cuối cùng, thầy nói.

“Con quỷ này năng lực rất mạnh, ngay cả ta cũng không thể đánh lại nó, nhưng có thể đuổi nó đi tạm thời để lấy cái xác trên tổ.”

Vừa nói xong, ông Túc nhìn trúng thằng em trai của Thiên, vẫy vẫy tay gọi nó.

“Con đó, con tới đây ta nhờ chút việc!”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.