Minh Sùng Trinh năm thứ mười ba (1640), ven ngoại ô, Sơn Đông, Hà Nam, Sơn Tây, Thiểm Tây hạn hán hoành hành tạo nên thảm kịch con người ăn thịt lẫn nhau.
Một tiểu nam hài chừng bảy tám tuổi, rút ra một thanh thái đao sang rực đem tiểu hài tử bốn năm tuổi kia bảo hộ ở sau người. Vì muốn bảo vệ người thân và người thương hắn quyết định bán thân vào một tổ chức sát thủ chịu rất nhiều bài tập khóc liệt và kẻ thủ truy sát. Đã tám năm trôi qua hắn luôn mong có thể gặp lại tiểu hài tử mà năm xưa hắn ra sức bảo vệ.
Ông trời đã không phụ hắn đã cho hắn gặp lại y nhưng giờ đây Nam Cung Thiên Mạc đã bị tẩu hỏa nhập ma do luyện công thất bại. Nhìn y điên loạn trong lòng hắn vô cùng đau đớn. Lời thề xưa trói buộc, Liễu Như Phong nguyện ở lại bên Thiên Mạc, chỉ cần là vì hắn, giết người khác cũng được, giết chết chính mình cũng được, mạng này là thuộc về hắn. Nhưng hắn không ngờ vì lời hứa kia mà hắn dẫn nảy sinh tình cảm với y khi nào không rõ.