Tượng Thánh cầm mảnh thần cách gốc trong tay, nhắm chặt con mắt duy nhất, tiến vào trạng thái định thần.
Có rất nhiều giả thiết và suy đoán về thần cách gốc.
Nhưng thực ra, đến tận bây giờ vẫn chưa có ai tìm hiểu được bí mật thực sự ẩn giấu trong đó. Tác dụng mà mọi người thấy nhiều nhất chính là nó có thể biến hóa thành các hình dạng khác nhau…
Trước kia, có một vị thánh nhân lấy được mảnh thần cách gốc lớn nhất, chiều cao của nó bằng cả một người. Về sau, thánh nhân ấy đã biến mảnh thần cách gốc đó thành một cây giáo vô cùng cứng rắn. Có điều, mặc dù cây giáo này có độ cứng của thần cách, nhưng cũng chỉ có ưu điểm đó mà thôi.
Các chí bảo trong Thần Vực thì không chỉ có một ưu điểm đơn giản như vậy… Vì thế, trong mắt của các vị thánh thì mặc dù thần cách gốc là chí bảo thật, nhưng cũng khá yếu. Chưa có ai nắm giữ được phương pháp sử dụng đúng đắn của thứ này.
Trong lúc Tượng Thánh đang định thần, bề ngoài của miếng thần cách này bỗng gợn sóng.
Miếng pha lê ấy không ngừng giãy giụa muốn thoát ra khỏi tay Tượng Thánh, tựa như một quả bong bóng đang biến hóa không ngừng.
Thực ra Tượng Thánh cũng đã có dự định cho việc dùng miếng thần cách gốc này rồi. Ông muốn dùng thứ này để tạo ra một món pháp bảo phòng ngự có thể tùy ý biến hóa hình dạng.
“Thứ này dung hợp vào bên ngoài cơ thể ngươi thì có thể tùy ý biến hóa thành các kiểu áo giáp theo suy nghĩ của ngươi.” Tượng Thánh vừa dứt lời liền ném miếng thần cách gốc này về phía La Chinh.
Miếng thần cách gốc ấy liền giống như một dòng nước trong vắt, đổ xuống cơ thể La Chinh.
Sau đó, những thứ “nước” trong vắt này liền bắt đầu chảy dọc theo cơ thể La Chinh, lan đều ra bên ngoài cơ thể. Sau khi thấm vào trong da, chúng biến thành một lớp màng mỏng trong suốt bao bọc lấy cả người hắn.
“Lần này hẳn là đủ rồi.” Tượng Thánh mỉm cười, xoay người lại, nhìn xuống một góc của hang động. “Chính thức bắt đầu được rồi…”
Cưu Thánh cách đó không xa bèn khẽ gật đầu. Bây giờ mới là bước quan trọng nhất, cũng là bước còn đau đớn hơn. Bọn họ sẽ tiến hành dung luyện La Chinh từ đầu đến cuối!
Lúc này, cánh cửa kia của hang động bỗng ầm lên một tiếng rồi mở ra, Tượng Thánh kéo La Chinh, biến mất ở phía sau cánh cửa.
***
Vũ trụ Đại Diễn…
Sau khi đàm phán với Thiên Vị tộc thất bại, người trong Thánh tộc đều rút lui, quay trở về ba Đại Giới tiếp giáp với vũ trụ Đại Diễn, cũng là nơi Thang Thần tộc bị diệt vong từng sinh sống.
Cho dù như vậy, mọi người trong vũ trụ vẫn rất bàng hoàng.
Có lẽ rất nhiều sinh linh ở tầng cuối cùng trong vũ trụ không hiểu rõ mục đích của Thánh tộc, nhưng dù sao Thánh tộc này cũng đến từ một tầng vũ trụ khác nên dù thế nào cũng coi đối phương là người ngoài, là mối đe dọa vô cùng lớn.
Trong gần một năm, Thánh tộc không hề bành trướng thêm ra bên ngoài, chỉ cố thủ trong ba Đại Giới kia.
Có điều, thường xuyên có năng lượng dao động mạnh mẽ truyền ra từ ba Đại Giới này. Thi thoảng còn có rung chuyển không gian cực mạnh. Các võ giả của Tích Phong giới cách ba Đại Giới đó gần nhất thường có thể cảm nhận được sự rung chuyển dữ dội ấy.
Tích Phong giới bây giờ thường xuyên có binh lính bảo vệ rất đông đúc.
Dưới sự dẫn dắt của Thiên Vị tộc, Chư Thần Vô Niệm, liên minh Nhân Đạo và thánh vực Vạn Phật đều tự phái ra một phần tinh anh để bảo vệ trên lối đi giữa các giới.
“Ầm ầm!”
Một trận rung chuyển không gian dữ dội mau chóng truyền tới từ lối đi không gian.
Con đường Đại Giới trong vũ trụ đều nối liền với nhau, những con đường Đại Giới này thường do các Giới Chủ xây nên.
Sau khi ba Đại Giới trong Thang Thần tộc bị Thánh tộc chiếm mất, từng có người đề nghị trực tiếp phá hủy luôn cả con đường Đại Giới.
Dù sao lối ra duy nhất nối tiếp với ba Đại Giới kia chính là con đường Đại Giới của Tích Phong giới.
Có điều, đề nghị này đã bị vài vị Thiên Tôn gạt bỏ.
Lối đi giữa các giới chỉ có thể gây phiền phức cho các võ giả dưới cảnh giới Giới Chủ, phá hủy lối đi giữa các giới gần như chẳng có ý nghĩa gì, thậm chí còn có thể làm cho Thánh tộc tức giận.
Hiện giờ, thứ thiếu nhất trong vũ trụ chính là thời gian.
Mặc dù Thiên Vị tộc tung ra tin tức rằng đã đưa mười Đạo Tử đi, nhưng rất nhiều chủng tộc và thế lực trong vũ trụ vẫn không yên tâm…
Trong quá trình tu luyện, võ giả dùng trăm năm làm đơn vị tính cũng đã coi là ngắn. Đến cảnh giới Hóa Thần Tam Biến, động một cái là tính bằng cả chục nghìn năm. Thông thường, mỗi một lần bế quan tu luyện sẽ kéo dài đến hơn nghìn năm liền.
Bây giờ Thánh tộc đã đánh tới nơi rồi mới đưa mười vị Đạo Tử đi thì có ích gì?
Mong bọn họ tu luyện trong hai ba năm đã thành công rồi quay về giết địch?
Thực ra không chỉ có võ giả trong vũ trụ không yên tâm, đến cả Phong lão đầu cũng tỏ ra vô cùng lo lắng.
La Chinh, Hoa Thiên Mệnh, Hiên Viên Thần Phong…
Mặc dù những người này đều có thiên phú xuất chúng, còn là thiên tài siêu việt do chủ nhân vũ trụ tính toán tạo ra, thiên phú và căn cơ được trời ưu ái, nhưng dù sao tu vi của bọn họ vẫn còn hơi thấp.
Có lẽ cấm địa Luyện Thần là nơi tu luyện tuyệt vời, nhưng muốn những Đạo Tử này trưởng thành chỉ trong một khoảng thời gian ngắn là điều không tưởng.
Nếu cho bọn họ cả trăm năm thì có khi tình hình mới khả quan hơn.
Ai ngờ vừa mới đưa mười Đạo Tử đi thì vũ trụ lại xảy ra mối nguy Vu tộc thượng cổ. Vừa mới dẹp được Vu tộc thượng cổ, Thánh tộc liền trực tiếp phá vỡ bức tường than thở, quay lại gây chiến…
Tuổi thọ của vũ trụ này phải tính bằng cả trăm triệu năm. Thế nhưng có nhiều phiền toái như vậy xảy ra trong vỏn vẹn một hai năm, tần suất lại liên tục như thế thì chỉ có thể nói rằng số bọn họ quá xui xẻo!
Có điều Phong lão đầu không hề hiểu rõ sự sắp đặt của La Tiêu. La Chinh, Hiên Viên Thần Phong, và cả Hoa Thiên Mệnh, thậm chí là đám Khê Ấu Cầm, Lạc Tích Huyên hiện giờ đều đã có thay đổi vô cùng lớn.
“Ầm!”
Lại là một tiếng nổ vang truyền tới.
Trên con đường Đại Giới của Tích Phong giới, từng chiếc thuyền buồm xanh quý giá tinh xảo đang lơ lửng giữa không gian.
Sau khi tiếng nổ kia vang lên, một luồng quy tắc không gian màu trắng sáng chói men theo hình xoắn ốc trên con đường Đại Giới lao về phía trước, đánh trúng cột buồm của những chiếc thuyền này. Đây đều là pháp bảo không gian của liên minh Nhân Đạo, được tạo ra để trấn thủ ở con đường Đại Giới này.
“Rắc!”
Cột buồm trên chiếc thuyền kia lập tức gãy rời.
Không ít võ giả Nhân tộc lần lượt xuất hiện trên boong tàu…
“Càng ngày càng quá đáng. Không biết đám kia muốn làm gì nữa!” Một võ giả Nhân tộc tức giận nói.
Võ giả trấn thủ ở đây hầu hết đều có cảnh giới Thần Cực Cảnh và Thần Biến Cảnh. Trong đó cũng có ba vị là cảnh giới Giới Chủ.
Thực ra trong lòng những võ giả này đều hiểu rõ rằng chẳng có ai ôm hy vọng chỉ dựa vào đám bọn họ là có thể chống lại được Thánh tộc. Chung quy cũng chỉ là để cho oai, tránh cho Thánh tộc lấn ra ngoài mà chẳng gặp phải bất kỳ trở ngại nào mà thôi.
Hơn nữa, thực ra trấn thủ ở đây là một công việc rất nguy hiểm. Bởi lẽ nếu Thánh tộc đã quyết tâm xâm chiếm vũ trụ theo quy mô lớn thì bọn họ cũng chỉ là đám tôm tép nhỏ bé, nháy mắt là bị con cá lớn như Thánh tộc nuốt chửng hết ngay.
“Haizz… Đừng quan tâm bọn họ đang làm gì. Chúng ta cứ coi như không nhìn thấy đi. Chỉ cần không chọc tức bọn họ là được.” Có võ giả tỏ ra bất đắc dĩ nói. “Bây giờ rõ ràng là Thánh tộc đang mạnh hơn, nếu không cẩn thận khiến bọn họ tức giận thì chỉ cần Thánh tộc tìm đại một cớ thôi là sẽ khiến cả vũ trụ rơi vào vòng nguy hiểm luôn.”
“Không cẩn thận làm bọn họ tức giận? Tên nhát gan nhà ngươi thì biết cái gì. Nếu Thánh tộc đã muốn khai chiến thì sợ gì không tìm được lý do? Huống chi… bọn họ còn cần lý do chắc?” Một vị võ giả khác lạnh lùng nói.
“Nói đúng lắm. Thánh tộc đâu cần lý do gì!” Có võ giả lập tức tán đồng theo.
Mấy vị võ giả vừa thảo luận việc này trên boong tàu, vừa nhìn sâu vào trong lối đi giữa các giới một lượt. Có điều khó mà ước lượng được độ dài của lối đi giữa các giới này, thế nên cũng không biết được tia chớp trong không gian khi nãy là từ chỗ nào.
Đúng lúc bọn họ đang quan sát thì bỗng nhiên phát hiện ra không gian xung quanh bắt đầu dao động cực mạnh.
“Nhìn xem, kia là thứ gì!” Một vị võ giả chỉ về phía trước hét lên.
Trong tầm mắt của mọi người, lối đi giữa các giới ở phía xa đang không ngừng tan ra, hơn nữa tốc độ còn nhanh kinh khủng. Nó đang mau chóng lan tới phía những chiếc thuyền màu xanh trấn thủ ở đây.
Những lối đi giữa các giới này đều là không gian rất vững chắc, thường do vài vị Giới Chủ trong một Đại Giới thay phiên nhau bảo vệ.
Hơn nữa, một lần bảo vệ thường kéo dài cả trăm năm, thậm chí hơn nghìn năm… thế nên ít có khả năng là nó tự vỡ nát.
“Mau! Cảnh báo mau!” Có người quát lên.
“Thùng thùng thùng thùng thùng…”
Chiếc trống lớn trên con thuyền màu xanh này bắt đầu vang lên từng hồi dồn dập. Đến khi mọi người trèo lên đến chỗ cọc bích, đập vào mắt bọn họ là một cái miệng cực lớn, đầy răng nanh đang há to ra. Cái miệng đầy răng nanh đó gần như che phủ hết cả con đường Đại Giới, cứ thế gặm nhấm dọc theo con đường đó.
“Là thú ăn thế giới!” Một vị Giới Chủ đứng sừng sững trên thuyền, nhìn chằm chằm vào cái miệng cực lớn há đầy răng nanh kia nói.
Loại thú ăn thế giới này sống trong không gian hư vô, dùng không gian, thậm chí là cả Đại Giới để làm đồ ăn. Nếu Thánh tộc sử dụng thú ăn thế giới, e rằng sắp bắt đầu chiến tranh trên toàn diện rồi…