Theo như lời Cưu Thánh, thần cách này có lai lịch cực kỳ đặc biệt.
Nghiêm túc mà nói thì thần cách này cũng không phải là một thần cách hoàn chỉnh, mà chỉ là mảnh vụn của một thần cách rất lớn mà thôi!
Một ngày năm Bính Dần, có sinh linh cầm rìu tạo hóa bổ ra một không gian trong hỗn độn, từ đó khai sáng toàn bộ Thần Vực, sinh ra vô số sinh linh, khai chi tán diệp, có người trở thành thần, có người tiến vào Thánh Cảnh, xây dựng vũ trụ...
Sau khi trải qua vô số kỷ nguyên, thần đã tạo thành Thần Vực quy mô như ngày nay.
Cũng trong nháy mắt rìu tạo hóa bổ ra Thần Vực, nó liền hóa ra ba nghìn đạo lớn cho vô số sinh linh đi tìm hiểu, lĩnh ngộ...
Theo sự diễn biến của văn hóa, ba nghìn đạo lớn trong miệng người đời trở thành ba nghìn thần đạo.
Trong đó một số thần đạo có thể lưu truyền rộng rãi, ví dụ như thần đạo chân lý. Thần đạo chân lý này liên tục hoàn thiện quy tắc trong Thần Vực, cũng trở thành một trong những điều căn bản mà một thánh nhân cần có. Bởi vì muốn trở thành thần thì nhất định phải tinh thông tất cả các quy tắc.
Một số thần đạo khác lại vì một số nguyên nhân nào đó mà bị cấm tu luyện, bị cấm nói đến, ví dụ như thần đạo Đoạn Tình.
Song, gần như mọi người trong Thần Vực đều sẽ tu luyện những thần đạo như: thuật Đại Chí Nguyện. Nhiều lúc, thi triển Đại Chí Nguyện thường có thể cứu chính mình một mạng...
Ngoại trừ mấy thần đạo này ra thì còn có một số thần đạo đã thất lạc, đến bây giờ đã mất đi chân truyền, chỉ còn trong lịch sử, bị chôn vùi trong dòng sông thời gian.
Tu luyện tới cực hạn của ba nghìn thần đạo này là có thể ngưng tụ thành đủ loại thần cách khác nhau. Hình dạng của thần cách khác nhau nên tất nhiên năng lực cũng khác nhau một trời một vực.
Điều thú vị là thần cách có một đặc tính cực mạnh, một khi đã ngưng tụ ra thì vĩnh viễn không bị hủy diệt! Cho dù là thần cách của một vị thần cấp thấp, sau khi được ngưng tụ thành hình thì dù dùng bất kỳ thủ đoạn nào cũng không thể phá hủy được. Ngay cả dùng sức mạnh của thánh nhân cũng không thể...
Cho tới nay, trong Thần Vực vẫn tồn tại hàng loạt tranh luận về việc rốt cuộc thần cách được tạo ra từ chất liệu gì liệu gì.
Song, đại đa số mọi người đều hướng vấn đề quan trọng về phía một người!
Chính là người mà năm đó đã vung rìu tạo hóa, mở ra Thần Vực.
Thời gian sẽ vùi lấp hoàn toàn một số sự thật, nhưng dù sao cũng sẽ để lại một chút dấu vết...
Một ngày năm Bính Dần, trong nháy mắt rìu tạo hóa bổ Thần Vực ra, cả rìu tạo hóa cũng đã bị hủy.
Thần Vực mới vừa được bổ ra còn nằm ở trạng thái trống rỗng mông muội, chưa hề có sinh linh ra đời. Thế thì truyền thuyết về rìu tạo hóa từ đâu mà ra?
Người năm đó vung rìu tạo hóa là ai?
Chính giữa Thần Vực là biển thời gian vô biên bát ngát, mà tận cùng của biển thời gian lại có một vùng đồng bằng rộng lớn.
Nếu như nhảy vọt đến nơi rất cao mà nhìn xuống thì có thể nhìn thấy trên vùng đồng bằng này được điểm xuyết vô số thành thị. Đó là nơi phồn hoa nhất của toàn bộ Thần Vực, cũng là nơi của các Thánh Đường.
Các Thánh Đường giống như một viên minh châu lóng lánh, chiếu rọi toàn bộ biển thời gian.
Song thứ hấp dẫn người ta nhất cũng không phải là các Thánh Đường và vô số thành trì mà là những cái hố to lớn trên vùng đồng bằng này!
Những cái hố này liên thông lại với nhau, tạo thành hình dạng một người, tạo thành thác ấn* của một người.
* Thác ấn: Là sản phẩm phục chế bề mặt của các ấn phẩm điêu khắc đá.
Nói cách khác, đây là một cái hố to do một sinh linh hình người to lớn đè ra. Thông qua những cái hố này thậm chí còn có thể nhận ra phần đầu, bụng và hai chân...
Đây chính là nơi Thần Vực ra đời, rìu tạo hóa biến mất, người cầm rìu tạo hóa trong tay kia cũng biến mất tăm. Song, những cái hố do người nọ nằm đây để lại vẫn được bảo tồn!
Ở vô số kỷ nguyên thần trước, việc này đã có kết luận.
Nhưng phần lớn mọi người đều cho rằng người này đã rời khỏi Thần Vực, hoặc đã hợp làm một thể với cả Thần Vực. Vào mấy nghìn kỷ nguyên thần trước, tạm thời có thể gọi là niên đại trung cổ, họ thường cho rằng người này đã rời khỏi Thần Vực...
Còn ở giai đoạn cuối của kỷ nguyên thần trung cổ, cuộc chiến của hai vị thánh nhân đã xới một vùng đồng bằng rộng rãi vô biên lên. Chính vào lúc đó, bọn họ phát hiện ra một thần cách lớn trong một cái hố trũng!
Đặc tính của thần cách này không hề giống với thần cách bình thường. Hình như nó có thể thay đổi đặc tính của mình dựa vào trí tưởng tượng của người cầm nó.
Nói cách khác, khi cầm khối thần cách này, nếu ngươi tưởng tượng nó cực kỳ kiên cố thì nó sẽ kiên cố tới mức không thể phá vỡ, nếu ngươi tưởng tượng nó hết sức mềm mại thì thần cách này lại mềm mại như bông...
Họ gọi thần cách này là thần cách gốc, sau đó bèn suy đoán thần cách của ba nghìn đạo lớn chính là do thần cách gốc này tạo nên.
Hơn nữa, thần cách này có thể dung hợp với tất cả các thần cách khác. Thế nên dù là thần hay các thánh thì nó đều có hiệu quả nâng cao khá nhiều.
Một bảo bối kinh thiên động địa đột nhiên xuất hiện như thế đã lập tức dấy lên một hồi gió tanh mưa máu trong Thần Vực lúc đó.
Vốn là cuộc chiến giữa hai vị thánh nhân, vậy mà lại kéo rất nhiều thánh nhân trong Thần Vực vào cuộc...
Không nhắc tới quá trình tranh đấu, một khối thần cách gốc to lớn này cuối cùng hóa thành vô số phần nhỏ, bị các thánh chia nhau.
Có người giữ khối thần cách này lại để tiếp tục nghiên cứu. Có người trực tiếp cắn nuốt, hòa vào trong thần cách của mình. Thế gian này có quá ít biện pháp để tăng cường thần cách, trực tiếp hấp thu chính là một cơ hội tuyệt vời để trở nên mạnh mẽ.
Thời điểm Tượng Thánh thành danh tương đối muộn. Năm đó, thậm chí ông còn chưa ra đời, tất nhiên không thể tham gia cuộc tranh đoạt thần cách kia. Song, cho dù lúc ấy có cơ hội tham gia thì ông cũng không thể đoạt được một khối thần cách nào...
Bởi vì trong con mắt của mọi người khi ấy, trong thần cách này có thể tồn tại bí mật cuối cùng của ba nghìn thần đạo. Thậm chí có người còn chắc chắn rằng mấy thần đạo thất lạc đều nằm trong thần cách này.
Nhưng đã rất nhiều năm trôi qua mà những thánh nhân lúc trước cướp đi mảnh vụn của thần cách gốc nhỏ kia cũng chưa từng tìm kiếm ra thứ gì ở bên trong, nên cuối cùng cũng lần lượt cắn nuốt thần cách gốc này...
Từng ấy năm tới nay, bí mật của thần cách gốc chưa từng được tiết lộ. Nhưng số lượng thần cách gốc còn sót lại trên đời ngày càng ít, ngày càng hiếm.
Mấy vạn năm trước, Tượng Thánh dùng một món chí bảo hỗn độn cấp cao nhất để trao đổi lấy một khối thần cách gốc của một vị thánh nhân trong các thánh đường.
Mặc dù Tượng Thánh cũng không thể tìm ra bí mật của thần cách gốc này, nhưng thần cách gốc này chẳng những có thể hòa vào trong thần cách mà còn có thể luyện vào trong binh khí.
Chẳng qua Tượng Thánh vẫn chưa tìm được một cơ hội để thử nghiệm. Lượng thần cách gốc quá ít, cho dù ông giàu có đến đâu thì cũng không dám tùy tiện phung phí.
Nhưng không ngờ lần này Tượng Thánh lại hào phóng như vậy, lấy cả thần cách gốc ra! Cũng khó trách trước đây Tượng Thánh lại do dự...
Bởi ông cũng có lý do của mình.
Ông thấy giai đoạn hiện nay quả thực phải bồi dưỡng La Chinh.
Đừng thấy Tượng Thánh cũng khá có mặt mũi trong Thần Vực, ở đâu cũng đều là khách quý của các thánh nhân mà lầm. Quan hệ giữa Tượng Thánh và đám lão già công đoàn luyện khí kia cũng chẳng hề tốt đẹp như bề ngoài.
Tuy Tượng Thánh đã giảng hòa với công đoàn luyện khí, song cùng lắm hai bên cũng chỉ tạm thời thỏa hiệp, nguồn gốc xung đột vẫn không hề được giải quyết.
Công đoàn luyện khí đã nhiều lần tỏ ý rằng Tượng Thánh phải giao phương pháp rèn đúc chí bảo hỗn độn ra. Nhưng ngoài việc truyền thụ cho hai đồ đệ của mình, trong toàn bộ Thần Vực không có người thứ tư sở hữu phương pháp rèn ra chí bảo hỗn độn!
Trước kia lúc ông muốn thử nghiệm, những người này chỉ coi đó là trò cười. Bây giờ ông đã thành công thì lại muốn ông phải giao phương pháp chế tạo ra. Sao Tượng Thánh có thể bằng lòng?
Xung đột này vẫn luôn chôn ở đấy, trăm năm nay đã có vài vị thánh nhân từng bóng gió đề cập chuyện này với ông, hy vọng ông có thể công khai phương pháp rèn chí bảo hỗn độn cho mọi người, xem như là tạo phúc cho toàn bộ Thần Vực.
Tượng Thánh vẫn không thể địch lại người đã bước vào Thánh Cảnh. Mặc dù ông đã luyện chế mắt của mình thành một vũ trụ cỡ nhỏ, trở thành một thành viên trong các Thánh Đường, nhưng dù sao ông cũng chưa bước vào Thánh Cảnh, thực lực rõ ràng vẫn có chênh lệch với thánh nhân.
Cả các Thánh Đường trên dưới đều đồng lòng, bây giờ những thánh nhân này xin mình cùng lắm cũng chỉ vì ghen tỵ rằng ông luyện chế được chí bảo hỗn độn.
Nếu như thời cơ chín muồi, công đoàn luyện khí cùng các Thánh Đường liên kết với nhau, ép ông giao phương pháp luyện chế chí bảo hỗn độn ra thì dường như ông cũng không có lựa chọn nào khác. Bây giờ nhìn lại, khuynh hướng này đã bắt đầu xuất hiện rồi. Tuy đám người này mở miệng nào là quy tắc và nhân nghĩa đạo đức, nhưng thực tế lại có thể làm bất cứ chuyện gì vì lợi ích của mình.
Mà trong Thần Vực, thế lực có can đảm phản kháng lại các Thánh Đường, ngoại trừ những tên trốn ở vùng đất đất “cấm thần” kia thì e rằng cũng chỉ có một vị thánh nhân La Tiêu mà thôi.
Tuy nói Tượng Thánh có thanh danh bên ngoài, nhưng trên thực tế căn cơ không hề bền chắc, bởi vì tầng trên cùng của Thần Vực dù sao cũng chỉ có một số người.
Huống hồ, trước đây hai vị đại thánh là La Tiêu và Cố Bắc còn từng giúp đỡ Tượng Thánh...
Có lẽ La Tiêu đang hấp hối, nhưng khi Cưu Thánh tìm được Tượng Thánh đã nói với ông về kế hoạch trước khi La Tiêu ngủ say. Điều đó đã hoàn toàn thay đổi cách nghĩ của Tượng Thánh. Kế sách này đáng để ông dùng hết sức mà ứng phó!