Bách Luyện Thành Thần

Chương 1210





Những bóng chùy màu vàng trước mắt La Chinh này, cũng chính là chùy pháp huyền ảo đã trải qua mấy ngàn năm lắng đọng!

Bóng chùy màu vàng ùn ùn kéo đến, làm cho người ta không thể phân biệt được thật giả, muốn phá giải nó tuyệt đối không phải chuyện đơn giản.

Nhưng La Chinh vốn không muốn phá giải, hắn định dùng sức mạnh để đối kháng, đây cũng là cách làm nhanh chóng nhất.

Nhưng Ngưu Kim này mạnh vô cùng, trong số võ giả đồng cấp có mấy người có thể dùng sức mạnh chống lại gã? Cho dù là võ giả có thực lực mạnh hơn Ngưu Kim, ví dụ như vị “thiếu chủ” mà Ngưu Kim đang hầu hạ kia, cũng chính là “Thành chủ” của tòa thành này, cũng không thể liều mạng với gã, như vậy quá bất lợi.

Nhưng La Chinh sẽ không chịu thiệt, dựa vào thân thể thần khí phối hợp với lực vảy rồng, đừng nói là võ giả đồng cấp, mà cho dù là võ giả cao hơn La Chinh một cảnh giới lớn cũng không có khả năng chống lại hắn!

Cho nên La Chinh không những không lui về sau nửa bước nào, ngược lại còn tiến tới nghênh đón Ngưu Kim.

“Có dũng khí đấy! Ta sẽ ban cho ngươi cái chết thoải mái!”

Phát hiện La Chinh không những không chạy, ngược lại còn tiến thẳng về phía mình, Ngưu Kim giơ hai cánh tay lên, bên trong cũng truyền vào toàn bộ sức mạnh của gã! Đồng thời trong biển chân nguyên cũng bắt đầu phát động từng đợt sóng ngút trời, tu vi tản ra giống như một vị thần, toàn bộ bóng chùy màu vàng đều giáng về phía La Chinh!

Vào giờ khắc này, La Chinh cũng sắp mở ra lực của một chục nghìn tấm vảy rồng!

Sức mạnh trong cơ thể ùn ùn kéo tới giống như thủy triều, mặc dù bóng chùy kia nhiều đến khiến người ta hoa mắt, khó có thể phân biệt thật giả, nhưng La Chinh vốn không có ý định đề phòng bóng chùy này, mục tiêu của hắn chỉ có chính con người Ngưu Kim mà thôi!

“Vèo!”

Đột nhiên, thân thể La Chinh tăng tốc nhanh hơn ba phần, một tay hóa thành quyền. Một quyền nhìn rất bình thường này lại ẩn chứa sức mạnh không ai có thể tưởng tượng được!

Theo Ngưu Kim thấy, cách thức chiến đấu này của La Chinh hơi liều lĩnh.

Gã cười to một tiếng, tay phải nắm một cái, bóng chùy màu vàng ngập trời bỗng giảm đi một nửa. Hóa ra là vì lý do an toàn, gã đã để một cây chùy màu vàng chặn ở ngực mình, để chống đỡ đòn tấn công của La Chinh. Lúc trước, gã đã giáng xuống La Chinh hai chùy, trong lòng đương nhiên biết La Chinh có chỗ không tầm thường. Một quyền trước mắt này nhìn qua rất đơn giản, nhưng gã vẫn sợ trong đó có bẫy! Gã cũng không muốn chết chung với La Chinh.

Nếu chết chung, gã và một nửa mộng ảo trong cơ thể và La Chinh đều sẽ lưu lại nơi đây, nếu rơi vào tay mấy võ giả khác, không phải gã sẽ bị thiếu chủ trách mắng một phen sao.

Nhìn bề ngoài, Ngưu Kim có vẻ lỗ mãng, nhưng thật ra tâm tư cũng rất tinh tế. Gã thu hồi một cây chùy, mà một cây chùy khác vẫn huyễn hóa ra vô số chùy ảnh, trực tiếp đập từ trên đỉnh đầu La Chinh xuống. Một chùy này nhất định khiến đầu người tan thành mảnh vụn!

Có thể nói trong nháy mắt, Ngưu Kim đã đưa ra phán đoán chính xác nhất.

Nhưng cho dù phán đoán chính xác như thế nào, dưới áp lực của sức mạnh tuyệt đối đều là vô dụng!

Khi một quyền của La Chinh đánh lên chùy vàng của Ngưu Kim, thì tức khắc Ngưu Kim đã hiểu rõ.

Uy thế trong quyền này của La Chinh không mãnh liệt, khí thế của hắn hoàn toàn đã bị Ngưu Kim che lấp. Nhưng khi một quyền này của La Chinh đánh lên chùy vàng, Ngưu Kim đã cảm nhận được một sức mạnh dời non lấp biển từ trong chính chiếc búa vàng của gã!

Quyền này nện lên trên chùy vàng, mà chùy vàng lại chắn ở trước ngực Ngưu Kim.

“Bụp!”

Một tiếng vỡ tan truyền tới.

Chùy vàng hình tròn kia bị La Chinh trực tiếp đập vỡ ra từ chính giữa! Mà quyền này của La Chinh vẫn chưa dừng lại, nó theo kẽ hở trực tiếp xuyên qua chùy vàng, đánh thẳng vào ngực Ngưu Kim!

“Keng!”

Lúc quả đấm của La Chinh đánh lên ngực Ngưu Kim, lại có một tiếng vang thật lớn vang lên!

Nghe thấy âm thanh này, ánh mắt La Chinh khẽ chớp, nhưng trong lòng thì than thầm một tiếng không xong, tên này lại có chí bảo phòng thân!

Có thể chịu được sức mạnh của một chục nghìn tấm vảy rồng, ít nhất cũng là thần khí nhất phẩm. Nhưng cho dù có chí bảo bảo vệ bộ ngực, e là gã vẫn sẽ trọng thương, dù sao chí bảo phòng ngự cũng chỉ có thể giảm bớt tổn thương phải chịu, mà không thể nào hoàn toàn chống đỡ, trừ khi chí bảo phòng ngự chính là thần khí chí tôn.

Nhưng điều khiến La Chinh lo lắng là, người này cũng có viên đạn vàng, nếu bây giờ gã bóp nát viên đạn vàng, e là La Chinh sẽ thành công dã tràng.

Dưới tác động của sức mạnh to lớn, Ngưu Kim bị bay ngược về phía sau. Gã biết chính mình đã bị thương nặng, sức mạnh kia vẫn còn đọng trong lục phủ ngũ tạng của gã, thậm chí khiến thế giới trong cơ thể gã chấn động, trong biển chân nguyên cũng đối mặt với sự tan vỡ!

Lúc này, Ngưu Kim không cân nhắc bảo vệ tính mạng nữa, mà quan trọng nhất là giữ được điểm mộng ảo cho thiếu chủ!

Mất mạng còn có thể sống lại, nhưng nếu bị La Chinh cướp đi điểm mộng ảo, e là gã sẽ phải đối mặt với sự trách phạt nghiêm khắc của thiếu chủ!

Cho nên trong nháy mắt bay ngược lại, trong tay Ngưu Kim bất ngờ xuất hiện một viên đạn vàng!

Nhưng ngay khi Ngưu Kim móc đạn vàng ra, còn còn chưa kịp bóp vỡ, bên tai đã truyền tới một tiếng cười lạnh!

La Chinh đã dự đoán trước được gã sẽ lấy ra viên đạn vàng, nên liền nhanh chóng lại gần. Ngưu Kim vừa mới muốn dùng tay bóp nát viên đạn vàng, nhưng còn chưa kịp dùng sức, một ánh sáng màu vàng bỗng lóe lên.

Ngưu Kim không còn cảm nhận được sự tồn tại của cánh tay trái của gã nữa!

Cái tay kia của gã đã bị Lôi Phong U Thần Kiếm của La Chinh chặt đứt trong nháy mắt, bàn tay nắm lấy viên đạn vàng kia bay lên thật cao.

Động tác của La Chinh cực kỳ nhanh nhẹn, thân hình thoắt một cái, đã lấy viên đạn vàng từ cánh tay kia ra. Hắn lộn một vòng, đầu gối đã đè trên ngực Ngưu Kim, lưỡi kiếm đã nhắm thẳng ngực Ngưu Kim.

“Thiếu chủ sẽ không...”

“Phụt!”

La Chinh không để cho gã nói xong, nếu ở nơi khác, có lẽ hắn có thể để cho người này nói thêm vài lời.

Nhưng tòa thành chính này nơi nơi quỷ dị, hắn sợ điểm mộng ảo sắp tới tay sẽ bay mất, vậy nên cứ giết Ngưu Kim trước rồi tính sau. Dù sao cũng không đến nỗi người đã bị giết chết rồi, mà điểm mộng ảo vẫn sẽ bay mất chứ?

Trên thực tế, mãi cho tới bây giờ, La Chinh vẫn nghĩ không thông, vì sao sau khi võ giả áo xanh kia chết, điểm mộng ảo lại tự động bay đi.

Ngưu Kim vừa chết, liền được một đốm sáng màu đỏ bọc lại rồi trở về thành hồi sinh. Cùng lúc đó, vô số điểm mộng ảo bay lên, số điểm mộng ảo của Ngưu Kim này còn nhiều hơn võ giả áo xanh kia!

Những đốm sáng màu vàng này từ trong cơ thể Ngưu Kim tràn ra, sau đó bay về phía La Chinh. Thấy như vậy, La Chinh mới khẽ thở phào một hơi, hắn còn thật sự cho rằng có người có thể ảnh hưởng đến quy tắc của chiến trường mộng ảo đấy!

Trên tường thành, các võ giả thấy như vậy, trong ánh mắt của đa số võ giả vừa có hâm mộ cũng vừa có thương hại.

Hâm mộ là La Chinh lại có thực lực như thế, trực tiếp đối đầu với Ngưu Kim mà không rơi vào thế bất lợi, ngược lại còn dùng một quyền đã có thể đánh chết gã, từ đó thu hoạch được vô số điểm mộng ảo!

Về nguyên nhân thương hại thì rất đơn giản, bọn họ rất rõ kết cục của La Chinh sẽ thế nào.

Trước đây vị “Thành chủ” kia muốn khống chế tòa thành này nên đã khiến rất nhiều võ giả phẫn nộ. Trong đó có không ít võ giả rất mạnh, thậm chí có một số võ giả còn mạnh hơn đám người Ngưu Kim, cũng có người đã mấy lần đánh chết đám người Ngưu Kim.

Nhưng kết quả cuối cùng, chính là bị Thành chủ lần lượt tàn nhẫn giết hại!

Bây giờ mấy vị võ giả đó, không chỉ có số mộng ảo ít đến đáng thương, mà thậm chí ngay cả việc rời khỏi thành này cũng hết sức khó khăn!

Chỉ cần mấy võ giả đó ra khỏi thành, thì sẽ bị Thành chủ đuổi giết, mà căn bản không có võ giả Thần Hải Cảnh nào có thể thoát khỏi tốc độ của Thành chủ!

Dưới cái nhìn của bọn họ, e là kết quả của La Chinh cũng không khá hơn chút nào.

“Ngưu Kim chết, e là Thành chủ sẽ chạy tới!”

“Người này còn không đi đi, nếu bây giờ chạy đi thì may ra vẫn còn kịp!”

“Người này hẳn là võ giả từ thành khác tới, nên không biết thực lực của Thành chủ!”

Bọn họ không biết rằng, La Chinh vốn không định rời khỏi đây, mục tiêu của hắn chính là vị Thành chủ này.

Mấy thuộc hạ của Thành chủ này có nhiều điểm mộng ảo như vậy, vậy số điểm mộng ảo bản thân Thành chủ này tích lũy được chẳng phải là một con số khổng lồ hay sao? Nghĩ tới đây, La Chinh nào chịu rời đi?

Nếu Thành chủ này thật sự ngang ngược như lời đồn đại, hắn đã liên tiếp giết hai tên thuộc hạ của gã, vậy vị Thành chủ này hẳn sẽ tìm tới hắn.

La Chinh vẫn đứng ngoài thành, ánh mắt hết sức chăm chú quan sát viên đạn vàng trong tay!

Một viên đạn vàng cũng là một món chí bảo, uy lực bộc phát ra thật kinh khủng đến không ngờ. Cũng may là viên đạn vàng này chỉ dùng được một lần! Nhưng ngay cả như vậy, trong khi giao chiến với kẻ địch, nếu dùng để đánh bất ngờ cũng có thể thu được hiệu quả không tệ!

Nhưng viên đạn vàng này cần phải bóp nát mới có thể phát huy tác dụng, chẳng lẽ viên đạn vàng này chỉ có thể dùng để tự sát sao?

Đúng lúc La Chinh đang quan sát viên đạn vàng này, hắn bỗng cảm thấy nó trở nên nóng rực, giống như có sức mạnh cực lớn muốn từ trong đó bộc phát ra. Gần như là phản xạ có điều kiện, hắn vội ném viên đạn này ra xa!

“Vèo!”

Sau khi viên đạn bay trên không trung hơn mười trượng, vô số những tia chớp màu đỏ máu từ bên trong nó bắn ra!

Thấy như vậy, sắc mặt La Chinh cũng có chút khó coi, nếu không phải hắn phản ứng nhanh, e rằng cũng đã bị cuốn vào trong đó!

Nhưng vào lúc này, La Chinh bỗng cảm nhận được từ phía sau lưng truyền tới một cảm giác rùng mình. Khi La Chinh quay đầu nhìn lại, thì thấy một người mặc áo tím chậm rãi đi về phía hắn, mà phía trước và phía sau bước chân người này lại có từng bông tuyết rơi theo.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.