Bách Luyện Thành Thần

Chương 1136





La Chinh đưa Luyện Thần Tử vào trong túi linh thú của mình, ánh mắt thản nhiên đảo qua.

Trên mặt các võ giả khác ít nhiều gì đều có vẻ ghen tị…

Bọn họ không rõ thuật luyện khí của Luyện Thần Tử này có lợi hại thật hay không. Nhưng Luyện Thần Tử vừa mới nói, đống báu vật cổ trước mắt này chính là do tự tay lão luyện chế.

Phẩm cấp của chúng đều không thấp. Một luyện khí sư như vậy sẽ luôn vô cùng nổi tiếng trong bất kỳ một thánh địa thập phẩm nào.

Mà cho dù Luyện Thần Tử này có là một tên lừa đảo, nhưng lão đã sống trong thân xác con rối nhiều năm như vậy thì ít nhất cũng có thể tháo gỡ bí mật của địa cung này!

Lúc này, La Chinh đưa tay nhét Luyện Thần Tử vào trong túi linh thú của mình như vậy, tất nhiên khiến những võ giả khác cảm thấy rất không vui.

Không vui thì cũng đành chịu. Trong địa cung này, La Chinh không định nói lý với bất kỳ người nào. Huống hồ, hắn nhét Luyện Thần Tử vào túi linh thú, chính là vì không muốn Luyện Thần Tử để lộ ra quá nhiều bí mật…

Ngoại trừ các võ giả của ba thánh địa lớn thì lúc này ba vị Thánh chủ ở ngoài địa cung cũng thấy rất không vui.

Thánh chủ Nhân tộc lắc đầu: “Thằng nhóc này thật là quá đáng, rõ là không nên ăn mảnh như vậy!”

Vị Thánh chủ này biết rõ nhất, một luyện khí sư có thể luyện chế ra thần khí thì sẽ là người quan trọng đến mức nào đối với một thánh địa thập phẩm. Trong thánh địa Ngọc Lan vốn thiếu thốn thần khí, vẫn luôn là điều khiến hắn ta cảm thấy đau đầu.

Tuy thánh địa Ngọc Lan được hưởng lợi từ khu buôn bán, nhưng nó cũng chỉ được coi là một con đường buôn bán cho liên minh mà thôi. Lợi ích thật sự vĩnh viễn cũng không đến lượt bọn họ.

“Ha ha, cứ để cho hắn vui vẻ trong vực sâu luân hồi này cho đi. Thằng nhóc này thu hoạch được khá nhiều, nhưng dù thế nào cuối cùng hắn vẫn phải rời khỏi địa cung này. Để ta chống mắt lên xem, hắn có mạng mà rời khỏi Âm La giới hay không!” Thánh chủ Ma tộc kia cười lạnh nói.

Lời này ngược lại khiến cho sắc mặt của Thánh chủ Nhân tộc khẽ u ám: “Cho dù thế nào thì thằng nhóc này cũng là người của mười ba cung, nếu hắn có thể bình yên trở về, ta nhất định sẽ bảo vệ hắn an toàn. Thế nên, ngươi bỏ ngay cái suy nghĩ ấy đi…”

Ở trong địa cung, đương nhiên La Chinh không nghe được màn thảo luận ấy. Sau khi nhét Luyện Thần Tử vào túi linh thú, hắn liền gọi Mộ Minh Tuyết để rời khỏi hang động này. Còn đống báu vật cổ kia, La Chinh không thèm liếc mắt nhìn đến lần hai.

Mộ Minh Tuyết nghe thấy La Chinh gọi, liền vội vội vàng vàng thu mấy món báu vật cổ vào rồi mới hài lòng đi theo sau lưng La Chinh.

Nhưng trong lòng nàng đang tính toán xem những báu vật cổ này có thể bán được bao nhiêu ngọc chân nguyên. Vừa rồi, nàng đã cẩn thận chọn ra được mười mấy món không tầm thường. Mặc dù báu vật cổ này không đáng tiền, nhưng nếu có thể bán được mấy viên ngọc chân nguyên thì nàng đã rất vui vẻ rồi…

Số báu vật cổ còn lại nhanh chóng bị những võ giả khác phân chia gần hết.

Tưởng tượng thôi cũng biết trong lòng võ giả ba tộc buồn bực tới mức nào. Trong hang động đầu tiên, La Chinh lấy được hạt giống cây thế giới thì cũng thôi. Bây giờ, ở hang động thứ hai, trong một đống báu vật cổ phế phẩm, vậy mà La Chinh lại lấy mất một con rối không rõ lai lịch, nhưng lại rất dễ nhận thấy nó là một thứ vô cùng quan trọng. Xem ra lần thăm dò địa cung này, bọn họ chắc chắn chỉ có thể có mệnh thư đồng bên Thái tử thôi!

Tuy trong lòng bất bình, nhưng bọn họ lại không hẹn mà cùng đi theo sau La Chinh!

Thật ra thì trong tiềm thức, bọn họ đều cho là thực lực của La Chinh không tầm thường, có thể dẫn bọn họ đi vào nơi sâu hơn của vực sâu này.

“Chúng ta… tiếp tục xuống phía dưới.” La Chinh mỉm cười với Mộ Minh Tuyết, chân hắn nhẹ nhàng trượt một cái, cả người liền bay vào trong vực sâu.

Mộ Minh Tuyết không nói nhiều, nàng tin tưởng tuyệt đối vào La Chinh, thế nên cũng nhẹ nhàng nghiêng người, nhảy xuống.

Những võ giả khác phía sau, như đám người Ngải Hổ, thì đều đi theo La Chinh, đi vào vực sâu…

Giống như Huân đã mô tả, thực ra cả vực sâu này là một “vòng tròn”. Quả thực, theo cảm nhận của đám La Chinh, bản thân bọn họ vẫn đang không ngừng rơi xuống trong vực sâu này. Nhưng trên thực tế, bọn họ chỉ quay xung quanh một cái “vòng tròn” khổng lồ mà thôi.

Mỗi khi bọn họ quay xong một vòng xung quanh cái vòng này, thì sẽ xuất hiện một hang động mới!

Theo Huân suy đoán, vòng tròn này hẳn là có giới hạn số vòng. Chắc vị Thiên Tôn viễn cổ kia đã bố trí năm vòng thử thách ở trong này.

Trăm nghìn năm trước, Huân đã vượt qua bốn vòng thử thách, mà có lẽ bí mật lớn nhất của vực sâu luân hồi này nằm ở sau vòng thứ năm…

Vòng luân hồi thứ năm, chính là mục đích lần này của La Chinh.

Trước mắt, hắn chỉ mới vượt qua hai vòng mà thôi, bây giờ mới bắt đầu vòng thứ ba!

Cứ rơi xuống như vậy mấy lần, mọi người đã bắt đầu quen dần. Tất cả mọi người đều duy trì một góc độ nhất định, cả người hơi thấp xuống. Làm như vậy thì khi có nguy hiểm gì, mọi người đều có thể điều chỉnh tư thế của bản thân để tiện cho việc ứng phó.

Võ giả có thể kiên trì đến bây giờ, ngoại trừ ba người Mộ Minh Tuyết, La Chinh và Ngải Hổ ra, các võ giả khác đều có tu vi Thần Cực Cảnh.

Lúc này trong lòng Mộ Minh Tuyết đã nảy sinh ý muốn bỏ cuộc.

Có lẽ dưới sự trợ giúp của La Chinh, nàng có thể đi xa hơn, nhưng suy đi nghĩ lại một hồi, nàng vẫn quyết định quan sát một lúc rồi sẽ kích hoạt thần văn trở về. Nàng có thể ở ngoài địa cung chờ La Chinh!

Lần này rơi xuống khoảng một nén nhang rồi mà vẫn chưa thấy xuất hiện bất kỳ nguy hiểm nào, toàn bộ vực sâu không có chút động tĩnh gì.

Nhưng lúc này cũng không ai dám thả lỏng. Dù sao thì từ kinh nghiệm hai lần rơi xuống trước có thể thấy, lúc vừa mới rơi xuống đều tương đối an toàn, còn mối nguy thường xuất hiện trong nháy mắt. Cho nên lúc này mọi người lại càng cẩn thận hơn!

Dù sao ở trong hang động thứ hai, mọi người đều không lấy được quá nhiều lợi ích, chỉ lấy được một ít báu vật cổ bỏ đi. Thế nên bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào hang động thứ ba!

“Kia rồi, mọi người cẩn thận.” Cô gái tóc vàng Yêu Dạ tộc vẫn nhìn xuống phía dưới, lập tức lạnh nhạt thông báo cho các cô gái trong Yêu Dạ tộc.

La Chinh cũng tập trung nhìn quét qua phía dưới vực sâu, khẽ nhíu mày: “Đây là cái gì?”

Mọi người thấy phía dưới vực sâu bắt đầu xuất hiện một vệt sáng màu đỏ, mà trong nháy mắt vệt sáng màu đỏ kia xuất hiện, tim các võ giả đột nhiên co rút lại!

“Mạnh quá, sát khí thật mãnh liệt!

“Sát khí này… làm sao ngăn cản được!”

“Giữ vững tâm cảnh thì sẽ không bị sát khí này ảnh hưởng!”

Mọi người không ngừng đi xuống, màu sắc của vách vực sâu xung quanh cũng bắt đầu có sự thay đổi. Trên vách vực sâu xuất hiện từng vết nứt, mà trong vết nứt kia đã có vài vệt ánh sáng màu đỏ đang lưu chuyển, giống như mạch máu của sinh linh nào đó vậy. Mà sát khí vô tận này, đúng là được phóng ra từ trong vách vực sâu!

Để tránh những sát khí này, mọi người nhao nhao tụ lại ở giữa vực sâu, bắt đầu kéo giãn khoảng cách với vách vực.

Trong tình huống bình thường, sát khí sẽ không có ảnh hưởng quá lớn đối với võ giả.

Dẫu sao mỗi khi xóa sổ sinh linh thì đều dính phải sát khí. Mọi người tu luyện đến Thần Cực Cảnh rồi, số lượng sinh linh chết trong tay cũng khó có thể tính hết.

Nhưng sát khí của một võ giả đều ở trong phạm vi có thể khống chế. Một số võ giả tu luyện tà công, cần lấy được sát khí thì lại khác. Bọn họ cần phải giết chết càng nhiều sinh linh thì sát khí thu nhập được mới càng nhiều…

Sát khí quá nhiều sẽ sinh ra tâm ma và các loại ma chướng trong nội tâm võ giả. Đặc biệt là khi tu luyện, rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma.

Bạn đang đọc truyện tại

Theo phương hướng này mà nói, tuy sát khí trong vực sâu rất nặng, nhưng sẽ không ảnh hưởng quá lớn đối với những võ giả này. Dù sao thì những sát khí này cũng sẽ không bám vào trong cơ thể bọn họ. Cho nên khi đối mặt với sát khí mãnh liệt này, mặc dù rất nhiều võ giả hơi căng thẳng, nhưng cũng không đến mức sợ hãi.

Nhưng sau đó, những võ giả này mới phát hiện bản thân đã nghĩ lầm rồi.

Sau khi bọn họ tiếp tục rơi xuống, sát khí trong vực sâu càng lúc càng mãnh liệt hơn. Lúc đầu, ánh sáng màu máu chỉ lưu chuyển dọc theo vết nứt trên vách vực sâu. Nhưng mọi người không ngừng rơi xuống, từng luồng sát khí kia liền ngưng tụ thành đốm sáng màu đỏ, trôi lơ lửng khắp vực sâu.

Những đốm sáng này có mặt ở khắp nơi. Cho dù là trôi lơ lửng ở giữa vực sâu thì cũng không cách nào tránh được. Không ngừng có đốm sáng đánh về phía La Chinh và những võ giả khác.

Mà chỉ cần chạm nhẹ vào những đốm sáng màu đỏ do sát khí ngưng tụ thành này thì nó sẽ đi thẳng vào trong cơ thể võ giả, dễ dàng bị cơ thể võ giả hấp thu…

Ban đầu hấp thu mấy đốm, mọi người còn chưa cảm nhận được gì. Đến khi hấp thu càng lúc càng nhiều đốm sáng màu đỏ, bọn họ liền cảm thấy tâm trạng của mình càng lúc càng nóng nảy hơn. Trái tim đập loạn lên, muốn xé nát mọi thứ xung quanh!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.