Trở Về 1996 Bắt Đầu Từ Chợ Lớn Bán Thịt Heo

Chương 15: Trương Huệ Lan.



Chương 15: Trương Huệ Lan.

Hoàng Duy Thành trở lại cuộc sống như hằng ngày, sáng sớm ra chợ bày hàng, buổi tối lại về nhà ngủ say một giấc, thời gian cứ như thế trôi qua bảy ngày.

Ngày hôm nay là ngày mà hắn đã hứa với Năm Mặt Thẹo đến bệnh viện chăm sóc cho em gái của Năm Mặt Thẹo, hắn tuy rằng không muốn, nhưng hết cách đành phải đi một chuyến.

Trong khoảng thời gian này tiền tài hắn tích góp cũng được một ít, hắn dự định tuần sau liền sẽ đổi nơi ở, hắn không thể ở cái phòng trọ tồi tàn như thế này nữa, hắn cũng nên mua một cái gì đó để cung cấp cho việc buôn bán của mình.

"Thôi thời gian không còn sớm, tranh thủ chạy đến bệnh viện!" Hoàng Duy Thành thở dài một hơi đứng dậy dắt xe đạp ra bên ngoài.

Nhìn chiếc xe đạp tồi tàn của mình mà lắc đầu, dự định của hắn quá nhiều, cần quá nhiều tiền, bây giờ đổi chỗ ở, mua một số đạc liền không còn lại bao nhiêu tiền, muốn đổi một chiếc xe mới cũng khó khăn.

Đạp xe một đường đến Chợ Bình Tây, hắn vội vàng viết một tấm biển nghỉ bán một đoạn thời gian, sau đó lại chạy đến bệnh viện.

"Tao còn tưởng mày không đến nữa chứ!" Năm Mặt Thẹo đang đứng ở bên ngoài cổng bệnh viện h·út t·huốc chờ đợi Hoàng Duy Thành, hắn cũng lo lắng sợ rằng Hoàng Duy Thành không đến.

"Anh Năm em làm sao dám không đến chứ!" Hoàng Duy Thành tươi cười nói.



"Cầm lấy, ba trăm ngàn tao đã hứa với mày!" Năm Mặt Thẹo đem hết toàn bộ tiền tích góp của mình đưa cho Hoàng Duy Thành, tuy rằng số tiền này không nhiều, chỉ bằng một tháng tiền lương của công nhân bình thường, nhưng hiện tại trong tay hắn chỉ có bấy nhiêu tiền đó mà thôi.

"Anh Năm không cần đưa nhiều như vậy!" Hoàng Duy Thành cầm tiền của Năm Mặt Thẹo trong tay có chút lo lắng, số tiền này bỏng tay cực kỳ, hắn sợ tương lai xảy ra chuyện, bản thân liền bị cuống vào vòng xoáy của đám giang hồ khó thoát ra.

"Giữ lấy đi, thay tao chăm sóc em gái tao một đoạn thời gian. Nếu như tao không trở về, em gái tao nhờ mày chăm sóc, đợi đến khi nó hồi phục sức khỏe, nó có thể tự mình chăm sóc bản thân mình, đến lúc đó mày cũng không cần quan tâm nữa!" Năm Mặt Thẹo dặn dò, lần này hắn rời đi khó mà có thể quay lại, hắn không có huynh đệ nào để nhờ vả, chỉ có thể kí thác một chút hi vọng nhỏ nhoi lên người của Hoàng Duy Thành mà thôi.

"Anh Năm..."

"Tao biết mày muốn hỏi cái gì, nhưng người làm nghề này sống nay c·hết mai, tao cũng như vậy, lần này không thể không đi, em gái tao nhờ mày vậy!" Năm Mặt Thẹo nói xong, vỗ vai Hoàng Duy Thành một cái, rít một hơi thật mạnh, sau đó rời khỏi bệnh viện.

Hoàng Duy Thành nhìn thấy bóng lưng của Năm Mặt Thẹo rời đi, hắn lúc này có chút do dự, hắn không biết bản thân hắn có nên chăm sóc cho em gái Năm Mặt Thẹo hay không.

"Năm Mặt Thẹo tuy rằng là người hung ác, nhưng đối với anh em, người nhà lại rất tốt, xem như giúp hắn một lần vậy!" Hoàng Duy Thành lắc đầu, hắn không biết quyết định của bản thân là đúng hay sai, làm người hai đời suy nghĩ cũng khác người bình thường rất nhiều.

Hắn sợ quyết định sai sẽ làm ảnh hưởng đến bản thân, nhưng hắn cũng sợ một khi Năm Mặt Thẹo trở về không nhìn thấy hắn chăm sóc cho em gái của Năm Mặt Thẹo thì hắn cũng xong đời.



Hoàng Duy Thành lắc đầu thở dài một hơi, đốt một điếu thuốc hút để lấy lại bình tĩnh, hai mắt nhìn lên bầu trời suy nghĩ lung tung một chút, hắn đời trước được người nhà bảo bọc quá kỹ cho nên không hiểu được cái khổ của những người lao động.

Đời này đã hơn một tháng trôi qua vất vã, làm một người lao động chân tay tất bậc từ sáng đến tối, lo bữa nay bữa mai, không có người thân bên cạnh, không có gia đình, lủi thủi một mình, hắn cảm thấy đời này của hắn thật sự quá kém so với đời trước.

"Đi thôi!" Hoàng Duy Thành dập đi điếu thuốc, đi đến phòng bệnh của em gái Năm Mặt Thẹo.

Bước vào phòng bệnh, Hoàng Duy Thành chỉ nhìn thấy một thiếu nữ xinh đẹp nằm ở trên giường bệnh, thiếu nữ so với Năm Mặt Thẹo hoàn toàn khác biệt, từ dung mạo cho đến khí chất, không có một chút nào giống với Năm Mặt Thẹo là dân anh chị.

"Anh là bạn của anh hai em sao?" Trương Huệ Lan nhìn thấy người tới, cô đánh giá từ trên xuống dưới, nhìn người này không giống với những gì mà cô tưởng tượng từ trước đó, cô còn tưởng anh hai của cô sẽ để cho một tên đàn em nào đó đến chiếu cố cô, nhưng mà người này hình như không phải.

"Đúng vậy, chào em!" Hoàng Duy Thành nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp trước mặt có chút rung động, nhưng rất nhanh tâm tình của hắn liền bình tĩnh trở lại.

"Em còn tưởng anh hai sẽ sai đàn em của anh ấy đến chăm sóc em nữa chứ! Chào anh!" Trương Huệ Lan mỉm cười nhẹ nhàng nói.

Hoàng Duy Thành không có trả lời, hắn chỉ ngồi ở một góc, nhìn thấy ở trên bàn có không ít sách, từ khi xuyên không đến năm 1996 cho đến nay hắn chưa từng động vào sách, nhìn thấy mấy quyển sách ở bên cạnh thiếu nữ xinh đẹp, hắn liền nhớ về bản thân ở kiếp trước.



Kiếp trước một ngày 24 tiếng ngoài làm việc ra thì sở thích duy nhất của hắn chính là đọc sách cùng nấu ăn, kiếp này của hắn thì không được rảnh rỗi như vậy, bôn ba ở bên ngoài kiếm tiền, những chuyện yêu thích cũng đã không còn nguyên vẹn như lúc ban đầu.

"Anh biết chữ sao?" Trương Huệ Lan nhìn thấy ánh mắt của Hoàng Duy Thành, cô có chút kinh ngạc, chẳng lẽ người này cũng là sinh viên đại học giống cô sao.

"Biết chứ? Không biết chữ làm sao tính toán, làm sao sống được ở cái Chợ Lớn phức tạp này!" Hoàng Duy Thành mỉm cười đáp, nguyên chủ quả thật là người không biết chữ, nhưng hắn thì khác, trước đây từng là luật sư, đọc không biết qua bao nhiêu quyển sách, hắn làm sao có thể mở miệng nói ra được bản thân không biết chữ.

"Em là Trương Huệ Lan, là sinh viên của Trường Đại Học Sư Phạm TP.HCM!" Trương Huệ Lan mỉm cười nói, cô là một sinh viên ưu tú, nếu không phải bị bệnh, bây giờ có lẽ cô đang ở trường học, chứ không ở bệnh viện một mình chật vật như thế này.

"Anh là Hoàng Duy Thành, một tiểu thương nhỏ ở Chợ Bình Tây!" Hoàng Duy Thành không nhanh không chậm nói.

Hắn không ngờ rằng em gái của Năm Mặt Thẹo lại là sinh viên đại học, cũng không ngờ rằng em gái của Năm Mặt Thẹo lại học Trường Sư Phạm, tương lai sẽ trở thành cô giáo, anh trai làm giang hồ, em gái nào giáo viên quả thật có chút trái ngược hoàn toàn.

"Anh trai của em trước kia cũng không phải là người như vậy, anh ấy từng là sinh viên xuất sắc của Trường Đại Học Kinh Tế, chỉ là có một số chuyện xảy ra, 8 năm trước liền bỏ học, lao vào vòng xoáy kim tiền!" Trương Huệ Lan biết tại sao anh hai của cô trở thành như người hiện tại, trở thành một người thô tục thứ mà anh hai của cô từng ghét nhất.

Gia đình cô ngày xưa cũng là bậc trung lưu ở Sài Gòn, nhưng 8 năm trước đột nhiên phá sản không còn lại gì, anh hai của cô nghỉ học kiếm tiền, lo cho cô ăn học hết cấp 3, rồi lại phải lo cho cô học đại học, không biết từ bao giờ anh hai của cô trở thành một tên d·u c·ôn, du đãng, khiến cho một con người có học thức hoàn toàn thay đổi, biến thành một người man rợ.

"Số phận của mỗi người đều khác nhau, con đường của anh Năm đã chọn có lẽ đối với em là không đúng. Nhưng có một số việc bắt buộc anh Năm phải chọn như vậy, không chọn như vậy, anh Năm làm sao có thể chăm sóc cho em, làm sao có thể chữa bệnh cho em được đây!" Hoàng Duy Thành thở dài một hơi nói.

Hắn không có đồng cảm cho Năm Mặt Thẹo, hắn cũng không có nói lựa chọn của Năm Mặt Thẹo là đúng hay là sai, đúng hay sai là do Năm Mặt Thẹo suy nghĩ, hắn chỉ cảm thấy Năm Mặt Thẹo là một người anh trai không tệ mà thôi.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.