Năm Mặt Thẹo rời khỏi bệnh viện, hắn dập đi điếu thuốc đáng hút dỡ trên miệng, lái chiếc Honda Cub 81 của mình chạy trở về trụ sở.
"Năm Mặt Thẹo tao còn tưởng rằng mày không tới nữa chứ!" Nguyện Thiện nhìn thấy Năm Mặt Thẹo đi tới, hắn lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
"Đã nhận tiền của mày, không tới danh tiếng của tao không phải sẽ mất hết sao?" Năm Mặt Thẹo bên ngoài thì nói như vậy, nhưng bên trong lại lo lắng vô cùng, sợ rằng chuyến này đi sẽ khó mà quay lại.
"Đám đàn em đã sẵn sàng rồi, súng cũng đã chuẩn bị cho mày!" Nguyễn Thiện ném tới cho Năm Mặt Thẹo một khẩu súng lục Makarov PM (Liên Xô).
"Bọn mày còn chuẩn bị được cả súng?" Năm Mặt Thẹo kinh ngạc hỏi.
"Tất nhiên chuẩn bị đầy đủ, dù sao lô hàng này lớn như vậy, tao cũng không muốn thất thoát, anh em đi theo tao cũng rất trung thành, tao làm sao có thể để cho anh em hi sinh tính mạng được!" Nguyễn Thiện nói.
"Bốn chiếc xe cải tiến tay kéo có đủ kéo hàng hay không? Bọn mày chuẩn bị có hơi ít người!" Năm Mặt Thẹo nhìn thấy người đi theo hắn chỉ có bốn năm chục người, hắn có chút nhíu mày.
"Người không còn nhiều, mày cũng biết người bên trên mới xuống, anh em tổn thất không ít!" Nguyễn Thiện thở dài nói.
"Trực diện luôn sao?"
"Đúng vậy, cũng may là đẩy lui bọn nó ra khỏi địa bàn của chúng ta, gián điệp lần này bị tóm cho nên tin tức có chút sai lầm!"
"Được rồi, bốn mươi năm mươi thì bốn mươi năm mươi vậy!" Năm Mặt Thẹo thở dài hết cách, 40, 50 người có còn hơn không.
"Năm Mặt Thẹo, thuận lợi!" Nguyễn Thiện mở miệng nói.
"Ờ!"
Năm Mặt Thẹo lái chiếc Honda Cub 81 của mình rời khỏi trụ sở, súng lục vắt ở bên hông, tốc độ tăng nhanh chạy đến đường Hải Thượng Lãng Ông, chạy đến địa điểm giao dịch.
"Đại ca Năm Mặt Thẹo lần này thật sự khó mà thoát được!"
"Long Trọc với Tám Mắt Kiếng đợi lâu như vậy, lô hàng lần này bọn nó sẽ ra tay, nhưng chỉ cần bọn nó ra tay, sau này liền dễ giải quyết!" Lý Đại Ca tính toán rất kỹ càng, dã tâm của hắn không chỉ dừng lại ở Chợ Bình Tây, hắn muốn luôn cả đường Hải Thượng Lãng Ông, Chợ Kim Biên, lần này hợp tác với Long Trọc cùng Tám Mắt Kiếng hi vọng sẽ không xảy ra sơ xuất.
Đường Hải Thượng Lãng Ông.
Khu vực giao dịch.
Năm Mặt Thẹo xuất hiện, sau lưng của hắn là bốn chiếc xe cải tiếng tay kéo chạy tới, tiếng động rất là nhỏ nhẹ, không có khiến cho người nào chú ý đến.
Năm Mặt Thẹo vừa xuất hiện, ngay lập tức khiến cho đối phương kinh ngạc, bọn hắn không ngờ rằng người giao dịch với bọn hắn lần này là Năm Mặt Thẹo.
"Năm Mặt Thẹo là mày thật hả?" Tuấn Cận nhìn thấy Năm Mặt Thẹo xuất hiện, hắn không chỉ vui mà còn cảm thấy sảng khoái.
"Tuấn Cận? Mày thay anh Hải làm việc sao?" Năm Mặt Thẹo nhíu mày, trước kia những chuyện giao dịch nhỏ lẻ như thế này toàn là đám đàn em ra mặt, nhưng không ngờ lần này một nhân vật chủ chốt như Tuấn Cận lại xuất hiện.
"Đúng vậy, lần này may mắn gặp tao, nếu không mày có thể không về được rồi?" Tuấn Cận cười nói.
"Mày cũng biết Lý Đại Ca là người như thế nào có đúng hay không? Thằng chó đó muốn thôn tính cả Chợ Bình Tây thì cũng thôi đi, còn dám kích động Tám Mắt Kiếng, Long Trọc c·ướp hàng, mẹ nó dám tính toán trên đầu của anh Hải!" Tuấn Cận giận dữ mắng.
"Nhưng tại sao lại là tao?" Năm Mặt Thẹo có chút không hiểu.
"Mày từng là anh em kết nghĩa với anh Hải, mày bây giờ là người của Bảy Lựu Đạn, mày xảy ra chuyện ở Hải Thượng Lãng Ông chắc chắn sẽ khiến cho anh Hải tức giận, dẹp Hải Thượng Lãng Ông, đem Bảy Lựu Đạn phế bỏ, thậm chí những thằng tham gia vào chuyện lần này cũng sẽ bị xử lý sạch sẽ!" Tuấn Cận không nhanh không chậm nói.
"Anh Hải có gián điệp ở chỗ của Lý Đại Ca sao?" Năm Mặt Thẹo hỏi.
"Có, tất nhiên là có!" Tuấn Cận cười cười đáp.
"Được rồi, Tuấn Cận lần này tao lại nợ mày một ân tình, lần sau tao sẽ trả lại đầy đủ!" Năm Mặt Thẹo cảm thấy may mắn vì trước đây từng kết thành huynh đệ với Tuấn Cận, không có Tuấn Cận lần này hắn thật sự khó sống.
"Được rồi, lấy hàng đi! Nhưng tao chỉ giúp mày được đến đây thôi, còn về chuyện tiếp theo, tự mày phải xử ly rồi!" Tuấn Cận chỉ giải quyết chuyện ở chỗ giao dịch, những chỗ khác hắn không thể giải quyết được, nhưng hắn cũng không có nói cho Năm Mặt Thẹo biết.
Hắn muốn nhìn xem Năm Mặt Thẹo bản lĩnh bây giờ so với trước kia như thế nào, nếu như Năm Mặt Thẹo không còn là Năm Mặt Thẹo năm đó, hắn cũng không cần người anh em này nữa.
"Ừ!" Năm Mặt Thẹo sai người chuyển hàng, hắn cũng giao tiền cho Tuấn Cận.
"Tốt lắm, tiền đủ rồi, chuyển hàng đi!" Tuấn Cận cho đàn em giúp Năm Mặt Thẹo chuyển hàng lên xe cải tiến.
Năm Mặt Thẹo cũng rất cẩn thận, hắn leo lên từng chiếc xe cải tiếng kiểm tra hàng, nhìn những lô hàng lậu khổng lồ ở trước mặt khiến cho hắn cảm thấy khó chịu.
Hắn từng là sinh viên đại học, hắn biết những lô hàng lậu như thế này sẽ khiến cho kinh tế của đất nước ảnh hưởng như thế nào.
Những lô hàng lậu này nhìn bên ngoài thì chất lượng, giá rẻ thật đấy, nhưng bên trong toàn là đồ không ổn định, bảy tám phần đều là đồ ă·n t·rộm ă·n c·ắp.
Nhưng giá cả tiện nghi, cho nên bị những tay giang hồ khét tiếng như Hải Bánh thu mua, sau đó phân phối lại cho những đàn em ở bên dưới buôn bán, ở bên trong này cũng không chỉ có thuốc lá, còn có những mặt hàng khác, tựa như tiền giả.
"Năm Mặt Thẹo mày vẫn luôn cẩn thận như vậy!" Tuấn Cận cười nói.
"Không cẩn thận sao được, đến lúc xảy ra chuyện tạo khó mà sống, mày cũng biết tao rất cần tiền mà có đúng không?" Năm Mặt Thẹo tiếp tục kiểm tra hàng hóa.
"Mày có thể quay về làm việc cho anh Hải, anh Hải vẫn đợi mày trở về!" Tuấn Cận trong lòng cũng muốn Năm Mặt Thẹo trở về, nhưng phải xem chuyện lần này Năm Mặt Thẹo có thể vượt qua được hay không cái đã.
"Chuyện năm đó, tao không quên được, xin lỗi!" Năm Mặt Thẹo thở dài nhảy xuống xe.
"Thôi mày đã không quên được, tao cũng không ép mày trở về. Hàng hóa thế nào?"
"Hàng vẫn ổn, chỉ lô thuốc lá lần này không phải là hàng tốt nhất!" Năm Mặt Thẹo nói.
"Hết cách, biên giới dạo gần đây có chút hỗn loạn, hàng tốt khó mà về đến được nơi!" Tuấn Cận giải thích.
Chuyển hàng xong xuôi, Tuấn Cận cũng không có nán lại ở nơi này thêm nữa, hắn biết một lát nữa sẽ có chuyện lớn xảy ra, Năm Mặt Thẹo chắc chắn khó mà rời khỏi đường Hải Thượng Lãng Ông được.
"Năm Mặt Thẹo, hi vọng có năm sau có thể gặp lại mày!" Tuấn Cận nhìn Năm Mặt thẹo nói thêm một câu cuối cùng, sau đó leo lên xe rời đi.
Năm Mặt Thẹo không có trả lời, hắn chỉ gật đầu một cái, hắn biết ý trong lời nói của Tuấn Cận như thế nào, có lẽ đoạn đường tiếp theo không dễ đi, nhưng cho dù là như vậy hắn vẫn phải đi, ở nhà còn có em gái của hắn đang chờ đợi hắn.
Tốc độ bốc hàng rất nhanh, bốn chiếc xe cải tiến kéo tay đã chất đầy hàng, trời đã không còn sớm, bây giờ tranh thủ trở về, hắn biết trở về cũng sẽ không dễ dàng, lần này có thể sẽ hi sinh không biết bao nhiêu anh em nữa đây.
"Anh Năm ở phía trước hình như có người!" Một tên đàn em chạy lên, báo cáo tình hình cho Năm Mặt Thẹo.
"Tuấn Cận vừa rời đi, lại có người tới, tất cả anh em chuẩn bị một chút đi!" Năm Mặt Thẹo thở dài một hơi, cây súng lục bên hông cũng ngay lập tức móc ra.
Những anh em đang ở trên xe cũng ngay lập tức lấy mã tấu đã chuẩn bị từ trước nhảy xuống xe, đón tiếp người tới.