Hoàng Duy Thành hớt ha hớt hả chạy ra bên ngoài, ngày hôm nay đối với hắn đúng là một ngày xui xẻo, sáng sớm tuy rằng thuận lợi, nhưng buổi trưa liền bị người ta úp sọt, đi bệnh viện lại gặp Năm Mặt Thẹo, không biết lát nữa còn sẽ có chuyện gì tới nữa đây.
Hoàng Duy Thành thở dài một hơi, đóng tiền viện phí, sau đó mua một vài liều thuốc mà bác sĩ dặn dò sau đó trở về, thời gian đã không còn sớm, bây giờ không mau về nhà chế biến tóp mỡ liền trễ buổi chợ chiều.
Hoàng Duy Thành tốc độ cực nhanh, chưa tới 15 phút liền chạy về đến nhà, hắn không chần chừ một chút nào bắt tay vào làm việc, đem đám mỡ heo xử lý sạch sẽ.
Hai tiếng trôi qua hắn thành công chế biến được mười hủ tóp mỡ cũng xem như là hoàn thành nhiệm vụ chiều ngày hôm nay.
"Phù! Tuy rằng trễ một chút, nhưng bây giờ đến cũng không muộn!" Hoàng Duy Thành tốc độ cực nhanh, đem thịt heo móc lên xe đạp, tốc độ cực nhanh chạy đến Chợ Bình Tây.
Vừa đến nơi người đi chợ đã đông đúc cực kỳ, chỗ sạp hàng của hắn cũng có một đám người đi chợ tụ họp lại một chỗ.
"Chị còn tưởng là em không tới nữa chứ!"
"Xin lỗi, xin lỗi, hôm nay đi bệnh viện một chuyến, cho nên trễ giờ, các chị đợi em một chút!" Hoàng Duy Thành gãi đầu, hắn ngay lập tức đem thịt heo đã chuẩn bị sẵn từ trước để lên quầy hàng, cũng không quên đem tóp mỡ bản thân đã chuẩn bị bày ra.
"Tóp mỡ hôm nay cũng chỉ có mười hộp thôi sao? Chị còn định mua thêm mấy hộp cho thằng con trai nhà chị, nó đi học đại học, bình thường không được ra ngoài, cơm ở căn tin trường thì không được ngon, có tóp mỡ cho nó ăn với cơm cũng xem như là không tệ, đáng tiếc em bán quá ít!"
"Chị muốn mua mấy hộp, ngày mai em chuẩn bị cho chị!"
"Mười hộp!"
"Sáng ngày mai chị đến, mười hộp liền để cho chị!"
"Haha! Vậy được, ngày hôm nay chị không tranh giành với người khác nữa! Bán cho chị nửa kg thịt heo đi!" Chị khách quen cười nói vui vẻ với Hoàng Duy Thành.
Hoàng Duy Thành mỉm cười vui vẻ cắt thịt cho khách hàng, sau đó lần lượt có khách hàng ghét thăm, không ngừng mua thịt, không ngừng mua tóp mỡ, chưa đầy hai tiếng đồng hồ, sạp hàng của hắn đã bán sạch không còn lại gì.
Năm giờ mở hàng, vừa đúng bảy giờ liền bán hết hàng, có thể dọn hàng.
"Thành cháu buôn bán cũng thật thuận lợi, ước gì chú có một phần bản lĩnh nói chuyện như cháu!" Chú Tư Bán Cá thở dài một hơi nói.
"Chú Tư chú bán hàng đã mấy chục năm, có rất nhiều khách quen, cháu làm sao có thể so sánh, cháu chỉ là may mắn một chút mà thôi!" Hoàng Duy Thành khiêm tốn nói.
"Được rồi, cháu cũng đừng khiêm tốn, để dành riêng ra một phần tiền để cưới vợ có hiểu hay không!" Chú Tư Bán Cá cười nói.
"Cảm ơn chú tư, cháu dọn hàng về nhà đây!" Hoàng Duy Thành lay hoay dọn đồ.
Hàng bán thịt heo của hắn cũng không phải là hàng nghỉ sớm nhất, xung quanh cũng đã có không ít người bán xong hàng hóa trở về nhà, hôm nay trời vẫn còn sớm, đi mua thịt heo cùng mỡ heo về nhà chế biến sớm một chút, ban đêm lại có thêm một chút thời gian để nghỉ ngơi.
Lấy xong thịt heo cùng mỡ heo ở chỗ chú Hai Liên, Hoàng Duy Thành đạp xe trở về nhà, vừa về đến nhà hắn liền nhìn thấy có một bóng người quen thuộc đang đứng ở trước của nhà hắn đợi hắn, người này hình như là bạn gái của nguyên chủ, người đã ép nguyên chủ tiết kiệm đến cùng cực.
"Hoàng Duy Thành tại sao hơn một tuần này anh không đem tiền sinh hoạt phí đến cho em? Anh có biết là trong một tuần này em sống rất khổ sở hay không?" Đặng Thu Thảo nhìn thấy Hoàng Duy Thành xuất hiện, cô ta ngay lập tức quát lớn.
Hoàng Duy Thành không có quan tâm, mở cửa dắt xe vào nhà, bật lên cái bóng đèn điện mờ mờ ảo ảo, một thân mồ hôi trên người ướt đẫm khiến cho mùi h·ôi t·hối từ trên người của hắn tỏa ra, khiến cho Đặng Thu Thảo không dám đến gần.
Nhìn thấy cảnh này Hoàng Duy Thành lắc đầu, bản thân không thèm để ý đến người phụ nữ này, cầm lấy một bộ quần áo sạch sẽ đi vào bên trong nhà tắm, tắm rửa.
"Hoàng Duy Thành, tại sao anh lại không trả lời!" Đặng Thu Thảo lại quát lớn, nhưng cô ta lại không dám bước vào bên trong nhà của Hoàng Duy Thành, nơi này quá h·ôi t·hối, quá dơ bẩn, cô ta sợ bản thân bị nhiễm bẩn bởi nơi này, cho nên chỉ đứng ở bên ngoài.
Hoàng Duy Thành tắm rửa sạch sẽ bước ra bên ngoài, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm về phía Đặng Thu Thảo hỏi.
"Cô đến đây có chuyện gì?"
"Một tuần rồi, tại sao anh lại không mang tiền sinh hoạt phí cho em? Anh không còn yêu em nữa sao? Không còn muốn cưới em nữa sao?" Đặng Thu Thảo sau hơn mười phút chờ ở bên ngoài cũng đã lấy lại bình tĩnh, cô ta ngay lập tức nũng nịu, chỉ cần cô ta nũng nịu Hoàng Duy Thành liền sẽ đem hết tâm can của hắn trao cho cô, tiền bạc cũng là một trong số đó.
"Tiền sinh hoạt phí của cô liên quan gì đến tôi? Cô không đi hỏi cha mẹ của cô lại đi hỏi tôi là có ý gì?" Hoàng Duy Thành lạnh lùng hỏi, hắn đã muốn gặp người phụ nữ này rất lâu rồi, chỉ là không có thời gian, hắn muốn đem mối quan hệ của hắn cùng cô ta chấm dứt ngay lập tức, hắn thật sự không muốn dây dưa với người phụ nữ này thêm một chút nào nữa, quá buồn nôn, quá trà xanh rồi.
"Anh... anh không còn yêu em nữa sao? Không muốn cưới em nữa sao?" Đặng Thu Thảo giật mình, từ khi nào mà Hoàng Duy Thành lại thay đổi thành như thế này, trước kia cô không phải chỉ cần nũng nịu một chút sẽ có được tất cả mọi thứ sao.
"Cưới cô? Cô xem lại gia đình của cô đã đối xử với tôi như thế nào đi? Cô chỉ muốn rút tiền từ chỗ tôi mà thôi, cô từ khi nào muốn cưới tôi? Cô nghĩ tôi là thằng ngu sao? Lần trước tặng cho cô một chiếc xe đạp xem như là phí chia tay, sau này đừng gặp lại nhau nữa, phiền phức!" Hoàng Duy Thành dứt khoát nói chia tay, hắn không muốn đêm dài lắm mộng, phiền phức quấn thân.
Đặng Thu Thảo kinh ngạc khi nghe được những lời mà Hoàng Duy Thành nói, rõ ràng là từ trước đến nay hắn rất yêu thương cô, nghe lời cô, chỉ cần cô muốn cái gì là hắn sẽ ngay lập tức đáp ứng cô. Đúng là cô không muốn cưới hắn, nhưng đó là chuyện của sau khi cô tốt nghiệp đại học, không có tiền của hắn, cô làm sao sống bây giờ, làm sao đóng tiền học phí bây giờ.
Rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra, chẳng lẽ hắn đã biết chuyện cô gian díu sau lưng hắn? Không thể nào, cô quen người kia ở trong trường học, Hoàng Duy Thành làm sao biết được, chắc chắn là có người phụ nữ nào đó quyến rũ Hoàng Duy Thành, khiến cho Hoàng Duy Thành chia tay với cô, người phụ nữ nào lại to gan như vậy, dám c·ướp con dê béo từ tay cô.
"Anh Thành, mở cửa cho em, mở cửa cho em, chúng ta nói chuyện rõ ràng có được hay không?" Đặng Thu Thảo lại nũng nịu, cô muốn biết lý do tại sao Hoàng Duy Thành lại chia tay với cô, cô không thể để cho con dê béo này tuột khỏi tay cô được.
"Cút, đừng làm phiền đến tôi nữa, nếu không đừng trách tôi vô tình!" Giọng nói của Hoàng Duy Thành từ bên trong phòng vang ra, ngay lập tức khiến cho Đặng Thu Thảo sợ hãi, cô ta chưa bao giờ cảm nhận được Hoàng Duy Thành tức giận như vậy.
Đặng Thu Thảo dắt xe rời đi, lúc này Hoàng Duy Thành mới mở cửa bước ra bên ngoài, hắn cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, cuối cùng thì thứ phiền phức nhất trong cuộc đời của nguyên chủ hắn cũng đã giải quyết ổn thỏa, mọi chuyện với Đặng Thu Thảo cũng xem như là kết thúc.