Tiểu Thư Mạo Danh

Chương 5: Làm Tròn Vai Diễn



Cô trở về nhà nằm trong phòng, gương mặt mệt mỏi, cuối cùng cũng thoát nạn sao này tất cả buổi tiệc phải giảm, tránh trường hợp như hôm nay.

Anh Kiệt gõ cửa phòng bước vào."Chị Hai, có thiệp mời chị tham dự."

Cô ngồi dậy."Từ nay nếu buổi tiệc không quan trọng cứ nói là trong người chị, chưa khỏe nên không tham dự"

Anh Kiệt đáp"OK chị. Nhưng có buổi tiệc này chị không thể từ chối được, buổi tiệc của đối tác lâu năm"

Gương mặt cô buồn hiu."Chị Hai biết rồi"

........

Cô đang có mặt phía trên nhà vòm du thuyền, Một hồ bơi khá lớn.đèn led lấp lánh giăng khắp nơi hoa tươi kết đầy, một người đàn ông trung niên bộ vets đen, Ông ta tiến tới bắt tay với cô.

"Thiên Ân thật mừng cô đã tới, tham dự buổi tiệc của tôi"

Cô tươi cười đáp."Ông Quang, tôi rất vui khi được gặp ông.Chúc ông ngày cũng như ngày hôm qua niềm vui rạng ngời"

Ông Quang đáp."Cảm ơn cô. Mời cô vào trong cùng chung vui với mọi người"

Cô chầm chậm ngắm nhìn bữa tiệc, lấy một ly rượu trên khay anh bồi nhâm nhi ít đỉnh.Phía trước Vỹ Tường trong bộ Vest đen,Hồng Kiều em họ Thiên Ân trong bộ váy đen tóc màu nâu uống lọn,cô ta cứ kéo cánh tay Anh.

"Anh Vỹ Tường nhảy với em đi mà "

Vỹ Tường lạnh lùng đẩy ra."Anh không muốn, Hồng Kiều đừng phiền anh nữa"

Các phóng viên đưa máy ảnh lên chụp,Tiếng nói to nhỏ với nhau."Đó không hôn phu Cô Thiên Ân đỏ sao"

"Còn kia là em họ và hôn phu đang lôi lôi kéo kéo xem ngày mai sẽ lên hot search"

Cô bước nhanh tới. Hồng Kiều liếc qua cười thầm phải rồi chị tới đây, tát em một cái đi. Vỹ Tường càng cảm thông cho em.càng ghét chị nhiều hơn nữa.Cô ta lùi lại đứng nấp sau lưng anh giọng run rẩy.

"Em sợ quá"

Anh hoang mang cô ấy đang tới gần, định tát rượu vào mình chửi mắng, hay là đánh Hồng Kiều. bao nhiêu cô gái chỉ cần nói chuyện với mình đều bị cô ta đánh bầm giập.

"Cô định muốn làm gì đây?"



Cô bước ngang qua Anh, tiến tới bên Hồng Kiều nói khẽ vào tai cô ta."Nếu muốn dụ dỗ hôn phu chị thì đi xa một chút.Nơi này có nhiều nhà báo như vậy, Chị không hài lòng chút nào"

"Theo báo cáo thì dạo này ở công ty em làm thì ít, mà đi dạo phố thì nhiều, Chị nghĩ có nên giảm luong của em hông đây"

Hồng Kiều cúi đầu lo sợ."Em xin lỗi"

"Anh vỹ Tường em có việc đi trước đây"

Cô đưa tay lên về phía Vỹ Tường." Hôn phu nhảy với em một bản nhạc nào"

Cô liếc mắt ra hiệu, ý muốn nói rằng phía sau lưng còn rất nhiều người dòm ngó coi chừng bị đưa tin. Vỹ Tường nắm tay cô.

"Chúng ta cùng khiêu vũ nào hôn thê"

Tiếng nhạc hòa theo bước chân. Vỹ Tường hướng mắt nhìn cô, thông thường cô ta sẽ làm ầm lên, mặc kệ ai dòm ngó buông lời sỉ nhục người hôm nay sao lại...

Anh ghé sát tai cô."Tôi Không biết cô có mưu tính gì? Nhưng tôi đây vẫn không ưa cô"

Cô cười nhạt. không ngờ anh ta lại ghét Thiên Ân đến vậy, nhưng mình đâu là cô ta,nên cứ việc chán ghét đi.Tôi chỉ là kẻ đóng thế cố gắng làm tròn vai diễn này.

"Tùy anh, muốn ghét tôi hết đời luôn cũng được"

Cô kết thúc bài nhảy với Vỹ Tường, thì Lạc Văn trong bộ Vets trắng lịch lãm đưa tay ra."Thiên Ân nhảy cùng anh một bài"

Cô mỉm cười "Rất vui lòng"

Cô bước ra khiêu vũ cùng Lạc Văn, Bao ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người nhìn vào anh, Cô lên tiếng."Anh được nhiều người hâm mộ thật đó"

Lạc Văn ôn hòa bảo."Ừm, nhưng đáng tiếc trong số họ không có ai khiến tôi thấy thích"

Cô hỏi."Chắc là vì anh chưa gặp được người phù hợp, đẹp trai nhưng anh nhất định gặp được một cô gái tốt"

Lạc Văn đáp."Anh cũng nghĩ như vậy, và trước mắt thì có một người"

Cô ngây ngô đáp."Vậy à"

Lạc Văn gật đầu tươi cười, Điệu nhảy vừa kết thúc,

Lan Anh bước lên sân khấu, cô ấy cầm micro lên tiếng"Hôm nay buổi tiệc này có một game show nho nhỏ, cho mọi người chơi vui vẻ đó là hái táo"



Một quả táo được treo lên cây thật cao, bắt buộc chàng trai đưa cô gái đó ngồi trên cánh tay anh ta và đưa cô gái lên cao hái táo."

Cô hỏi."Anh tham gia không?"

Vỹ Tường đáp."Không"

Lạc Văn đưa tay lên, Anh bảo."Thiên Ân chơi cùng anh nha"

Cô nghĩ. chỉ là trò chơi thì chơi với ai cũng vậy thôi, Cô định vươn tay tới, thì Vỹ Tường cầm tay cô.

"Phóng viên còn ở đó cô muốn loang tin đồn hả?"

Vỹ Tường cùng cô bước lên sân khấu khom người xuống bế cô lên cao, Cô ngồi trên cánh tay anh, phía trên những quả táo treo khá cao, cô đưa tay gỡ nút thắt sợi dây cột táo,cho vào giỏ những trải khác còn treo cao hơn nữa,

Cô gắng vươn tay hái nhưng không tới nỗi, Anh phải dùng sức đẩy có lên cao hơn.Hơn một giờ qua, đôi tay của Anh bắt đầu mỏi và run nhẹ,Cô cúi đầu xuống bảo.

"Nếu anh chịu không nổi, hay là chúng ta nghỉ chơi nha"

Vỹ Tường đáp."Ngốc, đã chơi thì phải chơi tới cùng không được bỏ cuộc "

Cô tiếp tục gắng mở nút thắt sợi dây quả cuối cùng ra. "Quả cuối cùng đã lấy được"

Cánh tay Vỹ Tường mệt mỏi buông nhẹ ra, cô ôm cổ anh đặt nhẹ chân xuống đất, khoảng cách thật gần, cô gương mắt nhìn anh, phải công nhận người đẹp nhìn gần cảng thấy đẹp.

Vỹ Tường hỏi."Cô cứ nhìn đủ chưa?"

Cô ngó qua hướng khác đẹp thì có đẹp mà cọc cằn thấy sợ. Lúc này Lan Anh bước tới cầm micro lên tiếng."Các chàng trai đã gắng hết sức bây giờ là lúc tận hưởng trái táo do các nàng hái"

Cô cầm lấy quả táo gọt vỏ cắt miếng đưa tới miệng Vỹ Tường."Hôn phu ăn thử táo của em hái nè"

Vỹ Tường cau mày nhìn miếng táo."Tôi tự ăn không cần thiết cô phải đưa tới"

Cô châm chọc."Ô hay, Không lẽ chồng chưa cưới, sợ em bỏ độc hay sao nên không dám ăn? Anh nhát thật đó"

Vỹ Tường đáp."Còn lâu tôi mới sợ"

Anh ngại ngùng ăn miếng táo, Cô cười thầm anh ấy không khác gì một đứa trẻ dễ bị kích động. rất ngộ nghĩnh..
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.