Vị Đạo Trưởng Này Quá Cục Súc

Chương 6: Có một chân



Chương 6: Có một chân

《 Nhiệm vụ số 9531553: Thanh tẩy phế đan, quét dọn vệ sinh Luyện đan học đồ phòng. Thời hạn: ba tháng. Điểm cống hiến: 60 》

《 Nhiệm vụ số 9531554: Thanh tẩy phế đan, quét dọn vệ sinh Luyện đan học đồ phòng. Thời hạn: ba tháng. Điểm cống hiến: 60 》

《 Nhiệm vụ số 9531555: Thanh tẩy phế đan, quét dọn vệ sinh Luyện đan học đồ phòng. Thời hạn: ba tháng. Điểm cống hiến: 60 》

Liên tục ba nhiệm vụ có nội dung giống nhau được phát ra.

“Điểm cống hiến cao như vậy? Còn là cần ba người. Lần trước chẳng phải chỉ có 40 sao?”

“Quét dọn ba tháng liền được 60 điểm cống hiến, nhiệm vụ này sao mà thơm phức. Bên trong không lẽ có ẩn tình khác?”

“Vị sư đệ này, ngươi là mới nhập môn?”

“Không dám giấu giếm, đúng vậy.”

“Há, hèn chi ngươi không biết cũng phải. Thanh tẩy phế đan, quét dọn vệ sinh Luyện đan học đồ phòng là cái bẫy. Phế đan ngươi nghe hiểu không, trọng ở một chữ phế. Đan dược luyện ra hầu như đều chín thành là độc, không khí nghe nói cũng bị ô uế. Đám kia đan sư học đồ không chịu tự mình thu dọn, kêu chúng ta đến quét dọn. Bên ngoài là cho thù lao không thấp, thực tế là thay bọn họ chùi đít. Phế đan cùng độc khí do phế đan tỏa ra, ngươi hít một vài lần không sao, hít nhiều sẽ xâm nhiễm kinh mạch, tu vi không thể tinh tiến, thậm chí nguy hiểm tính mạng.”

“Hèn chi, ta nhớ loáng thoáng mấy lần trước có vị sư đệ sau khi làm nhiệm vụ này về không bao lâu tu vi mất hết, hình như là phát điên, cả ngày đi khắp nơi cười cười nói nói tào lao bí đao, bị trục xuất khỏi sơn môn.”

“Suỵt, ngươi nhỏ miệng chút…”

“Hừm…sợ cái gì. Chúng ta nói đều là sự thật, chẳng lẽ còn có thể bịa chuyện hay sao?”

“Triệu sư huynh người đâu, nhiệm vụ này cùng ngươi hữu duyên, ngươi mau nhận a!”

“Phải rồi, Triệu sư huynh, ngươi cơ duyên muốn tới.”

“Không tốt, vừa hay ta đã nhận nhiệm vụ khác. Bỏ lỡ cơ duyên, bỏ lỡ cơ duyên, đáng giận a…haha…”

Đám người ngươi tới một câu, ta về một câu bàn tán vô cùng sôi nổi.

Thế nhưng bàn tán như vậy, nhiệm vụ kia vẫn là không có người tiếp.



Dương Hàn trong lòng hiện lên lo lắng.

Hắn lúc đầu nhìn thấy nhiệm vụ của Dược Thiên Phong cũng cảm thấy thèm thuồng. Nhưng nghe đám người này phân tích một phen, hắn cũng thầm đem nhiệm vụ này gạt sang một bên.

Quả nhiên không có kèo gì thơm mà dễ ăn.

Hiện tại có hai phương án, một là dùng một viên Hạ phẩm linh thạch để trực tiếp nhận nhiệm vụ có độ khó thấp

Mà nhiệm vụ này Dương Hàn cũng đã có lựa chọn.

《 Nhiệm vụ số 9531487: Dọn dẹp cỏ dại cùng đá vụn, hỗ trợ phai phá kiến tạo khu linh điền số một trăm linh hai. Thời hạn: Một tháng. Điểm cống hiến: 7 》

Nhiệm vụ này là một nhiệm vụ lao động bình thường, điểm cống hiến cũng không quá thấp. Rất là phù hợp với Dương Hàn hiện tại.

Trừ một viên Hạ phẩm linh thạch để nhận nhiệm vụ ra, còn lại sáu điểm, cũng là một bút thu hoạch khả quan.

Mà một phương án khác, đó chính là nhận nhiệm vụ ngẫu nhiên. Như vậy thì sẽ tiết kiệm được một viên Hạ phẩm linh thạch.

Hiện tại hắn đang cần gấp nâng cấp tu vi bản thân lên Cảm Khí Cảnh. Nhu cầu tài nguyên trong tay quả thật dầu sôi lửa bỏng.

Mỗi viên linh thạch đều quý giá tột cùng.

Cũng không biết là người nào suy nghĩ ra loại độc ác phương pháp dùng tiền mua nhiệm vụ này, lòng dạ hiểm độc a!

Nghĩ đến đây, Dương Hàn lấy ra lệnh bài, đi vào bên trong Sự Vụ Đường.

Nhìn từ bên ngoài có vẻ bình thường, nhưng bên trong Sự Vụ Đường lại tựa như có càn khôn khác, rộng rãi sáng sủa vô cùng.

Những người nhận nhiệm vụ đều đến một bên, cầm trong tay lệnh bài chờ quản sự tiến hành sắp xếp.

Dương Hàn đứng vào xếp hàng, ánh mắt vô tình nhìn thấy mấy người của Dược Thiên Phong đang được chiêu đãi trà thơm ở phía xa xa.

Cũng may bên trong cùng bên ngoài Sự Vụ Đường cách âm rất tốt, nếu không mấy người này nghe được bên ngoài mọi người đang nói cái gì, hẳn là nhóm bọn hắn cũng không còn tâm trạng đâu mà uống trà thơm.

“Sư đệ, ngươi muốn nhận công tác nào?” Người nói là một đệ tử cũng mặc áo màu xám tạp dịch, nhưng công tác của hắn lại là hỗ trợ nhận nhiệm vụ.



Phần công tác này không biết là tốn bao nhiêu chạy chọt mua, quả nhiên đầy đủ dinh dưỡng, cùng đều là đệ tử tạp dịch, tu vi liền là cao như vậy.

Liền hỏi ngươi có sợ hay không.

“Sư huynh, ta muốn nhận nhiệm vụ số 9531487, làm phiền sư huynh hỗ trợ.” Dương Hàn cẩn thận đưa tới lệnh bài.

Vị sư huynh này tên gọi Cao Chí, đưa tay cầm lấy lệnh bài của Dương Hàn, đoạn quay sang tra xoát trong sổ sách một lúc.

“Nhiệm vụ này đã có người tiếp.”

“Sư huynh, vừa rồi sư đệ còn nhìn thấy nhiệm vụ này hiển thị trên bảng nên mới tiếp nhận…” Dương Hàn ngữ khí hơi hồ nghi.

Rõ ràng vừa rồi hắn xem xét kỹ nhiệm vụ vẫn còn mới tiến vào nơi này nhận.

“Làm sao? Sư đệ đây là nghi ngờ sư huynh làm việc?” Cao Chí ngữ khí có chút bất mãn, nhưng lại nói tiếp. “Nhiệm vụ này vừa bị tiếp được trước ngươi một bước.”

Nói xong, ánh mắt như có như không đảo qua một người đang đứng nói chuyện vung vãi nước miếng bên ngoài.

Dương Hàn nhìn theo, liền cười khổ.

Người tiếp nhận nhiệm vụ số 9531487 của hắn chính là vị Triệu sư huynh kia.

“Sư đệ, ngươi vừa nhập môn không lâu, nên tiết kiệm chút tài nguyên mới là vương đạo. Sư huynh thay ngươi tiếp nhận cái khác công tác, mau nhận lấy.” Cao Chí cũng không đợi cho Dương Hàn nói thêm gì, đưa tay làm một động tác bắt ấn, điểm vào lệnh bài của Dương Hàn.

Sau đó viết lên sổ sách trước mặt.

《 Nhiệm vụ số 9531553: Dương Hàn. 》

Dương Hàn nhíu mài, kịp phản ứng lại thì Cao Chí đã ném trả lại lệnh bài, ra hiệu người kế tiếp bước lên.

Đây là tình huống gì?



Ép mua ép bán cũng không bá đạo như vậy đi?

Dương Hàn trong lòng xông lên một đoàn lửa giận.

Người trước mắt này rõ ràng làm trái quy định, không, cũng không phải làm trái, mà là mượn việc công trả thù riêng.

Nghĩ đến những lời của mấy người kia, Dương Hàn trong lòng có chút lo được lo mất.

Dù có phụ trợ dung luyện, nhưng mấu chốt nhất là luyện không được không khí nha.

Không được, phải đem nhiệm vụ này cho đổi.

Nghĩ là làm, Dương Hàn đi ra ngoài.

Tìm kiếm một hồi, cuối cùng nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc đang cùng một vị đệ tử nào đó nói chuyện quên trời quên đất, có vẻ vô cùng hữu hảo.

Nhìn thấy Dương Hàn đi tới, Đinh Lập Thiên trong mắt dường như không ngoài dự tính, trong lòng cười thầm.

Cao Chí bên kia cũng không phải ăn chay, thích nhất là loại này mới nhập môn đệ tử, muốn thực lực không có thực lực, muốn bối cảnh không có bối cảnh, rụt rè rụt rè, lại bảo đảm trên thân có lúa.

Tươi ngon như vậy, không làm thịt ngươi thì làm thịt ai.

“Dương sư đệ, nhìn ngươi là có tâm sự?” Đinh Lập Thiên biết rõ còn cố hỏi.

“Đinh sư huynh, ngươi liệu sự như thần a….” Dương Hàn bắt đầu cũng Đinh Lập Thiên nhỏ giọng trò chuyện.

Lát sau, Dương Hàn đứng một mình tại chỗ, sắc mặt khó coi.

Vừa rồi Đinh Lập Thiên vậy mà giở công phu sư tử ngoạm, cho rằng việc này khó làm, thoáng cái tăng giá từ ba lên bốn.

Dương Hàn vừa nghe giá tiền, liền trong lòng chút nghi ngờ càng thêm khẳng định. Đinh Lập Thiên này khẳng định cùng cái kia Cao Chí có một chân.

Một bên đánh một bên xoa, song trọng kiếm tiền.

Thủ đoạn thật hay.

Bất quá với giá tiền này, dù Dương Hàn có thật muốn lo liệu cũng lo không nổi, cuối cùng đành bất đắc dĩ đem nhiệm vụ này nhận xuống.

Nguyên bản ý định làm nhiệm vụ từ dễ đến khó cũng theo đó phá sản.

Tình huống hiện tại cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước, tùy cơ ứng biến.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.