Một tiếng hạc kêu v·út trời xanh, đem sương mù dày đặc tích lũy cả đêm lui tán.
Ánh mặt trời đã nhú lên từ đằng đông.
Dương Hàn mặc lên mình trang phục Tạp dịch đệ tử màu xám tro, mở cửa đi ra ngoài.
Không khí sáng sớm còn hơi lạnh, thế nhưng y phục này lại mơ hồ đem khí lạnh này ngăn cách một phần, cơ thể cũng nhờ vậy mà ấm áp như mặc áo sưởi ở thế giới hiện đại, quả là thần kỳ..
Đường đi đến Sự Vụ Đường Dương Hàn trước đó thông qua Quách sư huynh đã sơ bộ nắm rõ.
Giờ phút này trên đường mặc dù còn sớm, vậy mà cũng đã có không ít người hướng về Sự Vụ Đường chạy tới, khiến cho Dương Hàn cũng cảm thấy ngạc nhiên.
“Vị sư đệ này nhìn lạ lẫm, chẳng lẽ là mới tới?”
Đột nhiên, một âm thanh có chút cởi mở truyền đến.
Dương Hàn đưa mắt nhìn lại, liền thấy một thanh niên dáng người thô kệch nhưng gương mặt lại trắng trẻo thư sinh, nhìn qua liền gây cho người ta cảm giác không cân đối.
“Tại hạ Dương Hàn, xin hỏi sư huynh có điều gì chỉ giáo?” Dương Hàn ngữ khí hơi chậm.
Chờ đối phương đến gần, Dương Hàn liền nhìn thấy trên đỉnh đầu người này xuất hiện mấy chữ nhỏ.
「 Đinh Lập Thiên 」
“Haha, cũng không có gì. Chỉ là nhìn thấy sư đệ phương hướng dường như muốn đi Sự Vụ Đường tìm công tác?” Đinh Lập Thiên nhìn thấy bộ dáng Dương Hàn, giọng nói càng thêm thân cận dễ gần.
“Sư huynh quả là mắt sáng như sao.” Dương Hàn cười cười.
“Nếu vậy thì chúng ta cùng đường một hồi, sư đệ không cảm thấy bất tiện chứ?”
“Còn gì bằng, mời.”
“Mời.”
Dương Hàn cùng Đinh Lập Thiên sóng vai mà đi.
Trên đường đi, câu được câu không trò chuyện, Dương Hàn thông qua Đinh Lập Thiên cũng biết được sơ bộ các nội dung công tác ở Sự Vụ Đường.
Bởi vì khu Bắc là trực thuộc sự vụ liên quan đến linh điền, phần nhiều công tác đều liên quan đến những thứ này.
Ví dụ như bắt sâu, nhổ cỏ, dưỡng linh thực, trồng linh dược, thu hái linh thảo, quét dọn trông coi linh điền…cho đến vận chuyển linh dược, hỗ trợ đan phòng tạp vụ quét dọn… đủ loại công tác.
Dù sao, đệ tử tạp dịch nếu muốn tự chọn công tác cho mình, cần nộp lên một điểm cống hiến hoặc là một viên Hạ phẩm linh thạch.
Bằng không, công tác sẽ mang tính chất cưỡng chế do Sự Vụ Đường ngẫu nhiên phân phối sắp xếp.
Mà thông thường, những công tác cưỡng chế đều sẽ là những nhiệm vụ có độ khó cao, ít đệ tử chọn hơn. Đây là điều bình thường.
Việc này sớm đã là quy định.
Đến đây Dương Hàn cũng hiểu vì sao từ tờ mờ sáng đã có nhiều người cũng như mình lần mò đến Sự Vụ Đường để nhận công tác.
Dù sao, trâu chậm uống nước đục. Nhiệm vụ ở Sự Vụ Đường đều là buổi sáng hàng ngày có đổi mới, nếu đến trễ, nhiệm vụ tương đối dễ không còn, lại bị cưỡng chế làm nhiệm vụ độ khó cao, vậy thì khóc không ra nước mắt.
Mà điều làm Dương Hàn bất ngờ là vị Đinh Lập Thiên này thông qua nhân mạch, vậy mà lại cho Dương Hàn biết, y có con đường. Có thể giúp cho Dương Hàn cầm chắc nhiệm vụ có độ khó không cao, dù không đảm bảo béo bở, nhưng chắc chắn không bị cưỡng chế.
Điều này làm cho Dương Hàn có chút động tâm.
Phải biết hắn đến bây giờ vẫn là một phàm nhân. Nếu lỡ bị cưỡng chế nhiệm vụ độ khó cao, trước mất thời gian công sức không nói, phỏng chừng còn có nguy hiểm khác.
Nhưng động tâm là động tâm, khi Đinh Lập Thiên báo giá ba viên Hạ phẩm linh thạch hoặc là Uẩn Khí Đan, Dương Hàn liền lập tức từ chối.
Nói đùa cái gì, đây là tất cả gia sản của hắn.
Vị huynh đệ họ Đinh này phỏng chừng cũng rõ ràng mỗi vị Tạp dịch đệ tử khi nhập môn đều sẽ được phân phối bao nhiêu tài nguyên.
Há mồm liền đem con số khống chế cực kỳ xảo diệu, khiến người ta vỗ tay đôm đốp khen hay.
Tài năng cỡ này, kiếp trước không đi bán khóa học làm giàu quả là uổng phí nhân tài.
Phỏng chừng chỉ cần đưa cho y một tỷ gói mè, chẳng mấy chốc sẽ hết sạch sành sanh.
“Dương sư đệ, ngươi cũng không cần vội vàng từ chối. Đợi lát nữa đến Sự Vụ Đường, sư đệ cứ trước tiên tham khảo nhiệm vụ. Nếu như không có phù hợp hoặc là gặp rắc rối gì, khi đó tìm đến ta cũng không muộn.” Đinh Lập Thiên vỗ ngực hào khí nói. Cũng không vì Dương Hàn từ chối mà tỏ ra khó chịu.
“Nếu vậy sư đệ ở đây xin đa tạ sư huynh trước.” Dương Hàn gật đầu.
“Tốt, nếu vậy chúng ta tại đây phân biệt, chúc sư đệ may mắn.”
“Tạ sư huynh.”
Nhìn bóng lưng Dương Hàn bước đi, Đinh Lập Thiên khóe miệng nổi lên một vệt cười nhạt.
Sườn núi.
Sự Vụ Đường.
Khi Dương Hàn đến nơi, đã thấy có nhiều người kết thành từng tốp nhỏ đi tới đi lui.
Đặc biệt, bên cạnh một bảng đá to dựng trước cổng tòa nhà của Sự Vụ Đường, lúc này có rất nhiều người mặc áo xám Tạp dịch đệ tử tụ tập chỉ trỏ.
Dương Hàn bước đến sau đám người nhìn lên, liền thấy một loạt nhiệm vụ được thông cáo bên trên.
《 Nhiệm vụ: Thu thập cỏ dại khu linh điền số 7. Thời hạn ba tháng. Điểm cống hiến: 9 》
《 Nhiệm vụ số 9529136: Xuống chân núi tìm kiếm 10 cây con Huyết Điệp Thảo. Thời hạn bảy ngày. Điểm cống hiến: 5 》
《 Nhiệm vụ số 9528643: Hỗ trợ vận chuyển linh dược từ Vân Tiêu Thành trở về. Thời hạn một tháng. Điểm cống hiến: 30. Đặc biệt hạn chế tu vi đệ tử nhận nhiệm vụ ít nhất đạt Cảm Khí Cảnh. 》
《 Nhiệm vụ số 9530351: … 》
Đủ loại nhiệm vụ lít nha lít nhít.
Dương Hàn đứng xem một hồi, liền quan sát được chút thao tác.
Không ngừng có người xem xong nhiệm vụ trên bảng, liền lấy ra lệnh bài thân phận bước vào bên trong Sự Vụ Đường.
Không bao lâu, nội dung nhiệm vụ này trên bảng đá cũng biến mất, thay thế bằng nội dung nhiệm vụ khác hoặc là tạm thời để trống.
Điều này làm cho Dương Hàn tấm tắc không thôi.
Một bên quan sát, một bên Dương Hàn cũng để ý tìm kiếm loại nhiệm vụ nào phù hợp mình nhất.
Lấy tình huống trước mắt, Dương Hàn chỉ có thể tìm kiếm các công việc chân tay, sử dụng sức lao động cơ bản.
Theo quan sát của hắn, loại nhiệm vụ đơn giản này yêu cầu tu vi không cao, chỉ cần chăm chỉ và bỏ sức ra mà làm việc cần mẫn là có thể đem nhiệm vụ hoàn thành.
Trước mắt Dương Hàn muốn đem các loại công tác làm quen, từ dễ đến khó. Cần đào sâu tìm hiểu xem nhiệm vụ nơi này có độ khó dễ như thế nào, tự mình trải nghiệm, những lần sau mới có thể đem nhiệm vụ tối ưu nhất.
Đang khi quan sát, đột nhiên có một nhóm ba người đệ tử từ phía xa đi đến.
Nhóm người này trang phục tuy vẫn là màu xám, nhưng bên tay áo lại có thêu mấy sợi tơ vàng cùng đồ án hình chiếc đỉnh.
Nhìn đến nhóm người này, đám tạp dịch đệ tử liền nhanh chóng xôn xao, tự giác nhường đường cho bọn họ tiến vào.
“Là Dược Thiên Phong. Bọn họ lại có nhiệm vụ mới sao?”
“Đợt chiêu thu tân đệ tử gần đây nghe nói vừa ra thêm không ít Dược đồ mới gia nhập, hẳn là cần trợ thủ phụ giúp.”
“Hắc hắc, công việc béo bở lần này cùng tại hạ có duyên.”
“Triệu huynh, nhớ không nhầm lần trước ngươi cùng nhiệm vụ Thử dược có duyên, làm sao, lại muốn?”
“Hừ, lần kia là ta thực sự bận chút việc, quên đi, ngươi không hiểu…”
Tiếng người huyên nào xôn xao, khiến cho Dương Hàn ở một bên nghe vào tai liền cảm thấy trong lòng ngứa ngáy tò mò.
Cũng may, không bao lâu sao, nhiệm vụ của Dược Thiên Phong rốt cuộc cũng được công bố.
Thế nhưng nội dung bên trong lại lần nữa làm cho đám người xôn xao một trận.