Dương Hàn rời khỏi Tinh Phẩm Các, lại tiến vào một nhà cửa hàng gần đó.
Lát sau, thân ảnh của hắn lại tiếp tục đem các cửa hàng nơi này đi ra đi vào một lần.
Mãi cho đến giữa trưa, Dương Hàn mới mang theo nét mặt hài lòng ra khỏi một gian hàng.
Nhìn về cách đó không xa quầy hàng, Dương Hàn ánh mắt lộ ra một tia nghiền ngẫm bước tới.
…
Nửa giờ sau.
Tạp dịch khu, trong phòng.
Dương Hàn ngồi trên ghế, uống một ngụm nước thông giọng, lật tay đem mấy món đồ trong hành trang bày lên trước mặt.
Một túi gấm, một thẻ ngọc cùng một hộp gỗ.
Túi gấm bên trong là lúc trước Viên quản sự trả tiền mua bụi Hàn Sương Thảo.
Hiện tại đã rỗng tuếch.
Tài Lữ Pháp Địa.
Tứ đại tu tiên yếu tố, vì sao Tài đứng đầu, Dương Hàn xem như đã hiểu.
Cầm lên hộp gỗ, mở ra.
Đây chính là hộp gỗ Thiên niên Du Hồn Mộc mà Dương Hàn từ chỗ quầy hàng kia mua lại.
Trải qua một phen thương lượng cò kè mặc cả, cuối cùng Dương Hàn dùng mười viên Hạ phẩm linh thạch mua lại.
Lão bản lúc ấy còn cố tình làm ra vẻ không bỏ, khiến cho Dương Hàn được một phen cười thầm.
Đem quyển Diệt thiên rác rưởi đao pháp bên trong đặt sang một bên.
Thứ này mặc dù là đồ giả, thế nhưng đồ giả có tác dụng của đồ giả. Sau này ra ngoài lăn lộn phỏng chừng còn cần đến nó.
Cầm lấy hộp gỗ.
「 Thiên niên Hồn Du Mộc: Quý giá tài liệu Mộc thuộc tính. Bề ngoài chẳng khác gì gỗ Du bình thường, tuy nhiên trải qua ngàn năm sinh trưởng ở đặc thù địa phương, thực chất phát sinh biến dị. Có tác dụng dưỡng hồn ngưng phách, là tài liệu quý hiếm khó cầu. Dung luyện có xác suất nhận được Tinh Hoa Hồn Du Mộc tài liệu.」
Dương Hàn đặc biệt chú ý đến hai chữ ‘xác suất’.
Thông thường tới nới, có xuất hiện hai chữ này, đều là sẽ có tỉ lệ thất bại bên trong.
Nghe Viên quản sự nói, thứ này khả ngộ bất khả cầu. Nhất là còn đem làm thành hộp gỗ, giá trị trong đó không chừng còn có khoảng trống để nâng cao lên.
Giờ phút này nếu như Dương Hàn đem nó dung luyện.
Nâng cấp lên thì không nói, nếu thất bại biến mất, vậy chẳng phải xôi hỏng bỏng không.
Chỉ đáng giận ở chỗ thứ này không thể chuyển hóa thành kinh nghiệm thì tốt biết mấy.
Hạp cốc chợ chồm hổm bên kia vừa đi một vòng, giờ lại tiếp tục quay lại bán loại bảo vật giá trị cao này, không biết chừng sẽ dẫn đến phiền toái không đáng có.
Dương Hàn cũng rất thức thời, bản thân hắn nhìn như được xưng huynh gọi đệ, thực tế vẫn là tiểu tu sĩ nhỏ nhoi.
Đám kia lão già đời chỉ cần thi triển nhỏ thủ đoạn, hắn c·hết cũng không biết c·hết như thế nào.
Nghĩ đi nghĩ lại, trước đem thực lực tăng lên, tìm cách đem đồ vật sang tay, chuyển thành đan dược hoặc linh thạch trực tiếp nuốt là phương án hay nhất.
Trước thời điểm đó, Dương Hàn cần ít nhất môn công pháp vừa mua được trước mắt này tu luyện một hai.
Tối thiểu nếu gặp tình huống phát sinh cũng có chút lực bảo vệ tự thân.
Thẻ ngọc này đã ngốn hết bốn mươi viên Hạ phẩm linh thạch của Dương Hàn.
Trong tu hành giới, tu sĩ thông thường sẽ sử dụng một loại thẻ bài làm bằng ngọc, được xưng là Ngọc Giản.
Bên trong cần tu sĩ sử dụng thần niệm bản thân ghi khắc lại nội dung. Mà những nội dung bên trong này, đọc qua một lần thì thần niệm bên trong sẽ mờ nhạt đi một phần. Sử dụng càng nhiều lần, thần niệm bên trong càng suy yếu, cuối cùng sẽ biến mất.
Bởi vậy cho nên Ngọc giản càng mới mẻ ít lần đọc thì càng có giá trị trân quý.
Ngọc giản mà Dương Hàn mua sắm trước mắt chỉ còn lại hai lần đọc cuối cùng, nội dung bên trong liền sẽ tự hành biến mất.
Bởi vậy giá cả còn rất tiện nghi.
Phải biết công pháp tu hành không phải là đơn giản, cần thiết đem nó đào sâu nghiên cứu, ngày đêm trau dồi, tham ngộ ẩn ý bên trong mới mong có sơ hiểu.
Một viên ngọc giản đã gần hết lần sử dụng, lại chưa biết công pháp bên trong có thực tu luyện được hay không, giá trị phải nói là cực kỳ nhỏ bé.
Cũng chỉ có tiểu tu sĩ cấp độ Tạp dịch này mới có thể cắn răng ôm tâm lý cầu may mà mua sắm loại vật phẩm này.
Dương Hàn điều chỉnh tâm tình, đem trạng thái tinh thần ở mức tốt nhất, mới đem Ngọc giản chậm rãi để lên giữa trán.
Điều khiển thần niệm của tu sĩ cũng không phải cái gì bí thuật kinh thiên động địa.
Chỉ cần tập trung ý chí lực, đem niệm lực tập trung vào một điểm cố định, cảm nhận ý niệm liền sẽ làm được.
Điều này trong Cảm Khí Quyết cũng đã có nhắc đến.
Lúc này, Dương Hàn tâm thần tập trung, hai mắt nhắm hờ, bình tâm tĩnh khí.
Đột nhiên, trước mắt hắn từ trong u tối trở nên sáng ngời, thần niệm thoáng cái tựa như tiến vào một chiều không gian hoàn toàn khác.
Từng đoàn thông tin dưới dạng niệm lực cũng nhanh chóng tràn vào đại não, mang đến cho Dương Hàn từng luồng tin tức có chút mông lung.
「 Sát Cẩu Vô Hối 」
「 Lão phu cả đời bôn ba tứ phương, gặp qua địch nhân vô số, tính là người chỉ đếm trên đầu ngón tay, còn lại đều là cẩu. Cẩu gian thần, cẩu quan tham, cẩu ác tặc, cẩu võ giả, cẩu gian thương, cẩu công tử liếm cẩu, cẩu bán bạn cầu vinh, cẩu bán vợ đợ con, cẩu tác giả đoạn chương… thiên hạ chín phần đều là cẩu đội lốt người. Ta lấy sát cẩu làm vinh, dùng huyết cẩu đánh tiết canh, thêm tý gia vị, đậu phộng, ngò rau thơm, hạt mè, thêm ớt vắt miếng chanh, dùng nó rửa sạch thiên hạ tội nghiệt. Môn này công pháp thiện về dùng thối pháp truy cẩu, dùng quyền phục cẩu, dùng cước sát cẩu, tùy tình huống mà vô chiêu biến có chiêu, có chiêu biến vạn chiêu. Cẩu yếu đem tại chỗ diệt sát, cẩu mạnh ta chạy nhanh hơn chỉ có thể sủa đổng trơ mắt mà nhìn. 」
「 Tâm pháp: Vô hữu chiêu thức đặc định, trọng điểm tại tùy tâm phát. Dĩ tâm đại nhãn, cảm ứng cẩu công xuất chiêu, cầu phát hậu chí tiên, nhất xuất tức sát cẩu. Hốt hoảng tốc hoãn, hốt cương hốt nhu, thuần thị ứng đối thế công. Tuy xưng vi vô chiêu, diệc khả vi nhất chiêu, bách chiêu, vạn chiêu, thiên biến vạn hóa, vô cùng vô tận Chiêu chiêu đoạt mệnh, xuất thủ tất sát…"」
「 Quyền Pháp: Thức thứ nhất 《 Xích Cẩu Đi Dạo 》Thức thứ hai 《 Áp Chế Cẩu Lưng 》 Thức thứ ba 《 Xương Sườn Ngũ Vị 》Thức thứ tư… 」
「 Cước Pháp: Thức thứ nhất 《 Vỡ Mồm Ác Cẩu 》 Thức thứ hai 《 Đá Cẩu Thăng Thiên 》Thức thứ ba… 」
「 Thân Pháp: Thức thứ nhất 《 Ác Khuyển Gặp Ex 》Thức thứ hai… 」
…
Dương Hàn thần niệm đắm chìm trong bộ này công pháp.
Lời lẽ bên trong ban đầu còn đơn giản dễ hiểu.
Càng về sau, nội dung càng tối nghĩa thâm ảo, mỗi câu mỗi chữ đều có sát khí như có như không tràn ra.
Dương Hàn cảm giác được thân thể dường như bị kích thích một loại cảm giác sục sôi, có loại cảm giác Duy ngã độc tôn, túc sát chi khí trong huyết quản.
Hắn có loại cảm giác vì thiên hạ ác cẩu mặc niệm một hồi.
Chiêu chiêu bên trong đều mang theo sát khí, sát không lại thì chạy, cực kỳ khó chịu.
Chỉ có điều vị tiền bối sáng tạo môn công pháp này cũng không để lại tính danh của mình, phỏng chừng cũng cảm thấy thiên hạ cẩu chưa có tận diệt, sợ rằng hậu nhân thảm tao cắn lén trả thù đi.
Dương Hàn cảm giác trên vai mình vậy mà lại có loại gánh nặng trách nhiệm giáng xuống.
Hắn cũng cảm giác loại cuộc sống bình thường vô vi dường như cách mình càng ngày càng xa.
Không biết qua bao lâu, Dương Hàn phun ra một ngụm trọc khí, chậm rãi từ trong nhập định tỉnh lại.
Chỉ thấy Ngọc giản nơi đó hiện ra một vết nứt kéo dài, dường như tùy thời có thể vụn vỡ.
Dương Hàn biết, đây là dấu hiệu Ngọc giản sắp phá toái. Chỉ cần tiến vào cảm ngộ thêm một lần, thần niệm bên trong cũng sẽ theo đó tan vỡ.
Cũng không biết là vị nào tiền bối có thể sáng tạo ra loại công pháp như thế này.
Lời lẽ bên trong thuần túy đều là dùng để lấy mạng kẻ địch, không chừa chút đường lui nào.
Chiêu chiêu bên trong đều là sát địch, thậm chí có chút cực đoan.