Thiên Đường Có Em

Chương 1151: Đã đến lúc chuẩn bị rồi!



Vừa nghe thấy Đường Lâm nói, vẻ mặt của Hoàng Phủ Tầm lập tức thay đổi.

Lưu Tử Duệ lại lập tức bật cười: “Ha ha, xem ra cũng là chó1 chê mèo lắm lông. Thú vị nhỉ? Hừ!” Thấy Đường Lâm và Thiết Lang đi đến, Lưu Tử Duệ và Âu Kiệt không định nói nhảm với Hoàng Phủ T2ầm nữa. Hai người vội vàng đi đến bên bọn họ, không thèm đếm xỉa đến Hoàng Phủ Tầm.

“Thím Bảy, những lời thím nói có vẻ...”
Hoàng Phủ Tầm còn chưa nói dứt lời đã nhìn thấy đôi mắt lạnh lùng, nghiêm nghị của Thiết Lang khẽ nheo lại.
Anh ta hừ lạnh một tiếng, chán nản rời đi khi mấy người kia đang sôi nổi trò chuyện.

Có vẻ lần này ông nội quyết tâm không để cho những người ở chi thứ hai bọn họ trở mình nữa.
Anh ta cảm thấy căng7 thẳng, nói trắng ra là anh ta vẫn không dám tỏ ra quá lỗ mãng trước mặt Thiết Lang.

Vừa rồi anh ta có thể lao thẳng đến là vì có 2ông ấy ở đây.
Hóa ra cũng chỉ là một đám thích nịnh nọt.

Hừ!
Bây giờ cuối cùng thì cô và Thiết Lang có để tự mình quyết định cuộc sống của chính mình. Cô nghĩ có lẽ bọn cô cần bàn bạc xem tương lai nên làm thế nào.

“Tức giận à?”
Giọng nói của Hoàng Phủ Tầm khẽ biến mất nơi khóe môi. Ngược lại, Thiết Lang lại nhìn nhóm Lưu Tử Duệ, trầm giọng dặ0n dò: “Quay về đi, hai ngày nữa lại đi!”

“Ồ, vậy ư! Đúng lúc tôi còn chưa ở đủ. Lão Đại, anh thật chu đáo quá!”
Sau khi ở bên nhau một lần nữa, họ luôn nghĩ có thể dành nhiều thời gian nhất có thể để ở bên nhau. Cho dù không làm gì, chỉ cần yên lặng thôi cũng tốt hơn việc cả hai đều bận rộn đến mức không thấy bóng dáng của nhau.

Đường Lâm không muốn lại làm một người phụ nữ mạnh mẽ nữa. Trong thời gian làm việc ở công ty Diệp thị, ban ngày cô bị cuốn vào trong công việc, còn buổi tối khi ở một mình lại rất cô đơn.
Quay lại biệt thự, Đường Lâm vẫn giữ im lặng.

Thật ra cô cũng không nghĩ rằng việc Thiết Lang ở lại hay rời đi sẽ tạo thành ảnh hưởng gì với cô.
Môi trường ở thành phố ồn ào kia quả thật không thể so sánh với hòn đảo nhỏ của nhà họ Hoàng Phủ này được.

Tuy nhiên, điều này ở trong ánh mắt của Hoàng Phủ Tầm lại là một kiểu khác.
Đây hình như không phải là thái độ mà một cặp vợ chồng vừa mới cưới nên có.

Không phải họ không đủ yêu nhau, mà là đã từng xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn, khiến cho cả hai đều kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần.
Vì thế sau khi vào phòng, cô vẫn định thu dọn một chút đồ đạc như thường lệ, nhận tiện nghĩ xem những ngày tháng sau này của mình và Thiết Lang sẽ trải qua như thế nào.

Đúng là do hôm nay suýt nữa đã rời khỏi nhà họ Hoàng Phủ nên Đường Lâm mới giật mình nhận ra, không biết sau khi hai người bọn họ rời đi thì tương lai sẽ thế nào. Bọn họ còn chưa có dự định gì.
Lúc Đường Lâm đang ngồi trên ghế sô pha tràn đầy suy tư, vuốt lung tung trên điện thoại thì Thiết Lang bước đến cạnh cô, nhẹ nhàng ôm lấy bờ vai của cô, giọng điệu hỏi thăm.

“Hả?” Đường Lâm giật mình, nhìn lại Thiết Lang. Cô đột nhiên bật cười: “Anh nói cái gì vậy! Có nhiều việc cần chuẩn bị, em còn hơi sức mà tức giận à?”

Đôi mắt Thiết Lang sáng rực. Anh nhìn chăm chú vào khuôn mặt xinh đẹp của Đường Lâm, trong lòng hơi nhói đau.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.