Tại sao lại khác hoàn toàn với tư1ởng tượng của cô như vậy. Đường Lâm khóc không được mà cười cũng không xong, nhìn anh: “Anh biết mà, trước giờ em không để ý những chuyện này, vậy nên anh đừng nghĩ…”
“Được, vậy nghe theo bố!” Đường Lâm không nhịn được trợn trò7n mắt, ánh mắt khi nhìn dáng vẻ kiên quyết ban nãy của Thiết Lang lúc này đã dịu hơn rất nhiều.
“Bố, bố tức giận đến nh7ư vậy chỉ là vì muốn con ở lại nhà họ Hoàng Phủ. Nhưng bố nên sớm biết rằng con sẽ không ở đây!” Anh chuyển mắt nhìn sang Đường Lâm, không còn vẻ lạnh lùng trong mắt nữa mà thay vào đó là tràn ngập cảm giác áy náy.
Trong phút chốc, Đường Lâm liền biết anh đã nghĩ nhiều rồi. …
Sau khi đi xuống từ đường băng trên đỉnh tòa nhà, Hoàng Phủ Liên Thành đã được vệ sĩ đưa về Cảnh Viên. Dưới lầu, Đường Lâm vừa nhìn liền thấy ba người Hoàng Phủ Tầm, Lưu Tử Duệ, Âu Kiệt đang nhìn nhau với ánh mắt tức giận.
Cô bất lực lắc đầu, nhìn Thiết Lang: “Đứa cháu này của anh hình như luôn đối đầu với anh ở khắp nơi!” Đường Lâm còn chưa nói xong thì không biết Thiết Lang đã nghĩ đến cái gì mà lập tức quay đầu nhìn Hoàng Phủ Liên Thành, khẽ gật đầu, coi như đồng ý với dự định sẽ ở lại nhà họ Hoàng Phủ thêm vài ngày.
Vì thế, Đường Lâm chỉ có thể mỉm cười nhìn họ. Từ khi bắt đầu đến bây giờ, cô vẫn luôn sống theo lời dạy của tổ tiên: cưới gà theo gà cưới chó theo chó, cưới lừa thì đi khắp núi non! Hoàng Phủ Liên Thành c2ó hơi bối rối, nhìn Thiết Lang rồi khẽ thở dài: “Lão Thất, con đấy, nếu như đã hiểu lòng bố đến vậy thì tại sao không thể…”
“Bố, đủ rồi đấy, bố nhiều con như vậy, đâu có thiếu gì một mình con! Từ lúc bọn con về đến giờ, bố nghĩ nhiều cách đến thế rồi. Nếu như con có ý đó thì cũng không cần bố phải tốn nhiều thời gian đến vậy!”
Lúc này, cơn tức giận của Thiết Lang khi trước gần như đã biến mất. Khi đối mắt với Hoàng Phủ Liên Thành, bố con họ mỗi người đều có tâm sự riêng.
Đường Lâm: “...” Hoàng Phủ Liên Thành không tiếc dùng nhiều người như vậy để giữ chân họ lại. Nhưng giờ đây kh2i họ đối mặt với nhau, ông ấy lại đột nhiên cười nói vui vẻ.
Diễn kịch sao?! So với cảm xúc quá lố của hai người, Hoàng Phủ Tầm lại nhìn họ với đầy vẻ mỉa mai: “Làm tay sai của chú Bảy nhà tôi cũng chẳng dễ dàng gì nhỉ. Trông có vẻ chú ấy cũng không quá tin tưởng hai người, nếu không tại sao hai người thậm chí còn không có tư cách để lên trên đó?”