Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 329: Tiêu Nhược Thủy mang thai, thế giới mới



“Nhược Thuỷ, ngươi làm sao vào đây?”. Lạc Thiên Y kinh ngạc hỏi.

“Ta vào xem một chút, Điềm Điềm thế nào rồi?”. Tiêu Nhược Thủy ánh mắt nhìn về phía Lạc Cảnh Điềm đang nằm trên giường, sau đó nhìn Lạc Thiên Y hỏi.

“Còn đang ngủ. Ta không nỡ đem nàng gọi dậy, nếu nàng biết Lạc Cảnh Thiên rơi vào Mai Cốt Chi Địa, không biết sẽ biến thành cái dạng gì”. Lạc Thiên Y thở dài nói.

Tiêu Nhược Thủy không đáp, Lạc Thiên Y quay đầu, nhìn thấy Tiêu Nhược Thủy sắc mặt có vẻ nhợt nhạt, nàng liền khó hiểu hỏi.

“Ngươi thế nào? Không khoẻ?”.

“... Ta... ta mang thai”. Tiêu Nhược Thủy ấp úng một chút, xong sau đó nói.

Phanh!

Lạc Thiên Y ly nước trên tay rơi xuống vỡ tan tành, ngơ ngác nhìn lấy Tiêu Nhược Thủy. Mà lúc này, Lạc Cảnh Điềm cũng bị âm thanh ảnh hưởng làm tỉnh giấc...

...

Không phải Thượng Cổ Chi Linh đã nói sao? Ở trong này nó có thể bảo vệ hắn, cho nên hắn còn cần sợ cái gì?!

Lạc Cảnh Thiên giống như biến thành một cái người tàng hình, Ôn Dịch Chi Nguyên ban đầu rất sợ hãi, nhưng qua một lúc lâu, biết được Lạc Cảnh Thiên không có công kích nó, nó liền mặc kệ.

Nói như vậy không có nghĩa Lạc Cảnh Thiên sẽ buông tha nó, dù sao Ôn Dịch Chi Nguyên bị diệt vong cũng không phải ngẫu nhiên. Bản thân nó mang trên người mầm bệnh cực kỳ đáng sợ, hơn nữa tính cách lại vô cùng khát máu.

Không hề có bất kỳ một tác dụng nào cho vũ trụ. Ngay cả thịt của nó cũng bị liệt vào là thứ độc dược đáng sợ nhất.

Chẳng qua bây giờ Lạc Cảnh Thiên không có thực lực giết nó mà thôi.

Đi theo sau nó rất lâu, Lạc Cảnh Thiên cuối cùng xác định được vị trí của nó, nhưng hắn không có tiến vào, mà quay trở lại đường cũ bắt đầu tìm kiếm lối ra. Vừa rồi hắn chỉ muốn xác định phương hướng để tránh lầm đường.

Chỉ là, tốn hơn nửa ngày, Lạc Cảnh Thiên lại không tìm thấy bất kỳ một đường ra nào.

“Trở về hang ổ của nó”. Thượng Cổ Chi Linh âm thanh vang lên.

“Để làm gì?”.

“Đường ra ở bên trong”.

“... Ngươi làm sao không nói sớm?”.

“Ngươi cũng không có hỏi”.

Lạc Cảnh Thiên nghiến răng, bất quá lại không làm gì được đành thôi.

Quay trở lại hang ổ của Ôn Dịch Chi Nguyên, khi vừa đi vào, Lạc Cảnh Thiên liền cảm thấy da đầu tê dại. Bởi vì hắn thấy được xung quanh xương cốt nhiều vô số kể, xếp thành một cái toà núi nhỏ. Mặt đất đều bị xương cốt bao phủ nâng cao lên tận hai mét.

Nơi này độ cao chỉ có vài chục mét, nhưng là độ rộng phải trên ngàn mét vuông.

Cái này...

Nhìn kỹ lại, Lạc Cảnh Thiên phát hiện, toàn bộ đều là xương của Ôn Dịch Chi Nguyên.

Hắn đột nhiên nghĩ tới, 2000 năm trước ma thú xuất hiện, mà chủ mưu liền là Ôn Dịch Chi Nguyên. Mất mấy trăm năm Ôn Dịch Chi Nguyên mới bị phong ấn, cho nên hắn hiện ra một cái suy nghĩ làm hắn rùng mình.

Tự cung tự cấp!

Ôn Dịch Chi Nguyên bị giam ở đây hơn ngàn năm, nó ở nơi này sinh con, sau đó lại ăn, lại sinh con rồi lại ăn. Dù sao Ôn Dịch Chi Nguyên là loài lưỡng tính, tự có thể thụ thai được. Mà hiển nhiên, hắn đoán đúng.

Nhìn về phía Ôn Dịch Chi Nguyên đang nằm ngủ nơi đó, Lạc Cảnh Thiên cảm thấy vô cùng tởm lợm.

Làm người hai đời, thậm chí bao quát cả khi dung hợp ký ức ác niệm, Lạc Cảnh Thiên chưa từng thấy thứ nào kinh tởm như Ôn Dịch Chi Nguyên lúc này.

“Đường ra ở đâu?”. Lạc Cảnh Thiên hít sâu một hơi, trong đầu cùng Thượng Cổ Chi Linh giao lưu.

“Phía bên trái 20m, bên dưới mặt đất”. Thượng Cổ Chi Linh âm thanh vang lên.

Lạc Cảnh Thiên đi tới, ma lực từ bàn tay phát ra, oanh kích xuống tầng xương cốt dầy.

Ôn Dịch Chi Nguyên bị giật mình, nó nhìn thấy Lạc Cảnh Thiên vào đây, nó liền rống to lên. Lạc Cảnh Thiên không có đoái hoài tới nó, hắn liền tục oanh kích đem xương cốt đẩy ra.

Cuối cùng, hắn nhìn thấy được vòng tròn nhỏ, bên trên khắc lấy ma văn. Lạc Cảnh Thiên hơi ngẩn ra.

Mẹ nó, làm sao đi tới nơi nào cũng có dấu chân của tên pháp sư đáng chết kia?!

“ Đem ma lực rót vào, kích hoạt trận pháp. Sau đó tranh thủ trong thời gian nhanh nhất chạy ra. Nếu không Ôn Dịch Chi Nguyên sẽ đi theo”. Thượng Cổ Chi Linh âm thanh vang lên.

Làm theo lời Thượng Cổ Chi Linh, Lạc Cảnh Thiên đem ma lực rót vào. Một giây sau, một cỗ năng lượng phát ra, đem xương cốt xung quanh nghiền thành bột phấn. Một vòng xoáy không gian xuất hiện dưới chân hắn.

“Rống!”.

Ôn Dịch Chi Nguyên kêu lên, nó nhấc lên thân thể khổng lồ của mình chạy tới.

“Đi!”. Thượng Cổ Chi Linh âm thanh vang lên.

Lạc Cảnh Thiên lập tức thả người nhảy CiFXD xuống, vòng xoáy không gian liền biến mất. Ôn Dịch Chi Nguyên không cam lòng rống lớn, móng vuốt không ngừng đào bới, nhưng sau đó liền nản lòng thoái chí trở về chỗ cũ nằm xuống.

...

Lạc Cảnh Thiên rơi vào vòng xoáy không gian, không biết qua bao lâu, Lạc Cảnh Thiên thấy trước mặt có một nguồn sáng, sau đó liền ra khỏi vòng xoáy không gian, chỉ là hắn lúc này phát hiện mình đang lơ lửng giữa không trung. Xung quanh một mảnh đen kìn kịt.

Sau vài phút, Lạc Cảnh Thiên đột nhiên cảm nhận được một lực hút mạnh mẽ đem hắn kéo xuống.

Một lát sau...

Ầm.

Lạc Cảnh Thiên rơi vào một cái hồ nước lớn, hắn ngoi lên khỏi mặt nước nhìn xung quanh. Gương mặt hiện lên vẻ kinh ngạc vô cùng, hắn vèo một cái bay lên cao.

Hắn phát hiện, hắn giống như phát hiện một cái đại lục mới.

Xung quanh toàn bộ là một mảnh thảo nguyên, xa xa có vài cái kiến trúc đổ nát. Hắn cũng nhìn thấy một vài sinh vật hình thù kỳ quái nhưng cũng thấy vô số sinh vật quen thuộc.

Ánh mắt hắn trừng lớn, bởi vì hắn thấy được... con sóc cùng lợn rừng.

Lại... lại có thể là lợn rừng? Thiên Linh Đại Lục, ngoại trừ phương Bắc có một ngọn núi nhỏ, bên trên có một ít động vật nguyên thủy... nguyên thủy ở đây là ám chỉ như thỏ, cáo cùng một số động vật nhỏ khác... Còn lại toàn bộ đều bị biến thành ma thú.

Mà ở đây... lại có con sóc cùng lợn rừng???

Mặc dù phương Bắc hắn chưa đi qua, nhưng nơi đó có rất ít động vật, gom tất cả lại cũng không quá ngàn con. Mà nơi này... dựa vào Chân Giải Chi Nhãn, hắn thấy được rất rõ ràng. Chỉ riêng mảnh thảo nguyên này đã có trên ngàn loại động vật rồi.

Hơn nữa còn quá mẹ nó hoà thuận.

Ngươi thấy quá đàn sói cùng nai uống nước chung sao? Con sóc đứng trên đầu con báo... hái trái cây? Còn mẹ nó rắn cùng chim ưng cùng hành tẩu là chuyện gì xảy ra???

“Nơi này vốn dĩ là một phần của Thiên Linh Đại Lục. Nhưng sau đó bị chia cắt, phiến thiên địa này hiện tại nằm trong một vị trí vô cùng đặc thù, không chỉ có thể kết nối với vũ trụ, còn bị cả Ôn Dịch Chi Nguyên ảnh hưởng, nhưng mỗi cái chỉ đạt đến một nửa”. Thượng Cổ Chi Linh âm thanh vang lên.

“Có ý gì?”.

“Nói ngắn gọn là, nơi này có thể liên kết với vũ trụ, nhưng lại không thể lấy được chút sức mạnh nào từ vũ trụ. Nơi này bị ảnh hưởng bởi Ôn Dịch Chi Nguyên, ở đây vẫn có cái gọi là ma thú, nhưng so với ở kia, ma thú ở đây... rất yêu. Đồng nghĩa với việc nhân loại ở nơi này sức mạnh cũng không cao, cao nhất cũng chỉ là bán thánh”. Thượng Cổ Chi Linh nói.

“Chờ một chút, ngươi nói là... nơi này có nhân loại?”.

“Nói nhảm, nếu không ngươi cho rằng mấy cái kiến trúc kia từ đâu ra?”. Thượng Cổ Chi Linh đáp.

Chỉ là, Lạc Cảnh Thiên phát hiện, âm thanh lúc này không có phát ra từ trong đầu hắn, mà là từ... phía sau.

Lạc Cảnh Thiên giật mình quay người lại, liền thấy Thượng Cổ Chi Linh đang lơ lửnh trên không trung, ánh mắt bất mãn nhìn hắn.

“Ngươi... làm sao lại ở đây?”. Lạc Cảnh Thiên ngẩn ra vô thức hỏi.

“Ta lat sinh mệnh khởi nguyên, nơi nào có sinh mệnh ta liền có thể đến. Có gì mà khó hiểu”.

Lạc Cảnh Thiên: ...

Hắn lại quên mất gốc rạ này.

“Ngươi đã có thể tới, liền đem ta về thôi”. Lạc Cảnh Thiên nói.

“Ngươi không đi được. Nơi này cũng có kết giới ngăn cản, đừng nhìn ta tới được, nhưng đó là một mình ta, mang theo ngươi, chưa ra khỏi đây ngươi liền bị quy tắc đập chết”. Thượng Cổ Chi Linh nói.

“Nói như vậy ta không rời đi được?”. Lạc Cảnh Thiên nhíu mày hỏi.

“Không, có thể rời đi. Ngươi phải biết nơi này là bị cưỡng ép tách khỏi Thiên Linh Đại Lục, cho nên muốn trở lại, biện pháp duy nhất chính là... đem nơi này lần nữa trở lại Thiên Linh Đại Lục”. Thượng Cổ Chi Linh đáp.

“Ta phải làm thế nào?!”.

“Cho nên ngươi còn ở đây làm gì? Không biết đi tìm hiểu bí ẩn của nơi này, ở đây hỏi ta? Ta nếu biết trực tiếp xuất thủ không dễ chịu hơn sao? Còn cần tới ngươi?”. Thượng Cổ Chi Linh trừng mắt nói.

“... Nếu không phải ta cùng ngươi vốn là cộng sinh thể, ta chắc chắn đem ngươi nướng ăn”. Lạc Cảnh Thiên tức giận nói.

“Ha ha, ngươi có năng lực đó?”. Thượng Cổ Chi Linh khinh bỉ nói.

Lạc Cảnh Thiên nhất thời á khẩu. Ngay cả ác niệm năm đó cũng không phải đối thủ của Thượng Cổ Chi Linh chứ đừng nói là hắn.

Đem những ý nghĩ khác ném khỏi đầu, Lạc Cảnh Thiên liền nhắm ngay một hướng tiến tới, bởi vì nơi đó có một vài kiến trúc nhân loại.

Hắn muốn xem xem, rốt cuộc nơi này cùng Thiên Linh Đại Lục khác biệt tới mức nào.

Một ông trùm trở về Đại Việt làm vua nhà Lý, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, quyền thần áp chế, đất nước nguy nan, phải làm sao để Nhất Thống Thiên Hạ
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.