Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 303: Lạc Thiên Vũ khẳng định



Lạc Cảnh Thiên tay bấm thủ quyết, miệng không ngừng lẩm bẩm chú ngữ.

Long chủ ở bên cạnh như lọt vào sương mù, Lạc Cảnh Thiên nó chú ngữ, ông ta nghe không hiểu cái gì. Chỉ biết rất lợi hại.

Sau đó, tay Lạc Cảnh Thiên phát ra từng đạo ánh sáng vô cùng thần thánh. Đây là một loại ma pháp thanh lọc tà khí. Nguyền rủa đương nhiên cũng thuộc về một loại tà khí, mặc dù chú ngữ này uy năng không mạnh, nhưng là để đối phó với tên đang thi triển nguyền rủa kia hoàn toàn thừa sức.

Bản thân không phải pháp sư, lại trước mặt pháp sư như hắn chơi nguyền rủa. Đây không phải là chán sống sao?!

Lạc Cảnh Thiên ý thức rời khỏi thân thể, thông qua thế giới linh hồn, rất nhanh tìm được tên ngu xuẩn kia. Sau đó liền là một trận nghiền ép đi lên.

Tên này hắn không biết là ai, từ linh hồn lại nhìn không ra cái gì, nhưng là có thể vận dụng nguyền rủa như này, hiển nhiên thân phận không đơn giản. Đáng tiếc là với thực lực của hắn hiến tại, còn chưa vận dụng được linh hồn để giết hắn, dù sao khoảng cách thật sự quá xa, linh hồn dù sao cũng chỉ là linh hồn, tuy nghiền ép, lại giết không được.

Nhưng nhiêu đó cũng đủ rồi, hắn có thể khiến tên này từ nay không bao giờ chạm vào nguyền rủa được nữa. Cũng sẽ khiến hắn linh hồn bị thương nặng, không có vài năm đừng nghĩ có thể tỉnh lại.

Sau một lúc, Lạc Cảnh Thiên thu tay lại, nhìn qua Long chủ nói.

“Đi thôi”.

Mà tại hải vực, một đáy biển nào đó, bên dưới là một tòa cung điện tráng lệ.

Phốc!

Một người áo đen đang ngồi tĩnh tọa, bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi.

“Thần chủ, ngài thế nào?!”. Người hầu bên cạnh kinh hãi kêu lên.

“May mắn có bảo vật thủ hồn, nếu không sợ rằng phải dưỡng thương vài năm. Khốn kiếp, trên đời này lại có người biết sử dụng linh hồn thuật? Rốt cuộc là ai chứ?!”. Người này lẩm bẩm nói, sau đó nhìn về phía người hầu nói.

“Phong tỏa cung điện. Ta đang tu luyện tới điểm mấu chốt, bất cứ người nào cũng không gặp. Kế hoạch vẫn tiếp tục như bình thường, không phải việc quan trọng đừng tìm ta”.

“Vâng”.

Lạc Cảnh Thiên nếu biết chuyện này, hắn nhất định sẽ cười ra tiếng.

Làm đại boss mà lại sợ chết thế này, ngay cả thủ hạ cũng phải đề phòng thì thật đúng là đủ đáng thương.



Thánh cảnh đỉnh phong quả nhiên đủ đáng sợ. Hắn tốn thời gian cả tháng mới từ Tây Mạc Ma Tộc đi đến Sở quốc, lại tới Nam Hải. Nhưng Long chủ lại vẻn vẹn chỉ tốn chưa tới một tuần. Hơn nữa còn dựa vào bay. Hắn nhưng là vận dụng tới cổng không gian.

Chênh lệch thật đúng là đủ lớn.

Trở lại Tây Mạc Ma Tộc, Lạc Cảnh Thiên không có làm gì khác, dùng thời gian nửa tháng dưỡng thương. Vốn dĩ dựa theo tiến độ bình thường phải mất tới một tháng, nhưng là Long chủ gia tài bạc triệu, dùng số lớn dược liệu dưỡng thương đập vào, hắn chỉ mất nửa tháng liền bình phục như cũ.

Mà tiếp theo, hắn muốn làm chính là - thanh lọc toàn bộ nội ứng của Thần địa tại Tây Mạc Ma Tộc.

Từ trong ký ức của Quân Tinh Trúc, hắn biết Thần địa thủ đoạn khống chế người khác cũng chỉ có một, đó chính là sử dụng hắc ám nguyền rủa. Cho nên người nào trên thân có dấu hiệu đen, người này liền là người của Thần địa.

Dù sao, muốn ẩn dấu hắc ám nguyền rủa dưới con mắt của Lạc Cảnh Thiên là không thể nào. Hắn chỉ cần một chút ma pháp liền có thể để ngươi bộc lộ nguyên hình, ẩn dấu thế nào cũng vô dụng.

Ngay sau đó, một cuộc đại càn quét diễn ra.

Long chủ trao quyền cho hắn, hắn có thể vận dụng toàn bộ lực lượng của Bách Long Sơn. Đầu tiên chính là triệu tập toàn bộ cao tầng Tây Mạc Ma Tộc, bao quát toàn bộ Thập Tông, ngay cả cha mẹ hắn hắn cũng không chừa lại.

Không phải hắn không tin tưởng, mà là phải cho những người khác một cái cam đoan. Dù sao người này kiểm tra, người kia lại không cần, như vậy sẽ dẫn tới lòng người bất mãn. Ngay cả Long chủ hắn cũng không buông tha, người khác cũng sẽ không dám nói cái gì.

May mắn là toàn bộ cao tầng Tây Mạc Ma Tộc không có người nào là người của Thần địa. Nếu không hắn thật cảm thấy thế giới này dứt khoát nhường cho Thần địa cho rồi.

Mà sau đó, Lạc Cảnh Thiên chế tác một chút ma pháp vật phẩm, chủ yếu chính là dùng để phát hiện nguyền rủa. Sau đó giao cho Thập Tông xử lý. Chỉ là làm hắn không nghĩ tới là trong Thập Tông lại vẫn có người của Thần địa. Hơn nữa còn là người của Lạc gia.

Nhìn Lạc Thiên Ân quỳ gối trên đất, Lạc Cảnh Thiên thật đúng là có chút vô ngữ.

“Ta thật không hiểu được, Thần địa cho ngươi cái gì mà lại để ngươi phục vụ cho chúng? Tây Mạc Ma Tộc có điểm nào thua Thần địa? Vẫn là nói Lạc gia làm gì có lỗi với ngươi?”. Lạc Cảnh Thiên nhìn Lạc Thiên Ân khó hiểu nói.

“Không… Lạc Cảnh Thiên… không, Thiên ca, ngươi nhất định phải tin ta. Ta thật không muốn gia nhập Thần địa, ta là bị ép buộc a”. Lạc Thiên Ân quỳ trên đất khóc lóc nói.

“Ha ha, ngươi cho rằng ta sẽ tin? Hơn 200 người của Thần địa bị phát hiện, mặc dù trong Thập Tông cũng có vài chục người, nhưng là tất cả đều mới chỉ trở thành người của Thần địa các đây chưa tới hai năm. Mà ngươi lại đã có dấu hiệu đen hơn 8 năm. Ngươi cho rằng ở đây ai cũng là người ngu?”. Lạc Cảnh Thiên cười lạnh nói.

“Không, Thiên ca, ngươi tin ta a. Ta mặc dù vài lần gây sự với ngươi, nhưng từ trước tới giờ ta chưa từng làm yrzTT chuyện gì thương thiên hại lý đó a. Trước kia dù ta có ngang bướng nhưng cũng chưa từng làm chuyện gì khác người. Ta thật sự là bị buộc đó a, cái dấu hiệu này ta đã có từ rất lâu, nhưng cách đây nửa năm ta mới biết đó là dấu hiệu của Thần địa. Thật, ngươi phải tin ta”. Lạc Thiên Ân khóc lóc nói.

Hắn toàn thân bị trói, bên cạnh đứng lấy mấy tên Thánh cảnh, bản thân hắn chỉ là bán thánh, dám phản kháng chỉ có đường chết.

Lạc Cảnh Thiên hơi nhíu mày, hắn cảm thấy Lạc Thiên Ân không có nói dối, nhưng dấu hiệu đen trên người hắn lại đã tồn tại 8 năm. Chẳng lẽ trong này có ẩn tình?!

“Lạc Thiên Ân, Lạc gia đối xử với ngươi không tốt hay sao? Tại sao phản bội chúng ta?”. Lạc Thiên Vũ âm trầm nói.

“Đại trưởng lão, ta thật không có. Thật, ngài tin ta a”. Lạc Thiên Ân gấp gáp nói.

“Ta nghĩ Lạc Thiên Ân mặc dù ưa thích gây chuyện, nhưng nhân phẩm còn chưa tới mức này. Hay là có ẩn tình gì khác?”. Phùng Nguyệt nói.

“Nếu không để hắn giải thích? Dù sao ta cũng không tin hắn dám làm chuyện này”. Lạc Vũ Quân cau mày nói.

“Ngươi quyết định đi”. Lạc Thiên Vũ nhìn Lạc Cảnh Thiên nói.

Lạc Cảnh Thiên nhất thời kinh ngạc. Hắn hiểu Lạc Thiên Vũ nói câu này có hàm ý gì, đây là muốn giao quyền sinh sát vào tay hắn. Trước kia Lạc Thiên Ân gây chuyện với hắn vài lần, mặc dù không phải chuyện lớn gì, nhưng là cả hai cũng không có vừa mắt đối phương.

Lại thêm Lạc Thiên Ân thiên phú lẫn thực lực cũng không xuất chúng, cùng Lạc Cảnh Thiên so ra thì kém xa. Lạc Thiên Ân làm như vậy, đơn giản chính là muốn tăng lên quyền lực của hắn, mặt khác chính là để hắn cho một lời chắc chắn.

Chắc chắn cái gì? Còn không phải là trở thành người Lạc gia?!

Trước kia Lạc Thiên Vũ chỉ là cảm thấy hắn có giá trị, nhưng hiện tại, ông ta đã xem hắn thành người thừa kế.

Mà Lạc Thiên Ân chính là hòn đá mài quyết định.

Nếu hắn ra lệnh xử quyết Lạc Thiên Ân, mặc dù cũng sẽ không sao cả, chỉ là chết một tên đệ tử bình thường mà thôi. Nhưng là điều này cũng sẽ biến hắn thành một người lòng dạ hẹp hòi.

Nếu như hắn để Lạc Thiên Ân giải thích, như vậy sẽ phù hợp với người lãnh đạo hơn.

Lạc Thiên Vũ là muốn xem hắn có phù hợp với vị trí này hay không, hay nói đúng hơn là muốn xem cách làm của hắn để sau này có phương pháp rèn luyện tốt hơn.

Lạc Cảnh Thiên đưa tay xoa trán, đám lão đầu này trong lòng thật đúng là nhiều ý tưởng. Hắn có chút mệt mỏi khi suốt ngày phải suy đoán mấy ý nghĩ của họ.

Lạc Vũ Quân cùng Phùng Nguyệt hiển nhiên biết điểm này, nhưng họ không có nói ra. Bởi vì trong mắt họ, Lạc Thiên Ân sống hay chết đều không quan trọng, Lạc Thiên Vũ đã cho ra thái độ, họ hiển nhiên là vui mừng, sẽ không đem điểm này phá hủy. Trong lòng họ, Lạc Cảnh Thiên dù thân phận là gì, thì cũng là con của họ. Bất kể phải máu mủ hay không thì điểm này cũng sẽ không thay đổi.

Hắn có thể được Lạc Thiên Vũ khẳng định, như vậy không còn gì tốt hơn.

Lạc Thiên Ân ánh mắt mong mỏi nhìn Lạc Cảnh Thiên.

Hắn hiện tại cái mạng này chỉ dựa vào một câu nói của Lạc Cảnh Thiên, cái gì hiềm khích, cái gì ghen ghét, so với mạng quan trọng sao? Hắn sớm đã đem mấy thứ này ném sau ót. Hắn chỉ hối hận, biết trước trước kia sẽ không gây chuyện với Lạc Cảnh Thiên, hiện tại tốt, dù có oan khuất cũng không nói ra được, cũng không có ai tin.

Quyền sinh sát trong tay Lạc Cảnh Thiên, hắn còn có thể dựa vào ai chứ?!

Một ông trùm trở về Đại Việt làm vua nhà Lý, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, quyền thần áp chế, đất nước nguy nan, phải làm sao để Nhất Thống Thiên Hạ
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.