Chương 206: Kiếm Nộ - Đệ Nhất Ngân Bắc Tiểu Lục biết hắn khác với mọi người khác hắn đi con đường chính “ba bước nghịch đế”, ba bước quan trọng nhất trong quá trình tu luyện của hắn sau này. Trúc Cơ hắn đã bước được vào Thiên Đạo Trúc Cơ, ừm… nói khó cũng không khó nói dễ cũng không phải hắn cảm thấy do hắn chuẩn bị tốt…
Tình trạng hiện tại của hắn bây giờ cần phải củng cố hết mức có thể mỗi cấp độ, Mộc La Đan và Hồn Chân Quả giúp cho hắn tăng ba cấp độ tạp chất để lại trong cơ thể đọng lại rất nhiều. Nếu người khác còn đang suy tư như nào để loại bỏ tạp chất thì hắn đã có Tinh Cơ Đan.
Tinh Cơ Đan có thể đem toàn bộ đan dược chưa tiêu hóa trong cơ thể toàn bộ hòa tan hóa giải. Nếu nói trong nhẫn trữ vật đan dược của hắn loại gì nhiều nhất đó chính là Tinh Cơ Đan, đan này để đề phòng một số trường hợp giống như bây giờ chẳng hạn.
Thần thức của hắn đã mạnh hơn một đoạn quả nhiên Hồn Chân Quả chất lượng không có bị thổi phồng. Nhìn trên tay còn hai quả hắn không có tiếp tục dùng bởi vì mỗi lần dùng dược lực lại yếu đi một phần, tiếp tục dùng không phải lựa chọn sáng suốt.
Ba giờ sau, hắn dùng thần thức kiểm tra cơ thể phát hiện toàn bộ đan dược trong cơ thể hoàn toàn bị bài xuất ra ngoài, tu vi của hắn cũng được củng cố hoàn toàn ở Trúc Cơ tầng chính đại viên mãn. Tạm thời hắn vẫn chưa dám trùng kích Kim Đan, vẫn chưa phải thời cơ và cơ duyên thích hợp.
Nhưng hắn cũng không có ý định sau khi ra khỏi đây mới trùng kích Kim Đan, dù bất cứ giá nào trong Bình Nguyên dược cốc hắn đều sẽ phải tiến vào Kim Đan.
“Tiểu Hắc, ta vào tu luyện mất bao nhiêu thời gian rồi?”
“Lão đại, từ khi người vào trong đây thời gian đã trôi qua nửa tháng rồi!” Tiểu Hắc thân hình to lớn một bên cuộn tròn đáp lời.
Nó một bên cùng Nhị Hắc trông ngóng đồ vật bên trong ao Linh Tủy, nghe được Bắc Tiểu Lục hỏi cái lập tức lên tiếng. Bắc Tiểu Lục nhìn thoáng qua chỗ Tiêu Tử Hà rồi nói với mấy tên này một câu rồi đi ra ngoài.
“Linh Tủy trong ao các ngươi có thể đi vào tu luyện”
Bình Nguyên Dược Cốc linh khí dư thừa, hơn nữa hắn còn có Linh Tủy Trì, cộng thêm hiện tại hắn đã là Trúc Cơ viên mãn. Đối với hắn hiện tại, hai tháng sau trùng kích vào Kim Đan là chuyện thích hợp nhất. Nhưng hai tháng này, hắn nhất định phải không ngừng chiến đấu. Nhất định phải trong thời gian ngắn thông qua việc tiêu hóa Linh Tủy Trì cùng Hồn Chân Quả để tăng tu vi lên.
Còn một điều chính là, Ngũ Hành thế giới của hắn hiện tại còn chưa hoàn thiện. Mặc dù có thể đột kích vào Kim Đan, nhưng Bắc Tiểu Lục biết đột kích Kim Đan ở thế giới bên ngoài có nhiều chỗ tốt hơn so với ở trong Ngũ Hành thế giới.
Bắc Tiểu Lục ra khỏi Ngũ Hành thế giới, lao lên mặt đất. Phía ngoài vẫn là mảnh núi hoang, không có bất kỳ dấu vết của tu sĩ nào.
Bắc Tiểu Lục sử dụng Cửu Biến một lần nữa khuôn mặt lập tức trở thành một gã công tử thanh tú nhẹ nhàng, khí chất phóng khoáng. Hắn sở dĩ đổi một khuôn mặt khác bởi vì không muốn đụng phải mấy tên trong Linh Tủy Trì.
Chọn một phương hướng chếch so với Linh Tủy Tri hắn ngự kiếm rời đi. vừa đi hắn vừa cảm thụ động tĩnh xung quanh, bỗng một đạo khí tức như có như không hòa vào cảm giác của hắn.
Bắc Tiểu Lục lập tức giảm tốc độ lại cảm nhận xung quanh nơi đây phát hiện đúng là có một loại khí tức tỏa ra, không giống của yêu thú cũng không phải tu sĩ dường như…hắn không dùng được từ ngữ gì để miêu tả cảm giác này.
Sát ý!
Trong lòng Bắc Tiểu Lục chợt hiện lên hai chữ này, hắn cảm giác được đây là thứ gì. Dọc theo đường đi hắn không thấy được dấu vết gì nhưng cảm giác này vẫn bị hắn nắm bắt được, Bắc Tiểu Lục dần dần tiến vào cảnh giới vong ngã.
Giờ phút này, hắn không có đi tìm kiếm linh thảo bảo vật, cũng không có đi tìm kiếm thượng cổ động phủ, cả người hắn đã lâm vào trong cảm ngộ không thể tự chủ được.
…
Bắc Tiểu Lục bỗng nhiên mở mắt, hắn cảm nhận được một đạo kiếm ảnh khổng lồ đánh vào giữa thần thức của hắn, lúc này Bắc Tiểu Lục không chút suy nghĩ, giơ tay lên đánh ra một quyền.
Một âm thanh nổ lớn, Bắc Tiểu Lục trực tiếp bị đánh ra mấy chục mét miệng phun mấy ngụm máu lên mặt đất.
Bắc Tiểu Lục lập tức khoanh chân ngồi dậy, hắn không có bị kiếm ảnh đánh trọng thương nhưng lại cảm nhận được đạo kiếm ảnh này uy lực rất đáng sợ.
Kiếm ảnh sát ý cùng thần thức của hắn không ngừng ăn mòn lẫn nhau, linh khí xung quanh không ngừng bị hút tới. Bắc Tiểu Lục chính hắn cũng không biết, hắn chẳng những đang lĩnh ngộ đạo kiếm ảnh này tu vi càng thêm ngưng đọng hơn.
Bắc Tiểu Lục không có mở mắt nhưng hắn lại cảm nhận được, linh khí đang vây quanh cơ thể hắn là một loại hắn chưa từng tiếp xúc qua. Loại linh khí khí tức này thật sự quá kỳ diệu và tinh thuần.
Loại khí tức này coi như là mỏng đến trình độ hầu như không có, Bắc Tiểu Lục tu vi từ từ hạ xuống Trúc Cơ hậu kỳ rồi lại lên viên mãn, một quá trình đúc lại căn cơ vững chắc cho hắn.
Thời gian trôi qua cứ thế cho tới ngày thứ ba, một đạo ảnh quang bao phủ trong thần thức hắn rốt cuộc hình thành, tạo thành một đạo hư ảnh kiếm, từ thân kiếm phát ra kiếm ý để cho hắn hận không thể lập tức đứng lên, một kiếm chém ra thử xem.
Dần dần kiếm ý ở giữa ý thức của hắn hình thành hoàn chỉnh, Bắc Tiểu Lục hét một tiếng to chậm rãi đi tới phía trước. Hắn phát hiện ở phía trước lại là một bộ xương khô, dưới thân của người này có một thanh kiếm màu đen, tỏa ra một làn sát ý nặng nề.
Không biết tại sao thanh hắc kiếm này lại tỏa ra một luồng sát ý nồng đậm như vậy, nhưng hắn cảm thấy hắc kiếm này không còn giống như pháp bảo rèn luyện ra nữa, mà càng giống như một món tạo hóa được thiên nhiên tự nhiên hình thành vậy.
Bộ xương khô gần như đã mục nát bên dưới nhẫn trữ vật cũng không có đồ đạc gì bên trong, chỉ có một thanh hắc kiếm nằm ở dưới cánh tay xương khô. Bắc Tiểu Lục từ từ cầm 2m3RZ lên thanh hắc kiếm này, ở trên thân kiếm có khắc mấy chữ, Hắc Cửu Chi Kiếm.
Bắc Tiểu Lục có thể nhìn ra đây là một món Hư Khí trung phẩm. Hắn đã hiểu ra vấn đề người này hiển nhiên cũng có ý định lĩnh ngộ hư ảnh kiếm nhưng có lẽ thất bại, cho nên ngã xuống tại đây.
Hiểu rõ vấn đề này, Bắc Tiểu lục hít một hơi hắn nghĩ mà sợ, nếu như hắn không thần thức mạnh mẽ để có thể chịu đựng được đạo kiếm ý này có lẽ hắn có bỏ mình tại đây không?
Bắc Tiểu Lục thu hồi thanh hắc kiếm này, hắn chiếm được thanh kiếm này phẩm chất hiện tại cao nhất hắn sở hữu, đã có thể có một chút sức tự vệ. Nhìn bộ xương khô hắn đào một cái hố rồi chôn cất người này, dù sao hắn cũng chiếm được đồ vật của người ta, lý ra cũng nên làm chút chuyện.
Bắc Tiểu Lục lần thứ hai cầm lên hắc kiếm, loại mờ ảo sát ý lại một lần nữa tràn vào giữa ý niệm của hắn. Bắc Tiểu Lục bỗng nhiên lăng không trong tay hắc kiếm chém ra một kiếm.
Một đạo hắc kiếm hư ảnh trống rỗng xẹt qua, trong nháy mắt này liền phá vỡ tất cả không khí, mang theo khí thế mãnh liệt, sát ý bao trùm xung quanh chém ra ngoài. Giờ phút này, kiếm ảnh giống như muốn đem thiên địa chém ra làm hai, khí thế hết sức kinh khủng.
Thật lợi hại!
Bắc Tiểu Lục cảm giác một búa này so với trước đó hắn lĩnh ngộ kiếm chiêu khác mạnh hơn gấp mấy lần, mang theo vô tận sát ý như vậy cần phải đặt một cái tên cho ngầu mới được.
Bắc Tiểu lục trong nhất thời nghĩ không ra cái tên thích hợp, nghĩ tới hắc kiếm mình lấy được trong Bình Nguyên dược cốc, sau này dứt khoát gọi là Kiếm Nộ thức thứ nhất, Đệ Nhất Ngân.
Kiếm Nộ Đệ Nhất Ngân, tên này thoạt nghe đơn giản nhưng Bắc Tiểu Lục lần đầu tự mình lĩnh ngộ kiếm chiêu, cho nên vô cùng thích. Tay hắn nắm hắc kiếm, trong lòng giờ phút này tràn đầy tự tin. Phải biết thanh kiếm này hắn còn chưa có luyện hóa, đã có thể phát huy trình độ như vậy rồi, một khí hắn luyện hóa hắc kiếm. Sau đó toàn lực đánh ra Đệ Nhất Ngân sẽ mãnh liệt đến như nào, đáng sợ ra sao? Tương lai chờ hắn cường đại hơn nắm trong tay pháp bảo mạnh hơn, uy lực mỗi kích đánh ra sẽ khủng khiếp cỡ nào?
Bắc Tiểu Lục cũng không có lập tức luyện hóa hắc kiếm trong tay mà quan sát hoàn cảnh nơi đây, hắn vào đây như thế nào vậy?
Đây là một nơi sơn cốc u tối, Bắc Tiểu Lục căn bản không nhớ mình đi vào bằng cách nào, chỉ thấy sơn cốc nơi đây tràn ngập sát chi kiếm ý, loại vân vận này bao phủ cả người hắn lại, để cho hắn đối với sát lục kiếm ý lĩnh ngộ ngàng càng thăng hoa. Bắc Tiểu Lục cảm nhận được kiếm vận quanh đây càng mừng rỡ không thôi, hắn đã quan sát nơi đây tạm thời an toàn. Nghĩ nghĩ hắn tốn chút thời gian bố trí trận tráp ẩn thân và trận pháp phòng ngự, sau đó bắt đầu luyện hóa thanh hắc kiếm này, từ đó có thể nâng cao khả năng lĩnh ngộ sát chi kiếm ý trong đây.
Hắn cảm thấy cho dù lần này không kiếm được thứ gì khác bên trong Bình Nguyên dược cốc, hắn đều cảm thấy xứng đáng. Nếu có thể lĩnh ngộ được sát chi kiếm ý thì hắn có thể bắt đầu tu luyện công pháp mà sư tôn để lại, Vô Kiếm Quyết.
Lĩnh ngộ được Vô Kiếm Quyết hắn có thể từ đó diễn sinh ra Kiếm Đan thì kiếm đạo của hắn có thể mạnh hơn vài phần. Phải biết hắn đi con đường “ ba bước nghịch cảnh” tại cảnh giới Kim Đan Kỳ phải hoàn thành Cửu Phẩm Kim Đan, không thì hắn vô vọng đột phá được Nguyên Anh Kỳ. Mỗi một phần chiến lực dưới Kim Đan đều có thể ảnh hưởng tới khả năng đột phá cửu phẩm Kim Đan của hắn.
Đây có lẽ chính là cơ duyên quan trọng nhất đối với hắn trong đây!