Luyện hóa một món Hư Khí pháp bảo đối với Bắc Tiểu Lục mà nói cũng không dễ dàng, phải mất một ngày thời gian hắn mới hoàn toàn luyện hóa. Để cho hắn vui mừng chính là, sau khi hắn luyện hóa trong tay Hắc Cửu Chi Kiếm dĩ nhiên chiếm được một cái tin tức mới. Ở bên trong Hắc Kiếm này còn có thông tin giải thích vô cùng rõ ràng về sát chi kiếm ý.
Sát chi kiếm ý đây là một loại ý cảnh được kích phát ra từ ý cảnh của kiếm đạo, người đạt được thành tựu kiếm ý đều có thể kích phát ra kiếm ý chém giết địch. Nhưng để đạt được kiếm ý ngưng tụ sau khi chém ra mà vẫn lưu lại bên trong thiên địa, như vậy người này phải đạt tới đỉnh cao của kiếm đạo.
Hắn đã thành công đạt được cảnh giới thứ ba kiếm đạo ý cảnh, kiếm ý. Sau khi xác định được mọi chuyện ổn thỏa, Bắc Tiểu Lục thu hắc kiếm vào nhẫn trữ vật, sau đó tiếp tục ngự kiếm đi đến chỗ sâu bên trong Bình Nguyên dược cốc.
Ba ngày sau, Bắc Tiểu Lục phát hiện trước mặt hắn là một mảnh sa mạc vô biên. Hắn không nhầm trong dược cốc lại có một sa mạc to như vậy, thế mà vẫn còn đặt tên là Bình Nguyên dược cốc, thật không thể hiểu nổi.
Tế ra Diệt Lôi Kiếm hắn từ từ đi vào bên trong phạm vi sa mạc, từ từ một vài thân ảnh lấp ló bên dưới mặt cát. Thân ảnh từ bên dưới mặt cát bỗng vụt ra bên ngoài hướng đi chính là phía hắn.
Bắc Tiểu Lục hừ một tiếng trong tay Diệt Lôi Kiếm lóe lên lôi quang con yêu thú này liền bị chém ra làm hai. Khi nó rời xuống mặt cát hắn mới nhìn rõ đây là yêu thú gì.
“Hóa ra là Thổ Hạt Thú!”
Bắc Tiểu Lục nhận ra con yêu thú này, không phải vì hắn hiểu rộng tài cao mà do Đổng Thiên có nhắc nhở hắn một vài khu vực hay yêu thú trong đây, cho nên hắn nhớ kỹ. Bây giờ nhìn thấy hình dáng con yêu thú này liền ngay lập tức nhận ra được.
“Vừa vặn để ta củng cố tu vi”
Hắn cần chiến đầu, vừa nãy cảm nhận được Thổ Hạt Thú không quá mạnh liền có ý muốn ở đây rèn rũa chiến lực, cũng tiện thể sử dụng Đệ Nhất Ngân cho thuần thục.
Không để hắn phải thất vọng khi hắn vừa tới sa mạc, lập tức có mấy con Thổ Hạt Thú cấp hai vây quanh. Mấy con cấp hai này đối với Bắc Tiểu Lục hiện tại thật sự không có bất kỳ tính khiêu chiến nào. Ánh sáng tím của Diệt Lôi Kiếm chợt lóe lên, những con Thổ Hạt Thú này chỉ tương đương với Trúc Cơ sơ kỳ đã bị hắn dùng một kiếm giải quyết.
Thổ Hạt Thú trong sa mạc nhiều vô kể, Bắc Tiểu Lục cũng không vì thực lực của đối thủ quá thấp mà bỏ đi việc lấy mấy con Thổ Hạt Thú làm mục tiêu luyện tập.
Diệt Lôi Kiếm trong tay Bắc Tiểu Lục thỉnh thoảng tản mát ra kiếm quang, lúc bắt đầu, Bắc Tiểu Lục còn dùng Diệt Lôi Kiếm trực tiếp chém giết, hoặc là dùng kiếm quang chém giết Thổ Hạt Thú, nhưng về sau, Bắc Tiểu Lục phát hiện kiếm quang của hắn không ngờ có linh tính nhất định.
Bắc Tiểu Lục hoàn toàn chìm đắm trong kiếm quang Diệt Lôi Kiếm của hắn, hắn có một loại cảm giác mơ hồ, một khi linh tính kiếm quang hoàn toàn bị hắn khống chế, Vong Lôi Thập Tam Lục Kiếm của hắn có thể sẽ đạt tới con số ba mươi kiếm Vong Lôi kiếm khí.
Sa mạc vô tận sát lục chi đạo, Bắc Tiểu Lục căn bản không biết hắn đã bị hàng ngàn hàng vạn Thổ Hạt Thú vây quanh. Hắn thậm chí đã hoàn toàn dựa vào cảm giác để chém giết Thổ Hạt Thú xung quanh, một đám Thổ Hạt Thú vừa bị hắn giết, lại một đám khác vây tới.
Nếu như lúc này có người ở đây, sẽ nhìn thấy Thổ Hạt Thú vô biên vô tận đang vây công một tu sĩ, nhưng những làn tiến công của đám Thổ Hạt Thú tựa hồ bị một lực lượng ở giữa ngăn cản, trước sau không thể bao phủ toàn bộ khu vực.
Về sau, Bắc Tiểu Lục hoàn toàn nhắm mắt lại, cuối cùng căn cứ vào nguy cơ cùng giác quan để khống chế kiếm quang. Một tia linh tính cùng với ý niệm của kiếm quang này tựa hồ càng thêm rõ ràng, hắn không ngừng phát ra kiếm quang, sau đó tìm kiếm một tia linh tính bên trong kiếm quang.
Mỗi một lần Thổ Hạt Thú tiến công, sẽ bị kiếm quang của hắn ngăn cản, sau đó hóa thành sương máu. Nhưng cho dù là vậy, Thổ Hạt Thú vây công hắn vẫn rất nhiều, những Thổ Hạt Thú không bị ngăn cản xuyên qua kiếm quang, làm cho hắn bị thương.
Nhưng Thổ Hạt Thú có thể công kích lên người hắn cũng chỉ làm hắn bị một chút thương tổn, còn lại những công kích uy hiếp đều bị hắn cảm giác được rồi ưu tiên diệt sát. Thời gian cứ thế trôi qua, quanh thân hắn thậm chí tạo thành một vòng bảo hộ bằng kiếm quang, một mảnh trắng xóa.
Mỗi khi chân nguyên của hắn khô kiệt, liền nuốt mấy viên Hồi Nguyên Đan, thậm chí là Uẩn Linh Đan.
Vài tên tu sĩ đứng trên phi kiếm bay trong sa mạc, thậm chí có một gã tu sĩ Kim Đan, khi bọn họ thấy một đám Thổ Hạt Thú vô cùng vô tận không ngừng phóng về phía một tu sĩ thì kinh hãi trốn đi thật xa.
Đừng nói là tu sĩ Trúc Cơ, cho dù là tu sĩ Kim Đan bị Thổ Hạt Thú vô cùng vô tận vây khốn, cũng chỉ có một con đường chết. Huống chi nơi này không chỉ có Thổ Hạt Thú cấp hai, ở bên ngoài còn có Thổ Hạt Thú cấp ba đang tới.
Bắc Tiểu Lục cảm thấy uy lực của Thổ Hạt Thú ngày càng lớn nhưng hắn vẫn không mở mắt. Diệt Lôi Kiếm trong tay không ngừng phát ra kiếm quang, hắn thậm chí có thể cảm giác được kiếm quang mà mình khống chế được dường như ngày càng nhiều.
"Đinh" một tiếng giòn vang, Diệt Lôi Kiếm trong tay Bắc Tiểu Lục bỗng nhiên chấn động. Những kiếm quang mà hắn khống chế hình như bay ra xa một chút, trở nên hỗn độn vô cùng. Sau một giây Bắc Tiểu Lục cảm thấy lồng ngực đau xót, một cảm giác nguy hiểm cực độ truyền tới.
Loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt như vậy khiến cho Bắc Tiểu Lục có cảm giác sợ hãi rằng hắn lập tức sẽ chết, hắn theo bản năng triệu tập tất cả kiếm quang hướng tới chỗ khiến hắn cảm thấy nguy cơ, đồng thời mở mắt.
Bắc Tiểu Lục căn bản không nghĩ tới, trong lúc gấp gáp, kiếm quang mà hắn phát ra ngoài phần lớn đều bị hắn khống chế.
Nhưng hắn chưa kịp cao hứng thì "Oanh" một tiếng động lớn vang lên, kiếm quang đụng vào những thứ khác. Bắc Tiểu Lục bị văng ra ngoài, một con Thổ Hạt Thứ cấp hai trực tiếp bị Bắc Tiểu Lục đánh bay đi. Đồng thời Bắc Tiểu Lục cảm giác đau đớn tiếp tục xâm lấn hắn, không chịu được hắn phun ra vài búng máu, tập trung chân nguyên toàn thân bảo vệ cơ thể.
Lúc này hắn mới có thời gian xem xét cẩn thận tình hình xung quanh, Bắc Tiểu Lục luôn đắm chìm trong việc ngộ ra linh tính kiếm quang nên không cảm thấy gì, nhưng khi mở mắt nhìn thấy mọi chuyện, hắn mới chấn động.
Bốn phía xung quanh, trong phạm vi ngàn mét tất cả đều là thi thể của Thổ Hạt Thú, mà trong phạm vi mấy trăm mét còn có chi chít vô số Thổ Hạt Thú đang chạy tới. Thổ Hạt Thú dưới chân hắn đã chồng chất lên thành một gò núi nhỏ. Không những có nhiều Thổ Hạt Thú cấp hai, ngay cả Thổ Hạt Thú cấp ba sơ kỳ cũng không thiếu.
Bắc Tiểu Lục hít vào một hơi, hắn nhìn tình trạng của mình, trên người toàn bộ đều là vết máu, vết thương chồng chất, trừ máu của Thổ Hạt Thú còn có máu của hắn. Mà lồng ngực của hắn có một vết thương rất sâu, sâu thấy xương, hóa ra cảm giác đau đớn đó do hắn bị công kích đánh trúng.
Nghĩ tới vừa nãy khiến cho hắn cảm giác được nguy hiểm, Bắc Tiểu Lục lập tức chú ý tới con Thổ Hạt Thú khổng lồ trước mặt. Con Thổ Hạt Thú này so với Thổ Hạt Thú xung quanh to gấp mấy lần, nó cũng đang dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn hắn, nó chính là con đã gây ra vết thương cho hắn.
Đây là một con Thổ Hạt Thú cấp ba trung kỳ hơn nữa có khả năng đạt tới cấp ba hậu kỳ. Hơi nuốt nước bọt thầm nghĩ chỉ là một con cấp ba chưa đạt tới cấp bốn, hắn có niềm tin chơi chết nó.
Hắn theo bản năng giơ Diệt Lôi Kiếm lên, thân kiếm run run tỏa ra vô số hắc lôi. Vừa rồi hắn có thể dùng ý điều khiển không phải dùng thần thức khống chế, đây chính là kiếm ý sao? Vừa nãy hắn sử dụng ý niệm để khống chế kiếm quang, cũng không biết đây có thể coi là một loại kiếm ý hay không?
Hắn không hiểu kiếm ý có bao nhiêu loại nhưng trước mắt hắn có thể coi như đạt được hai loại, một loại là sát chi kiếm ý còn lại chính là ý chi kiếm ý.
Nghĩ tới đây hắn muốn thử ý chi kiếm ý này có mạnh hơn so với sát chi kiếm ý kia hay không. Diệt Lôi Kiếm rung lên phóng ra mấy đường kiếm quang, mà những kiếm quang này dưới ý niệm của hắn tùy ý hóa thành những gì hắn muốn.
Trong lòng hắn chấn động, ngươi nói dùng thần thức thúc dục GTQfr pháp bảo nhanh hơn ý niệm sao? Không thể nào ý niệm giống như bản năng chỉ cần khẽ động là có thể giống như tự chủ, như vậy ngươi nói có ưu thế hay không?
Đã xác định được điều này Bắc Tiểu Lục vô cùng vui vẻ, hắn nhìn con yêu thú Thổ Hạt Thú cấp ba hậu kỳ kia cũng hòa ái hơn, nhưng không có nghĩa sẽ nhẹ tay với nó.
“Ê, tao nói mày đó cảm ơn mày nhé, để tao tiễn mày lên đường”
Kiếm Nộ - Đệ Nhất Ngân, đây là hắn vừa mới lĩnh ngộ đạo thứ nhất sát chi kiếm ý. Hắn chém ra một kiếm đồng thời sát ý chi kiếm cũng tuân tràn ra ngoài hòa vào làm một với chiêu thức.
Con Thổ Hạt Thú cấp ba hậu kỳ này gầm lên, cái đuôi như cực đại con xoay va chạm vào kiếm chiêu của hắn.
“Ầm…”
Chỉ thấy bụi mù tan đi con Thổ Hạt Thú kia từ trong bùn cát vàng nhảy ra, cái đuôi của nó đã bị tróc xương nham nhở, nó gầm nhẹ ánh mắt kiêng kỵ nhìn Bắc Tiểu Lục.
Ngay khi chiến ý của hắn đạt tới cực hạn, con Thổ Hạt Thú cấp ba hậu kỳ kia kêu lên một tiếng trầm thấp. Sau khi nghe được thanh âm kia, vô số Thổ Hạt Thú giống như thủy triều thối lui.
Trong nháy mắt, Thổ Hạt Thú ở nơi này hoàn toàn biến mất không thấy đâu.
Thâm Không Bỉ Ngạn tác phẩm mới của Thần Đông, khởi đầu rất ổn, hệ thống mới lạ