Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 401: Tổ đội Cá La Hán.



Chương 401: Tổ đội Cá La Hán.

- Tiểu Nguyệt, giới thiệu với con, đây là bằng hữu của sư phụ, là Thánh Nữ của Phượng Hoàng Linh Thần, tên là Phượng Yên Đan.

Vũ Lôi Phong mang theo gương mặt đen thui và mái tóc rối bời đến giải trừ quang tráo cho Lê Tiểu Nguyệt, áo choàng đen quanh người đã bị cô nàng kia đốt trụi, hắn cũng chẳng thèm che giấu dung mạo làm gì nữa.

Lê Tiểu Nguyệt thấy bộ dạng thê thảm của sư phụ thì cười cười đầy ẩn ý, theo sự giới thiệu của Vũ Lôi Phong đến chào hỏi Phượng Yên Đan.

- Tiểu Nguyệt bái kiến sư mẫu!

Cốp!

- Nha đầu, chớ có nói linh tinh!

Vũ Lôi Phong cốc đầu Lê Tiểu Nguyệt một cái, cô nàng ỉu xìu ngồi ôm trán bộ dạng vô tội liếc nhìn sư phụ mình.

Cốp!

- Tên kia, ngươi ưa thích cốc đầu nữ tử đến vậy à? Đồ đệ cũng không tha!

Phượng Yên Đan mắng to, nàng vội vàng ôm lấy Lê Tiểu Nguyệt rồi đột ngột xuất thủ, một cốc rơi vào trán Vũ Lôi Phong, thêm ban nãy một lần thiết đầu công nữa, hiện tại trán tên này sưng lên một cục tròn vo.

Hai nữ nhân cũng chẳng khá hơn, Phượng Yên Đan ăn một chưởng của Vũ Lôi Phong vào trán vốn cũng không nhẹ, lại thêm cứng rắn chọi đầu với tên này, so với cục u của Vũ Lôi Phong thì cô nàng chẳng thua chút nào.

Lê Tiểu Nguyệt vì tội nói năng lung tung nên cũng có một cục sưng trên trán, ba người lúc này hệt như một tổ hợp cá la hán vô cùng buồn cười.

Ba người cùng nhau đi về phía Thảo Nguyên Xích Diệm, Phượng Yên Đan hỏi:

- Vũ Lôi Phong, hình như ngươi sớm biết ta sẽ đến gây sự đúng không?

- Ừ, từ khi rời khỏi Lê Gia ta đã sớm biết có người luôn theo dõi, nhưng do nàng không có sát khí nên ta cũng mặc kệ.

Vũ Lôi Phong nói là thật, từ đấu giá hội hắn đã luôn để ý đến một nữ tử mặc áo choàng đỏ lặng lẽ ngồi quan sát mọi thứ, thần thức nàng luôn quét qua khắp nơi nên hắn đã sớm nhận ra nàng.

- Ta biết để lĩnh ngộ Hỏa, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ đến Thảo Nguyên Xích Diệm, lần này theo ta đi gặp cô cô đi.

- Để làm gì? Hình như hồi trước những món ăn độc lạ cũng đã cho nàng đem về để cô cô nàng nghiên cứu rồi nha.

Phượng Yên Đan chu môi:

- Cô Cô ta rất hứng thú với những thứ mới lạ, chắc chắn ngươi vẫn còn ẩn giấu nhiều thứ, người đã đích thân dặn ta mời ngươi đến, ngươi dám không đi?

- Đương nhiên phải đi rồi, ta còn không biết đi hướng nào để đến Phượng Linh Thần đây, có nàng đồng hành thì dễ rồi.

- Ngươi muốn đi Phượng Linh Thần làm gì? Đừng nói là ngươi muốn lôi kéo chúng ta đấy nhé?

- Ừ thì…

Vũ Lôi Phong còn chưa kịp nói, Phượng Yên Đan đã chen ngang:

- Ta e là rất khó, Nhân Loại và Nguyên Yêu Thú từ xa xưa đã là kẻ thù không đội trời chung, tuy thời đại này đã không còn cừu hận như viễn cổ nhưng để hợp tác không phải muốn là được.

Vũ Lôi Phong phản bác:

- Nhưng Quy Linh Thần, Lân Linh Thần cũng đã gia nhập Thiên Địa Minh, đây cũng là liên minh với Nhân Loại rồi còn gì?

- Cán cân đã sụp đổ, nếu không liên minh lại, đại lục này sẽ thưc sự loạn lạc, Yên Đan thánh nữ chắc chắn biết điều này.

Phượng Yên Đan không phản đối, nàng tiếp tục nói:

- Làm sao chúng ta chưa từng nghĩ đến việc đó? Nhưng thà rằng trung lập, chúng ta vẫn có thể bảo vệ vùng đất của tổ tiên.

- Nếu hợp tác với ngươi chống lại Thiên Địa Minh, Nghịch Phong Môn của ngươi không đủ mạnh để san lấp chênh lệch thực lực hai bên thì phải làm sao? Cơ nghiệp truyền thừa vạn năm sẽ tan thành mây khói.

Vũ Lôi Phong tự tin:

- Hóa ra lí do cũng giống Thiên Cực Gia, đã vậy ta sẽ dùng thực lực tuyệt đối của Nghịch Phong Môn để chứng minh chúng ta đủ tư cách để liên minh cùng mọi người.

Phượng Yên Đan không nói gì thêm, nàng đổi chủ đề.

- Ta cảm nhận được ngươi đã là Ý Hồn Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong, chắc hẳn đang gặp bình cảnh lĩnh ngộ thuộc tính đúng không?

Vũ Lôi Phong ỉu xìu:

- Đúng vậy, trên người ta có quá nhiều thuộc tính, bây giờ phải lĩnh ngộ bằng hết.

- Ha Ha! Cho ngươi chừa! Nhưng quả thật tốc độ tu luyện của ngươi nhanh thật, mới đó đã đến Ý Hồn đỉnh phong rồi, ta mới chỉ là Ý Hồn Cảnh Lục Trọng thôi, ngươi tu luyện kiểu gì mà nhanh thế?

- Khoanh chân tu luyện.

Phượng Yên Đan triệt để cạn lời. Vũ Lôi Phong cười cười hỏi:

- Còn nàng thì sao? Nàng chắc hẳn đã luôn lĩnh ngộ thuộc tính đúng không? Không giống như ta nước đến chân mới nhảy, gặp bình cảnh mới lĩnh ngộ.

Phượng Yên Đan lúc này mới đắc ý nhìn Vũ Lôi Phong, ngước mặt lên trời khoanh tay nói:

- Còn phải hỏi? Bổn thánh nữ là thiên tài ngàn năm có một, ngay từ khi đột phá Ý Hồn Cảnh đã thành công luyện ra thể chất hiếm có nhất của Phượng Hoàng, chính là Băng Hỏa Phượng Linh Thánh Thể.

- Lĩnh ngộ thuộc tính Băng và Hỏa của ta từ lúc đấy đã chạm đến mức độ của Hư Hồn Cảnh rồi, Tâm cảnh của ta cũng đã vượt qua Ý Hồn Cảnh. Như vậy mới có thể khai mở thể chất ấy.

- Nói cách khác, cái bổn thánh nữ thiếu lúc này chính là tu vi của bản thân, cho đến khi ta tu luyện đến Ý Hồn Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong, lập tức có thể tấn thăng lên Hư Hồn Cảnh mà không chịu chút bình cảnh nào.

Vũ Lôi Phong và Lê Tiểu Nguyệt trợn mắt há hốc mồm:

- Mạnh như vậy sao?



Trong không gian lạnh giá, một trung niên áo trắng đang đả tọa, bên cạnh hắn là một nữ tử xinh đẹp mặc áo màu trắng cũng đang thiền định. Trên trán nữ tử đang dần ẩn hiện một luồng hào quang màu lục nhạt thấp thoáng đang không ngừng chớp động, màu sắc rất mờ nhạt nếu không chú ý kỹ sẽ không nhìn ra.

Đột nhiên, trung niên nhướng mày mở mắt ra, nhìn thấy hào quang mờ nhạt trên mắt của nữ tử, trên gương mặt băng lãnh của hắn lộ ra một chút ý cười.

- Không thể tin nổi, vậy mà thật sự được Mộng Nhi chấp nhận!

Cùng lúc đó trong không gian hệ thống, Tiểu Na đang nằm lười biếng xem Anh Trai Say Hi trên cái màn hình 100 inch full HD 8k của mình, chợt nàng liếc mắt qua một cái màn hình to bự có bốn khung cảnh đang chuyển động. Gương mặt trở nên vui vẻ:

- Xem ra Linh Nhi đã bước đầu vượt qua, cũng đã khẳng định đến mười phần thân phận thật sự của nàng. Quả nhiên chàng có vận khí nghịch thiên, vừa xuyên qua đã vớ được chí bảo a.



Vũ Lôi Phong cùng Lê Tiểu Nguyệt và Phượng Yên Đan lúc này đang cắm trại bên một ốc đảo nhỏ, Phượng Yên Đan giống như thổ địa nơi này vậy, nàng biết mọi thứ trên quãng đường đến Phượng Linh Thần nhất tộc nên đoạn đường này có nàng đi chung rất thuận lợi.

Bên cạnh hồ nước nho nhỏ là một cái vỉ nướng đầy ắp thịt thơm phức, Phượng Yên Đan và Lê Tiểu Nguyệt thèm đến nhỏ dãi chờ đợi mớ thịt này chín, trong lúc chờ đợi còn được tên Vũ Lôi Phong hào phóng làm cho hai cốc Number One uống cùng đá lạnh. Sau một ngày đi đường, hai nữ được nếm món nước độc quyền này khiến tinh thần sảng khoái không thôi.

Vũ Lôi Phong ngồi trên một mỏm đá nhắm mắt lĩnh ngộ, ban nãy hắn nhóm lửa nướng thịt vô tình lại ngộ ra cái gì đó nên vừa nhóm lửa xong đã vội vàng đi lĩnh ngộ, mặc kệ hai nữ cho các nàng tự nướng.

- Xem ra hắn đã đi được phân nửa chặng đường để lĩnh ngộ Hỏa thuộc tính đến Hư Hóa rồi.

Nhìn ánh lửa bập bùng ẩn hiện quanh người Vũ Lôi Phong, Phượng Yên Đan rất bất ngờ, tên này đã lĩnh ngộ Quang đến Hư Hồn rồi, hiện tại Hỏa cũng đã có thành tựu bực này, nói không chừng chỉ vài năm nữa thôi hắn sẽ đặt chân Hư Hồn Cảnh.

Nhìn Vũ Lôi Phong đang say mê lĩnh ngộ, Lê Tiểu Nguyệt lấy một tờ giấy bạc gói lại cho sư phụ mình một con gà nóng hổi, lại còn cẩn thận đặt nó vào trong thùng xốp giữ nhiệt, sau đó cùng Phượng Yên Đan quét sạch đống thịt trên bàn tiệc.

Cơm nước xong xuôi, hai người lại mở nắp một chai nước ngọt mát lạnh nữa để thưởng thức, Lê Tiểu Nguyệt nhìn bầu trời đêm, trong lòng không ngừng có những suy nghĩ to gan.

- Yên Đan tỷ tỷ, qua bên kia muội bảo một chút.

Cô bé nháy mắt với Phượng Yên Đan một cái rồi chạy như bay đến gốc cây phía xa.

Phượng Yên Đan không hiểu chuyện gì, nhưng cũng đi theo, hai cô gái đi một đoạn khá xa, cho tới khi không còn thấy bóng dáng Vũ Lôi Phong nữa Lê Tiểu Nguyệt mới chịu dừng lại.

- Tiểu Nguyệt, muội đi gì xa thế, rời khỏi phạm vi thần thức của hắn thì hắn sẽ lo lắng cho muội đó!

- Có chuyện gì muội không muốn cho hắn biết sao?

Phượng Yên Đan khó hiểu nhìn cô học trò nhỏ của Vũ Lôi Phong, không biết cô bé này muốn nói gì với mình mà đưa nàng đi xa như vậy.

Lê Tiểu Nguyệt nhìn ngang nhìn dọc, mãi một lúc mới chắc chắn không có người, nàng nói:

- Chuyện này đương nhiên không thể để sư phụ biết được, muội kéo tỷ ra đây để tâm sự tuổi hồng.

- Tâm sự tuổi hồng ???



Hết chương 401…



Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.