Ngọc Phong Lăng nghe vậy thì nghiến răng nghiến lợi chỉ tay quát: "Ngươi, người, nghịch tử, nghịch tử."
Lúc này Ngọc Phong Lăng vô cùng tức giận, nên biết công pháp hạch tâm của Thiên Hồ tộc chính là Tình Niệm Chi Tế Đại Pháp, dùng tình nuôi niệm, một ý niệm tế ra đại đạo.
Thế nhưng một lời nói đoạn tình của Ngọc Thanh Vy, tức là vứt bỏ toàn bộ tình cảm, phế đi ý niệm, đồng nghĩa với việc không còn là người của tộc Thiên Hồ, hoàn toàn đầu nhập Ma Linh Tông.
Ngọc Phong Lăng lúc này siết chặt nắm tay, ông ta tức giận nói: "Nghịch tử, nếu đã muốn c·hết thì ta thành toàn cho ngươi."
Vừa nói ông ta vừa lao lên tung một chưởng khí về phía Ngọc Thanh Vy.
Chưởng khí xuất ra, bay với tốc độ cực nhanh khiến Ngọc Thanh Vy không kịp thấy gì, chỉ cảm nhận được nguy cơ t·ử v·ong đang đến rất gần mà không thể tránh né.
Quy Ẩn Lão Nhân đứng bên cạnh hừ lạnh một tiếng, cánh tay vung ra tung một quyền ấn đánh tan chưởng khí.
Ngọc Phong Lăng thấy vậy thì mặt mày tối sầm quát: "Tên rùa già hết xí quách ngươi cũng muốn c·hết phải không, được, được, được, ta thành toàn hết."
Ngọc Phong Lăng vừa nói vừa vận khí tung ra song trảo hướng thẳng đầu hai thầy trò Ngọc Thanh Vy.
Lúc này Quy Ẩn Lão Nhân lại tiếp tục hừ lạnh.
"Ngũ Hành Pháp - Phân Thân Ngũ Hành."
Vừa nói Quy Ẩn Lão Nhân vừa chắp tay kết ấn triệu hồi phân thân.
"Bùm, Bùm, Bùm."
Đất đá nổ tung, ba thân ảnh Quy Ẩn Lão Nhân nữa xuất hiện đánh tan hai cái cự thủ.
Lúc này bốn Quy Ẩn Lão Nhân đứng một chỗ nhìn về bốn người tộc trưởng.
Hồng Lạc Tiên thấy vậy thì cười khinh bỉ nói: "Hừ, chỉ là phân thân, một chia bốn, thủ đoạn phàm phu!"
Vừa nói bà ta vừa lao lên t·ấn c·ông, rất nhanh sau đó, ba người còn lại cũng lần lượt tung chiêu về phía bốn người Quy Ẩn Lão Nhân.
Lúc này bốn Quy Ẩn Lão Nhân phát ra bốn loại chân khí xanh đỏ vàng trắng, đại diện cho Kim Mộc Hỏa Thổ, bốn nguyên tố trong ngủ hành.
Hỏa phân thân nói với Ngọc Thanh Vy: "Bốn tên này để ta xử lý, giao tên tiểu tử kia cho con."
Nói xong không chờ cho Ngọc Thanh Vy trả lời, bốn phân thân đã lao về bốn hướng tiếp chiêu của bốn lão tộc trưởng.
Ngọc Thanh Vy thấy vậy thì cũng nhanh chóng phi thẳng về hướng Hạo Thiên ở phía xa.
Hạo Thiên bên này nhìn thấy một màn ngã bài của Ngọc Thanh Vy và Quy Ẩn Lão Nhân trước mắt thì méo mặt.
Ban đầu hắn cứ nghĩ Ngọc Thanh Vy bị lão rùa bức ép hay dụ dỗ gì đó nên mới phản bội gia tộc.
Hắn không ngờ tình huống lại hoàn toàn ngược lại, khi bây giờ gia tộc mới là phe sử dụng mẫu thân để bức ép nàng.
Thế nhưng nằm ngoài tưởng tượng của Hạo Thiên, Ngọc Thanh Vy trực tiếp bỏ qua an nguy của mẫu thân để đầu nhập hoàn toàn Ma Linh Tông.
Lúc này hắn như c·hết lặng khi nhận ra toàn bộ hành động của hắn đều nằm trong sự tính toán của sư đồ nhà này.
Lúc đầu hồ ly tinh đến tìm ta trong nhà lao rõ ràng mục đích không phải để hỏi thăm toan tính của ta, mà là cố tình để cho ta khống chế.
Từ đó khiến ta có suy nghĩ dùng nàng để trao đổi lợi ích với bọn tộc trưởng.
Sau đó chính ta đã tiếp tay cho lão rùa kéo bốn tên tộc trưởng ra đây để cho lão mặc sức mà vã.
Lúc này nhìn thấy bốn lão tộc trưởng bị bốn tên rùa đánh đến mức kết giới phong cấm bị tan biến.
Hạo Thiên nhận ra mình từ kẻ đi săn đã bất giác trở thành con mồi lúc nào không hay.
Lúc này Ngọc Thanh Vy đi tới, nàng trong trạng thái đỉnh phong tự tin nói với Hạo Thiên:
"Tên khốn, đến lúc cô nải nải trả lại tất cả những gì ngươi đã làm với ta rồi."
"Bốp, Bốp, Bốp!
Hạo Thiên vừa vỗ tay vừa nói: "Bố cục tốt lắm, tại hạ cam bái hạ phong, thủ đoạn của Ma Linh Tông hôm nay đã được thọ giáo, ngày sau gặp lại trên giang hồ xin chiếu cố nhiều hơn, cáo từ!"
Hạo Thiên chắp tay nói xong thì gọi ra Hắc Lạc Thần Quang bay một phát không ngoảnh mặt lại, làm cho Ngọc Thanh Vy vì không thể phi hành nên chỉ biết kêu gào chửi bới vang trời ở bên dưới.
Hạo Thiên ngồi trên Hắc Lạc Thần Quang, hắn thở phào nhẹ nhõm, cũng may bốn lão tộc trưởng kia giữ chân được lão rùa vài khắc để hắn có cơ hội chạy thoát, nếu không thì xác định tàn canh gió lạnh.
Lần này quả thật hắn đã thất bại đau đớn, cũng may còn giữ được cái mạng, nhưng như vậy cũng đã đủ, giữ được rừng xanh, lo gì không có củi đốt.
Chỉ cần hắn còn sống, thù này sẽ có ngày trả cả vốn lẫn lãi.
Trong lúc đang tự trấn an thì Hạo Thiên nhìn thấy cửa thành Đế Linh hiện ra ở phía xa, hắn thẳng tiến về phía đó.
Thế nhưng đúng lúc này một cột linh khí khổng lồ phun trào lên ở gần vị trí của Hạo Thiên.
Cột linh khí cuồn cuộn như thủy triều, sừng sững như trụ trời, sáng chói giữa màn đêm.
Tâm Hạo Thiên lúc này dâng lên tới cổ họng, chỉ cần vào đó thì hắn liền có thể thăng lên ba tiểu cảnh, đặt một chân vào cảnh giới Chiến Tiên, cơ hội quả thật ngàn năm có một.
Thế nhưng phía sau lưng hắn, cách đó cũng không xa, một con hồ ly và bốn con rùa đang lao tới chỗ hắn với tốc độ xé gió.
Lúc này Hạo Thiên quả quyết từ bỏ, giữ mạng vẫn hơn, hắn lập tức truyền ý niệm điều khiển Hắc Lạc Thần Quang hướng thẳng cổng thành mà phi.
Thế nhưng lúc này Hắc Lạc Thần Quang bỗng nhiên kích động dữ dội, nó kêu lên một tiếng vang trời rồi phi thẳng vào cột Linh Tuyền Khí Nguyên siêu cấp.
Hạo Thiên lúc này cắn răng, hắn không hiểu vì sao Hắc Lạc Thần Quang lại kích động như vậy, dường như bên trong cột linh tuyền đang có thứ gì đó kêu gọi nó.