Ta Là Ma Tôn

Chương 33: Thẻ Bài



Chương 33: Thẻ Bài

Hắn bôi máu lên đó rồi ném cả hai cho Âu Dương Chấn Hào nói: "Một cái cho lão hồ ly, một cái cho lão rùa."

"Tuân lệnh." Nói rồi Âu Dương Chấn Hào ra khỏi lồng giam, đóng lại trận pháp cách biệt với bên ngoài.

Ở bên trong lồng giam, Ngọc Thanh Vy nhìn thấy Âu Dương Chấn Hào răm rắp nghe lệnh Hạo Thiên thì nàng đã phần nào đoán được, sư huynh nàng đã bị Hạo Thiên khống chế nên mới t·ấn c·ông nàng.

Ngọc Thanh Vy không ngờ Hạo Thiên lại có thủ đoạn này, quả thật nằm ngoài dự đoán của nàng.

Luyện thể, luyện quỷ, luyện huyết, sở hữu thánh thể, có cách phá giải hồng tơ, có thủ đoạn điều khiển người.

Ngọc Thanh Vy thật sự chào thua, c·hết trước một kẻ thủ đoạn liên miên không dứt như thế thì cũng đáng.

Đang trong lúc nhắm mắt buông xuôi thì Ngọc Thanh Vy bị Hạo Thiên kéo cầm lên hỏi: "Ngươi, theo phe lão rùa đúng không?"

Ngọc Thanh Vy nghe vậy thì thoáng nhíu mày nhưng vẫn tỏ vẻ ương ngạnh: "Ngươi nói gì ta không hiểu."

Hạo Thiên hừ lạnh: "Nếu theo phe gia tộc thì lúc nãy ngươi phải đến g·iết ta mới đúng."

"Đằng này lại vào đây hỏi ta có ý đồ gì với Ma Linh Tông, một tiếng cũng tông môn, hai tiếng cũng tông môn."

Hạo Thiên nhìn thẳng vào Ngọc Thanh Vy, ánh mắt như nhìn rõ mọi thứ trong lòng nàng:

"Rõ ràng với ngươi lợi ích tông môn nằm trên lợi ích gia tộc."

Ngọc Thanh Vy cười khẩy, giọng nói hống hách nhưng ánh mắt lại có vẻ lảng tránh:

"Hừ, chỉ là đoán mò vô căn cứ, bây giờ ta đã b·ị b·ắt, muốn chém muốn g·iết gì thì làm mau đi, đừng lảm nhảm mất thời gian."

"Thật là một nữ tử có khí phách!" Hạo Thiên đứng lên nói tiếp:



"Dù ta không biết vì sao xu hướng hành động của ngươi lại hướng về tông môn thay vì gia tộc, nhưng ta chắc chắn một điều, ngươi đối với lão rùa, rất quan trọng."

"Do đó ta đã đánh cược dùng ngươi để câu lão rùa ra mặt, và nếu ta cược đúng, ngươi và lão đều sẽ cách c·ái c·hết không còn xa đâu."

Vừa nói Hạo Thiên vừa đưa bàn tay cứa ngang cổ để đe dọa Ngọc Thanh Vy.

Ngọc Thanh Vy thấy vậy thì cười nhạt: "Bây giờ ở trong nhà lao còn giấu được lão sư chứ nếu ra khỏi đây, chắc chắn ngươi sẽ bị sơn môn đại trận phát hiện, muốn dưới mí mắt toàn Ma Linh Tông mà kéo ta đi, đúng là suy tâm vọng tưởng."

Hạo Thiên lúc này ngồi xuống vổ vổ cái má căng bóng của Ngọc Thanh Vy rồi nói:

"Yên tâm, chỉ một cái búng tay, từ đây cũng có thể đưa ngươi đi thẳng tới Hắc Sát Điện nói chi là ngoài thành Đế Linh."

"Cái gì!" Ngọc Thanh Vy nghe thấy vậy thì không khỏi chấn kinh: "Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"

"Làm gì thì cuối cùng ngươi cũng phải c·hết thôi, hỏi nhiều cũng vô ích, ngoan ngoãn nằm đây tự siêu độ đi."

Nói rồi Hạo Thiên quay qua tiếp tục tu luyện U Linh Ma Công, để lại Ngọc Thanh Vy nằm ôm vô vàn mông lung cho đến khi ngủ th·iếp đi lúc nào không hay.

Tối đó, Âu Dương Chấn Hào đến ngọc phủ tìm gặp Ngọc Phong Lăng.

Bên trong thư phòng, Ngọc Phong Lăng đang ngồi h·út t·huốc, hắn thấy Âu Dương Chấn Hào đi vào thì lên tiếng:

"Âu Dương công tử, đêm khuya đến quý phủ có việc gì sao?"

Âu Dương Chấn Hào chắp tay nói: "Phong Lăng tộc trưởng, hợp tác giữa chúng ta có chút thay đổi."

Ngọc Phong Lăng nhíu mày: "Hửm, đã giao kèo ngươi cùng với Vy nhi kết hợp đổi lấy một cơ duyên thăng lên Cự Linh cùng hộ thuẫn sau này giúp ngươi đoạt lấy vị trí tông chủ, giờ muốn thay đổi, có chút không hay!"

Âu Dương Chấn Hào giơ tay lên trấn an lão tộc trưởng rồi nói: "Chớ vội vàng, xem cái này trước!"

Vừa nói Âu Dương Chấn Hào vừa ném chiếc vòng cổ dính máu của Ngọc Thanh Vy sang cho Ngọc Phong Lăng.



Ngọc Phong Lăng chụp lấy chiếc vòng, ông nhìn qua thì thoáng nhíu mày: "Có ý gì?"

Âu Dương Chấn Hào đáp: "Trước tiên mời tộc trưởng gặp qua chủ nhân của ta."

"Chủ nhân?" Ngọc Phong Lăng lại càng thêm khó hiểu.

Âu Dương Chấn Hào nói xong thì thi triển Huyết Thuật Hoán Đổi, một pháp trận hiện ra, vệt sáng đỏ chiếu lên bao phủ Âu Dương Chấn Hào truyền tống hắn đi một nơi xa.

Bên trong nhà lao Ma Linh Tông, Ngọc Thanh Vy ngủ một giấc dậy vẫn thấy Hạo Thiên đang còn ngồi tu luyện.

Nàng nhớ rằng từ lúc ở Ngọc phủ hắn cũng chuyên tâm tu luyện như vậy, cường độ thật khiến ai nhìn vào cũng có cảm giác bản thân thật lười biếng nếu so với hắn.

Trong lúc tử khí đang lượn lờ thì bỗng nhiên có một pháp trận xuất hiện dưới chỗ Hạo Thiên đang ngồi.

Huyết quang chiếu lên bao phủ toàn thân hắn, trong một khoảnh khắc khiến Ngọc Thanh Vy lóa mắt.

Đến khi nàng mở mắt ra thì xuất hiện trước mặt nàng là Âu Dương Chấn Hào, còn Hạo Thiên thì đã biến mất.

Âu Dương Chấn Hào vừa xuất hiện thì liền đưa tay lên chào Ngọc Thanh Vy: "Sư muội, chúng ta lại gặp nhau rồi!"

Ngọc Thanh Vy lúc này đơ mặt không biết chuyện gì đang xảy ra, những gì đang diễn ra trước mắt khiến tâm trí nàng quay cuồng, thật sự không biết đây là hiện thực hay mơ ảo.

Thư phòng Ngọc phủ, sau khi Âu Dương Chấn Hào bị truyền tống đi thì Hạo Thiên được hoán chuyển qua đây.

Ngọc Phong Lăng sau khi lóa mắt một phen thì lại nhìn thấy Hạo Thiên xuất hiện.

Ông cũng nghệt mặt ra không hiểu chuyện gì.



"Phong Lăng tộc trưởng, lại gặp nhau rồi." Hạo Thiên bước đến chắp tay nói.

Ngọc Phong Lăng sao một hồi kinh ngạc thì đứng lên vẻ mặt khó hiểu hỏi ra một tràng:

"Từ bao giờ ngươi là chủ nhân của tên Âu Dương Chấn Hào kia, thuật truyền tống này là sao nữa, chuyện gì đã xảy ra với cháu gái ta?"

Hạo Thiên lúc này ngồi xuống tự rót trà uống một hơi rồi nói:

"Chỉ là vài thủ đoạn khống thi, hoạt chú, không dám múa rìu qua mắt thợ, còn về Ngọc Thanh Vy, cô ta đã phản bội theo phe Ma Linh Tông, hiện đang bị ta khống chế."

Lúc này Ngọc Phong Lăng nghe xong thì bình tĩnh lại ngồi xuống: "Hừ, khôn hồn thì thả nó ra, nếu không, một bạt tay liền tiễn ngươi lên đường?"

Hạo Thiên lại uống thêm ngụm trà: "Nói tới đó mà ông còn quan tâm sống c·hết của cháu gái, thật khiến ta cảm động. Nhưng nên nhớ hiện giờ cô ta đã đầu quân cho giặc, thả cô ta ra chỉ khiến ông càng bất lợi, chi bằng làm một cuộc giao dịch với ta."

Ngọc Phong Lăng hít một hơi thuốc rồi nhả khói khinh bỉ nói: "Người xứng làm giao dịch với ta? Một con kiến nhỏ bé, lão phu tùy tiện là có thể bóp c·hết ngươi."

Hạo Thiên hừ lạnh nói: "Ta ở đây đồng nghĩa với cháu gái ông đã thất bại, lão rùa còn không khống chế được ta thì ông nghĩ ông là ai?"

"Giờ ngay cả tên Âu Dương Chấn Hào cũng là thủ hạ của ta, nếu ta không ăn được thì cũng phá cho hôi, lúc đó ông nghĩ sẽ thế nào?"

"Mưu tính của các người sẽ bị lật tẩy, chuyện dùng cần câu câu dẫn lão rùa ra mặt cũng sẽ không thực hiện được.

"Nói cách khác, ta đang nắm giữ toàn bộ át chủ bài của các người, Phong Lăng tiền bối, ông nói ta có tư cách đánh ván này hay không?"

Ngọc Phong Lăng nghe xong thì suy nghĩ một hồi, bỗng ông đập bàn nói:

"Được, được lắm, một tiểu bối dám xen vào ván cờ của những nhân vật lớn, ta thích ngươi rồi đó tiểu tử, nói đi, điều kiện là gì?"

Hạo Thiên lại uống trà đáp: "Còn gì khác đâu, tất nhiên là linh tuyền siêu cấp rồi!"

Ngọc Phong Lăng dứt khoát nói: "Không thành vấn đề, khi nào hành động, địa điểm ở đâu?"

"Trong đêm nay, ngoại ô Ma Linh Tông, mười dặm về phía đông."

"Được, rất sảng khoái, ta sẽ liên lạc các tộc khác mai phục sẵn."

"Vậy vãn bối cáo từ trước!"
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.