Những lời thân mật đẩy đưa khiến hai người đỏ mặt.
Đến khi chỉ còn cách bờ hồ mười mét, Âu Dương Chấn Hào lên tiếng nói vọng: "Khụ, khụ, sư phụ!"
Thanh âm người thứ ba xuất hiện khiến cho hai con rùa bên bờ hồ bỗng nhiên im bặt.
Giọng nói hậm hực khó chịu của Quy Ẩn Lão Nhân từ bên dưới phát ra: "Có chuyện gì?"
Âu Dương Chấn Hào nghe thấy sư phụ tâm trạng không tốt, biết mình đến không đúng lúc nên cố lựa lời:
"Thanh Vy sư muội đã về, mang theo tình hình chiến sự cần báo cáo ạ."
Ở bên dưới hồ, Quy Ẩn Lão Nhân vừa ôm tiểu th·iếp vừa nói: "Nàng ở đây tắm nắng đợi ta một chút."
Nói xong Quy Ẩn Lão Nhân phi lên hóa hình thành nửa người nửa rùa.
Ông đi trước, hai đệ tử đi sau, ba người dạo bước trong tiểu viện, vừa đi Quy Ẩn Lão Nhân vừa nói: "Vy nhi, tình hình chiến sự thế nào?"
Ngọc Thanh Vy đi sau nghe sư phụ hỏi thì liền đáp: "Kể từ đêm giỗ tổ thì linh tuyền đợt một liên tục bộc phát, các điểm nóng t·ranh c·hấp linh tuyền liên tiếp hình thành, hiện giờ đang đánh nhau loạn một đoàn ở khắp các nơi trong thành."
Quy Ẩn Lão Nhân vuốt râu: "Thành tích bên ta thế nào?"
Ngọc Thanh Vy có chút ngập ngừng: "Chuyện này, do thiếu các cao tầng nên bên ta liên tục b·ị đ·ánh chiếm linh tuyền."
"Tính đến hiện tại dù đã có trên năm mươi cột linh tuyền xuất hiện nhưng số lượng đệ tử được tẩy luyện chỉ có bảy người, nếu cứ như vầy thì sẽ bị các tộc khác chiếm hết."
Quy Ẩn Lão Nhân nghe vậy thì cau mày suy nghĩ, sau một chốc lại giãn cơ mặt nói:
"Lần này khác các kỳ trước, tạm thời cứ giữ được cái nào hay cái đó, bảo toàn lực lượng cho đến khi linh tuyền siêu cấp xuất hiện.
"Mục tiêu là đảm bảo hai ngươi đều được tắm trong siêu cấp linh tuyền, thăng lên Chuẩn Cự Linh làm tiền đề tham gia Thập Thế Phân Tranh diễn ra vào thời gian tới."
Nghe vậy thì cả hai người Âu Dương Chấn Hào và Ngọc Thanh Vy cùng đồng thanh: "Rõ thưa sư phụ!"
Ở bên trong một căn phòng của Túy Phong Lâu, ba lão tộc trưởng cùng lâu chủ Túy Phong Lâu đang ngồi chơi tiến lên.
Hồng Lạc Tiên tung đôi sáu rồi nói: "Chiến sự trên địa bàn Túy Phong Lâu mấy hôm nay khá thuận lợi, bên các vị thì sao?"
Phạm Trương Hải ăn đôi mười đáp: "Bên tộc Bạch Hổ ta có chút chật vật."
Thấy vậy Vũ Thiên Chính liền đánh đôi ách: "Tộc Thiết Ưng đang rảnh tay, để ta cử vài người sang giúp Trương Hải huynh."
Ngay lập tức Ngọc Phong Lăng tung đôi heo: "Tộc Thiên Hồ đang đánh vào địa phận Ma Linh Tông, có gặp chút kháng cự nhưng không đáng kể."
"Bỏ, bỏ, bỏ."
Ba người kia không bắt, Ngọc Phong Lăng liền đánh ra ba bích, vừa tới nhất lão vừa nói:
"Cho đến lúc này hoàn toàn đã xác định chín phần mười cao tầng Ma Linh Tông đã vắng mặt, một khi linh tuyền siêu cấp xuất hiện, cứ việc thẳng tay!"
Bên trong nhà lao Ma Linh Tông, tử khí lượn lờ bao phủ Hạo Thiên và Hắc Lạc Thần Quang.
Trong lúc rảnh tay, Hạo Thiên đang cùng Hắc Lạc Thần Quang tu luyện tầng hai U Linh Ma Công.
Ở tầng hai, sử dụng lực lượng chân khí bổn nguyên bồi dưỡng quỷ linh tiến hóa lột xác ngoại hình, luyện ra sát chiêu kết hợp của cả hai, và một vài chiêu thức riêng lẻ tựa như Hắc Diệt Giới Lưu, Hắc Diệm Ma Chưởng, Tử Chú Phong Cấm...
Quá trình này mất khá nhiều thời gian, mấy hôm nay Hạo Thiên cố gắng ôn dưỡng trùng kích cho Hắc Lạc nhưng vẫn chưa đủ tích lũy, có thể sẽ phải mất vài tháng tu luyện mới có thể thành công.
Lúc này nghe thấy có tiếng bước chân, Hạo Thiên thu hồi khí tức.
Hắn mở mắt ra thì thấy Âu Dương Chấn Hào đang mở trận pháp phong cấm ra.
Khi trận pháp giải trừ, Ngọc Thanh Vy bước vào lòng sắt.
Thấy vậy thì Hạo Thiên ngồi chống tay lên gối, vẻ mặt tươi cười, ánh mắt mang một chút hờn dỗi nói:
"Lâu như vậy mới đến tìm ta, có phải là có nam nhân khác rồi không?"
Ngọc Thanh Vy lúc này biến hóa cánh tay mọc ra móng vuốt sắc bén.
"Ta đã không điều khiển được Duy Ý Hồng Tơ từ lâu, đừng diễn nữa."
Nụ cười chợt tắt trên khuôn mặt Hạo Thiên, hắn nhìn vào dung nhan mỹ miều kia, trong ánh mắt đã không còn sự ôn nhu dành cho hắn.
Hạo Thiên lúc này bình thản đáp: "Cuối cùng cũng lộ rồi sao, chán đấy, vốn định thân mật với hồ ly tinh ngươi hơn, nhưng chưa gì đã hạ màn rồi, thật khiến người ta mất hứng."
Ngọc Thanh Vy lúc này vẫn không biểu cảm: "Hôm đó, nếu theo suy nghĩ thông thường thì về nhà với ta sẽ an toàn hơn đến ma Linh Tông một mình."
"Nhưng cuối cùng ngươi lại cố lươn lẹo để đến đây, nói đi, tại sao ngươi lại muốn đến Ma Linh Tông, mục đích của ngươi là gì?"
Hạo Thiên cười khẩy đáp: "Cô bị ngáo hay não bị teo? Ta đến đây đưa thư cho điện chủ nhà ta, và theo lệnh tìm một người để kết thành hôn sự, hôm đó nói rõ rồi còn gì."
Ngọc Thanh Vy cũng hừ lạnh: "Ta tin ngươi mới lạ, đừng tưởng ta không biết ngươi chỉ mới gia nhập Hắc Sát Điện được vài ngày, mấy cái trò bịa đặt của ngươi ta biết tổng.''
"Nói, rốt cuộc ngươi muốn gì." Vừa gằn giọng Ngọc Thanh Vy vừa ấn mạnh tay đâm vuốt vào ngực Hạo Thiên, khiến máu tươi chảy ra ướt đẫm cả áo.
Hạo Thiên thấy vậy thì nghiến răng nghiến lợi nói: "Cô dám! Đừng quên ta là người của hắc Sát Điện, ta có mệnh hệ gì thì Ma Linh Tông không yên đâu."
Lúc này Ngọc Thanh Vy áp sát mặt Hạo Thiên trừng mắt nói với vẻ khinh bỉ:
"Ngươi nghĩ mình là ai, một tân đệ tử cỏn con, Hắc Sát Điện sẽ vì một Chiến Sư mà gây chiến với đệ nhị ma môn Ma Linh Tông? Đừng ngây thơ như thế, ngươi nên biết mình nhỏ bé đến mức nào."
"Cô..." Hạo Thiên nhất thời không nói được gì, hắn không ngờ bọn Ma Linh Tông này kẻ nào kẻ nấy đều có máu chó điên, không sợ trời, không sợ đất, một lời không hợp liền động thủ.
"Nói..." Vừa tra khảo Ngọc Thanh Vy vừa ra sức đâm móng vuốt vào ngực Hạo Thiên.
Hạo Thiên lúc này cảm giác như ngực sắp bị móc ra, từng cơn đau truyền tới khiến đôi mày hắn nhíu chặt hết cỡ, trông khó coi vô cùng.
Lúc này cảm thấy không thể cương với con hồ ly tinh này được nữa thì Hạo Thiên phải xuống nước: "Được rồi, nói thì nói!"
Nghe vậy thì Ngọc Thanh Vy có chút buông lỏng để đối phương có cơ hội thở dốc: "Hừ, biết điều sớm có phải tốt hơn không!"
"Rầm!"
Bỗng nhiên một cái chân kỳ lân lao tới đánh Ngọc Thanh Vy văn thẳng vào lòng sắt khiến nó công vẹo.
Hạo Thiên lập tức gọi ra Huyết Nhãn tung huyết xích trói Ngọc Thanh Vy lại.
Chỉ trong chưa đến hai hơi thở, Ngọc Thanh Vy đã bị khống chế, nằm dưới mặt rơm.
Ngọc Thanh Vy sau một chốc choáng váng thì chấn kinh nhận ra người đánh lén mình là Âu Dương Chấn Hào, trong cơn đau kịch liệt, Ngọc Thanh Vy khó khăn nói: "Sư huynh, ngươi...tại sao..."
Lúc này dù Ngọc Thanh Vy có kêu gào thế nào thì Âu Dương Chấn Hào vẫn lạnh tanh chẳng màng quan tâm, hắn đứng im nhìn về phía Hạo Thiên chờ đợi chỉ thị.
Bên này Hạo Thiên vừa bôi đi vệt máu trên áo vừa đi qua đi lại toan tính vài chuyện, hắn vuốt cầm một hồi rồi nói với Âu Dương Chấn Hào:
"Liên lạc với lão già Ngọc Phong Lăng đề nghị một cuộc hẹn."
Vừa nói Hạo Thiên vừa tháo một chiếc vòng tay cùng sợi dây chuyền trên người Ngọc Thanh Vy xuống.