Ta Là Ma Tôn

Chương 31: Hái Thuốc



Chương 31: Hái Thuốc

Lúc này Quy Ẩn Lão Nhân đặt tách trà xuống rồi gằn giọng nói:

"Được rồi, hái những gì ngươi cần, hái quá số lượng, trục xuất ngươi khỏi tông môn!"

Vừa nói xong Quy Ẩn Lão Nhân liền phất tay, một luồng khí tỏa ra bao phủ Âu Dương Chấn Hào biến hắn thành một vệt sáng bay thẳng lên mai rùa của lão.

Lúc này Âu Dương Chấn Hạo chỉ thấy một vần sáng khiến hắn lóa mắt không nhìn thấy gì.

Sau một hồi mở mắt ra thì đã thấy bản thân đang đứng trên một đỉnh núi, xung quanh phong cảnh hữu tình, chim trắng lượn lờ.

Dưới núi có sông chảy ngang, xa xa có mấy ngọn đồi trồng ruộng bậc thang, dưới đồi là vài con trâu đang gặm cỏ.

Mảng phong cảnh rộng lớn này chính là Cù Lao Mai Rùa của lão sư.

Nó giống như một động thiên thu nhỏ, chuyên nuôi trồng thảo dược và một vài yêu thú chưa hóa linh.

Vừa nhìn thì Âu Dương Chấn Hào đã thấy ngọn đồi có Lúa Đề Kháng ở phía xa.

Hắn ban đầu cần tìm vài loại thảo dược khác để ngụy trang đề phòng lão sư nghi ngờ.

Cuối cùng sau khi trèo đèo lội suối xong thì đi đến ngọn đồi có ruộng bậc thang.

Dù là một ngọn đồi nhỏ, nhưng nơi đây có rất nhiều ô ruộng.

Mỗi ô ruộng trồng một loại lúa khác nhau.

Sau một hồi tìm kiếm cuối cùng Âu Dương Chấn Hào cũng đến một ô lúa phía giữa đồi.

Khi đến gần, nhìn thấy cây lúa cao bằng cây chuối, thân lúa và lá đều có màu lục, dù đã chín nhưng không ra hạt, chỉ có một thân cao lớn qua đầu người trưởng thành.

Âu Dương Chấn Hào lấy dao ra chặt gốc cây, tỉa đi phần lá, chỉ chừa lại phần thân mập ú.



Hắn vát cây lúa trên vai rồi hô lớn: "Sư phụ, con xong rồi!"

Vài giây sau, một vầng sáng bay tới bao phủ toàn thân Âu Dương Chấn Hào và kéo hắn ra khỏi cù lao.

Chỉ trong chớp mắt, Âu Dương Chấn Hào đã xuất hiện ở đại sảnh.

Quy Ẩn Lão Nhân thấy đệ tử ra thì nghiêm mặt hỏi: "Lấy những gì, khai báo!"

Âu Dương Chấn Hào biết lão sư rất khắt khe trong việc quản lý thảo dược nên cũng nhanh chóng hợp tác lấy ra những gì mình hái được.

Sau một hồi, Quy Ẩn Lão Nhân nhìn vào số thảo dược hỏi: "Hồi Khí Thảo, Củ Cải Liên Kết, Gỗ Hắc Thiếc, Bùn Siêu Dẻo, Lúa Đề Kháng. Ngươi muốn luyện cái gì?"

Thực chất mấy món trên chỉ có Lúa Để Kháng là thật sự cần thiết đối với Âu Dương Chấn Hào, còn lại chỉ để che mắt.

Lúc nãy nhờ vào tin tức nhận được từ Hạo Thiên truyền tới thông qua liên kết Huyết Ấn, Âu Dương Chấn Hào đã có vài kiến thức luyện đan, sau khi nghe lão sư hỏi, hắn liền chắp tay đáp:

"Thưa sư phụ, con định luyện Hộ Thuẫn Đan, có tác dụng tạo khiên, hồi khí, kháng pháp, dù chỉ là đan dược phàm cấp, nhưng rất hữu ích cho chiến giả trong chiến đấu, đặc biệt đối với chiến giả chuyên tu pháp thuật có thể trong thời gian ngắn bù đắp điểm yếu nhục thân."

Nghe xong thì Quy Ấn Lão Nhân gật đầu vuốt râu nói: "Ừm, cũng có hiểu biết, thôi lượn đi, ta cũng mệt rồi." Vừa nói ông vừa phất tay xua đuổi.

Âu Dương Chấn Hào thấy vậy thì cũng ba chân bốn cẳng cuốn gói mà đi.

Bên trong nhà lao, Hạo Thiên thở phào nhẹ nhõm, hắn suốt quá trình luôn đặt tâm ý quan sát và truyền thông tin cho Âu Dương Chấn Hào, cho đến khi việc đại thành thì hắn mới an tâm ngã lưng.

Nằm trên lớp rơm vàng mềm, Hạo Thiên chắp tay suy tính.

Hiện giờ đã lấy được Lúa Đề Kháng, việc kế tiếp là rời khỏi đây, đến lúc đó có thể nói chuyến này đại công cáo thành.

Nhưng bất giác Hạo Thiên lại chợt nhớ đến cột linh tuyền lúc trước, lợi ích mà nó mang lại thật sự không nhỏ.

Theo như thông tin hắn nhận được ở chỗ Âu Dương Chấn Hào, hiện giờ chỉ mới xuất hiện những tiểu linh tuyền phun lên ở khắp nơi trong thành.

Vẫn còn một cột linh tuyền siêu cấp xuất thế ở phía sau.



Khi được tẩy luyện trong đó, tu vi sẽ thăng tiến không ngừng cho đến Chuẩn Cự Linh, tương đương Chuẩn Chiến Tiên của nhân tộc.

Nghĩ đến đây lại thấy lão Long Quân cho bọn linh tộc sử dụng thủ đoạn g·ian l·ận cắn thuốc để thăng tu vi thật là đê tiện.

Cũng may là Linh Tuyền Khí Nguyên chỉ có tác dụng với người có tu vi Ấu Linh, chứ nếu áp dụng luôn với bọn Cự Linh thì có thể cả Chiến Giới sẽ chẳng để yên cho linh tộc mặc sức mà thăng cấp dễ dàng.

Nằm suy tính một hồi, Hạo Thiên nhận ra lợi ích của Linh Tuyền Khí Nguyên mang lại cho hắn nếu đoạt được là không nhỏ.

"Xem ra chưa thể đi được, cần phải tranh đoạt một phen mới được!"

Hạo Thiên vuốt cầm tự lảm nhảm rồi lại rơi vào suy nghĩ, nghĩ đến mức ngủ quên lúc nào cũng không hay.

Vài ngày sau, Ngọc Thanh Vy về lại Ma Linh Tông, vừa bước qua cổng lớn thì có nhiều đệ tử nhìn thấy nàng.

Có người chào hỏi, có người lảng tránh, có người đứng từ xa bàn tán.

"Ồ nhìn kìa, là Thanh Vy sư tỷ, tỷ ấy lịch luyện về rồi."

"Nghe nói tỷ ấy vừa tấn thăng Ấu Linh đỉnh phong, lần này quay về là để giúp tông môn đánh chiếm linh tuyền."

"Chuyện đó chưa là gì, ta nghe nói Thanh Vy sư tỷ lần này trở về còn được người của Hắc Sát Điện cầu hôn trên hồ Âu Lạc ngay trong đêm giỗ tổ Long Quân."

"Ôi thật lãng mạng!"

"Thật ngưỡng mộ!"

"Ta cũng muốn được như tỷ ấy."

Trong lúc cả đám đệ tử đang bàn tán thì có một người đi về hướng Ngọc Thanh Vy.



"Ồ, ồ, là Chấn Hào sư huynh!"

"Ta nghe nói Chấn Hào sư huynh theo đuổi Thanh Vy sư tỷ đã lâu nhưng vẫn không có kết quả."

"Ồ, lần này hay rồi, bông hoa đẹp nhất Ma Linh Tông đã bị người ta c·ướp đi."

"Thật đáng thương cho đại sư huynh!"

Âu Dương Chấn Hào nghe thấy những lời bàn tán kia thì cũng chỉ biết thở dài nghĩ thầm:

"Thật ra ta cũng rất không cam lòng, nhưng biết làm sao được, nữ nhân của chủ nhân, ta nào dám có ý.

"Ài... Chỉ tiếc cho phận nam nhân như ta, mười hai bến nước, lênh đênh vô định!"

Lúc này Âu Dương Chấn Hào đến trước mặt Ngọc Thanh Vy, khuôn mặt cợt nhã nói:

"Mừng sư muội trở về, tiểu tình lang của muội đã được ta chăm sóc kỹ lưỡng trong nhà lao, có cần ta dẫn muội vào trong cho hai người hàn nguyên không?"

Nghe vậy thì Ngọc Thanh Vy có chút cau mày, nàng nghĩ rằng sư phụ có lẽ e ngại tình huống loạn lạc sắp tới nên cố ý giam Hạo Thiên lại, dù sao để người ngoài tự do đi lại trong tông môn cũng không hay.

Nàng trái lại không mấy lo lắng việc Hạo Thiên có mệnh hệ gì, bởi lẽ với thân phận đệ tử Hắc Sát Điện của hắn bây giờ chỉ có nàng dám động thủ chứ người của Ma Linh Tông thì đại đa số sẽ có phần e dè.

Lúc này Ngọc Thanh Vy nở một nụ cười hiền hòa, eo thon lắc nhẹ, đuôi cáo uốn lượn lộ vẻ kiều mị.

"Không cần sư huynh phải nhọc lòng, chính sự vẫn hơn, nhờ sư huynh đưa ta tới chỗ sư phụ."

Nhìn thấy sự quyến rũ mê người của tiểu sư muội suýt nữa khiến Âu Dương Chấn Hạo không kìm được lòng, hắn cố gắn an thần chấn định đáp: "Khụ khụ, vậy đi theo ta."

Hậu viện Ma Linh Tông, bên trong khoảng sân rộng có một cái hồ lớn.

Ở mép bờ hồ có hai con rùa, con rùa đực đang đuổi theo con rùa cái.

Con rùa đực dụ dỗ nói: "Tiểu hồng nhan, cho ta hôn một cái."

Con rùa cái õng ẹo đáp: "Chàng hư lắm, không cho!"

Rùa đực nghe vậy lại càng hăng hái lao tới.

Ở phía xa xa, Ngọc Thanh Vy và Âu Dương Chấn Hào đi tới gần tiểu viện thì nghe thấy tiếng hú hí của đôi rùa già.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.