Ta Là Ma Tôn

Chương 21: Tình Địch



Chương 21: Tình Địch

Sau khi di chuyển vài ngày thì Hạo Thiên và Ngọc Thanh Vy cũng đến được thành Đế Linh.

Hiện lên trước mắt cả hai lúc này là một thành trì khổng lồ, tường thành cao hàng trăm trượng trải dài tưởng chừng như vô tận không có điểm đích.

Nơi đây được biết đến có vô số lối vào ở nhiều hướng khác nhau, có một câu nói mà người dân của Bình Nguyên Tiên Cổ vẫn thường truyền tai nhau rằng: "Mọi con đường đều dẫn về Đế Linh thành!"

Đi qua cổng thành cao ba trượng, Hạo Thiên bắt gặp vô số linh tộc và nhân tộc di chuyển qua lại.

Dù đã từng xảy ra c·hiến t·ranh giữa các tộc, thế nhưng trải qua quá trình phát triển, mối quan hệ giữa nhân tộc và linh tộc đã trở nên bình thường hóa.

Việc giao thương nhộn nhịp và giao thoa văn hóa đã tạo nên một thánh địa đa dạng chủng tộc sinh sống.

Thông qua ký ức một trăm năm trước của Huyết Triều Ca, Hạo Thiên cảm thấy cảnh quan và con người nơi đây cũng không quá khác biệt so với tưởng tượng của hắn.

Trong lúc đang di chuyển trong những con đường đông đúc, tấp nập người qua lại thì Ngọc Thanh Vy quay qua hỏi Hạo Thiên: "Có muốn ăn gì không, ở bên kia có tiệm mỳ bò rất ngon."

Hạo Thiên đang định trả lời là không thế nhưng bụng hắn lại kêu lên, thế là buộc phải đồng ý: "Khụ, ăn tí cũng được!"

"Hừm, đói rã ruột ra rồi còn ra vẻ gì không biết." Vừa nói Ngọc Thanh Vy vừa kéo tay Hạo Thiên lôi đi.

Lúc này trong lúc Ngọc Thanh Vy không để ý, Hạo Thiên thả Huyết Thai ra cho nó đi dò thám xung quanh.

Khi vào trong quán bọn họ gọi ra hai bát mì bò thơm lừng, lúc này Hạo Thiên vừa ăn vừa thông qua Huyết Thai đang bay trên cao để nhìn ngắm toàn cảnh bên trong thành Đế Linh.

Nơi này vô cùng rộng lớn, sông núi trùng điệp xen kẽ là những khu vực riêng biệt của những gia tộc lớn.



Ở trung tâm thành trì có một cụm núi cao, xung quanh mây trắng lượn lờ, chính giữa có rất nhiều đình, đài, lâu tú xây dựng quy nga tráng lệ, đó chính là thế lực siêu cấp Ma Linh Tông, một trong những thế lực ma đạo hùng mạnh bật nhất Chiến Giới thời điểm hiện tại.

"Ừm, bò ở đây ngon thật, đệ ăn thế nào, này này, có nghe ta nói gì không hả?"

Trong lúc đang mải ngắm nhìn phong cảnh thì Hạo Thiên bỏ qua lời nói của Ngọc Thanh Vy, cho đến khi nàng quát to thì hắn mới nghe thấy mà giật mình đáp: "Hả, tỷ nói gì?"

"Hừm, mơ ngủ giữa ban ngày à, ta gọi mãi mà không nghe?" Ngọc Thanh Vy vừa nói vừa vẩy tay qua lại để kiểm tra độ tỉnh táo của Hạo Thiên.

Nghe vậy thì Hạo Thiên cười trừ đáp: "Hì hì, không có gì đâu, mà tỷ có biết tửu lầu nào gần đây không."

Lúc này Ngọc Thanh Vy nhướn mày đáp: "Hửm, không ngờ tiểu đệ nhìn vậy mà cũng phong lưu phết, nếu muốn thì không cần đến tửu lầu, đại tỷ đây cũng có thể giúp tiểu đệ thư giãn."

Vừa nói Ngọc Thanh Vy vừa liếm môi, ánh mắt vô cùng gợi cảm nhìn về Hạo Thiên.

Hạo Thiên thấy vậy thì đưa tay lên vuốt nhẹ trên gò má phấn hồng của Ngọc Thanh Vy, ánh nhìn hào hứng đáp trả: "Được, vậy chắc là phải nhờ đại tỷ giúp một tay!"

Trong lúc cả hai người Hạo Thiên và Ngọc Thanh Vy đang tình tứ, thì lúc này chợt có một giọng thanh niên cất lên phá tan bầu không khí:

"Ta theo đuổi lâu vậy mà không được sư muội thưởng thức, hoá ra khẩu vị của sư muội lại là tiểu bạch kiểm này, thật khiến sư huynh đau lòng đó nha."

Sau giọng nói thì một tên với tướng mạo cao ráo bước đến, gương mặt hắn có chút thanh cao của nhà quyền quý, trên đầu có hai chiếc sừng kỳ lân, tay cầm quạt phe phẩy rất thong thả ung dung, hắn chính là con trai của tông chủ Ma Linh Tông, Âu Dương Chấn Hào.

Nhìn thấy Âu Dương Chấn Hào xuất hiện một cách đột ngột, mặt Ngọc Thanh Vy lúc này từ khởi sắc chuyển sang nghiêm nghị, tên này là kẻ theo đuổi nàng đã lâu.



Hắn có thân phận rất cao, là con trai tông chủ Ma Linh Tông, và là thiên kiêu xuất sắc nhất của Ma Linh Tông thời này.

Do vậy gia tộc luôn thúc ép nàng phải tạo dựng mối quan hệ với hắn nhầm mục đích thông gia với tộc Kỳ Lân từ đó nâng cao vị thế của tộc Thiên Hồ ở Bình Nguyên Tiên Cổ.

Thế nhưng công pháp Tình Niệm Chi Tế Đại Pháp của nàng tu luyện nếu muốn thăng lên cấp Chiến Tiên buộc phải trói buộc tình niệm với người mà nàng động lòng ngay lần đầu gặp mặt.

Và rất khó cho Ngọc Thanh Vy khi nàng không có chút cảm giác nào với tên Âu Dương Chấn Hào.

Thế nên nàng luôn lảng tránh việc này và phải lấy cớ ra ngoài tìm Thọ Quả cho gia gia để không bị cuốn vào vòng quay chính trị của gia tộc.

Hôm nay vừa về là đã thấy tên này la liếm tới kiếm chuyện, việc này khiến Ngọc Thanh Vy cảm thấy mất hứng vô cùng.

Lúc này Ngọc Thanh Vy đứng dậy cầm tay Hạo Thiên đưa lên trước mặt Âu Dương Chấn Hào, nàng kéo tay áo Hạo Thiên lên, từng thớ thịt săn chắc trải qua nhiều năm rèn luyện hiện ra:

"Sư huynh nhìn xem, dù mặt hắn trắng nhưng hắn không phải dạng bạch kiểm đâu nhé!"

Thật sự một người luyện thể từ nhỏ như Hạo Thiên mà lại bị sếp vào loại công tử bột thì đúng là không hay chút nào.

Thế nhưng lúc này Hạo Thiên không quan tâm việc đó, khi nghe thấy cách xưng hô sư huynh muội của Ngọc Thanh Vy và tên kỳ lân này, ánh mắt Hạo Thiên chợt lóe tinh mang.

Hắn bỗng nhiên vỗ bàn cái rầm bước lên bẻ cổ răng rắc, tay phanh ngực ra để lộ cơ ngực săn chắc, hắn kênh mặt lên nói: "Sao hả, muốn đọ cơ bắp không, tên sừng hươu!"

Ngọc Thanh Vy tròn mắt nhìn Hạo Thiên, nàng tự hỏi cái tên lãnh đạm này sao tự nhiên hăng máu như thế, không lẽ tác dụng của Duy Ý Hồng Tơ mạnh đến vậy ư.

Tên Âu Dương Chấn Hào thấy vậy thì tức sôi máu, hắn cũng ưỡn ngực kênh lại Hạo Thiên:

"Hươu cái đầu ngươi ý, ta là Kỳ Lân nhất tộc, nhìn cho kỹ vào."



Vừa nói hắn ta vừa kéo áo lên rồi gồng cơ chống tay xuống bàn quát to: "Muốn chơi chứ gì, ngon thì nhào vô đây!"

Hạo Thiên cũng không chịu thua, hắn cũng chống tay xuống bàn, hai người lập tức tiến hành kéo tay phân thắng bại.

"Kình kịch, kình kịch!"

Lúc này cả hai "Cơ Bắp Thủ" giằng co khiến cho cái bàn rung lắc dữ dội, kêu lên kình kịch.

Hạo Thiên cảm thấy sức lực của tên Kỳ Lân này vô cùng khủng bố, phải nói là vượt xa tưởng tượng của hắn, nếu không phải chuyên tu thể thuật từ nhỏ thì có lẽ Hạo Thiên đã bị hạ gục trong phút mốt.

Lúc này thế giằng co cân bằng vẫn được giữ nguyên suốt vài hơi thở.

Âu Dương Chấn Hào bắt đầu cảm thấy khó nhằn, hắn bước vào cuộc đấu với sự tự tin về sức mạnh thể chất vượt trội của tộc Kỳ Lân.

Thế nhưng sức mạnh vượt trên một nhân tộc bình thường của Hạo Thiên khiến hắn ta bắt đầu nghiêm túc hơn.

Lúc này khi không phân được thắng bại một cách nhanh chóng, Hạo Thiên và Âu Dương Chấn Hào thông qua ánh mắt liền hiểu ý nhau.

"Rầm!"

Cuộc đấu sức lực kèm với nội công bắt đầu, chân khí cả hai tỏa ra dữ dội khiến cái bàn vỡ nát, bụi bay tứ tung.

Những người xung quanh bỏ chạy tán loạn, Ngọc Thanh Vy cũng phải lui lại đứng cách xa che mặt quang chiến.

Ở bên này Hạo Thiên và Âu Dương Chấn Hào bung hết chân khí vẫn chưa phân thắng bại.

Âu Dương Chấn Hào lúc này đã thay đổi thái độ với Hạo Thiên, hắn vừa gồng hết sức vừa nói một cách khó khăn: "Ta công nhận ngươi rất mạnh, trận này xem như hòa!"
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.