Nhìn thấy nguyên con hồ ly lao tới, Hạo Thiên không khỏi chấn kinh trước sức mạnh sau khi biến hóa của Ngọc Thanh Vy, hắn vội vã kích hoạt Huyền Giáp Phản Chấn bảo hộ cơ thể.
Ngọc Thanh Vy đánh vào huyền giáp thì bị văn ra.
"Cái giáp khốn kiếp, phá cho ta!"
"Tình Niệm Chi Tế Đại Pháp - Vạn Niệm Hóa Băng Tinh."
Ngọc Thanh Vy gọi ra vô số quả cầu băng sương bắn thẳng vào người Hạo Thiên.
"Bùm, bùm, bùm."
Hạo Thiên bị nổ tung liên hồi, lực phản chấn xung đột khiến cơ thể hắn văng lên không trung.
Ngọc Thanh Vy nhân cơ hội lao lên tung hàng loạt cú cào khiến Hạo Thiên b·ị đ·ánh bầm dập tơi tả cho đến b·ất t·ỉnh, cuối cùng rơi tự do xuống phía dưới.
"Tình Niệm Chi Tế Đại Pháp - Duy Ý Hồng Tơ."
Ngọc Thanh Vy tung ra một sợi tơ hồng chui thẳng vào mi tâm Hạo Thiên.
Lúc này bên trong thức hải, Duy Ý Hồng Tơ bay tới trói buộc hồn phách Hạo Thiên và khắc lên đó một ấn ký màu đỏ, đó chính là Duy Ý Chi Ấn, thứ khiến Hạo Thiên kể từ bây giờ chỉ có một ý niệm duy nhất, đó là "Mãi Mãi Yêu Ngọc Thanh Vy."
Sau khi trói buộc hồn phách Hạo Thiên bằng Duy Ý Hồng Tơ, Ngọc Thanh Vy hóa lại thành người.
Nàng phi tới đỡ lấy Hạo Thiên đang b·ất t·ỉnh, khi nhìn thấy những v·ết t·hương của hắn đang lành lại rất nhanh, ánh mắt Ngọc Thanh Vy hiện lên vẻ thỏa mãn, trong đầu lúc này đã tính đến việc đặt tên con sau này:
"Khởi Sinh Thánh Thể! Ngươi rất thích hợp làm phu quân của ta!"
Một lát sau thì Hạo Thiên tỉnh lại, hắn cảm thấy có chút nhức đầu, nhưng v·ết t·hương trên cơ thể đã hoàn toàn bình phục.
Hạo Thiên nhìn qua thì thấy hồ ly tinh đang nhìn hắn đắm đuối, ánh mắt to tròn long lanh của nàng khiến con tim hắn rung động dữ dội.
"C·hết tiệt, tại sao giờ mình lại thấy con hồ ly tinh này đáng yêu như vậy, không đúng, nhất định là đã trúng mê thuật của ả ta."
Hạo Thiên lập tức lui lại, phong bế ngũ quan, kiểm tra lại cơ thể từ trên xuống dưới thì không tìm thấy gì kì lạ.
Ngọc Thanh Vy thấy Hạo Thiên khẩn trương như vậy thì cười khúc khích nói: "Không cần cảnh giác, nếu muốn g·iết ngươi thì tỷ tỷ đây đã làm từ lâu rồi, bây giờ có muốn thứ này không?"
Ngọc Thanh Vy vừa nói vừa lấy Thọ Quả ra đưa tới trước mặt Hạo Thiên.
Hạo Thiên lúc này nghi ngờ nói: "Ý gì đây?"
"Một thọ quả đổi lấy một điều kiện!"
"Điều kiện gì?"
Lúc này Ngọc Thanh Vy chạy tới ôm lấy tay Hạo Thiên kê sát vào hai quả đồi núi chập chùng của nàng, ánh mắt long lanh như sao trời hồn nhiên nói: "Đóng giả làm đạo lữ của tỷ tỷ để ra mắt gia tộc!"
Nghe thấy vậy thì Hạo Thiên khẩn trương đáp: "Cái gì chứ, ai rảnh đâu mà đi làm mấy chuyện đó." Hạo Thiên vừa nói vừa lắc đầu nguây nguẩy từ chối. "Không được, không được!"
"Hừm!" Ngọc Thanh Vy nghiêm mặt đưa Thọ Quả lên: "Cái này không c·ần s·ao, đừng quên thọ nguyên của tiểu đệ có hạn, chưa kể đại tỷ đây còn lợi hại hơn tiểu đệ đấy, không đ·ánh c·hết được đệ ngay nhưng đánh đến khi đệ cạn thọ nguyên thì có thể đấy, tuổi trẻ nên cân nhắc nặng nhẹ một tí, đừng nên quá cố chấp, nếu không sẽ sống không thọ đâu!"
Hạo Thiên nghe xong thì cũng do dự, quả thật nàng ta nói rất đúng, mục tiêu của hắn là Thọ Quả, nhưng đánh không lại thì mất cả chì lẫn chài là điều tất yếu.
Thế nhưng đánh thua mà vẫn có người dân Thọ Quả ra trước mắt, chỉ có tên ngốc mới không đớp vội, thế là vì đại cục, hắn đành chấp nhận bán mình.
Dù có hơi chùn nhưng mặt Hạo Thiên vẫn nghiêm nghị, hắn chắp tay ho nhẹ: "Khụ khụ, đại tỷ nói có lý, là tiểu đệ thất thố rồi!"
Nhìn thấy cái mặt làm giá của Hạo Thiên, Ngọc Thanh Vy phì cười, nàng đưa Thọ Quả cho Hạo Thiên rồi nói: "Vậy là đồng ý rồi đúng không, thế thì ăn đi."
Nhìn thấy con hồ ly gian xảo này thẳng thắng như vậy, Hạo Thiên do dự hỏi: "Tỷ không sợ ta ăn xong thì chạy mất à!"
Ngọc Thanh Vy nghe vậy thì nghĩ thầm: "Chạy làm sao được, đã trúng phải Duy Ý Hồng Tơ thì mọi suy nghĩ của ngươi đều chỉ hướng về ta mà thôi tiểu đệ ngốc à!"
Lúc này Ngọc Thanh Vy vội nhét Thọ Quả vào mồm Hạo Thiên rồi cười hiền hòa nói:
"Chạy hả, nói cho đệ biết, trên người đệ đã dính Hồng Hương Ám Tức của ta, dù cho đệ có chạy tới chân trời gốc biển ta cũng tìm đệ về mà ăn tươi nuốt sống."
Vừa nói Ngọc Thanh Vy vừa nghiến răng ken két, Hạo Thiên thấy vậy thì rùng mình, nụ cười hiền hòa kia trong mắt hắn chợt trở nên nguy hiểm đáng sợ.
Thế là Hạo Thiên buộc phải nuốt Thọ Quả vào người, ngay lập tức dược tính phát huy tác dụng, hắn ngồi xuống luyện hóa, cơ thể lúc này phát ra linh khí nồng đậm, quá trình cải tạo cơ thể, nâng cao thọ nguyên bắt đầu.
Ngọc Thanh Vy thấy vậy thì cười mãn nguyện, thật ra chả có ám tức nào cả, với người độc đoán như Hạo Thiên muốn hắn tin một chuyện gì là rất khó, nhưng muốn hắn nghi ngờ điều gì là chuyện vô cùng dễ, chỉ cần cho hắn một sự thật mơ hồ, dù không tin hoàn toàn, nhưng ý nghĩ cảnh giác luôn hiện hữu, và chỉ có thế, nỗi sợ vô hình sẽ hình thành.
Một lát sau, quá trình luyện hóa Thọ Quả cũng hoàn thành, mỗi Thọ Quả cung cấp cho người ăn hai trăm năm tuổi thọ.
Thọ nguyên lúc này của Hạo thiên là hai trăm ba mươi năm, một con số tuy nhiều với người thường, nhưng với Khởi Sinh Thánh Thể thì chưa chắc đã đủ nhét kẽ răng.
Khi mà một lần b·ị đ·ánh nát người thì tốn năm mươi năm, mất tứ chi thì năm năm, mất nội tạng thì hai mươi năm, mất đầu thì ba mươi năm.
Quá là tốn kém, con đường hành tẩu giang hồ lắm gian nguy, Hạo Thiên cũng không chắc có thể cầm cự đến lúc đạt được trường sinh hay không.
Lúc này Hạo Thiên đứng lên nói: "Được rồi, bây giờ làm gì đây."
"Hừ, lãnh đạm quá đấy, nhưng mà phu quân của ta cũng nên có khí độ một chút!" Ngọc Thanh Vy vừa nói vừa kéo tay Hạo Thiên dẫn đi: "Còn giờ thì về nhà chứ còn làm gì nữa!"
Hạo Thiên vừa đi vừa nói: "Đến thành Đế Linh sao?"
Ngọc Thanh Vy nghe vậy thì ngạc nhiên hỏi: "Hửm, đệ cũng biết thành Đế Linh sao?"
"Có từng biết qua, nghe nói nằm ở trung tâm Bình Nguyên Tiên Cổ có một ngôi thành cực kỳ to lớn, nơi đó chính là thánh địa của vô số linh tộc và cũng là địa bàn của Ma Linh Tông, một trong Thập Đại Thế Lực Chiến Giới.
Nghe Hạo Thiên nói xong thì Ngọc Thanh Vy đáp: "Chính xác, bây giờ chúng ta sẽ về thành Đế Linh để ra mắt gia tộc của tỷ, sau đó tỷ sẽ lấy cớ đi tham gia Thập Thế Phân Tranh để bỏ trốn, vậy là việc của đệ sẽ xong."
"Tỷ cũng tham gia Thập Thế Phân Tranh sao, không lẽ tỷ là đệ tử Ma Linh Tông?"
"Đoán đúng rồi, thưởng cho một cái hôn!" Vừa nói Ngọc Thanh Vy vừa lao tới hôn lấy Hạo Thiên.
Hạo Thiên thấy vậy thì vội vã tránh né, hắn chấp tay nói: "Đại tỷ, xin người hãy thu liễm một chút, ta tuyệt đối không phải người dễ dãi."
"Hừ, đúng là không hiểu phong tình gì hết!"
Ngọc Thanh Vy nói rồi tức tối kéo tay Hạo Thiên lôi đi, cả hai hướng thẳng đến thành Đế Linh.
Bình Nguyên Tiên Cổ, một vùng đất rộng lớn nằm ở phía tây nam Chiến Giới, phía bắc giáp dãy Phật Sơn, phía đông giáp với Trường Yên.
Từ sau Thất Tộc Loạn Chiến diễn ra cách đây mười vạn năm với sự chiến thắng của phe nhân tộc, các tộc linh còn lại bị đẩy lui về Bình Nguyên Tiên Cổ.
Ở trung tâm bình nguyên có một thành trì sừng sững ở đó suốt mười vạn năm qua do Long Quân Ma Tôn cùng với thê tử của ông là Âu Cơ Tiên Tử xây nên, đó chính là thành Đế Linh.
Và thế lực siêu cấp quản lý nơi đây chính là Ma Linh Tông, do chính Long Quân Ma Tôn làm sư tổ sáng lập.
Dù Long Quân Ma Tôn đã tịch diệt, thế nhưng trải qua mười vạn năm phát triển, Ma Linh Tông đã từng bước lớn mạnh và trở thành thế lực ma đạo nhất nhì ở Chiến Giới.