Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 4657: Nhưng hắn lại coi



Đông Phương Thiết Nhân còn chưa nói xong thì trời đất biến động.

Mây gió từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn tụ lại, sấm sét ầm ầm trong may đen, cơn lốc cường đại xoay tròn cuốn năm người bọn họ vào trong.

Vốn dĩ bọn họ lựa chọn phi hành vì cho rằng không trung của vùng đất Nguyền Rủa sẽ yên bình như hạ giới, cũng không phát hiện dị thường.

Kết quả hiện thực lại hoàn toàn ngược lại với những gì họ đoán.

Không phải không có vấn đề, mà là có vấn đề lớn.

Ai mà ngờ được không trung sóng yên biển lặng lại đột ngột xuất hiện gió lốc lôi vân chứ?

Dưới cơn lốc loi van, ca nam người va chim rang cua deu bị cuon vao bên trong.

Đây chính là sức mạnh của thiên nhiên, dưới sức mạnh này, không ai có thể phản kháng được.

Bọn họ chưa kịp nghĩ nhiều đã bị cuốn vào trong, trời đất quay cuồng kèm theo tiếng gào thét của chim răng cưa.

Dương Bách Xuyên chỉ có một suy nghĩ là mình sẽ bị cuốn đến đâu.

Là phúc hay họa đây.

Đáy lòng hắn nảy sinh sự sợ hãi với sức mạnh của thiên nhiên.

Tiên nhân thì sao chứ, dưới sức mạnh của thiên nhiên thì không hề có sức phản kháng.

Một con lốc lôi vân cũng đủ hủy diệt cả đoàn bọn họ.

Đây là sức mạnh của thiên địa, Dương Bách Xuyên lĩnh ngộ pháp tắc khí tràng, vận dụng khí tràng để mượn sức mạnh của thiên địa, hạ gục Tiên Vương trong chớp mắt.

Nhưng cơn lốc cũng biến mất rất nhanh, chẳng mấy chốc gió mây xung quanh đã biến mất không thấy.

Dương Bách Xuyên lại cảm thấy như bị rút cạn sức lực, cực kỳ mệt nhọc. Sau khi lực lượng này tiêu tán, mí mắt của hắn díu lại, hoàn toàn chìm vào trong bóng đêm.

Cũng không biết qua bao lâu, Dương Bách Xuyên cảm thấy mặt mình hơi ướt, trong cơn mơ hồ, hắn nhìn thấy một nữ tử đang hôn lên mặt mình.

Người nào đó vô thức đáp lại.

Kết quả Dương Bách Xuyên nhận thấy hương vị trong miệng có hơi không thích hợp, vừa mặn vừa chua.

Hương vị hôn môi không phải như vậy.

Tư duy của hắn tỉnh táo lại hơn nhiều, tầm nhìn cũng rõ hơn.

Sau đó hắn cũng nhìn thấy rõ khuôn mặt của nữ tử ấy.

"Mẹ ơi!"

Dương Bách Xuyên ngồi bật dậy, trừng mắt nhìn chim răng cưa vương.

Tiếp đó hắn điên cuồng phun ra.

CMN đây không phải tiên nữ đang thân mật với mình, mà là chim răng cưa vương liếm mặt hắn.

Thảo nào hương vị quái quái, hiển nhiên nước bọt của chim răng cưa vương khác với tiên nữ rồi.

Nhìn vẻ mặt vô tội của chim răng cưa vương, Dương Bách Xuyên thật sự không thể mắng nó, bởi vì hắn biết sau khi hắn ngất xỉu, chim răng cưa vương liếm hắn để đánh thức hắn.


Hắn không nhìn thấy đám Đông Phương Thiết Nhân và Lạc Dương.

Phóng tiên thức ra xa nhưng lại phát hiện không sử dụng được, chỉ nhìn thấy vô số đồi núi thấp bé trải dài, phập phồng lên xuống.

Dương Bách Xuyên hỏi chim răng cưa vương: "Những người khác đâu rồi?"

"Gào gào." Chim răng cưa vương lắc đầu tỏ vẻ không biết.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.