Sau khi bốn người họ ngồi vào vị trí, lúc này Thiên Vân mới biết tên tuổi của họ. Bởi lẽ trên từng chiếc bàn, đều ghi sẵn danh tự từng người.
Vị Thánh Pháp Sư khí tức mạnh nhất, cũng là người có công đức lớn nhất kia tên Acacia, một cái tên rất đẹp. Nữ nhân trên người quấn đầy nghiệp lực tên Ciara. Hai người đàn ông còn lại một người tên Baldric, một người khác là Bernard.
Bernard và Baldric khí tức không sai, thế nhưng so với với hai nàng kia, hiển nhiên còn muốn thấp hơn không ít. Có điều đây cũng chỉ là cảm nhận của Thiên Vân mà thôi, thực lực thật sự như thế nào, chỉ đánh mới biết được.
Thời gian đầu cuộc hội nghị, đa phần là biểu giương những đoàn đội, những quân khu có cống hiến lớn. Cũng như khiển trách những đoàn đội làm việc không tốt. Mãi tới khi cuộc hội nghị về cuối, lúc này bốn vị viện chủ mới nói tới những kế hoạch sắp tới.
Chỉ thấy Acacia viện chủ tay phải hơi vươn ra, ý bảo toàn trường ngừng nghị luận, sắc mặt hơi ngưng lại, nói. "Trong số các ngươi, chắc hẳn có người đã nắm được một ít thông tin, ta cũng sẽ không tiện úp mở"
Nàng nói đến đây không biết là vô tình hay cố ý, thế mà liếc mắt nhìn Thiên Vân một cái. Đắn đo một hồi, cuối cùng nàng mới mở miệng. "Ba ngày nữa, Di Chỉ Thần Vẫn sẽ mở ra. Bốn người chúng ta đã thảo luận rất lâu, lựa chọn năm binh đoàn trực thuộc James tướng quân tiến vào di chỉ. Nhiệm vụ của các ngươi chính là, một lần nữa đem các phần thân thể của bảy vị cổ thần tập hợp lại. Chi tiết như thế nào, ta sẽ thông tri cho các vị thống lĩnh. Những người khác hiện tại có thể lui xuống"
Thiên Vân nghe được bốn chữ Di Chỉ Thần Vẫn đã là khiếp sợ, càng khiếp sợ hơn chính là kế hoạch của bọn họ. Vậy mà muốn đem bảy vị cổ thần này phục sinh. Làm như vậy có lẽ sẽ giúp nhân loại thêm ra một phần cơ hội, nhưng nếu các vị cổ thần này lí trí bị năm tháng bào mòn, chỉ sợ sẽ bị quỷ vật lợi dụng, tạo thành tổn thất không nhỏ.
Cổ thần làm sao mà chết, lại vì sao bị phân chia thân xác, chẳng phải vì lúc sinh thời, họ đã bị tà tính xâm nhập, đánh mất đi ý thức hay sao.
Thiên Vân đọc qua một ít điển tịch, cũng biết được không ít cố sự. Cổ đại có cả thảy mười hai vị cổ thần, cùng mười vị tà thần. Tu vi của bọn họ không thể đong đếm, có người đại diện cho mặt tối, cũng có người là hiện thân của ánh sáng. Nghe đồn bởi vì hai phe chính tà thế bất lưỡng lập, xảy ra một trận đại chiến. Kết cục rất nhiều vị thần đã ngã xuống.
Phe tà thần mang theo thân thể đồng bạn, trốn vào chín tầng địa ngục, từ đó tuyệt tích không thấy xuất hiện.
Phe chính thần nhiều người bị thương nặng, tà khí ăn mòn, biến thành nửa tỉnh nửa điên. Lúc tỉnh thì không sao, nhưng lúc điên dại, thậm chí đem cả một phiến khu vực phá hủy. Cũng chính vì thế, các vị cổ thần còn tỉnh táo mới đem bọn họ phong ấn. Sau này thấy rằng phong ấn không có hiệu quả, mới đem phân thây, lại đem phong ấn vào Di Chỉ Thần Vẫn.
Con đường thành thần có thể nói vô cùng kì lạ. Một khi thành thần, nhục thân có thể nói bất tử bất diệt, một khi đem thân xác tập hợp lại, các vị thần sẽ một lần nữa phục sinh. Chẳng qua các vị cổ thần sớm đã không thể duy trì tỉnh táo, nếu đem họ thức tỉnh, chỉ sợ hại nhiều hơn lợi.
Lại nói tu vi của họ quá đáng sợ, nếu không kiểm soát được, ngay cả phiến thiên địa này cũng sẽ bị họ phá thành mảnh nhỏ.
Không ai biết trận chiến năm xưa diễn ra như thế nào, có điều vào thời điển hiện tại, xảy ra chiến đấu quy mô cấp thần, phiến thiên địa này coi như xong.
Sau khi diễn ra cuộc chiến giữa nam tử áo trắng cùng người áo đen, phiến thiên địa này đã xuất hiện bất ổn. Đại địa xuất hiện không ít khe nứt, linh khí trong trời đất tán loạn không ít. Đây là do hai người kia đã bị phong ấn thực lực, nếu để họ tung hết sức, chỉ sợ một ngón tay có thể diệt giới.
Lo lắng thì lo lắng, nhưng Thiên Vân hiểu, nếu các vị cao tầng đã đưa ra quyết định, hiên nhiên là có biện pháp ứng đối sẵn. Hiện tại việc cần làm là thực hiện nhiệm vụ, những chuyện khác không nên hỏi nhiều.
Thiên Vân suy nghĩ, cùng những tên hiệu úy khác cũng chẳng khác nhau bao nhiêu. Tuy rằng lo lắng, lại không dám hỏi nhiều, cả đám nghe xong liền đứng dậy, nối đuôi nhau rời đi.
Thiên Vân không rời đi ngay, hắn muốn ở lại đợi cấp trên đi ra. Nàng muốn cùng nhóm bọn hắn trao đổi, hiển nhiên việc này có liên quan tới nhiệm vụ sắp tới.
Không chỉ Thiên Vân ở lại, đám người thuộc hạ của James tướng quân cũng giống thế, không ai rời đi. Hiển nhiên bọn họ cũng giống hắn, đang đợi thống lĩnh trở ra.
Nửa ngày trôi qua, cuối cùng Thiên Vân cũng thấy Alma thống lĩnh đi ra. Nàng hướng hắn cùng Merlin gật đầu một cái, lại cùng bốn vị hiệu úy khác truyền âm một chút, sau đó liền chắp tay rời đi.
Thiên Vân cùng Merlin không ai bảo ai, lập tức đi theo sau, bốn vị hiệu úy khác cũng đi chung nhóm. Bốn người này cũng có tu vi cảnh giới thứ ba, chỉ là khí tức hơi yếu, so với Merlin kém hơn không ít.
Bốn người sau khi biết Thiên Vân cùng Merlin sẽ là đồng liêu của mình, lập tức hướng hai người chào hỏi. Thiên Vân lúc này mới biết, bốn người bọn họ tên tuổi. Bốn người không giống Merlin, xuất thân từ học viện. Bọn họ từ khi còn nhỏ đã là binh sĩ, sống trong quân đội đến lớn, cũng chỉ lấy mật danh mà thôi.
Người có hình xăm một con sói trên bắp tay có tên Tham Lang. Người xăm hình một con hổ đang nhe nanh tên Hổ Nha. Một người khác xăm hình một con quạ mắt đỏ tên Ô Tước. Người còn lại trên tay có hình một con rồng, rồng này sinh hai cánh, tên Ứng Long.
Bốn người khí tức tuy không mạnh, có điều sát khí cũng như công đức rất dày. Hiển nhiên thực lực bọn họ không yếu. Nói cho cùng, trong chiến đấu không phải cứ tu vi mạnh, khí thế cường mới là người chiến thắng.
Sáu người theo sát Alma Jones tới một gian phòng nhỏ dưới lầu sáu. Phòng này bài trí đậm hương vị nữ tử, rất gọn gàng, thỉnh thoảng còn tỏa ra hương thơm dìu dịu.
Thiên Vân trước nay vốn không thích dò xét phòng nữ tử, vừa vào phong liền đem thần thức thu lại, vẻ mặt tự nhiên như không. Bốn người Tham Lang sớm đã đi theo Alma thống lĩnh, hiển nhiên đã tới nơi này không ít lần, vừa vào liền tiến về chiếc bàn nhỏ đặt góc phòng, kéo ghế mời cấp trên ngồi xuống.
Thiên Vân cũng lập tức đi tới, kéo một chiếc ghế, đợi Alma thống lĩnh ngồi xuống mới theo sau yên vị.