"Di Chỉ Thần Vẫn, địa danh này các ngươi có lẽ đã quá quen thuộc. Thế nhưng trong số các ngươi, liệu có ai biết chính xác nó nằm ở nơi nào hay chăng?" Alma thống lĩnh thấy sáu người đã nghiêm chỉnh lại, lúc này mới mở miệng hỏi.
Thiên Vân vốn là người ngoài, đến phiến đại lục này mới được gần chục năm mà thôi, tuy rằng hắn đã cố gắng tìm hiểu các loại điển tịch, nhưng vẫn còn rất hạn chế. Cái tên Di Chỉ Thần Vẫn hay Tàn Tích Của Thần hắn đã từng nghe qua không ít lần, thế nhưng nó nằm ở nơi nào, hắn căn bản mù tịt.
Bốn người bọn Tham Lang, Hổ Nha cũng giống Thiên Vân một bộ trầm mặc, hiển nhiên không biết Di Chỉ cụ thể nằm ở đâu. Cứ như vậy mắt to trừng mắt nhỏ, cuối cùng chỉ có thể ném ánh mắt sang Thiên Vân cùng Merlin.
Merlin thấy bọn họ nhìn sang mình, lúc này mới nở một nụ cười, một bộ ta đã sớm biết các ngươi sẽ hỏi, mở miệng nói. "Thật là trùng hợp, vài ngày trước ta từng đi qua thư viện của Nottingham, vô tình bắt được một cuốn thư tịch cổ. Trong này có giới thiệu qua một chút về Di Chỉ Thần Vẫn, nếu ta nhớ không lầm, nó được đặt ở một chiều không gian khác, song song với thế giới của chúng ta. Chiều không gian này 1000 năm sẽ trùng điệp với thế giới của chúng ta một lần. Không ngoài dự tính thì bảy ngày sau nó sẽ đến. Tới lúc đó chỉ cần có thánh cấp cường giả, cùng nhau đánh mở ra một đầu thông đạo, chúng ta có thể tiến vào bên trong. Chỉ có điều nơi này khí tức hỗn loạn, tà khí cùng thần khí giao nhau, nếu không cẩn thận đề phòng, ngay cả thánh cấp tu luyện giả cũng có nguy cơ hoá điên"
Thiên Vân nghe xong những lời này, trong lòng không khỏi dâng lên một hồi xúc cảm. Trước nay Thiên Vân luôn hỏi bản thân rằng. "Liệu ngoài thế giới hiện tại, có còn một thế giới nào khác hay không?"
Từ lúc hắn tu luyện Thiên Diễn Thuật tới cảnh giới thứ hai "Kính Hoa", hắn vẫn luôn hỏi như vậy. Hoa trong gương, trăng trong nước. Thế giới trong gương chỉ đơn thuần là một mặt phản chiếu của thực tại, hay thực sự có một nơi khác giống với nơi này. Trăng trong nước chỉ là bóng trăng chiếu trên mặt nước, hay ngược lại trăng dưới nước chiếu lên trên bầu trời.
Thiên Vân đột phá cảnh giới thứ ba Vô Tâm thực ra cũng chỉ là may mắn mà thôi, ngay cả Kính Hoa hắn còn chưa hoàn toàn hiểu thấu triệt biến hoá. Lúc này nghe được lời của Merlin, đầu óc hắn bỗng dưng bừng tình, bao nhiêu mê man lập tức dẹp hết.
Hoa trong gương, trăng trong nước. Nếu nói tấm gương là một bản sao của thế giới này, liệu có gì sai? Nếu nói thế giới này thực ra chỉ là một tấm gương phản chiếu lại một thực tại khác, liệu có sai hay chăng?
Tất cả đều có thể là thật, chỉ có điều không ai kiểm chứng được mà thôi. Thế nhưng thần linh có thể làm được, họ đã đả thông một đầu thông đạo, đem cả hai chiều không gian khoá chặt. Thế giới song song không giống với một vùng tiểu thế giới. Tiểu thế giới diện tích rất nhỏ, đa số là do tu sĩ tạo ra. Nhưng thế giới song song lại khác. Nó là một thế giới chân chính, nơi đây có sinh mệnh, cũng có quy tắc của riêng mình.
Thiên Vân lúc này đầu óc không khỏi vụt sáng, hắn lờ mờ bắt được một ít suy nghĩ. Nếu suy nghĩ ấy trở thành sự thật, có lẽ thế giới quan cùng nhân sinh quan của hắn sẽ cải biến.
Thiên Vân cùng bốn người Tham Lang được Merlin giải hoặc, lập tức hướng y nói một tiếng cám ơn. Dù sao cũng chỉ là một lời khách sáo, nói ra chẳng thiệt cái gì.
Merlin một hơi nói ra những gì mình biết, lại hưởng thụ ánh mắt sùng bái của đám người Tham Lang cùng Thiên Vân, lúc này mới quay sang nhìn Alma thống lĩnh.
Alma thống lĩnh cũng có chút bất ngờ, không nghĩ ra kẻ này vậy mà biết nhiều như vậy. Nàng cũng không có làm nhiều úp mở, hắng giọng một cái, lúc này mới nói. "Merlin nói không sai, Di Chỉ Thần Vẫn đúng là được đặt ở một chiều không gian khác song song với chúng ta. Có điều lời hắn nói vẫn còn thiếu sót một ít. Thứ nhất, đúng là nơi này tà tính cùng thần tính hỗn loạn. Nhưng nó chỉ gây ảnh hưởng tới thánh cấp tu luyện giả mà thôi. Về phần những tu luyện giả cảnh giới Đại Pháp Sư, Đại Kỵ Sĩ như chúng ta, ảnh hưởng gần như không có. Thứ hai, các vị cổ thần đã phong ấn một phiến khu vực ở thế giới kia lại, tạo thành một tầng bình chướng, ngăn cách di chỉ với thế giới bên ngoài. Cũng bởi vì tầng bình chướng này quá mức mạnh mẽ, tất cả tu luyện giả một khi bước vào, lập tức sẽ bị hạn chế thực lực. Theo những cổ tịch các tiền bối đi trước để lại, một khi tiến vào, thực lực chúng ta sẽ trực tiếp hạ thấp một nửa. Hơn nữa bên trong còn có cấm không trận pháp, một khi tiến vào, chúng ta chỉ có thể đi bằng hai chân"
Sáu người Thiên Vân nghe đến đây, vẻ mặt không khỏi biến đổi. Thực lực giảm một nửa bọn họ có thể tiếp nhận, nhưng ngay cả khả năng phi hành cũng bị phong cấm, vậy họ cùng phàm nhân có gì khác nhau sao? Hơn nữa các tàn chi đoạn hài của bảy vị cổ thần cũng rất to lớn, làm cách nào để đem từng bộ phận ấy tập hợp lại bây giờ?
Vứt vào nhẫn trữ vật? Đây là điều không thể, những phần thi thể kia chưa chết hẳn, một khi đem chúng ném vào nhẫn trữ vật, chúng sẽ khiến nhẫn trữ vật sụp đổ. Nhẫn trữ vật có thể chứa đủ loại vật phẩm, duy nhất một thứ chúng không thể chứa, đó chính là vật sống.
Alma Jones thấy sáu vị thuộc hạ nghi hoặc nhìn nhau, thì cười trả lời. "Bên trong di chỉ, cấm trận vô cùng cường đại ngay cả các vị Thánh Pháp Sư cũng khó lòng lý giải hoàn toàn. Cũng bởi vì lý do này, việc phá bỏ cấm chế gần như là điều không thể. Một khi tiến vào bên trong, tất cả chỉ có thể dựa vào thể chất của các ngươi mà thôi" Nàng nói đến đây liền chăm chú nhìn sang Thiên Vân một cái, nhàn nhạt mà cười.
Thiên Vân bị nàng nhìn, mặt không hề có chút biểu tình. Hắn thừa hiểu nàng đang nghĩ cái gì, có điều hắn cũng không tiện vạch trần. Cứ để cho đám người này khinh thường tốt, tiến vào bên trong di chỉ, ai mạnh hơn ai lúc đó sẽ biết. Thiên Vân không dám khẳng định thân thể của mình đã là vô địch cùng cảnh hay chưa, ở nơi này con đường luyện thể rất phát triển. Có điều hắn dám khẳng định một điều, bất kì kẻ nào có ý khinh thường hắn, chắc chắn sẽ phải trả một cái giá cực đắt.
"Các ngươi cũng đã biết, bên trong nội bộ các quốc gia đều có tai mắt của Quỷ Giới. Chính vì vậy, rất có thể chuyến đi lần này, bên phía Quỷ Giới cũng sẽ phái người tiến vào. Nếu là quỷ tu bình thường thì cũng thôi, nhưng nếu bọn chúng phái ra tinh anh tiến vào, tránh không được một trận đại chiến". Alma Jones nói đến đầy thì ngừng, quét mắt nhìn toàn trường một chút.
Sáu tên hiệu úy lúc đầu còn cảm thấy chuyến đi cũng không quá hung hiểm, dù sao cũng toàn người mình, chỉ cần đối phó tà tính xâm nhập liền tốt. Giờ lại nghe nói có quỷ tu trà trộn, sắc mặt không khỏi tái đi mấy phần. Phải biết quỷ tu vốn là tà vật, bước vào bên trong di chỉ căn bản không chịu sự chi phối của tà tính. Bọn này thể chất có thể nói biến thái vô song, nếu cùng chúng đấu ở ngoài cũng thôi, nhưng tiến vào di chỉ cùng chúng đấu, khác gì tự tìm đường chết đâu?
Không chỉ Thiên Vân có suy nghĩ rút lui, ngay cả Merlin cũng là như vậy. Tuy hắn là người bản thổ, nhưng không có quy định người sinh ra tại Cựu lục địa, phải bán mạng hi sinh cho Cựu lục địa. Hắn còn một tương lai rất dài, nếu tiến vào bên trong di chỉ để làm pháo hôi, vậy không đi là tốt nhất.
Bốn người Tham Lang, Ô Tước, Ứng Long, Hổ Nha tuy rằng thân tự do, thế nhưng lòng trung thành của bọn họ rất cao, quyết không có ý định lùi bước, vẻ mặt vẫn như trước bình tĩnh.
Alma Jones thấy hai người Thiên Vân, Merlin thần sắc khác thường, làm sao không đoán ra tâm tư của hai người, lúc này mới mở miệng nói. Trước tiên các ngươi hãy nhìn những lưu ảnh thạch này một chút. Nếu sau khi xem qua, các ngươi còn có ý định muốn từ bỏ, ta sẽ tìm những tử sĩ khác thay thế. Vẫn còn một việc ta chưa nói, nếu ai trong số các ngươi từ bỏ nhiệm vụ. Cựu lục địa này xem như vứt bỏ các ngươi, từ nay về sau đối đãi như quỷ tu một phần tử.
Thiên Vân cùng Merlin nghe đến đây, lông mày không khỏi cau chặt. Đây là muốn ép bọn họ đi vào khuôn khổ, nếu không nghe vậy trực tiếp đi chết. Người của Cựu lục địa chán ghét quỷ tu như thế nào, không cần nói cũng biết. Nếu bọn họ thực sự đánh đồng hai người với quỷ tu, vậy chân trời góc biển cũng khó tìm được nơi trú chân. Thiên Vân còn dỡ, hắn dù sao cũng là ngoại lai. Nhưng Merlin Edwards thì khác, hắn còn có gia đình, còn có bằng hữu, hắn không thể bị trục xuất.
Cả hai người trong lòng đều rất phức tạp, bắt lấy miếng ngọc giản đặt trên bàn, rót thần niệm vào quan sát. Người nơi này gọi ngọc giản là lưu ảnh thạch, thật ra cái tên này cũng rất không sai. Dù sao tác dụng của nó cũng chỉ có thế, lưu giữ sự vật sự việc thông qua hình ảnh, còn cái gọi là ảo diệu, là cảm ngộ trong linh hồn lại không thể lưu.
Vừa rót thần niệm vào bên trong ngọc giản, tâm trạng Thiên Vân không khỏi có chút vui vẻ. Bên trong này lưu trữ một ít hình ảnh thiên tài địa bảo, cấp bậc có thể nói cực kỳ cao. Bạch Sắc Lưu Ly ngàn năm tuổi, Nguyệt Lượng Hoa hai ngàn tuổi, Nguyệt Quế Thụ vạn năm tuổi... Thiên Vân nhìn từ trên xuống dưới, ánh mắt lúc này mới tập trung tại một kiện đồ vật. Vật này hình thù như que củi, để ý kĩ sẽ thấy, đây không phải thực vật, mà là một con Tắc Kè. Con vật này ở Thiên Trì đại lục có tên Vô Tướng Tích Dịch. Con vật này gần như đã tuyệt tích trên thế gian, có gặp được cũng sẽ bị người bắt lấy.
Con vật này sinh ra đã mang trong người thiên phú dị bẩm, bắt chước được toàn bộ những thứ xung quanh, kể cả khí tức của người tu tiên cũng vậy, một khi để nó rời đi tầm mắt, sẽ rất khó tìm ra lần thứ hai. Ngay cả thần niệm cũng chẳng thể truy tra, bởi lẽ trên người con Vô Tướng Tích Dịch thường xuyên tiết ra một mùi hương thoang thoảng. Mùi hương này có thể đánh lừa thần niệm, nếu đụng vào mùi hương này, thần niệm của tu sĩ sẽ sinh ra ảo giác, tưởng rằng nơi đó không có gì.
Loại thiên phú độc nhất vô nhị này có thể nói vô cùng bá đạo, nếu không phải con vật này sinh sản kém, lại bị tu sĩ săn tìm, cũng không rơi vào thảm trạng tuyệt tích như hiện tại.
Bởi vì con vật này có khả năng ẩn tàng cực tốt, lại sở trường biến đổi khí tức. Không ít tu sĩ đã đem con vật này làm tham chiếu, tạo ra vô số môn bí thuật thiên về việc ẩn núp. Mà Liễm Khí Thuật, chính là một trong vô số những môn bí thuật đó.
Tất ljOmn nhiên, để có thể tu luyện môn Liễm Khí Thuật này tới viên mãn, không phải chỉ dùng một con Vô Tướng Tích Dịch liền thành. Ngoài con vật này ra, vẫn phải chuẩn bị không ít thứ khác. Tỉ như Vụ Ương Hoa, An Thần Thảo...