Thiên Vân vừa mới nhắm mắt, tính nghiên cứu Liễm Khí Thuật một phen, đúng lúc này bên tai một lần nữa có tiếng nói truyền đến. "Ngươi là Bellamy phải không? Ta là Alma Jones, lát nữa ta muốn cùng ngươi trao đổi một ít việc, ngươi không phiền chứ?"
Thiên Vân không khỏi giật mình, lần đầu là do hắn không thèm để ý người qua lại. Nhưng vừa rồi hắn đã đem thần niệm tản ra một chút, đáng lý nàng này đi tới hắn phải phát giác được mới phải. Thế nhưng không có, nàng này cứ như vậy xuất hiện bên cạnh, hắn ngay cả một chút phát giác cũng không có. "Xem ra nàng này thật không đơn giản". Thiên Vân lẩm bẩm trong lòng, miệng vẫn giữ một nụ cười tự nhiên, đứng dậy hướng cấp trên làm ra tư thế chào, nói. "Ta không có việc gì, sau khi hội nghị kết thúc, ta sẽ đợi ngài"
Alma Jones cũng nghe nói qua, Thiên Vân là người khá nho nhã lễ độ, lúc này chứng kiến, quả nhiên tin đồn không phải giả. Hảo cảm của nàng với Thiên Vân không khỏi tăng thêm một chút, miệng nói. "Tốt lắm! Đội của chúng ta chuẩn bị nhận một nhiệm vụ quan trọng. Nếu chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ, vậy trận chiến tranh này, nhân loại lại nhiều thêm ra mấy phần cơ hội"
Alma Jones nói xong liền quay người, thẳng hướng vị trí của mình mà đi. Xem ra Merlin và Keva đã được nàng thông tri qua, cũng không thấy Alma Jones hướng hai người nói cái gì.
Thiên Vân chờ đợi thêm một hồi nữa, thấy đã không sai biệt, lúc này mới đem Thiên Diễn Thuật toàn lực vận chuyển một lần, cẩn thận quan sát toàn trường một chút. Trong mắt Thiên Vân lúc này, toàn bộ hội trường như biến thành màn sương khói nhàn nhạt. Nhìn đi nhìn lại, ngay cả một dấu vết nghiệp lực cũng không có. Điều này làm cho Thiên Vân có chút khó hiểu, thầm nghĩ. "Phải chăng là ta quá đa tâm? Có lẽ cao tầng Nottingham không xuất hiện quỷ tu đi"
Chẳng qua Thiên Vân còn chưa kịp tìm ra câu trả lời nào thuyết phục hơn, đúng lúc này đồng tử hắn liền co rụt, sắc mặt biến thành tái nhợt. Chỉ thấy bên phía hành lang khác, có bốn vị tu luyện giả bước vào. Đi đầu là một nữ tử, trên thân nàng tỏa ra hào quang chói mù con mắt, công đức khí vận nồng đậm cực điểm. Theo sau nàng là hai vị trung niên nam tử, hai người công đức cũng có, chẳng qua không chói mắt như nữ tử kia. Người đi cuối cùng là một nữ nhân, nàng này xinh đẹp tuyệt trần, mặt mang ý cười, nhìn nàng chẳng khác gì một tỷ tỷ nhà bên. Có điều trên thân nàng tỏa ra từng trận quỷ khóc sói tru, từng đợt khí vụ màu đen bốc lên khiến người không khỏi tim đập nhanh.
Tu vi của bốn người này, tất cả đều là Thánh Pháp Sư cấp bậc, khí tức cực hạn phả vào mặt. Đây là lần đầu tiên Thiên Vân nhìn thấy tu sĩ Thánh cấp, trong lòng cũng không khỏi giật mình. Nhưng càng giật mình hơn chính là, trong hàng ngũ Thánh cấp, thế mà xuất hiện phản đồ. Nhìn nàng kia một bộ cười cười nói nói, ai dám nghĩ nàng đã bán mình cho quỷ dữ cơ chứ.
Thiên Vân sợ mình bị phát giác, vội vã thu hồi công pháp, có điều đúng lúc này tầm mắt của nàng kia đã rơi vào hắn. Không biết có phải Thiên Vân bị ảo giác hay không, lúc nhìn thấy hắn, nàng lại nở một nụ cười. Nụ cười này làm hắn có chút khó hiểu, kiểu như giữa biển người bao la, tìm được người ngươi muốn tìm. Tự dưng cảm thấy vui vẻ, bao mệt mỏi áp lực đều tan đi hết.