Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 215: Đại Chu lão tổ tới



Hai người uống rượu giao bôi, từ nay kết thành phu thê, tu sĩ ngồi phía dưới, tất cả đều nhiệt liệt hoan hô. Tất nhiên trong số này, còn có không ít kẻ quăng lên đài cao ánh mắt oán độc, Ngô Chính cũng là một trong số đó.

Toàn trường đang vui vẻ uống rượu, chúc mừng một phen, đúng lúc này chư vị lão tổ đột nhiên tắt nụ cười, ánh mắt rét lạnh nhìn về một phương.

Thiên Vân cũng chỉ chậm hơn mấy vị lão tổ một chút, hắn cảm giác được, phía ngoài Vụ Giao Đảo có ba cỗ khí 0BAgZ cơ kinh khủng đang đến.

"Chư vị Đại Việt đạo hữu, tại hạ Âu Dương Liệt, cùng hai vị bằng hữu La Tường, Lý Mục Nhất tới đây có chuyện muốn thương lượng. Không biết chư vị đạo hữu có thể nể mặt, ra ngoài cùng chúng ta nói chuyện một phen?" Đúng lúc này, một thanh âm có chút trầm khàn truyền vào trong. Đám tu sĩ còn đang cười cười nói nói, bỗng dưng vẻ mặt ngưng lại, nghi hoặc không hiểu chuyện gì.

"Cái này... Ba người này là ai nha, vậy mà khí cơ lại kinh khủng như vậy?" Một vị tán tu đường xa tới đây chung vui, nghe thanh âm truyền vào tai, nghi hoặc hướng mấy vị tu sĩ ngồi cạnh hỏi.

"Âu Dương Liệt chính là thái thượng trưởng lão U Hương Cốc, một trong nhất lưu thế lực của Đại Chu. Về phần hai người kia, ta cũng chỉ nghe danh mà thôi, lai lịch cụ thể cũng không có biết". Một vị tu sĩ tu vi Phân Chi Cảnh đáp lời.

"Cái này phải hỏi đồng đạo Thiên Quỳnh Cung mới biết a, dù sao họ cũng là Nghịch tu". Một vị tu sĩ khác nói.

"Vị đạo hữu này nói không sai, Âu Dương Liệt chính là thái thượng trưởng lão của U Hương Cốc, tu vi Nguyên Anh kỳ. Nghe nói, vị lão tổ này chỉ kém nửa bước, liền đạp vào Hóa Thần kỳ". Một vị tu sĩ Thiên Quỳnh Cung gật đầu, hướng đám người chi tiết báo ra.

Đám tu sĩ Đại Việt vừa nghe tới nửa bước Hóa Thần, sắc mặt không khỏi tái đi một chút.

Vị tu sĩ kia lại tiếp tục giới thiệu. "Về phần La Tường, còn gọi là La lão ma, một tán tu vô cũng nổi danh. Ông ta tu vi cùng Âu Dương Liệt chỉ kém một chút, có điều so sánh về thực lực, chỉ hơn chứ không kém. Vị lão tổ này giết chóc thành tính, nghe nói sau khi bước vào Nguyên Anh, ông ta đã thẳng tay đồ sát hai tòa thành trì. Nghe nói do thành chủ hai tòa thành này, là con của kẻ địch năm xưa đuổi giết ông ta. Đại Chu tu tiên giới hưng thịnh, tu sĩ bên trong hai tòa thành rất nhiều, có điều lại chẳng thể chống đỡ nổi cơn giận của La Tường"

"Kinh khủng như vậy? Thế còn Lý Mục Nhất kia là ai?" Tu sĩ Đại Việt sắc mặt hơi tái, đè thấp thanh âm, hỏi.

"Lý Mục Nhất cũng là một vị lão tổ, tu vi đạt tới Nguyên Anh chín tầng, cùng U Mộng lão tổ không phân khác biệt. Ông ta xuất thân từ Táng Kiếm Đạo Quan. Đạo quan này tuy rất ít đệ tử, có điều thực lực vô cùng kinh khủng. Nghe nói muốn nhập quan này, thấp nhất phải là song hệ linh căn. Tu sĩ tam hệ linh căn trở lên, tiến tới có thể sẽ bị giết chết. Tin đồn truyền ra, Táng Kiếm Đạo Quan có tới sáu vị Nguyên Anh lão tổ. Trong tu tiên giới Đại Chu, đạo quan này chính là đỉnh tiêm thế lực". Vị tu sĩ Thiên Quỳnh Cung cũng thấp giọng truyền âm, chỉ sợ ba vị lão tổ ở bên ngoài nghe thấy.

Đám tu sĩ Đại Việt nghe thế sắc mặt đột nhiên tái nhợt, tất cả cùng hướng mắt nhìn lên, đợi các vị lão tổ làm ra ứng đối.

Thiên Tùng Tử cùng mấy vị lão tổ khác trao đổi một hồi, lúc này ông mới cùng U Mộng Tiên Tử đi ra, khí độ thong dong, hiển nhiên không hề lo lắng người tới mạnh mẽ thế nào.

Thiên Vân cũng đã được Tố Ngưng truyền âm giải đáp thắc mắc, nghe xong cũng là trấn kinh cực kỳ. Đại Chu cùng Đại Việt, trước này luôn trong trạng thái thế bất lưỡng lập. Hắn cũng chưa từng tiến tới biên giới Đại Chu lần nào, nay lại được nghe về sự khủng bố của đám người này, trong lòng không khỏi rùng mình một đợt. Tất nhiên hắn chỉ rùng mình vì cách hành xử của họ mà thôi, nếu để bàn về thực lực, hắn tự tin cùng cảnh giới mình đã vô địch.

Thiên Tùng Tử cùng U Mộng Tiên Tử rời đi, các vị lão tổ khác cũng không hề lo lắng, hiển nhiên bọn họ rất tự tin vào thực lực của hai người. Thiên Vân thừa biết Thiên Tùng Tử rất mạnh, lúc Nghiêm Trấn thi triển ra Trích Thủ Già Thiên, hắn đã biết Lạc Diệp Tiên Tông có bí mật. Lấy tu vi của Thiên Tùng Tử, một khi thi triển thần thông này, chỉ sợ Hóa Thần tu sĩ cũng phải cẩn thận coi chừng. Đối phó với những tu sĩ cùng cấp, căn bản là dư xài.

"Các ngươi không cần lo lắng, sẽ không có chuyện gì". Minh Hàn Tiên Tử mỉm cười nhìn toàn trường, hướng mọi người bảo đảm nói.

Các tu sĩ phía dưới nghe thế, không khỏi thở ra một hơi, không khí cũng bắt đầu tốt hơn rất nhiều.

Hai người Thiên Vân cùng Tố Ngưng, sớm đã không để tâm việc này, bắt đầu tay rượu tay trà, hướng các vị lão tổ nói tiếng cảm tạ.

Quả nhiên đúng như mọi người dự đoán, Thiên Tùng Tử cùng U Mộng Tiên Tử ra ngoài một chuyến, lát sau liền quay trở lại, phía sau còn có năm người đi theo.

Từ khí cơ, Thiên Vân có thể nhận ra, trong đó ba người đi đầu tiên tu vi cực cao, cùng U Mộng Tiên Tử không khác biệt bao nhiêu. Người mặc bộ đạo bào màu lam, tay áo có thêu đồ hình bát quái khí cơ còn mạnh hơn Thiên Tùng Tử một chút, xem ra ông ta chính là Lý Mục Nhất. Người này râu tóc màu đen, nhìn mặt chỉ hơn 40 tuổi mà thôi.

Đi bên trái Lý Mục Nhất là một đại hán, thân mang áo da thú, cơ bắp cuồn cuộn, sát khí cực nặng. Thiên Vân còn có thể cảm nhận rõ, trên thân người này nghiệp lực cực dày, chỉ sợ người chết oan trên tay y không phải ít.

Đi bên phải Lý Mục Nhất là một ông lão, nhìn mặt đoán tuổi khoảng chừng 70. Tu vi người này mạnh nhất, có điều khí cơ vẫn là thua Lý Mục Nhất một đoạn, ánh mắt đảo quanh, miệng luôn treo nụ cười nhàn nhạt.

"Người ở giữa chính là Lý Mục Nhất, đi bên phải ông ta là Âu Dương Liệt, bên trái chính La Tường. Những người này tu vi dù sao cũng hơn chúng ta rất nhiều, tốt nhất không nên trêu chọc làm gì". Tố Ngưng thấy Thiên Vân nheo mắt quan sát, vội vàng truyền âm.

"Nàng yên tâm, ta còn rất tiếc mệnh nha". Thiên Vân cười truyền âm.

Tố Ngưng nghe vậy cũng mỉm cười, lại nhìn về phía hai người trẻ đi sau Lý Mục Nhất, nói. "Nghe đồn Đại Chu cũng học theo chúng ta, tổ chức một lần thi đấu, tuyển ra Đạo Tử. Thiếp đoán, một trong hai tu sĩ trẻ tuổi kia, chính là người đã giành được đạo tử chi vị"

Thiên Vân nghe vậy thì ngẩn ra, hắn quanh năm đều chui trong phòng bế quan tu luyện, cũng không rõ ràng tình hình bên ngoài diễn ra thế nào. Lúc này nghe Tố ngưng nói, thế mới biết Đại Chu cũng không chịu thua kém chút nào.

Thiên Vân ngưng thần quan sát hai người trẻ tuổi một chút. Hai người này một nam, một nữ. Nữ nhìn mặt khoảng 20 tuổi, da thịt trắng như tuyết, môi đỏ như son, kiều diễm mà ướt át. Nàng này mặc một bộ y phục bó sát, váy xẻ quá đầu gối. Bước đi uyển chuyển tựa rắn nước, so sánh với Tố Ngưng lúc lần đầu gặp, cũng không thua kém chút nào đâu.

Tố Ngưng thấy Thiên Vân đánh giá nữ tử kia, không khỏi trêu chọc hỏi. "Sao hả, nàng cùng ta, ai đẹp hơn"

Thiên Vân khóe miệng giật giật, lập tức đáp. "Đương nhiên là nàng đẹp hơn"

Thiên Vân rất muốn nói, cả hai đều đẹp, có điều hắn lại sợ Tố Ngưng không vui, thế là chỉ còn cách nói láo một phen.

Tố Ngưng nghe đạo lữ trả lời như vậy, không khỏi cười tươi, mặt đẹp hướng lên trời, có vẻ rất đắc ý.

Thiên Vân thầm lau mồ hôi, thầm nhủ. "Cũng may là ta nhanh trí, nếu nói thật, chỉ sợ nàng sẽ không bỏ qua cho ta đi"

Hắn lần nữa ngẩng đầu, đánh giá người thanh niên đi bên cạnh nữ tử kia. Thanh niên này tuổi khoảng 22, 23 gì đó. Người này phong thần tuấn dật, khí tức phiêu miểu, có thể nói điển hình mĩ nam tử. Có điều nếu để so sánh với Thiên Vân, vẫn phải xách dép chạy dài phía sau. Kẻ này cho dù đẹp, cũng không thể giống như Thiên Vân, bị Hạ Thi Phệ Linh Kinh cải tạo, so sánh với nữ nhân còn muốn chói mắt.

Hai tên tu sĩ trẻ tuổi kia thấy có người nhòm ngó, cũng lập tức nhìn tới, sau khí chứng kiến Thiên Vân cùng Tố Ngưng, cả hai không khỏi ngẩn ngơ.

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.