Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 214: Không cầu vĩnh sinh trường cửu, chỉ cầu tháng năm dài đằng đẵng có một người ở bên



Giống như Lạc Diệp Tiên Tông, quảng trường của Thiên Quỳnh Cung cũng rất lớn. Hơn 200 người Thiên Vân đi tới, nhìn thì rất nhiều, đến khi ngồi vào vị trí, cũng chỉ chiếm chưa tới một phần trăm diện tích. Căn bản bé nhỏ không đáng nhắc tới, nếu không phải hôm nay quảng trường đã được quây lại, chỉ sợ còn to lớn hơn không ít.

Thiên Vân hướng đám người Hoàng Tôn Thiên, Kiếm Vô Tình chắp tay, sau đó chuyển thân, đi tới những bàn bên cạnh, hướng bọn họ mời rượu một chút. Làm xong hết mọi việc, hắn lúc này mới đi tới đài cao, nơi này Lý Hạo đã ngồi chờ sẵn, Thiên Tùng Tử lại không biết đã đi đâu.

"Sư tôn! Không biết Thiên Tùng lão tổ đâu? Ta đang có việc cần tìm người hỏi một chút". Thiên Vân đi tới, nhỏ giọng hỏi.

"Có vấn đề gì? Ngươi là lo lắng sao?" Lý Hạo cười hỏi.

Thiên Vân cũng không phản bác, gật đầu nói. "Là có một chút, dù sao ta cũng chưa từng chứng kiến tràng diện này, chỉ sợ sẽ gặp sai sót"

"Yên tâm đi, các vị lão tổ đã sớm có an bài, hiện tại ngươi chỉ cần lưu tại đây là được. Nếu không ngại, cứ đi chào hỏi những khách nhân phía dưới một chút liền tốt. Bọn họ dù sao cũng vạn dặm đường xa tới đây, không nên thất lễ mới phải. Tố Ngưng có lẽ cũng sắp đến rồi, kiên nhẫn một chút liền tốt". Lý Hạo cười ha ha, gật đầu nói.

"Vậy đệ tử xin phép đi xuống một chút". Thiên Vân lập tức gật đầu, sau đó đi xuống phía dưới, hướng đám khách nhân hỏi thăm một phen.

Thiên Vân dù sao cũng đọc rất nhiều sách, giao tiếp đối với hắn không phải việc gì quá khó khăn. Chỉ một thoáng hắn đã có thể quen dần với việc chào hỏi này, ai tới cũng chắp tay chào, linh tửu uống cũng đủ nhiều.

Đúng như lời Lý Hạo nói, gần nửa canh giờ sau, người tới cũng đã không ít, quảng trường tuy vẫn rất rộng rãi, có điều người qua người lại đã rất nhiều.

Đúng lúc này, bên ngoài một thanh âm cao vút truyền tới. "U Mộng Tiên Tử tới"

Thiên Vân đang cùng đám người câu được câu không, nghe có lão tổ tới vội vàng đứng lên, hướng ra ngoài đợi chờ.

Thân ảnh U Mộng Tiên Tử rất nhanh đã xuất hiện, hôm nay nàng này ăn mặc có chút lóa mắt người nhìn. Một thân váy tím, trang dung tinh mĩ tới cực điểm, nhẹ bước chân tiến về đài cao.

"Minh Hàn Tiên Tử tới". Thanh âm cao vút kia lại lần nữa vang lên.

Thiên Vân biết đây là nghi thức, dù sao địa vị của Tố Ngưng và hắn cũng rất cao. Hôn sự của hai người, lại là chuyện vui của cả Đại Việt, không thể không xuất hiện các vị lão tổ. Rất nhanh thân ảnh Minh Hàn Tiên Tử đã đi tới, nàng hôm nay ăn mặc cũng không kém phần hoa quý, so với U Mộng Tiên Tử, chỉ hơi kém một chút.

"Thiên Tùng Tử tiền bối tới". Lần này mới tới Thiên Tùng Tử lên đài. Thiên Tùng Tử hôm nay mặc một bộ trường bào màu lam, vẻ mặt mang cười, bên người còn mang theo một cái đuôi, lại không phải Nguyên Phụng, còn ai vào đây.

"Hỏa Vân Phái, Hỏa Phần Thiên lão tổ tới". Đám người nghe nói Hỏa Phần Thiên tới, có người giật mình, có người lại tỏ ra bình thường. Thiên Vân mấy ngày này bế quan, cũng không biết động tĩnh bên ngoài. Còn tưởng rằng đám người Hoàng Tôn Thiên tới đây là tự phát, xem ra không phải, chín phần mười là theo đuôi trưởng bối đến.

"Thiên Kiếm môn, Vô Danh Kiếm lão tổ tới"

"Thanh Vân đạo, Lý Hóa Nguyên chân nhân tới chúc mừng"

"Thiên Vẫn tông, Hướng Vô Trung chân nhân tới chúc mừng..."

Các môn phái tu tiên trên khắp Đại Việt, không ít thì nhiều cũng cử người tới chúc mừng một phen. Thiên Vân tuy chỉ cần cùng họ chắp tay, khách sáo một phen, có điều làm nhiều cũng khiến hắn có chút mệt mỏi. Phiền nhất chính là khi tiếp đón những nữ tu kia, bọn họ không ít thì nhiều cũng muốn nói chuyện với hắn một chút.

Giơ tay không đánh mặt tươi cười, huống chi họ lại tới đây tham gia hôn lễ của mình, Thiên Vân chỉ có thể lễ phép đáp mấy câu, lập tức cáo từ đi đón những người khác.

Hơn nửa canh giờ qua đi, lúc này Thiên Tùng Tử mới đứng lên, hướng toàn trường cười nói. Đại loại là kể về tiểu sử của Thiên Vân như thế nào, tài hoa ra làm sao, toàn bộ đều là ưu điểm.

Thiên Vân sớm đã biết sẽ có màn này, chỉ là nghe xong cũng không khỏi che mặt xấu hổ. Hắn thừa hiểu trong mắt mấy vị lão tổ, tư chất của hắn có bao nhiêu bết bát. Mấy người này vì nâng cao thể diện, không tiếc nói lời bịa đặt, làm hắn xấu hổ không thôi.

Nếu Thiên Vân có cơ hội lựa chọn, hắn thà không tổ 6qqiF chức cái gì hôn lễ đại điển còn hơn. Có điều hắn hiểu được, việc cử hành hôn lễ kiểu gì cũng phải làm. Tuy hắn không ưa mấy thứ rườm rà này, nhưng đời con gái chỉ có một lần, hắn không thể vì sự ích kỷ của mình, khiến đạo lữ bị ủy khuất.

"Thiên Vân đạo tử ưu tú như vậy, không biết Tố Ngưng thánh nữ có vừa lòng hay chăng? Nếu vừa ý, xin mời xuất hiện, cùng Thiên Vân kết thành đạo lữ, từ nay chung phó đại đạo". Thiên Tùng Tử nhắm mắt nói láo một trận, lúc này mới cao giọng hỏi.

Đáp lại câu hỏi của Thiên Tùng Tử, bên ngoài liền có tiếng đàn hát vang lên. Tố Ngưng váy dài chấm đất, đầu kết khăn hoa, một thân đỏ như lửa, xinh đẹp không tì vết chậm rãi đi vào. Bên cạnh nàng hơn hai mươi nữ tu, tay đàn tay hát, muốn bao nhiêu trang trọng liền có bấy nhiêu.

Thiên Vân thấy Tố Ngưng tiến vào, hai mắt không khỏi vụt sáng. Lại nhìn phía sau nàng còn có một thiếu nữ nâng váy, trong lòng càng là vui vẻ không thôi.

"Tiểu tử! Nghiêm chỉnh một chút, khi Tố Ngưng tới thì dắt tay nàng đi lên". Thiên Vân còn đang đánh giá đội ngũ phía sau, lúc này lại nghe Thiên Tùng Tử truyền âm.

Thiên Vân hiểu ý, lập tức nghiêm nghị, đứng giữa lối đi, đợi Tố Ngưng tới.

Cũng chẳng tốn quá nhiều thời gian, đàn hát qua đi, Tố Ngưng cũng vừa vặn đi tới.

"Ca! Ta trao chị dâu cho ngươi nha, nhớ phải đối xử thật tốt với nàng". Thu Phượng cười hì hì, buông đuôi váy nói.

"Vất vả cho muội rồi, mau đi tới chỗ sư phụ ta ngồi, chớ có chạy lung tung". Thiên Vân mắt mang ý cười, hướng Thu Phượng gật đầu, nắm tay Tố Ngưng bước lên trên đài.

Thu Phượng dù sao cũng là em gái Thiên Vân, thường ngày vẫn được Lý Hạo chiếu cố. Nàng không hề tỏ ra xa lạ, lập tức chạy tới chỗ Lý Hạo, cười nói. "Lý tiền bối, ta ngồi bên cạnh ngài được chứ?"

Lý Hạo cười ha hả, lập tức gật đầu, nói. "Cứ ngồi bên cạnh ta liền tốt. Có điều chút nữa ta sẽ đại diện là trưởng bối của ca ca ngươi, đến lúc đó ngươi đi qua một bên xem là được"

Thu Phượng nghe vậy, lập tức gật đầu, ngồi xuống bên cạnh, tay nhỏ bắt lấy một trái đào, bắt đầu gặm ăn. Lý Hạo thấy nàng vô ưu vô lo, cũng không nói lời ngăn cản. Nàng là một đứa trẻ tốt, chỉ tiếc không thể tu tiên. Mấy năm Thiên Vân ra ngoài lịch luyện, ông cũng thay hắn chăm sóc nàng này. Lâu ngày ông cũng coi nàng như con gái, nếu có thể giúp nàng tu luyện, ông cũng sẽ không tiếc đi làm. Chỉ là ngưỡng cửa tu tiên sao mà khó, cho dù ông là Phong Thân cảnh tu sĩ, cũng không có cách nào.

Thiên Vân cùng Tố Ngưng đi lên trên đài, lập tức hướng chư vị lão tổ chào hỏi một phen.

Lúc này Thiên Tùng Tử mới đưa cho hai người hai ly rượu, miệng nói. "Rượu này là để kính trưởng bối"

Lý Hạo cùng Minh Hàn Tiên Tử sớm đã ngồi vào vị trí, lúc này thần tình nghiêm trang, hướng hai tiểu bối quét mắt.

Thiên Vân cùng Tố Ngưng hiểu ý, nhanh chóng đi tới, quỳ một chân, nâng rượu trên tay nói.

"Sư tôn, cô cô. Đệ tử cùng Tố Ngưng tình cảm đậm sâu, nay được hai người thành toàn cho về chung một nhà. Thiên Vân trong lòng cảm kích không thôi, xin hai người nhận của chúng ta chén rượu này. Cũng xin hai người chứng giám, hai chúng ta từ nay kết thành đạo lữ, chung phó đại đạo. Không cầu vĩnh sinh trường cửu, chỉ cầu tháng năm dài đằng đẵng có một người ở bên". Thiên Vân mở miệng nói, tay nâng ly rượu, hướng Minh Hàn Tiên Tử mà dâng.

Tố Ngưng cũng không cần nói gì dài dòng, chỉ nâng ly rượu, hướng Lý Hạo mời. "Lý sư phụ, xin người hãy chứng giám lòng thành của chúng ta"

Lý Hạo cùng Minh Hàn Tiên Tử hài lòng gật đầu, mỉm cười bắt tới lý rượu, một hơi cạn sạch. Được hai trưởng bối chấp thuận, Thiên Vân cùng Tố Ngưng hướng về phía người đối diện cung thân một bái.

Lúc này Thiên Tùng Tử mới đưa cho Thu Phượng hai ly rượu, bảo nàng mang tới cho Thiên Vân.

Thiên Vân cùng Tố Ngưng đón lấy ly rượu, giao bôi uống cạn, thiên địa chứng giám, từ nay hai người kết thành phu thê, không phân khác biệt.

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.