Ngàn Vạn Loại Tâm Động - Thời Tinh Thảo

Chương 18



Ngay khi tiếng nói vừa dứt, người dẫn chương trình và bom đạn đều dừng lại trong vài giây, sau đó lại bắt kịp, bom đạn bắt đầu nhanh chóng lóe lên.

【Là ai là ai! Là ai có thể làm cho thần tượng có tôi khắc sâu trong ký ức! 】

【Là Lâm Viện sao? Nếu tôi nhớ không nhầm thì hai người dường như đã từng có một đoạn tình cảm? Chẳng phải trước đây giới truyền thông cũng luôn nói như vậy sao, đội ngũ hai bên Trần Lục Nam và Lâm Viện cũng không phủ nhận điều đó.】

【Lâm Viện?】

【Lâm Viện sao! Không phải trước đây Trần Lục Nam đã từng nhận phỏng vấn rồi sao, nói rằng hợp tác với Lâm Viện rất thoải mái.】

【Aaaaaaaaaaaaaa cuối cùng cặp đôi của tôi cũng sắp ngọt rồi.】

【Cảm giác thấy được ánh sáng ban mai! Nam Viện song hỉ à! 】

……

Nhan Thu Chỉ nhìn chằm chằm vào những bom đạn đang lóe lên nhanh chóng đó, hai mắt co rút lại.

Lâm Viện?????

Thật ra Nhan Thu Chỉ biết rằng nhân vật Lâm Viện này là có tồn tại, cô cũng không phải là người thực sự không quan tâm đến thế sự, không quan tâm đến bất cứ điều gì.

Ngược lại, Nhan Thu Chỉ cũng giống như hầu hết các phụ nữ khác, thích buôn chuyện phiếm.

Trong số đó, câu chuyện phiến liên quan đến Trần Lục Nam thực sự không ít.

Về nhân vật Lâm Viện này, ấn tượng sâu sắc nhất của Nhan Thu Chỉ với cô ta không chỉ là nữ diễn viên nổi tiếng mà còn là những scandal liên quan đến Trần Lục Nam.

Hai người có từng quen biết chưa cô cũng không biết rõ, cô cũng không hỏi Trần Lục Nam, nhưng người hâm mộ cặp đôi hai người, và giới truyền thông thích đánh giá hai người là cặp đôi trai tài gái sắc phù hợp nhất.

Ngoại hình ngang nhau, thực lực ngang nhau, "môn đăng hộ đối" nhất.

Cả hai đã cùng nhau hợp tác quay một bộ phim kinh điển, đến bây giờ bộ phim đó vẫn còn rất nhiều người khen ngợi, cũng có rất nhiều người chìm ngập trong các nhân vật điện ảnh, còn nhập vai hơn cả so với đương sự, vô cùng mong muốn hai người có thể ở bên nhau.

Hơn nữa, lúc trước khi Lâm Viện tiếp nhận phỏng vấn ở Trung Quốc, cô ta còn vô tình tiết lộ rằng bản thân rất ngưỡng mộ Trần Lục Nam, cứ như vậy, mỗi quan hệ giữa hai người họ đều có điểm không rõ ràng mập mờ, cho đến khi nói tan vỡ, người hâm mộ vẫn đang chờ đợi.

Nhan Thu Chỉ chăm chú nhìn vào màn hình lớn, cũng không biết rốt cuộc trong lòng cô đang nghĩ gì nữa.

Nếu như nói cô đang tức giận, thì dường như cũng vẫn ổn.

Cô không cảm thấy Trần Lục Nam đang nói về mình, cho dù là bản thân cô, bốn chữ "kỹ ức sâu sắc" cũng đại diện cho rất nhiều ý nghĩa, có hàng ngàn vạn khả năng.

Thẩm Mộ Tình nhìn vẻ mặt nhỏ nhắn của cô, chọc mặt cô nói: "Ghen rồi sao?"

Nhan Thu Chỉ trợn mắt nhìn cô ấy, ý nghĩ đó rất rõ ràng-- Tôi đang ghen tị với Lâm Viện sao?

Thẩm Mộ Tình nhún vai, thật sự không đoán ra được.

Cô ấy nói: "Tớ cảm thấy Trần Lục Nam đang nói không phải là Lâm Viện."

Nhan Thu Chỉ "ừm" một tiếng, giọng điệu khàn khàn nói: "Ai biết anh ấy, nói ai thì cũng có liên quan gì đến tớ đâu."

Thẩm Mộ Tình nhìn cô từ đầu đến cuối rồi nhận xét nói: "Miệng nói một đường, bụng nghĩ một nẻo."

"….."

Ngay khi Nhan Thu Chỉ đang định nói chuyện, người dẫn chương trình trên màn hình lớn cũng phản ứng lại nói: "Người bạn này của thầy Trần là bạn bè trong giới sao, có thể tiết lộ một chút được không?"

Vẻ mặt Trần Lục Nam lãnh đạm, không lưu tình nói: "Không được." Người dẫn chương trình: "…."

Người hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp: "…."

Trần Lục Nam không hổ là Trần Lục Nam, trả lời thêm một câu hỏi cũng không được, nhưng thật sự là một nghệ sĩ có nguyên tắc.

Sau cuộc phỏng vấn, người dẫn chương trình thậm chí là cả các nhân viên công tác cũng không dám có thái độ không tốt với Trần Lục Nam.

Ngay sau khi anh rời khỏi máy quay, sắc mặt Trần Lục Nam liền trầm mặc xuống.

Vương Khang thấy vậy, luôn cảm thấy có chút bất an.

"Anh Lục."

"Ừm"

Trần Lục Nam cúi đầu, ánh đèn hành lang chiếu xuống trên đầu anh, phác họa ra góc nghiêng mặt mượt mà và ưu việt của anh, mũi anh rất cao, ngũ quan thuộc tỷ lệ vàng, vô cùng hoàn mỹ.

Vương Khang nhìn đến thất thần, lúc này mới cố nén giọng nói: "Có cần tôi đi nói chuyện với người phụ trách không?"

Câu hỏi thứ ba này, rõ ràng đã được tuyển chọn một cách có chủ ý mà.

Ban đầu trong bản thảo phỏng vấn, có hai câu hỏi về cuộc sống riêng tư của Trần Lục Nam, hỏi anh thích kiểu người phụ nữ như thế nào, và anh sẽ cân nhắc bạn gái trong giới giải trí không,..v..v

Anh không lưu tình mà gạch bỏ, đài truyền hình cũng không dám không nể mặt, nhưng chuyện phiếm vẫn là chuyện phiếm, chẳng qua là đổi một cách thức khác mà thôi.

Trần Lục Nam suy nghĩ vài giât, lãnh đạm nói: "Bỏ đi."

Anh dặn dò Vương Khang: "Hãy xem những bình luận trên mạng, những bình luận không tốt thì xóa đi."

"Được."

Sau khi cuộc phỏng vấn trực tiếp kết thúc, không ít người hóng dưa bở vẫn đang bàn tán sôi nổi trên mạng xã hội.

Ngay cả những người hâm mộ cặp đôi đã im lặng một thời gian của hai người cũng bắt đầu nhảy lên, trên hot search cũng có chủ đề về "cuộc phỏng vấn của Trần Lục Nam", thời điểm ban đầu, khi bắt đầu đã nhìn thấy là câu trả lời về người phụ nữ trong ký ức sâu sắc của Trần Lục Nam.

Nửa giờ sau, khi bắt đầu lại, phần lớn đều là về dự định nghề nghiệp tương lai của Trần Lục Nam, và một số câu trả lời về việc đi du học, cách anh nói chuyện thoải mái đĩnh đạc khiến nhiều người thích thú.

Nhan Thu Chỉ lướt Weibo, rõ ràng thấy rằng các chủ đề về mức độ phổ biến liên quan đến một số người đã giảm mạnh rồi.

Thẩm Mộ Tình tự nhiên cũng nhìn thấy được.

Cô ấy xoa xoa cánh tay của Nhan Thu Chỉ và nhận xét: "Điểm này Trần Lục Nam thực sự làm rất tốt."

Nhan Thu Chỉ: "Không chừng là người ta muốn giữ cấu hình thấp."

Thẩm Mộ Tình nghẹn ngào: "Chẳng lẽ cậu không tin Trần Lục Nam sao?"

"….."

Thành thật mà nói vấn đề này Nhan Thu Chỉ có thể sảng khoái trả lời.

Cô tin.

Còn tại sao cô lại tin vào điều đó, cô cũng không biết. Có lẽ có thể tính là hiểu được nguyên nhân của người đàn ông Trần Lục Nam này, Nhan Thu Chỉ biết rằng anh không phải là người đàn ông sẽ lừa dối trong hôn nhân.

Nói anh quanh minh lỗi lạc cũng không phải, chính là… Trần Lục Nam không cần phải làm những chuyện như vậy.

Nếu như anh thực sự muốn ở bên cạnh Lâm Viện, lúc đó anh cũng sẽ không kết hôn với cô.

Và nếu anh muốn lừa dối sau khi kết hôn thì cũng không cần phải đợi đến bây giờ.

Cho nên, kết luận cuối cùng là- anh sẽ không.

Về việc tại sao lại không, đại khái là bởi vì do lười biếng, cũng có thể là những nguyên nhân lộn xộn khác nữa.

Nhan Thu Chỉ không muốn suy nghĩ sâu hơn.

Sau khi suy nghĩ, Nhan Thu Chỉ ngồi gục trên ghế sô pha, nghịch điện thoại di động của mình: "Tin Tưởng là một chuyện."

Có chút không vui lại là một chuyện khác.

Ngay cả khi cô không có tình cảm với Trần Lục Nam, cô cũng không muốn vì những chuyện bạn gái tin đồn này mà khiến bản thân không vui.

Thẩm Mộ Tình hiểu được tính khí của cô, nằm xuống bên cạnh cô nói: "Cậu nói đúng, có phải thời gian trước Lâm Viện đã về rồi không?"

"Hình như là vậy."

"Tại sao lại không nghe được tin tức gì của cô ta vậy." "Không biết nữa."

Nhan Thu Chỉ uể oải nói: "Có thể là đang đợi chuẩn bị cho một hạng mục lớn nào đó."

Thẩm Mộ Tình "ừm" một tiếng, sờ sờ đầu cô nói: "Nếu như cô ta thực sự làm cái gì đó, tớ sẽ đi mắng cô ta."

Nhan Thu Chỉ bật cười, khóe môi cong lên, vội vàng nói: "Được thôi."

Hai người làm ầm ĩ ở nhà, đến giữa trưa còn có một người dì đến nấu cơm cho hai người.

Sau khi ăn cơm xong, Nhan Thu Chỉ và Thẩm Mộ Tình đi ra ngoài để chăm sóc sắc đẹp, hai người nằm trong cửa hàng để massage và chăm sóc da.

Nhan Thu Chỉ cảm thấy như mình sống lại một lần nữa vậy, đã lâu rồi cô không thoải mái như vậy.

"Đúng rồi."

"Hả?"

Thẩm Mộ Tình nói: "Tớ nghe nói gần đây có một chương trình tạp kỹ rất hay, cậu có ý tưởng gì không?"

Nhan Thu Chỉ hé mắt nhìn cô ấy: "Chương trình tạp kỹ gì?"

Thẩm Mộ Tình nhắm mắt lại, suy nghĩ một chút: "Tớ không nhớ được tên, đợi sau khi về tớ tìm cho cậu xem."

"Ừm."

Sau khi hai người bước ra từ thẩm mỹ viện, Nhan Thu Chỉ cảm thấy toàn bộ làn da của cô trở nên rạng rỡ hơn, giống như một sự lột xác vậy.

Cô nhìn vào gương không khỏi cảm khái: "Tớ thật là xinh đẹp."

Thẩm Mộ Tình: "…"

Cô ấy không nói nên lời, giật lấy chiếc gương của Nhan Thu Chỉ, dở khóc dở cười nói: "Cậu thôi đi được rồi đây."

Nhan Thu Chỉ nhìn vào mắt cô ấy: "Cậu đang ghen ghét với dung nhan của tớ."

Thẩm Mộ Tình nói: "Đúng đúng đúng, tớ còn ghen ghét Trần Lục Nam nữa."

Nhan Thu Chỉ nghẹn ngào.

Vừa dứt lời, điện thoại di động của cô rung lên.

Là tin nhắn của Trần Lục Nam gửi tới, hỏi cô đang ở đâu.

Thẩm Mộ Tình cười thần bí, chớp chớp mắt nói: "Mau trả lời tin nhắn của anh ấy đi, nói chúng ta đang đi siêu thị mua sắm."

"….."

Thẩm Mộ Tình thúc giục: "Nhanh, để anh ấy thanh toán tiền."

Nhan Thu Chỉ không thiếu tiền, nhưng vừa nghĩ đến cuộc phỏng vấn mà cô xem được lúc sáng, cô cảm thấy Thẩm Mộ Tình nói là có lý.

Cô gật gật đầu nói: "Cậu nói đúng."

Cô chạm ngón tay vào màn hình và ngay khi định nhập văn bản, cô lại nhớ ra một điều quan trọng.

"Không đúng, trong tay tớ có thẻ của Trần Lục Nam."

Còn là thẻ không giới hạn nữa.

Thẩm Mộ Tình nhất thời im lặng.

Cô ấy "ồ" một tiếng, có chút ủ rũ nói: "Như thế này làm sao có thể bóc lột được Trần Lục Nam."

Nhan Thu Chỉ chớp chớp mắt nghĩ: "Đợi lát nữa cố gắng quẹt thẻ của anh ấy vậy."

"Cũng được."

Cô cúi đầu cười, trả lời tin nhắn của Trần Lục Nam: 【Ở trung tâm thương mại mua sắm, tìm em có chuyện gì không?】

Trần Lục Nam: 【Mẹ bảo chúng ta về nhà ăn cơm.】

Nhan Thu Chỉ dừng ngón tay: 【Hôm nay?】

Trần Lục Nam: 【Ừm.】

Nhan Thu Chỉ ngước mắt lên nhìn Thẩm Mộ Tình.

"Anh ấy nói cái gì?"

Nhan Thu Chỉ trầm mặc một vài giây, hít sâu một hơi: "Chết tiệt gọi chúng ta về nhà ăn cơm."

"Về sao?"

Nhan Thu Chỉ gật đầu: "Không thể từ chối được, Trần Lục Nam cũng đồng ý rồi, tớ nhất định phải đi."

Thẩm Mộ Tình nói "ừm" một tiếng, vỗ vỗ vai cô nói: "Về đi về đi, cậu cũng xác định lâu rồi không về mà, Dì Trần vẫn rất tốt với cậu."

Điều này Nhan Thu Chỉ cũng biết.

Lúc Trần Lục Nam đến đón cô, nhìn tài xế xếp những túi lớn nhỏ của cô lên xe, anh thản nhiên hỏi: "Em mua được cái gì?"

Nhan Thu Chỉ: "Nhiều lắm."

"….."

Hai người họ giữ im lặng đi đến nhà Trần Gia.

Nới gia đình Trần Gia sinh sống thực ra cũng không quá hẻo lánh, nhưng nó nằm ở lưng chừng núi, nghe nói là mảnh đất đó đều là địa bàn của nhà Trần Gia.

Nhan Thu Chỉ mơ hồ nhớ rằng, khi cô lần đầu tiên đến đây, giống như bà Lưu bước vào vườn vậy, tất cả đều mới lạ, dường như cô chỉ là một cô gái nhà quê vậy.

Nghĩ vậy, Nhan Thu Chỉ không khỏi nghiêng đầu liếc nhìn ra bên ngoài cửa sổ, khóe môi cong lên trên.

Khi cả hai bước xuống xe, liền có người đến chào đón họ.

Bà Trần đi ra đầu tiên, sau khi nhìn thấy Trần Lục Nam, bà kích động gật gật đầu: "Trở về rồi."

Trần Lục Nam lãnh đạm "ừm" một tiếng.

Nhan Thu Chỉ nhìn thấy vẻ thất vọng trên mặt bà Trần, cô nhanh chóng kéo tay bà làm nũng như một đứa trẻ: "Mẹ, hôm nay dì Lưu nấu cho chúng con món gì ngon vậy?"

Bà Trần không nhịn được cười, chỉ chỉ mũi cô nói: "Đều là đồ con thích ăn đó."

Hai mắt Nhan Thu Chỉ sáng lên, vẻ mặt hào hứng nói: "Thật vậy sao, vậy con phải ăn thêm hai bát cơm nữa."

Bà Trần mỉm cười gật đầu: "Được được được, ăn bao nhiêu cũng được."

"Đúng rồi, mẹ con và Lục Nam có mang quà về cho mọi người ạ, mẹ xem xem có thích không."

Mặt mày bà Trần nở rộ nụ cười, liên tục nói: "Thích, mẹ thích."

Nhan Thu Chỉ đưa bà Trần đi lấy quà, trái tim tổn thương do con trai gây ra của bà Trần lập tức được chữa lành.

Nhan Thu Chỉ là một người biết nhìn mặt người khác mà làm việc, sau khi cô gả vào nhà Trần Gia, không ai không thích cô.

Trần Lục Nam đột nhiên cảm thấy thư thái giây lát khi nghe thấy bên tai vang lên những tiếng nói chuyện rôm rả.

……….

Sau khi ăn cơm xong, một vài người đã cùng nhau trò chuyện.

Nhan Thu Chỉ bị kéo vào nhóm mỹ nữ nhà Trần Gia, nhà Trần Gia có một cô em họ kém cô vài tuổi tên là Trần Hi, cô ấy và Nhan Thu Chỉ có mối quan hệ rất tốt, cả hai thường cùng nhau tám chuyện phiếm trong giới giải trí.

Lúc này, em họ tự nhiên không buông tha cho bất kỳ ý nghĩ tám chuyện phiếm nào.

"Chị dâu nhỏ."

"Ừm."

Nhan Thu Chỉ quay đầu lại nhìn cô ấy, vươn tay xoa đầu cô ấy nói: "Gần đây em thế nào rồi?"

Trần Hi vui vẻ ra mặt nói: "Em rất tốt."

Cô ấy nói nhỏ bên tai Nhan Thu Chỉ: "Còn chị thì sao, em thấy phim truyền hình chị quay đều đã đóng máy rồi."

Cô ấy thì thầm oán giận nói: "Em còn muốn đi thăm ban chỗ chị nữa."

Nhan Thu Chỉ nhìn cô ấy, không khỏi bật cười nói: "Đến chỗ chị thăm ban, sau đó thì sao?"

Trần Hi đúng tình hợp lý nói: "Đi gặp Lâm Cảnh nữa."

Nụ cười trên khuôn mặt Nhan Thu Chỉ đông cứng lại: "Hả?"

Trần Hi lặp lại một lần nữa: "Đi gặp Lâm Cảnh, em rất thích anh ấy."

"….."

Nhan Thu Chỉ nghẹn ngào vài giây, sau đó nghi ngờ nhìn cô ấy: "Tại sao chị lại không biết em thích Lâm Cảnh vậy?"

Trần Hi chớp chớp mắt, kinh ngạc nhìn cô: "Em chưa nói với chị sao?"

"Chưa có."

Trần Hi sững sờ một chút, nắm lấy cánh tay cô làm nũng: "Vậy chắc chắn là em đã quên rồi, Lâm Cảnh là thần tượng mới nhất của em."

Nghe giọng điệu đầy tự hào của cô ấy, Nhan Thu Chỉ thực sự không biết phải nói gì.

Cô sờ sờ chóp mũi, suy nghĩ rồi nói: "Hay là chúng ta đổi thần tượng đi?"

"Vì sao?"

Nhan Thu Chỉ cũng không biết vì sao, cô chỉ cảm thấy nếu để Trần Lục Nam biết thần tượng của em họ là Lâm Cảnh, vậy thì Trần Hi có thể cả đời này cũng không thể gặp được thần tượng nữa.

"Chỉ là…. Tại sao em không theo đuổi các diễn viên mà lại theo đuổi đạo diễn?"

Nghe vậy, Trần Hi đúng tình hợp lý nói: "Lâm Cảnh rất có văn hóa, học thức cao, hơn nữa còn rất có ý tưởng."

Cô ấy không phải là người chỉ nhìn bề ngoài, cô ấy nhìn vào bên trong.

Nhan Thu Chỉ gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

"Anh của em thực sự cũng…"

Chưa kịp nói dứt lời, Trần Hi đã nói nói vào tai Nhan Thu Chỉ: "Anh của em không được, anh của em là của chị, em không thể theo đuổi anh ấy."

Nhan Thu Chỉ: "…."

Cô dở khóc dở cười, véo vào mặt cô ấy nói: "Em học ở đâu vậy."

Trần Hi cười nói: "Vậy em nói chính là sự thật."

Yên lặng một hồi, cô ấy chủ động: "Chị dâu nhỏ, cái đó… hôm nay em xem được buổi phỏng vấn của anh em."

Nhan Thu Chỉ gật đầu: "Sau đó thì sao."

Trần Hi khó hiểu nói: "Cư dân mạng hỗn loạn quá rồi, anh em nói rõ ràng là chị mà, bọn họ lại muốn chuyển hướng lên người Lâm Viện."

Trên mặt Nhan Thu Chỉ giữ nụ cười, không nói gì.

Ngay khi Trần Hi vừa định nói chuyện, đúng lúc Trần Lục Nam đi ngang qua, cô ấy gọi: "Anh, anh đến đây một chút."

Cô ấy khá nghịch ngợm, và không hề sợ Trần Lục Nam.

Bước chân của Trần Lục Nam hơi khựng lại, còn thực sự bước đến bên này nữa.

Anh vừa đi tới, Trần Hi đã ôm lấy cánh tay Nhan Thu Chỉ nói: "Anh, em muốn tra hỏi anh, mong anh trả lời sự thật, nếu như anh không nói sự thật, đêm nay em sẽ không trả lại vợ cho anh đâu."

Nhan Thu Chỉ: "…."

Trần Lục Nam nhướng mi, gió nhẹ mây bay nhìn cô ấy: "Hỏi cái gì?"

Trần Hi lùi lại sau hai giây, nhưng vẫn cứng đầu.

"Hôm nay người anh nói trong buổi phỏng vấn trực tiếp là ai vậy?"

Cô ấy hỏi: "Cư dân mạng đang đoán là Lâm Viện, là Lâm Viện sao?"

Trần Lục Nam không nói gì, nhưng anh chuyển ánh mắt sang khuôn mặt của Nhan Thu Chỉ.

Nhan Thu Chỉ cảm thấy được ánh mắt dò xét của anh, nghĩ đến những bom đạn mà cô đã thấy, kiên định nói: "Anh nhìn em làm gì?"

Trần Lục Nam dừng lại: "Muốn biết sao?"

Nhan Thu Chỉ: "Không được sao?"

Cô mạnh mẽ nói: "Em là vợ của anh, em cũng nên có quyền được biết."

Trần Lục Nam dường như mỉm cười, nói: "Có thể."

Cuối cùng, anh trả lời câu hỏi trước đó: "Không phải."

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.