Thằng Tú cận được anh vợ cho giàn pháo lậu đem cắm sẵn ở ngoài bờ đường trước cửa nhà Trần Thiên Nam, lắc hắn đầu tưởng tượng một ngày nào đó cả nhà bố vợ thằng Tú b·ị b·ắt chẳng hạn, cảnh tượng e là rơi nước mắt, nghe thấy làm xuất nhập khẩu hắn cứ thấy nghi nghi, bị tóm buôn hàng lậu thì đi sớm.
Xong dọn cơm ra nhà cả đám gần hai chục người ngồi quay quần bên ba nồi lẩu b·ốc k·hói nghi hút, lẩu thập cẩm từ gà cá, hải sản, dê bò đủ cả, mua cả năm két bia về để tủ lạnh uống hết lại lấy ra, cô Linh là người lớn duy nhất trong nhà, còn lại toàn đám trẻ tuổi.
- Lời đầu tiên xin người chủ chi hôm nay đứng lên phát biểu.
Thằng Lân trịnh trọng mới thằng Tú cận đánh dậy khai đàn giảng pháp, nói cái lý do với bốn phương tỏ bày, thằng Tú bẻ bẻ cổ áo làm màu một thoáng ho lên vài câu lấy giọng.
- Trước tiên mình xin cảm ơn tất cả mọi người đã đến đây chung vui với mình, bữa cơm này trước hết là để mình giới thiệu Bảo Trân bạn gái mình, thứ hai là chào mừng cái tết Dương Lịch, xin hết.
Trần Thiên Nam đen mặt, bát này tí ai rửa còn là một vấn đề lớn đấy, hắn là chủ nhà bọn này ăn uống no say xách dép chạy đi, chủ nhà ở lại dọn dẹp lòi trĩ, cái tiếng thì thằng Tú nó lấy hết mùi thơm, còn cặn bã e là để lại, nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy không ổn.
- Nào nâng cốc.
Anh Trường bật bia lấy đà hô, cả đám đồng thanh.
- Một hai ba zô, hai ba uống, uống bao nhiêu?
- Cạn.
Ăn uống chè chén tới nửa đêm mới dọn dẹp, một đám con trai phải vào rửa bát, trừ Trần Thiên Nam cùng anh Trường, đường đường là chủ nhà bọn này đến phá nhà phá cửa phải để cho chúng nó rửa, Trần Thiên Nam ngồi khoan thai ăn hoa quả do các em mang lên, có em gái nhiều là tốt, chúng nó phục vụ anh trai một dạ hai vâng, sau này đi lấy chồng anh buồn thối ruột.
Xong xuôi tụ tập chơi bài búng tai, thằng An mặt đỏ gay vì hai cái tai xưng vù, thua toàn tập từ đầu xuống cuối đầu hàng nhường chỗ cho anh Trường, Trần Thiên Nam ngồi cười như được mùa vì bài bọn nó hắn có lạ gì đâu, thấy hết chẳng khác nào ăn gian một cách trắng trợn, bài đẹp thì đánh nổ đĩa, bài xấu đánh chạy lá khỏi về cuối ăn búng tai.
- Thằng Nam mày chơi ăn gian đúng không?
Anh Trường bị búng tai nổ đom đóm mắt nhìn Trần Thiên Nam lườm lườm, hắn nhún vai cười khẩy.
- Đây là nhà em, thổ công thổ địa dĩ nhiên phải phù hộ em, bọn anh đen thôi phải chịu, lại dở quẻ tính chơi bài lùi à, không dám chơi thì đứng dậy cho chị Huyên Huyên vào.
Lê Huyên Huyên ở một bên bộ dạng ngứa ngáy nghe vậy túm cổ anh Trường ném sang một bên thế chỗ, chia bài xong Trần Thiên Nam không nhịn được cười, chơi sâm mà bài có tứ quý ba, thằng Lân bên cạnh thấy ba con hai cười như được mùa, quả này hắn bắt thối hai búng nát tai thằng bé luôn.
- Con bốn.
- Có tám.
- Có át.
Đến lượt thằng Lân nó cười tà, vung hai ra bắt, qua một vòng chỉ còn bốn lá bài trong tay, ba con hai cùng một con năm, xé con 2 ra bắt là về nhất, nhìn bài Trần Thiên Nam nhiều nhất liền cười ha ha nói.
- Thằng chó dơ cái tai đây.
Thằng Lân xòe bài ra định đánh luôn, Trần Thiên Nam cười nhạt ra hiệu.
- Chuyện đâu còn có đó, thịt chó phải có mắm tôm, tứ quý ba.
Thằng Lân nụ cười cứng đờ đờ, đám còn lại cười như được mùa dùng ánh mắt thương hại nhìn thằng Lân, b·ị b·ắt thối 2 đền hai mươi cái búng tai, Trần Thiên Nam xoa xoa tay cười hiền hậu nhìn thằng bạn, đây chính cảm giác giác ăn gian vô địch, đàn áp hết thảy chúng sinh trên chiếu bạc.
- Anh rể...
Thằng Lân dở vẻ mặt con cún nhúng nước sôi nhưng không có tác dụng với Trần Thiên Nam, hắn búng cật lực nổ bôm bốp tai thằng Lân, bọn ở ngoài nhìn mà cười hô hô trên nỗi đau của người khác, chiếu bạc sát phạt nhau đến gần mười hai giờ cả đám chạy ra ngoài đường.
- Ba...hai...một...Happy New Year.
"Bùm...bùm...bùm..."
Giàn pháo lậu được thằng Quang đốt lên phóng thẳng lên trời nổ ra từng chùm pháo hoa xinh đẹp, cả một bầu trời chìm trong sắc đẹp, bọn có người yêu nắm tay nhau cười cười nói nói, còn mấy người cô đơn nhìn đám kia bón cơm chó cay xè con mắt, Trần Thiên Nam cảm giác được bản thân mình cay mắt liền chạy trước, tí nữa mà công an tới túm cổ thì ăn đủ.
Một lúc sau pháo hoa nổ hết cả đám chạy tán loạn chia tay, ai về nhà đấy không khéo tí công an xã mò vào thì bỏ mẹ, chạy nhanh cho lành, Trần Thiên Nam nằm dài trên giường nhắn tin với Kiều Loan, tới hơn một giờ sáng mới lăn quay ra ngủ, sáng hôm sau trời mưa to như bão, Trần Thiên Nam ngồi vắt vẻo ở hiên nhà ngắm cảnh trời mưa gió, tâm trạng khá thoải mái.
- Ăn không anh Nam?
Hai chị em Thương Thảo ôm một rổ khoai lang luộc lên ngồi ở hiên nhà, con bé Thương đưa cho hắn một củ bóc sẵn, hắn nhận lấy khẽ lườm lườm con bé Thảo cùng Anh Thư, hai đứa em này hỏng rồi, thằng anh ngồi đây chúng nó mồm nhét đầy không hé răng một câu mời thằng anh ăn, uổng công hắn yêu thương hai đứa nó như vậy, đau lòng muốn c·hết vẫn may còn còn có bé Thương có tình người.
- Hi hi.
- Hi hi đây anh.
Hai người bị anh trai lườm cười hì hì ngượng ngùng, sau đó thi nhau bóc khoai đưa cho Trần Thiên Nam, hắn chỉ việc ăn không phải bóc, cảm giác hưởng thụ không thôi, suy nghĩ về vấn đề lấy ba người vợ một lúc sau này tốt biết bao, người đấm lưng, người bóc hoa quả cho hắn, còn người cho hắn nằm lên đùi hưởng thụ cảm giác như vua chúa, niềm hạnh phúc to lớn biết mấy, đáng tiếc e là không có cơ hội, Kiều Loan tuyệt đối sẽ không nghe...
______
- Phù, đây là lực lượng của Khí Cảnh?
Trần Bá Hùng vẻ mặt già nua như trẻ lại thêm cả chục tuổi, nắm đấm lại cảm nhận được lực lượng trong cơ thể mình lưu thông thuận lợi, sức khỏe dồi dào, vươn người đứng dậy bước ra khỏi hang đá, ở bên ngoài Lê Khải ngồi uống nước chè, Lạc Ảnh ở một bên ánh mắt chờ đợi lẫn lo lắng đi đi lại lại.
- Sư tổ, sẽ không có chuyện gì chứ?
- Không biết, vợ chồng thằng Hùng có hi vọng vượt qua, còn thằng nhóc Long phải xem ý trời.
Trần Bá Hùng đi ra khiến cho cả hai người Lê Khải cùng Lạc Ảnh đưa mắt nhìn theo, lộ rõ vẻ vui mừng.
- Sư phụ, người thành công rồi?
- Ừm.
Trần Bá Hùng dáng vẻ vui mừng không che dấu được đi lại chỗ bàn uống nước, Lê Khải gật đầu nhìn về phía hai hang động còn lại vẻ lo âu trên gương mặt không giảm, ngược lại còn tăng, con rể nói về tư chất không mạnh bằng con gái Thanh Nhàn, nhưng lại nắm giữ nội tình mạnh mẽ hơn, chuyện đột phá gần như là được xác định sẽ thành công.
- Còn sư nương với bác Thiên Long.
Qua thêm một ngày Thanh Nhàn đi ra, dáng vẻ trẻ khỏe hơn trước phải mười mấy tuổi, cả người lộ ra một hơi thở mạnh mẽ không thể kiểm soát, Lê Khải thở phào một hơi, dù sao đây là máu mủ ruột già tự mình sinh ra, lo lắng hơn người khác là chuyện bình thường.
- Tốt rồi, ta có c·hết còn có hai vợ chồng con chống đỡ Nam sơn.
Trần Bá Hùng vui mừng vì vợ mình thành công, hai vợ chồng đột phá Khí Cảnh cùng một thời điểm là cảnh tượng rực rỡ cỡ nào, lịch sử mấy ngàn năm của Nam sơn đây là lần đầu tiên có, giới võ đạo sinh ra thêm hai cường giả đỉnh cao xuất hiện cùng một nơi truyền ra tuyệt đối là chấn động.
- Tên nhóc Thiên Long chỉ sợ lành ít dữ nhiều, chuẩn bị quan tài đi Lạc Ảnh.
- Vâng sư tổ, để con đi chuẩn bị, nhất định long lanh sặc sỡ, tiến biệt bác Thiên Long về bên kia thế giới.