Mới đấy lại đến tết Dương Lịch, năm nay được nghỉ hai ngày, Trần Thiên Nam không biết là nên đi chơi đâu, để các em ở nhà thì tội, nghĩ mãi không ra ở phòng khách mở tivi xem, thời sự thế giới, c·hiến t·ranh vẫn diễn ra ở các điểm nóng vùng trung đông, chiến sự giữa Nga và Ukraine đứng sau là Nato diễn ra càng ngày càng khốc liệt, chi phí cho c·hiến t·ranh đã tính bằng trong số hàng trăm tỷ đô la, bước tiến của năng lượng vũ trụ tia S đạt tới thành công rực rỡ.
"Thay đổi hệ thống năng lượng điện sẽ tạo ra rất nhiều phiền toái kéo theo, chúng tôi sản xuất ra bộ chuyển đổi năng lượng IBSS, từ năng lượng vũ trụ tia S tạo ra năng lượng điện..."
Trần Thiên Nam xem vài kênh thông tin thế giới, tặc lưỡi cảm thán một hồi, năng lượng vũ trụ đúng là thứ toàn năng nha, bất quá Trần Thiên Nam không tìm được thứ tương tự ở trong kho lưu trữ dữ liệu hệ thống, ở lần tiến vào lưu trữ hình ảnh về những hành tinh kia có những vành đai hấp thu năng lượng, được gọi là năng lượng sáng, không thấy có cái gọi là năng lượng vũ trụ, chẳng lẽ nền văn minh cấp 2 không có phát hiện và khai thác ra nguồn năng lượng vũ trụ này?
Năng lượng sáng từ các hành tinh, năng lượng vũ trụ, nghĩ kiểu gì cũng thấy năng lượng vũ trụ tia S trâu bò hơn, hấp thu năng lượng từ các hành tinh cuối cùng sẽ cạn kiệt, mà năng lượng từ vũ trụ hình như là vô tận, khả năng tiêu hao hết thì toàn bộ văn mình tồn tại trong vũ trụ mênh mông này đều biến thành số 0 rồi, ngay cả cặn cũng không còn.
Xoa xoa cằm xem tiếp thời sự thế giới, nghĩ cũng không ra thì vứt nó sang một bên, hiện tại thứ năng lượng dạng gì đi nữa đối với hắn vẫn cao siêu xa vời, bản thân chẳng cầm nổi nên vứt ra sau đầu cho nhẹ, nghĩ nhiều đau đầu.
- Anh Nam đi chơi Vịnh Hạ Long nhá?
Con bé Thảo chạy lại ngồi xuống bên cạnh Trần Thiên Nam nói xong liền chờ đợi, Trần Thiên Nam lắc đầu.
- Lạnh, không tắm được chơi không vui.
- Vậy đi Hà Giang?
- Xa hai ngày không đủ thời gian.
- Đi Hà Nội ngắm cụ rùa hồ Gươm.
- Cụ đi lâu rồi.
- Vậy đi đâu anh?
- Ở nhà ngủ.
Trần Thiên Nam tự nhiên lên cơn lười tuổi già, muốn hai ngày nằm dài ở nhà chẳng muốn đi đâu chơi, vừa lạnh vừa mưa tốt nhất nên ở nhà đắp chăn là thoải mái nhất, con bé Thảo bĩu môi gật đầu rồi chạy về phòng mình, ở nhà ngủ thì nhảy lên giường là biện pháp hữu ích nhất.
Còn đang tính đi ngủ thì ở ngoài cổng bọn thằng Tú kéo đen kéo đỏ vào, từ nửa tháng trước thằng Tú cận đã tóm em Bảo Trân vào tay thoát kiếp cô đơn, nghe đâu nhà bên đấy còn đẩy nhiệt tình, anh trai Bảo Trân còn xin lỗi thằng Tú vì lần trước nói không đúng.
Tú cận một bước lên trời trở thành cha đẻ của hệ thống bảo mật VNBM một đêm trở thành tỷ phú, lợi ích từ VNBM 1 một phần sẽ có tên của thằng Tú, kiểu như ăn phần trăm, hợp đồng 1 tỷ thì thằng Tú bỏ túi 15% trăm cái một tỷ liền biến nó thành triệu phú đô la đến nơi, nhà em Bảo Trân to nhất thị trấn cũng không phải hạng xoàng, bố mẹ làm bên nhập khẩu, gia cảnh được gọi là đại gia.
Chuyện này là lẽ thường, cái gọi là môn đăng hộ đối chính là như vậy, không có kinh tế, không có tài năng ai dám đem con gái cành vàng lá ngọc của mình đưa ra, giá trị của một thằng đàn ông nằm hết ở kinh tế, con trai có tài con gái có sắc, đây là chuyện từ xưa tới nay, hoàng tử yêu lọ lem là chuyện bình thường, công chúa chẳng bao giờ yêu thằng đánh giày.
Đang sống sung sướng trong nhung lụa, ăn không lo, tự nhiên sống khổ sở có đến mười công chúa thì chín người từ bỏ, còn một người thì do đức vua cho chàng đánh giày ở rể.
- Này kéo qua nhà tao làm gì đông thế?
Trần Thiên Nam kinh dị thấy cả bốn thằng mang người yêu chúng nó tới nhà mình, từ bao giờ nhà mình là điểm tụ tập cho chúng nó hẹn hò? Thằng Tú cười ha ha nói.
- Qua đây tổ chức bữa đón tất niên năm mới.
- Người có tiền nói bọn tao không thể không nghe.
Thằng Quang hâm mộ không thôi, thằng Tú một đêm phất lên trở thành tỷ phú làm cho bạn chí cốt như thằng Quang thèm nhỏ cả dãi, cả thằng Lân thằng An cũng gật đầu như bổ củi, nhìn thằng Tú với ánh mắt ước ao.
- Giàu đổi bạn sang đổi vợ, tao đang nghĩ mình có nên xóa liên lạc với bọn mày không đây?
Thằng Tú cận đẩy đẩy cái kính mới cắt của mình, điệu bộ thổ hào nói chuyện, Bảo Trân đứng ở bên cạnh đột nhiên nói.
- Thằng này bạc thật, anh em chí cốt sống c·hết từ nhỏ nó còn bỏ được, không có Bảo Trân này thì có Bảo Trân khác, haiz bỏ nó đi Trân, không tội gì phải có tìm cảm với loại người bạc bẽo này.
- Đúng đúng, còn nhớ hồi nhỏ anh còn đỡ một dao chí mạng cho nó, vậy mà có tí tiền không nhớ anh em ngày xưa đỡ cho nó một dao, đau lòng quá đi.
Ba thằng diễn như thật, Trần Thiên Nam suýt nữa còn tin, lắc đầu không muốn tham gia rạp xiếc của tứ đại danh bồ chúng nó, Hương Hà, Minh Thúy, đều dưới dự xúi thả thêm bom xuống chỗ Bảo Trân.
- Ơ, sao mọi người qua đây đông vui thế?
Con bé Thảo chạy ra thấy một đám nhốn nháo liền hỏi, thằng Lân hớn hở chạy lại cười nói.
- Qua đây chơi, làm bữa tất niên mừng cái tết Dương.
- Vậy à.
Cả đám đi vào trong nhà, ngoài trời đã đổ mưa to, thằng An thấy con Lamborghini để ở phía sau bụi bám đầy thì vẻ mặt đau sót nói.
- Ôi ước mơ của tao lại ở đây phủ bụi.
Trần Thiên Nam gãi gãi mũi, không có ai đi thì chả phủ bụi, hắn cũng muốn chạy ra đường cho oai nhưng sợ bị xích cổ lại vì chưa đủ tuổi, ba bốn thằng thi nhau chụp ảnh tạo dáng chụp ảnh, còn mấy chị em phụ nữ xuống bếp làm cỗ, đồ ăn thằng Tú cận đại gia mua đủ thứ từ gà vịt, mực cá...
Anh Trường phóng con trộm chó vào trong sân quay một vòng ném vào trong sân sau khỏi ướt mưa, chạy vào trong nhà thấy một đám lố nhố hơi kinh ngạc.
- Em chào anh.
Đám Bảo Trân chào hỏi anh Trường, khẽ gật đầu thấy đám thằng Tú ở đằng sau chụp ảnh thì hơi sững sờ, con Lamborghini này ở đâu ra? Anh Trường sau khi được Trần Thiên Nam đầu tư mở ra công ty âm nhạc của riêng mình, Xuân Trường Tx cái tên ca sĩ mới nổi thành công với sản phẩm âm nhạc đầu tay bùng nổ, leo lên top 1 thịnh hành của một số nền tảng lớn như Youtube, Zing Mp3, sự kết hợp với Hoàng Tử Piano làm cho tên tuổi Xuân Trường Tx nổi bật không nhỏ.
- Đâu ra đây cu?
- Uầy, ca sĩ Xuân Trường Tài Xỉu.
Đám thằng Tú rối ríu chào, ca sĩ Xuân Trường Tài Xỉu lại là anh họ thằng Nam, nhà này đúng là toàn quái vật chui ra, anh Trường bị các em gọi là Trường tài xỉu mặt đen lại.
- Của chị Lạc Ảnh.
Trần Thiên Nam trả lời, anh Trường gật gù hỏi.
- Chìa khóa đâu?
Trần Thiên Nam đi vào trong phòng lấy cục chìa khóa ném cho anh Trường.
- Cận thế nhé ông anh, làm ca sĩ mấy tháng không đủ tiền đền đâu, của chị Lạc Ảnh đấy, xước một cái thì anh em mình đi bán muối luôn.
- Ok thằng em, cứ yên tâm ở anh.
Anh Trưởng ngồi vào xe nổ máy chiếc xe phóng đi ra cổng, anh Trường kéo thằng Lân ra cổng, hai anh em chụp ảnh bên siêu xe, một lúc sau Trần Thiên Nam thấy anh Trường đăng ảnh trên dòng thời gian của mình.
"Sau hai tháng nỗ lực cố gắng, cuối cùng đã chạm tới ước mơ."