Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 483: Trận Chiến Hành Dương Thành (4)





Rầm rập rầm rập…

Đều như kẻ chỉ các phương trận trường thương, đao thuẫn thủ cánh phải lập tức xoay người sau khi dừng lại, tốt chất quân sự tập luyện cực cao.

Các sĩ quan từng đội chỉ huy rất tốt.

Adrew hai mắt phóng hoả nhìn kẻ thù trước mặt, hắn không thể về quê hương, hấn đã mất đi danh dự quý tộc nơi đó. Thân thể cũng đã tàn phế không còn là nam nhân, nhưng hắn vẫn có thể ở nơi này tìm lại hiệp sĩ danh dự của bản thân. Phụng sự chúa hay phụng sự Vương gia đều quan trọng . Chúa ở quá xa còn Vương gia lại tại nơi này. Cho nên hắn hôn lên thánh giá trước ngực lẩm ngẩm cầu nguyện, giữ chắc trường thương trong tay.

Ký đã lường trước sự việc. Cánh sẽ bị tấn công đầu tiên cho nên những phương Trận Trường thương mạnh nhất hắn bố trí nơi này. Phía trước cũng có phía sau cũng có trường thương binh nhưng không tinh nhuệ băng. Cấm Vệ quân hay Thiên Tử Quân Đại Việt rất mạnh, nhưng họ chưa quen lối tác chiến này . Có thể họ sẽ sơm quen và cực mạnh nhưng không phải lúc này.

Hí hí luật luật… va chạm chuẩn bị xảy đến.

Nhìn thừ trên cao chỉnh tề kỵ binh như mũi khoan ^ đâm vào hàng ngũ quân Đại Việt. Không hiểu Kỵ binh Tây Vực thiện chiến hay Trường Thương Binh của Đại Việt can trường.

Nhưng đúng lúc này dị biến xảy ra… còn cách 500m trước đội quân Đại Việt thì không ít chiến mã Tây Vựng đau đớn hí lên rồi ngã lăn ra đất hất văng kỵ binh ra xa.

Chuyện gì đã xảy ra?

Lại là bài cũ đinh tặc.

Ngô Khảo Ký sau khi chuyển hướng đánh Đại Tống thể nào hắn quên đi định tặc phong cách, phong cách đã làm nên thương hiệu rất nhiều trận dã chiến của hăn.

Pháo binh đã làm mờ đi những chiến thuật cổ lỗ này, nhưng một khi pháo binh bị vô hiệu hóa thì vũ khí lạnh chiến đấu, bãy rập lại lên ngôi.

Đây là hình thức phòng ngự tiêu cực vì quân Đại Việt cũng không thể tấn công qua bãi đinh, trừ khi họ đi guốc mộc, là lúc này guốc mộc là không có đấy.

Dĩ nhiên từ Liễu Châu khi quyết đánh Tống thì Ngô Khảo Ký đã gửi thư về nhà đòi đinh thép 4, loại này vứt kiểu gì cũng có một đầu chĩa thẳng lên trời.

Nhưng với kinh nghiệm rải đinh bao năm thì Ngô Khảo Ký phát hiện rải lung tung không hề có tác dụng và rất tốn công sức rải.

Đừng nghĩ rải đinh dễ cứ đem bao tải đinh đi ném là xong. Ném đến lúc nào? Đinh thì mắc vào nhau, mắc vào bao muốn rải hai ba nắm dễ nhưng muốn rải nhiều thì đến bao giờ.

Chưa kể thằng trước rải thằng sau dẫm . Mà dùng một hành người hay ngựa trải đinh thì tốn thời gian.

Cò người nói đục bao tải đinh tự rơi. Xin lỗi ạ đinh nó mắc vào nhau, 4 cạnh đó đến mở cả bao ra đổ còn khó.

Rốt cục lại chỉ có cánh thủ công đeo găng tay bốc đinh mà ném.

Nhưng đầu óc ma lanh của Ký làm sao lại để chuyện đó xảy ra?

Hắn yêu cầu Lý Từ Huy chế tạo hòm gỗ mỏng bên trong có lợp các tấm thép mỏng chia các ô thông thẳng đáy hộp với máng thoát chữ U.

Chỉ cần đeo hộp hai bên mông ngựa tháo ngăn máng phi nước kiệu rập rình thì đinh 4 cạnh cứ vậy tuột ra rơi xuống . Vừa đều vừa chuẩn vừa nhanh lại không ai dẫm nhầm.

500 kỵ làm một hàng dài phi nước kiệu ngoáy mông ngoáy đít được 100 hàng đinh đôi dài mấy trăm mét . ( vì né pháo Huỳnh Dương nên chỉ có 100 kỵ cuối trải)

Trải đều không quá dày, cũng không thưa.

Đây chính là vùng tử địa đối với kỵ binh.

Có chết thì người Tống cũng không nghĩ được trong khoảnh khắc thời gian ngăn ngủi người Việt có thể điên cuồng trải đinh chính xác một khu vực rộng như vậy.

Mỗi kỵ hai hàng đinh hai bên mông 100 kỵ cạnh nhau trải gần 200 rộng và 600m dài cái con đường chết chóc này.

Nhưng dúng lúc này hậu quân Đại Việt lúc này ầm ầm tiếng vang.

Một con tiểu hoả long xuất hiện

Thì ra Quách Mậu Nghiêm tập kích trận địa pháo đã thấy pháo Đại Việt bị mang đi hết cho nên hắn chuyển hướng tức tốc tấn công vào hậu quân Đại Việt.

Tất nhiên lúc này trường thương binh của Câm Vệ Quân đã chuẩn bị sẵn sàng , một hàng cự mã trường thương nhọn hoắt dựng lên.

Ngô Khảo Ký thầm than hắn có lúc vì quá cấp tốc mà quên một số việc, nếu cũng đưa hộp đinh cho bọn lính hàng sau cùng của quân trải thì lúc này tốt hơn nhiều.

Cũng may mắn hắn thấy được quân phía sau không quá đông cho nên thở phào một hơi.

Đến lúc này phải điều khiển chi tiết rồi, khó có thể dùng pháo hiệu kèn đèn để ra hiệu nữa.

“ Truyền lệnh cho Ngô Văn bân điều 5 phương trận trường thương binh Cấm Vệ quân ở tiền quân nhanh chóng di chuyển cánh phải bịt lại lỗ hổng với quân công trại. Điều theem5 phương trận đao thuẫn thủ lên phía sau trường thương binh. Dùng đèn pha làm tiêu cự cho bọn hắn di chuyển”

Ngô Khảo Ký căn dặn thân binh làm nhiệm vụ truyền tin. Còn lệnh truyền xuống đã có các sĩ quan lo liệu.

Quả nhiên có xa tháp bố trí khắp quân lúc này chiếu đèn hướng dẫn vị trí xếp quân trong đêm thì mọi chuyện dễ hơn.

Đây là khoảng cách 400m trống mà quân Đại Việt chưa thể tiếp cận được ba ngàn binh xếp phía Trại Tống.

Ba ngàn binh này không thể co về vì họ bảo vệ cánh cho 5 ngàn Triều binh đang điên cuồng gấp rút công trại.

Cho nên nơi này thành khoản trống mà Ký phải bịt.

Vốn dĩ nếu chỉ có nhánh quân của Lâm Thăng dính bãi đinh thì cánh phải có thể đứng phòng thủ , còn trung quân di chuyển tiếp 400m .

Nhưng quân của Quách Mậu Nghiêm ập đến quá nhanh cho nên toàn trung quân không thể động mà chỉ có thể điều 10 cái phương trận 5000 người tổng để bít nơi này.

Từ đây Trại Tống phía Đông đã được nối một dải 15 cái phương trận Trường thương để phòng ngự cánh phải quân Đại Việt

Quá dài phải tìm cách co hẹp bớt và chuyển các trường thương binh phương trận ra hậu quân để bảo vệ.

Muốn có được điều đó phải nhanh chóng đánh bại đội kỵ binh phía sau . Từ đó quân Đại Việt có thể tiến lên phía Trại Tống và cốn cái đuôi của mình ngắn lại.

Cánh phải vẫn một mảng lộn xộn, Kỵ binh Lâm Thăng vẫn chưa đột phả được dãy đinh của Đại Việt trải. Hắn đã đánh giá quá sai lầm về số lượng đinh trải cũng như độ phân bố của các đinh.

Hơn 500 kỵ ngã nhào kêu khóc chỉ có mười mấy Kỵ xông qua không làm nổi trò gì trước trường thương dài 3 m của Hán Nô và Legion Phi- Âu.

Đám kỵ binh lẻ tẻ xông vào thậm chí không thể đánh lõm được một hàng trường thương nào.

Mỗi con ngựa đều dính ít nhất ba bốn mũi thương đâm xuyên ngực. Thương được dựng đất làm điểm tựa, hai tay cơ bắp đè giữ thậm chí chân đầu gối cũng đè giữ cán thương khi va chạm

Lực va của chiến mã tuy khủng bố nhưng san sẻ đều cho nhiều ngọn thương thì lại không sao.

Mặt đất bị cán thương cày xới. Đủ thấy lực lao của chiến mã bao mạnh.

Lẻ tẻ kỵ binh rơi xuống là bị đâm chết ngay tại chỗ.

Đây là cái giá của việc kỵ binh lẻ tẻ xông vào đội trường thương dày đặc.

Nói về tình hình phía hậu quan của Đại Việt thì ác liệt hơn quá nhiều.

Hai ngàn kỵ binh Tây Vực vậy mà liều mạng công vào chỗ có tới 20 ngàn người. Đây chính là điểm đáng sợ của kỵ binh, tấn công điểm.

Hắn không cần biết ngươi có bao nhiêu quân, nếu hắn đủ kỹ năng lao vào rồi tháo ra mà không bị kẹt lại thì kỵ binh dám đánh.

Và Quách Mậu Nghiêm chính là dạng tự tin dám đánh đó.

Khủng khiếp sức lao nhanh của chiến mã cực đại vận tốc lên đến 60km/ giờ lao thẳng vào rừng thương. Bọn người Tây Vực này vậy mà chơi Kỵ thương chứ không chơi kỵ cung, hoặc giả nhòm người Quách Mậu Nghiêm là được xây dựng theo lối trọng kỵ tấn công. Nếu là kinh kỵ chắc chắn lúc này nên đánh bằng cung vu hồi.

Nhìn lại mới thấy chiến mã của bọn Quách Mậu Nghiêm có thêm một tấm da bọc trước ngực ngựa, trên tấm da chính là Lamellar tấm giáp. Tấm giáp này tuy không thể cản lực đâm từ cú va chạm tốc độ mạnh như vậy nhưng nó sẽ kết hợp cùng sức nặng cùng cơ bắp ngựa khiến trường thương có bao nhiêu cứng rắn bao nhiêu đàn hồi đều bị gãy.

Crack…. ầm ầm … rào rào rào…

Chiến mã đầu mũi tên ^ của quân kỵ binh Tây Vực bị xiên chết nhưng gia tốc của nó lao đi khiến trường thương Cấm Vệ quân hai thanh gãy rời trọng lượng 400kg với gia tốc 60km/giờ tuy bị trường thương gãy cản đi một phần nhưng nó đã đủ đập nát lớp thương thủ đầu tiên, nhốn nháo ba bốn người bị ngựa đè lẫn, tiếng xương vỡ chen lẫn âm thanh vó ngựa hỗn loạn thật kinh hoàng. Tên kỵ sĩ cũng không sống nổi, hắn bị văng ra cũng rơi vào đúng một mũi thương bên cạnh.

Nhưng kĩ năng cưỡi ngựa của bọn Tây Vực binh hẳn vượt hơn các vùng khác của Tống quốc, tên thứ hai thứ ba kỵ sĩ kẹp bung ngựa thúc nhảy. Nhảy vọt qua thâm ngựa vừa làm thanh không một vùng trường thương đó mà đột phá vào phía trong rừng thương.

Hàng thứ hai bị đẩy ngã , kỵ sĩ phía sau bắt đầu chồm qua lần nữa, thậm chí một tên Tây Vực kỵ bịn điêu luyện kỹ thuật còn nghiêng người chọc thẳng trường thương xuống xuyên thấu bả vai thép giáp của một trên cấm vệ quân.

Trường thương không thể rút, bị mắc kẹt trong chiến giáp. Tên Kỵ binh Tây Vực khát máu liếm môi bỏ trường thương tính rút chiến đao bên hông thì bị một cây thương từ hàng thứ ba của Cấm vệ quân xuyên ngực.

Đánh vào đánh vào đánh vào.

Nhảy chồm chiến mã, va chạm, đâm thương.

Giữ vững giữ vững trận địa.

Đâm thương chính xác vào kỵ binh.

Hai bên đều là tinh nhuệ, tốt chất Cấm Vệ quân rất cao, trang bị tốt chiến giáp La Mã không thể chịu nổi va đập của chiến mã. Nhưng bọn hắn lấy máu thịt bọc thiến giáp làm đá tảng mà cản quân địch.

Kịch liệt va chạm, kịch liệt đâm chém, ngựa lao người người đam ngựa.

Năm kỵ đầu va chạm, hơn trăm mét dài trường thương binh thành luỹ lõm vào, có những nơi bị đột phá đến hàng thứ tư thứ năm nhưng cuối cùng vẫn đứng vững .

Trọng giáp Segmentata giúp Trường Thương binh Cấm Vệ quân sống sót tỷ lệ cao hơn.

Sóng thứ nhất đã bị chặn lại, hai bên thương tổn quả thật ngang ngửa, đã có hơn 300 Cấm Vệ quân chết đi. Tầm 150 kỵ binh Tây Vực cũng tử trận. Nhưng vấn đề lúc này số quân còn lại của Tây Vực kỵ binh bị kẹt.

Họ không ngờ sức chiến đấu của đội bộ binh này quá tốt, trang bị cũng quá tốt. Cho nên họ bị kẹt lại.

Nhữn mũi thương từ hàng sau Cấm Vệ Quan dài 3m lao tới, thường là bổ chém từ trên cao xuống mà không phải đâm. Không có không gian để đâm. Lúc này đến lượt Kỵ binh mắc kẹt trở thành bia ngắm cho quân Đại Việt .

Nhưng vẫn còn hơn ngàn kỵ của quân Tống chưa lao vào. Họ lao vào là có chuyện liền.


Quách Mậu Nghiêm muốn ra lệnh xông lên, nhưng đúng lúc này lông tơ hắn dựng ngược, cảm giác như có hung thú đang nhìn chằm chằm vào hắn.


Cộp cộp cộp cộp…..

Từng ánh đèn bão như u linh xuất hiện trong đêm tối.

Chỉ nhìn thấy đèn, thấy chiến mã bọc giáp, nhưng không nhìn rõ kỵ sĩ ngồi trên đó.

Không nghi ngờ gì nữa đây chính là 500 tinh kỵ binh duy nhất của Đại Việt quân. Là những siêu kỵ binh tinh nhuệ nhất của con em Đại Việt.

Bắt nạt bộ binh Đại Việt?

Dám đấu cùng kỵ binh Đại Việt không?

Tây Vực Kỵ binh ta đến đây.






















Một bộ truyện thể loại Tận Thế nhưng lại khai thác một góc nhìn mới với những chủ đề mới lạ. Các tình tiết được xâu chuỗi và liên kết cực kỳ hợp lý, thích hợp với những đọc giả đã quá chản với thể loại truyện mì ăn liền.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.