Bộ binh Đại Việt chớp thời cơ lao nhanh. Từ đi bước chậm theo tiếng trống dồn mà họ bước từ chậm cho đến nhanh tăng tốc.
Nhưng bộ binh có nhanh thì nhanh bằng kỵ không?
Chiến mã ầm ầm gõ móng sắt xuống đường đất. Từng thớ bùn đất bị móng kỵ gõ mạnh hất tung lên trời khiến như thiên địa quay cuồng.
Kỵ binh Tây Vực xuất trận?
Không không nhanh như vậy có thể hành động thông tin còn chưa báo về tới Địch Viễn thì Ngô Khảo Ký động trước rồi.
Nói đến chớp thời cơ chiến trường giờ Ký đã quá thành thục.
Đây là năm trăm kỵ duy nhất của Quân Đại Việt tại chiến trường này, là thân binh của Ngô Khảo Ký. Chỉ bọn họ mới được đào tạo kỵ binh và có tố chất kỵ binh.
Lang thang 5-6 năm ở thảo nguyên, đám thân binh của Ngô Khảo Ký toàn bộ đã trở thành kỵ sĩ chất lượng theo tiêu chuẩn thảo nguyên. Ở đây bọn họ được người thảo nguyên dạy dỗ quá nhiều kĩ thuật cưỡi ngựa.
Tuy không thể so sánh người thảo nguyên từ bé trên lưng ngựa. Nhưng so sánh với chính bản thân họ trước khi đi Liêu Đông đã là một trời một vực.
Trước đây Kỵ binh Đại Việt không thể so kỹ thuật cùng Kỵ Binh Tống. Nhưng đám này thân binh Ngô Khảo Ký khả năng Kỵ, Kỵ chiến không thua tinh nhuệ nhất Kỵ binh Tống. Điều đó không bàn cãi nhiều.
Năm trăm Kỵ lao nhanh như gió về phía Trại Tống sau đó quẹo phải như muốn đối chiến cùng 3000 kỵ Tống đang xếp ở ngoài thành Tây của Hành Dương. Thế đến hung hung, phía sau bọn họ chỉ thấy một dải đất cát bùn hất tung lên trời.
Không gian đã tối lại, đèn đuốc đã lên. Nói thì dài nhưng thực tế từ lúc Đại Việt áp sát trại Tống đến lúc này chưa quá 30 phút. Tức là trong sát na kia không biết có bao nhiêu tính toán trong đầu Ký và hắn cho ra quyết đoán rất nhanh.
Lao đến trước mặt đám 3000 kỵ mã Tây vực khoảng cánh ngàn mét thì kỵ binh Đại Việt kìm cương, nếu còn tiến lên họ sẽ đi vào vùng pháo kích trên đầu thành.
Phì phò phì phò
Khịt khịt
Hí hí
Luật..
Đám ngựa chiến Bắc Nguyên như nhận thấy đối thủ lâu năm Đại Uyển fake mà hưng phấn đạp chân, hí, luật .. doạ nạt.
Lão đối thủ lại gặp nhau rồi.
Cạch cạch…
Chiến mã Tây vực cạch cạch tiếng chân đạp lên cầu gỗ cũng không sợ hãi.
Đều là chiến mã tính tình cực nóng nảy.
Nhưng con người luôn có tư duy, không thể như súc sinh không sợ trời sợ đất.
Người Tống kinh ngạc.
Phương Nam cũng có siêu cấp kỵ sĩ như vậy sao?
Người trong nghề liếc mắt là hiểu nhau, kỹ thuật cưỡi ngựa của 500 thân binh Ngô Khảo Ký quá điêu luyện, đám này kỵ binh Tây Vực cũng mặc cảm , phi như gió, nhấp nhô theo nhịp chạy giảm áp lực cho ngựa, khiên tốc độ tăng lên mà giữ được sức chiến mã. Dừng ngựa kỹ thuật đều tăm tắp càng làm cho Kỵ binh Tây Vựa than thở.
Để so với đám người trước mặt chỉ có thân binh của tướng quân mà thôi.
Thật ra kỵ binh Tây Vực rất khinh đồng liêu của họ ở Hà Bắc hay Thái Nguyên, họ không dám so với người thảo nguyên nhưng lại coi khinh đồng liêu người Hán ở hai vùng này.
Nói thật thì kỵ binh Tây Vực của Tống chất lượng nhỉnh hơn một chút so với Kỵ binh Hán ở Hà Bắc và Thái Nguyên thật.
Chỉ huy kỵ binh Tây Vực nhóm 3000 ở cổng Tây Hành Dương cau mày:
“ Ngươi vào lại trong thành báo cho Lâm Tiến tướng quân, có kỵ binh địch ngăn đường, khả năng cao nhánh quân đang công trại của Đại Việt sẽ rút. Chúng ta chuẩn bị đột kích nhóm mấy trăm kỵ kia. Nói cho Lâm Thăng tướng quân chuẩn bị xua kỵ truy sát tàn binh của Đại Việt”
Hành động của quân Đại Việt kỵ binh làm cho vị chỉ huy này rất suy nghĩ.
Theo lẽ thường đúng là vậy.
Nhưng kỵ binh Đại Việt chỉ nhìn qua qua về thành Huỳnh Dương sau đó dùng bước kiệu chậm rãi đi về quân trận phía sau mấy trăm mét.
“ Bọn này làm cái quỷ gì vậy?” Chỉ huy kỵ binh Tây Vực vừa mở miệng thì kỵ binh Đại Việt xếp ngang một hàng mấy trăm người cứ thế kinh kinh đạm đạm nhảy ngựa bước kiệu quay đít rời đi.
“ Đây là chúng ô nhục chúng ta?”
Một tên Tây Vực kỵ binh điên máu.
Thật nhảy bước kiệu hai bên mông ngựa sẽ đánh trái phải, năm trăm cái mông ngựa quay vào mặt chúng mà ngoáy thật hết sức khó chịu.
Mặt vị Chỉ huy kỵ binh Tây Vực cũng xám nghoét nhưng hắn không có lên cơn quát tháo:
“Kệ chúng chọc tức đi, đừng mắc kế, làm đúng theo kế hoạch của tướng quân”
Kỵ binh Đại Việt rảnh , chạy một vòng lớn đến nơi chỉ là để khiêu khích hạ nhục đối thủ…. Nhất thiết phải làm chuyện trẻ con vậy không?
“ Không ổn. Đại đội bộ binh Đại Việt đồng loạt tiến lên về phía Trại của chúng ta, chúng bỏ lại trận địa pháo phía sau.”
Một tên thám báo mới phải vừa lách phải tránh đám Kỵ binh Đại Việt mà vòng lớn về báo cáo.
“ Nhanh báo tin Địch tướng quân…” Chỉ huy kỵ binh Tây Vực ngoài Hành Dương thành hét lớn.
Quân Đại Việt hành động ngoài dự liệu khiến họ không thể tự quyết nên lên tấn công hay như thế nào.
Địch Viễn tướng quân dự liệu hết đường nhưng chưa nói nếu toàn bộ Đại Việt quân bỏ trận địa pháo xông lên thì nên phản ứng ra sao.
Chờ lệnh sợ quá muộn.
Tấn công ngăn cản địch? Nên tấn công vào quân đang công trại hay tấn công trung quân Đại Việt đang tiến lên ngăn cản họ?
Chỉ huy kỵ binh Tây Vực đầu óc mòng mòng suy nghĩ….
Phải làm gì đó trước khi quá muộn.
Hả …. Trận địa pháo.
Đại Việt di chuyển bất ngờ liệu có chuyển được pháo đi không?
Đúng lúc này sau lưng Chỉ huy kỵ binh Tây Vực ầm ầm tiếng động vang lên. Đại đội Kỵ binh xuất hiện, người dẫn đầu Lâm Thăng , phó tướng dưới trướng Địch Viễn.
“ Quách Mậu Nghiêm ngươi dẫn bộ hạ của ngưoi ngay lập tức cướp pháo trận địa quân Việt. Phá hủy tất cả…”
“ Vậy còn tướng quân?”
Chỉ huy kỵ binh Tây Vực họ Quách chần chờ hỏi lại”
“ Ta tập trung quân Đại Việt” Lâm Thăng lên tiếng.
“ Không đợi lệnh của Địch tướng quân sao?” Quách Mậu Nghiêm có vẻ hơi căng thẳng mà hỏi lại.
“ Không kịp, trên thành ta đã nhìn rõ tốc độ tiến của bọn chúng nhanh. Nếu đến chậm thì bọn này hội quân hết. Lúc đó kế hoạch sẽ thất bại, vả lại bộ binh hành quân nhanh tất có lỗ hổng ngươi yên tâm đi cướp trận địa pháo”
Lâm Thăng quả đoán, quyết đoán nói lời.
Quách Mậu Nghiêm chỉ có thể nghe lênh, hắn dẫn 2000 bộ hạ của mình lao một vòng lớn về phía vị trí trận địa pháo của quân Đại Việt. Còn để lại 1000 nghe lệnh chỉ huy từ Lâm Thăng.
Trong thành lúc này kỵ binh đã túa ra…. ít nhất 7-8 ngàn kỵ bọn chúng thể hiện tố chất khá dũng mãnh thiện chiến và kỷ luật.
Rất nhanh chúng đã xếp được đội hình chuẩn tắc để tấn công mục tiêu.
Khoảng cách giữa trung quân của Đại Việt cho đến trại tính ra cũng bằng tầm pháo bắn của Đại Việt tầm hơn 1,5km
Lúc này chiều cao trung của người Đại Việt là khá thấp cho nên chiều dài bước chân chỉ tính toán tầm 65cm còn bọn Châu Âu binh chiều cao lớn hơn nên sải chân sẽ là 75cm.
Đừng khinh thường cái chỉ số này vì nó liên quan trực tiếp tốc độ di chuyển.
Tiến quân thường tốc độ tầm 70 nhịp bươc chân một phút.
Nhưng bước nhanh có thể lên đến 150-160 nhịp phút.
Cho nên sau khi đi tầm 100 bước thì đội hình hai bên đã cách nhau đến 10 m rồi, hành quân đủ 2 dặm thì khoảng cách này là 20m rất kinh khủng lệch đội hình.
Cho nên những thứ nhỏ này cũng phải quan tâm nhất định nếu không sẽ tạo nên sai lầm lớn.
Ngô Khảo Ký chỉ lựa chọn tốc độ tiến quân ở nhịp 90/phút bước chân tối đa. Ở thời điểm đêm tối này không thể tăng quá nhiều tốc độ.
Cũng chỉ 2km mà thôi, nếu tính đúng thì từ khi xuất phát cho đến lúc đến là ba phút.
Sợ hãi nhất là quá trình chuẩn bị xuất phát thông báo toàn quân và quá trình dừng lại ổn định trận hình.
Nhất là đang di chuyển mà dừng đột ngột, thì sự ổn định lại càng khó.
Nếu mất quá nhiều thời gian ổn định tức là chết chắc.
Như đã nói mọi người đừng nghĩ di chuyển bộ binh là chậm. Chậm nhất tốt thời gian nhất là quá trình chuẩn bị, thông báo cùng biến trận. Nhất là trong đêm tối rất khó tổ chức.
Cũng may cho Ký ở đây toàn là quân chính quy. Lại là tổ hợp của ba nhánh quân chuyên nghiệp riêng rẽ cho nên biến trận không quá khó.
Bảy ngàn quân Âu Phi từ mười bốn phương trận đang xếp ngang 7x2 nhanh chóng được tổ hiệp thành 3x5 khuyết một.
Loại biến trận theo phương trận di chuyển này họ đã thực hành cả trăm ngàn lần nên không quá khó.
Từ Âu Phi Legion làm mốc mà quân Hán nô 10 phương trận dóng theo 5 phương trận trường thương bên ngoài tay phải năm phương trận hỗn hợp đao thuẫn binh nỏ thủ bên trong.
Vạn Cấm Vệ quân thì hơi mệt bọn này tuy xuất thân từ Thiên Tử binh, sau này cũng có theo phương trận mà rèn nhưng độ thành thục không thể như quân Bố Chính rồi.
Cho nên Ngô Khảo Ký không thể đòi hỏi quá nhiều và biến trận quá nhiều ở bọn này, chỉ có thể điều chuyển 10 phương trận trường thương xếp hàng 5x2 trên cùng của chúng tách ra năm hàng trường thương về hậu quân.
Đơn giản chỉnh quân đã mất 15 phút. Pháo nòng dài binh, pháo cối binh cũng hết sức cẩn thận chuẩn bị mà hành quân.
Thám báo Tống nhìn thấy điều quân quy mô lớn của Đại Việt đã nhìn ra được ý đồ nên ngay lập tức về báo cáo lại trong quân.
Nhưng đã khá muôn vì quân Đại Việt biến trận quá nhanh.
Đến lúc quân Tống kỵ binh tập hợp ở cổng thành thì Đại Việt quân đã đi được tầm 90 giây tức khoảng 120 bước vì tiếng trống chận là tăng tiết tấu. Tức là họ đã đi non nửa quãng đường cần đi.
Trên xa tháp Ngô Khảo Ký vẫn hết sức chú ý tình hình phía trước, cả phía Hành Dương lẫn phía xa phương Bắc tối đen .
Chỉ cần có bất kỳ động tính nào hắn sẽ cho dừng quân chuẩn bị chiến.
“ Bước nhanh 50 nhịp sau đó dừng lại chuẩn bị chiến”
Ngô Khảo Ký hét lớn. Cho bọn lính thông tin bên cạnh, chính bọn này đang gõ trống trận và chỉ huy thổi tù và nếu cần dừng lại.
Vậy đó, chiến tranh thời xưa các ông xem trên phim toàn thấy hai bên nhao nhao xếp hàng một ông cầm cầm kiếm chỉ cái, hai bên úa ùa lao lên chém. Xong một lát là đang kỵ chiến phải nhảy xuống ngựa đánh nhau cho dễ bay lượn khán giả thì trầm trồ. Tướng quân gì đéo thấy chỉ huy chỉ thấy lao vào chém 20-30 tên…. He he he.
Các ánh đuốc ở cổng tây thành Huỳnh Dương đã không còn mất tập trung mà đã định hình, và bắt đầu từ từ di chuyển. Đây là chạy đà.
Từ Huynh Dương đến trại là gần 2km tức là nếu kỵ binh tốc độ thăng đà đến tốc độ cao nhất chỉ cần tầm 90-120s có thể tiếp cận đội hình Đại Việt cho nên thời gian không còn.
Ngô Khảo Ký chỉ có thể cho đi thêm 40 bước sau đó dừng lại ổn định chiến đấu.
Rầm rập rầm rập tiếng bước chân gấp gáp hơn vang lên.
Ù ù ù ù ù ù ù à à à….
Tiến tù và hai hai nhịp quen thột vang lên. Toàn quân như kẽ dừng lại.
Tất nhiên nhánh Cấm Vệ quân có hơi trục trặc đôi chỗ nhưng không sai lầm quá lớn.
Nhánh Hán Nô vẫn tốt, bọn này có 5 năm huấ luyện tận tay của Ngô Khảo Ký cho nên thông thuộc chiến thuật dạng này hơn lính Đại Việt ở trung quân.
Một dòng hỏa long ầm ầm hiện ra bên cánh phải quân Đại Việt .
Kỵ binh Tống lợi dụng lúc quân Đại Việt đang di chuyển mà bất ngờ muốn tập kích bên cánh.
Ngàn cân treo sợi tóc, chiến đấu bắt đầu…
Một bộ truyện thể loại Tận Thế nhưng lại khai thác một góc nhìn mới với những chủ đề mới lạ. Các tình tiết được xâu chuỗi và liên kết cực kỳ hợp lý, thích hợp với những đọc giả đã quá chản với thể loại truyện mì ăn liền.