Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 458: Gà đổi đầu người




Như mọi người thấy Bắc Mân Vương thị có quan trọng không?

Thưa là quan trọng, nó vừa là đồng minh cho Bắc Việt tương lai vừa là thị trường kinh tế cho Đại Việt.

Cộng thêm Đông Mân thì sẽ tạo thành thế vững bàn thạch cho vùng đệm Đại Việt – Đại Tống.

Nhưng nó không mạnh đến mức phải mạo hiểm máu xương con em Đại Việt ngàn dặm trường trinh.

Thử nghĩ nếu giờ ngồi hoà đàm Đại Tống sẽ ra sao?

Lấy được Quế Lâm – Hạ Châu, giết Lưu Kỷ không tốn một binh một tốt. Về ăn tết, để cho Lý Kế Nguyên, Lý Hoằng Chân tổ kiến lại quân đội.

Vương Mân diệt, không sao cả vì địa thế Đông Mân Bắc Việt rất khó công. Chỉ cần Đại Tống dụng binh thì hải quân hùng mạnh Đại Việt sẽ trở bộ binh tinh nhuệ đổ bộ Liêm Châu ngay lập tức sau đó đánh dọc bờ biển Đại Tống phá huỷ cầu cảng đốt thương thuyền, thậm chí Carrack chân vịt đã có thì có thể len vào sông lớn tiêu diệt tất cả những gì họ thấy. Sau đó kêu Bắc Nguyên xuất binh.

Vấn đề an ninh có hay không có Bắc Mân vương thị không quá vấn đề.

Về mặt kinh tế? Về nhà nghỉ mộ hai năm, Thăng Long ăn bám Bố Chính thêm hai năm, dùng hải quân làm chính bộ binh làm phụ đáng phá bờ biển Đại Tống, kêu gọi Bắc Nguyên giúp sức ép Đại Tống mở cửa thương mại.

Kết quả vẫn như vậy chỉ là chậm 2 năm.

Nhưng người khác có 2 năm Ký không có, khoảng thời gian hắn xuyên đã 6 -7 năm. Thời gian tích đủ năng lượng, sản xuất một hệ thống hoàn hảo hơn ước tính ít nhất 10 năm. Vậy hắn có ít nhất 3 năm chuẩn bị. Nếu ba năm này thông thương mở thì Đại Việt sẽ có bao phát triển tạo nên nền móng vững chắc cho hắn đấu Hunter . Ngay cả Hunter tình hình xấu nhất xuyên Đại Tống thì hắn cũng cần 5-10 năm phát triển.

Lúc đó Ký tự tin săn ngược lại.

Nhưng thời gian đang tính bằng năm đấy không phải chục năm hay trăm năm. Do đó 2 năm là cả vấn đề, hai năm có thể thành bước đại nhảy vọt trong kế hoạch của Ký . Nên hắn đánh.

Vương Mân giờ lại trở lên quan trọng vì có Vương Mân góp sức thì lực cản của Ký Phạt Tống nhẹ hơn, bớt thương vong.

Còn về Bắc Nguyên, có thể nhưng Kỵ binh khôn thiện công thành. Nếu Tước huy động hết quân có thể đến Hứa Xương nhưng chưa chắc đã đi đến Trường Sa hội quân Ký. Quá xa, rất dễ bị mắc bị chặn đánh tổn thất nặng nề.

Bắc Mân Vương Thị, Miêu Nhân đều là những nhân tốt tốt giúp Ký tự tin đánh lên.

Và hắn tin tưởng đúng rồi.

Chinh Bắc Tướng Quân Tây An Vương, chuẩn con rể Bắc Mân quốc Vương đang cầm trong tay tình báo…

Y như phỏng đoán Địch Viễn bị mất chức điều về Sâm Châu…

Cái này lại khó rồi Sâm Châu là đường Ký lên hội quân với Tích. Lần này khó nhằn, bắt buộc phải đánh tan nhánh quân trước mặt giảm tải áp lực.

Ngô Khảo Tích loại nhìn về 50 thanh pháo cối bên cạnh các nhân viên đang vận hành tập kết mà cười cười , em dâu đúng là thần nhân không thể tưởng tượng nổi.

Tích đánh đến ác liệt nơi này. Thông qua sứ thần thì Huy biết cho nên ngay lập tức dùng thuyền nhanh trở pháo cối đến cho Tích mà nói cứ thoải mái dùng, thứ này sao chép không được, học cũng không được.

Cối gì mà khủng bố vậy.

Thật ra cái này pháo mới không phải Lý Từ Huy nghĩ ra. Nàng rất bận, Huy chỉ ra lệnh cho công tượng chế tạo như thế nào về cối đạn và pháo khiến cho người ngoài không nhìn thấy đuôi đạn được cấu tạo ra sao.

Người nghĩ ra cối mới lại là công nhân được cẩm Y Vệ tuyển chọn gắt gao từ công tượng Thăng Long.

Người này mấy tháng tiếp xúc chế tạo cối , đạn cho chiến trường phương bắc nào ngờ nhận yêu cầu của Huy lại có thể thiết kế được một loại cối rất hoàn chỉnh.

Không qua hệ thống đào tạo của Bố Chính mà có được sức sáng tạo kinh người khiến Huy cũng giật mình thán phục.

Không nói nhiều thăng từ thứ dân lên thất phẩm quan viên sau đó cử đo học lớp cao cấp về cơ khí ở Bố Chính.

Đây là nhân tài phải đào tạo, vậy là cuộc đời một công nhân phổ thông tên Vũ Văn Tạo liền thay đổi như vậy.

Tất nhiên thiết kế còn chút thô giáp nhưng ý tưởng không thể không tán dương vô cùng.

Đây là loại pháo cối lai giữa nạp đạn đầu nòng và Phật Lãng Cơ pháo.

Có thể nói loại này bắn nhanh hơn pháo nạp đạn đầu nòng chậm hơn Phật Lãng Cơ Tử Mẫu nhưng lại kín nên tầm bắn xa.


Vẫn là nguyên tắc tử mẫu pháo nhưng lại là tử pháo đút thẳng vào lòng mẫu pháo như nạp đạn vậy. Nhưng là nạp đầu nòng… rất là này nọ lọ chai.

Thằng này không hổ tên Tạo, rất biết chế tạo. Viên đạn tròn có nối đuôi thép dài như que đũa có gắn cánh cắt gió bị hắn chế thành hình nón dài, cánh cắt gió được gắn lên chóp nón. Từ đó viên đạn suýt nữa thành hình giọt nước, chỉ cố một chút thôi đã là giọt nước rồi.

Đạn được nhét vào ống tử pháo chỉ thừa bán cầu tròn phía trên ra ngoài hoàn toàn che được hình dáng của đạn. Không ai biết thứ này là gì trừ khi tháo nó khỏi tử pháo.

Mẫu pháo không còn cấu tạo cũ của pháo nạp đạn đầu nòng phức tạp mà thay vào đó là trụ trơn đáy kín mà thôi.( pháo nạp đạn đầu nòng đáy nòng là khoang thuốc súng có đường kính nhỏ hơn đường kính nòng, chế vất vả).

Vấn đề duy nhất là làm sao cái lỗ châm ngòi của mẫu pháo phải trùng với tử pháo khi đưa tử pháo vào lòng.

Cái này Huy xử lý. Hệ thống gờ lồi của mẫu pháo sẽ ăn vào gờ lõm tử pháo khiến hai lỗ ăn khít. Cắm ngòi cháy chậm và đốt là khai hoả.

Thứ này pháo quả thật trên trời dưới đất chưa từng có, lịch sử quân sự chưa từng có. Nó chỉ xảy ra đúng ở nơi này. Nguyên nhân vì hạn chế công nghệ pháo hiện đại nhưng lại có ý tưởng đạn nổ pháo cối, rồi một loạt suy diễn kiểu cái khó ló cái khôn.

Nếu thật sự tưởng tượng lại thì khối kết hợp giữ tử pháo và đạn chính là một quả đạn pháo hoàn chỉnh thời hiện dại. Tử pháo thời này chính là thân đạn thời hiện đại , còn quả được gọi là đạn thời này lại là đầu đạn nổ của thời hiện đại.

Tất nhiên cấu trúc này không phạm quy vì một là nó na ná giống đạn hiện đại nhưng bản chất là tử mẫu pháo, lại nạp đầu nòng và đốt dây cháy chậm phát hoả cho nên trong phạm vi không phạm luật.

Quan trọng nhất đó là thứ này do người công nhân thời này nghĩ ra. Huy không hề gợi ý. Chỉ là yêu cầu chung chung làm sao bí mật công nghệ hình dáng đạn nổ.

Thật ra Huy khá liều vì nàng không có hệ thống cảnh báo, chỉ một sai sót có thể chết ngay.


Vì để bí mật công nghệ , hình dạng đạn nổ cho nên dù pháo binh tăng cường cho Bắc Mân Vương thị nhưng họ ở riêng và sinh hoạt riêng khu.


Mỗi khẩu đột pháo có 4 người , hai mang pháo , hai mang đạn tử pháo Tổng 240 người . Trong đó 40 người là làm nhiệm vụ lắp đạn mới vào tử pháo.

Binh sĩ đi theo canh gác tránh kẻ đột nhập là 300. Nhiệm vụ chỉ canh gác kho thuốc súng nơi nạp đạn vào tử pháo.

Mỗi khẩu pháo này được trang bị 7 quả tử pháo – đạn màn theo bắn xong xách chạy rời xa chiến trường. Bởi vì bảo mật nên không có nạp đạn thuốc súng- tử pháo lộ thiên được.

Nói đến thì pháo này nhẹ hơn rất nhiều pháo cũ vì Thăng Long hay Bố chính đều phát hiện ra nòng càn ngắn thì áp lực vụ nổ sẽ giảm mạn do đó nòng càng có thể mỏng.

Cối thuốc nổ đã ít. Nay phần lớn ép lại lên tử pháo nhỏ cho nên nòng lại càng mỏng nhẹ. Đây là nguyên nhân chính chỉ có hai pháo binh mang pháo và đế gỗ.

Nhưng đừng kinh bé hạt tiêu. 500m nó vẫn đủ gây sát thương kinh khủng. Vì đạn có chóp nón ở đuôi mang thêm được thuốc nổ mà.

Như đã nói pháo này tốc độ bắn nhanh hơn pháo nạp đạn đầu nòng nhiều , vì nó không cần thông nòng, lau buồn chứa thuốc nổ. Mọi cặn bẩn thuốc nổ cháy dở , vỏ giấy đều nằm ở tử pháo, chỉ cần lấy gậy móc kéo tử pháo ra là bắn tiếp được ngay.

Đây có thể coi là thiết kế chung cực của loại cối pháo ở Đại việt trừ khi Tống Kiệt phát triển mới công nghệ. Thứ này đã hoàn hảo chỉ cần hoàn thiện về mặt tinh tế các linh kiện thôi.

Tuy chỉ có 50 khẩu cối pháo, nhưng nếu biết vận dụng tốt thì nó là vũ khí có thể thay đổi chiến trường đấy.

“Quốc Vương Chuẩn nhạc phụ, nói thật ngươi có thể huy động thêm bao nhiêu quân đội chi Lê Lăng?”

Ngô Khảo Tích ngắm nhìn con mồi ở phía xa xa liếm liếm môi mà hỏi Vương Triều Tiến.

“ Như thế nào kế hoạch? Ta có thể huy động thêm 2 vạn mà không ảnh hưởng bố trí các cánh khác…”

“ Vậy thì điều quân tới thôi, có thêm quân càng thêm chắc chắn.. lần này phải đánh một trận bình Trường Sa.” Tích hào hùng khí thế.

“ Đánh tới Trường Sa?” Vương Triều Tiến hơi hoảng.

“ Chuẩn nhạc phụ sợ?” Ngô Khảo Tích nheo nheo mắt.

“ Có ngươi tại ta sợ gì? Chỉ là giấc mơ Trường Sa của ta sáu năm rồi, nghe ngươi nói nhẹ như lông hồng mà lòng ta xấu hổ” Vương Triều Tiến cười khổ.

“ Mỗi người sở trường khác nhau, xuống sông thuỷ chiến ta không bằng ngài” Tích chỉ là khiêm tốn để chút mặt mũi cho Vương Triều Tiến mà thôi. Thích thuỷ chiến, hải chiến Tích hắn chưa ngán ai.

“ Vậy kế hoạch chi tiết ra sao?” Vương Triều Tiến hơi băn khoăn.

“ Đánh thẳng thôi không cần vòng vèo gì, bày binh đánh trực diện, Lý Tín kẻ này ta đã nắm cách hành binh của hắn . Không cần mưu kế gì… đánh thẳng” Ngô Khảo Tích cười

Vương Triều Tiến mộng.

“ Mà chiến giáp ta dặn ngài đi mua của Đại Việt ngài đã mua không có?” Tích bất chợt hỏi.

“ Đã mua đang trên đường tới, đủ 1 vạn bộ . Có thư ngươi người ở Liêm Châu không làm khó… Cảm ơn”

“ Dày tất mũ áo bông phải đủ, không có thứ này đánh thắng cũng chẳng giết được bao nhiêu.” Tích sát khí quá nặng trong những ngày qua đến Vương Triều Tiến cũng phải rùng mình.

Tuyến rơi rồi, Tích thở một hơi làm khói sương cứ vậy xuất hiện rồi tan biến trong không gian.

Vương Triều Tiến rất tin tưởng Tích, thằng này chưa từng nói ngoa, những gì hắn nói hắn tính toán đều như kẻ chỉ mà thành công.

Nhiều người cứ nghĩ phải kỳ chiêu đánh lén tập kích thì mới ghê. Nói thật đánh lén nay kỳ chiêu chỉ thì thoảng đúng thời điểm đúng địa hình lại đúng tình huống mới làm nổi. 90% trận đánh vẫn là bình bình thường thường quy củ dàn quân mà chiến.


Nhưng đó là Tích ca, Ký ca khác nếu có thể chơi kỳ chiêu hắn sẽ vắt óc chơi kỳ chiêu. Đây mới là thế mạnh của hắn , đầu óc linh hoạt. Luôn có ý nghĩ khác người.

Đỗ Thần mới xuất phát được 1 ngày đi vô cốc thì tin tình báo của người Miêu cũng đến. Do họ ăn cả tam lĩnh nơi này cho nên chẳng có gì dưới núi qua mắt được họ.

“ Có hai nhánh quân tầm 2 vạn bào cốc. Tốc độ đi vội vã …. Đi đầu thai à?” Ngô Khảo Ký trước mặt chúng tướng nói đùa khiến mọi người cười nghiêng ngả.

“ Đi thông báo Đỗ Thần hắn lui lại mười dặm vị trí này đóng quân. Nhớ dặn hắn xây doanh nhìn ngu ngu một chút, cho binh sĩ giả ốm giả bệnh thay phiên ra ngoài lều thê thảm rên la”

“ Người Miêu trại chủ. Lần này quân Tống sẽ lên núi… ta tính mua đầu bọn chúng 1 con gà 3 cân thóc một cái đầu các ngươi nhận vụ làm ăn này?”

Ngô Khảo Ký nhìn vị Miêu trại chủ báo tin trước mặt mà nói.

Tất nhiên có Ưng vệ phiên dịch rồi.

“ Ô… không phải đánh nhau theo lệnh Vua Miêu sao?” Trại chủ Miêu dân ngây ngô thành thật.

“ Hắn là hắn ta là ta, thượng quốc bọn ta muốn các ngươi đánh giặc còn để các ngưoi bụng đói đánh sao, 1 con gà ba cân thóc một đầu quân Tống chê it?”

Ngô Khảo Ký hỏi.

“ Nhiều nhiều lắm, cám ơn thượng quốc người. Vậy ta về nói với bọn nhỏ để chúng chuẩn bị nhé” vị Trại chủ người Miêu choáng váng lắp bắp.

“ Nhớ không cần tấn công cứ để chúng đến thẳng đây, liên tục cử người thông báo vị trí quân Tống, đến lúc nào chúng chạy lên núi thì các ngươi nã pháo rồi ùa ra giết” Ngô Khảo Ký dặn dò thiệt kỹ kỹ mấy lần hai vị trại chủ hai bên lĩnh. Một Lệ Phố Lĩnh – một Giang Cải Lĩnh.


Hai thằng này không hiểu chỉ nhớ và máy móc làm theo vâng dạ rồi đi về, trong đầu bọn họ chỉ có gà và thóc, đang làm một phép nhân mà cả đời chưa từng nghĩ đến. Nếu nhỡ may giết được hơn 1000 người thì nhận được bao gà bao thóc, phép nhân lớn quá tình không nổi.

Hay là cứ cầm từng cái đầu mà đổi như vậy không nhầm. Quyết định vậy đi.

Chúng tướng lúc này chờ người Miêu đi rồi mời ầm ầm bàn tán không biết Thống Chế muốn làm gì? Và cũng không biết vì sao Thống Chế cứ khăng khăng quân Tống lên núi.

Ngô Khảo Ký cười.

“ Các ngươi vì sao biết khi đến nơi này ta lại cố lần lữa không đi sao? Giày thiếu dĩ nhiên là một chuyện. Có chuyện quan trọng hơn nhiều hà hà….” Ngô Khảo Ký cười lớn.

“Thằng Lưu Kỷ rất tặc… cũng thông minh lắm cho nên nó chưa xuất hiện thì ta không vào cốc được, vốn dĩ kế hoạch của ta là…. Nhưng nay quân Tống vào cốc, Lưu Kỷ lại đánh với người Miêu chảy máu đầu ở bên kia. Cho nên kế này làm sớm một chút.”

Hít hà

Đám người bên dưới sợ hãi… thì ra Lưu Kỷ không đơn giản, nếu là bọn họ có lẽ mắc lỡm thằng này. Cũng may Thống Chế chuẩn bị cả rồi.




















"Tự do! sao có thể dựa vào kẽ địch ban phát! tự do chính bản thân mình giành lấy"

" Tự Do nào mà không cần phải trả giá - Thái Bình nào không nhuốm mùi máu tanh ?"

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.