“ Giờ đây hai thằng bay tính xử lý vấn đề ra sao?”
Ngô Khảo Ký lườm lườm nhìn vương tử của hai tiểu quốc. Đúng vậy , nếu lúc này so sánh thì Lavo với cả Medang chỉ được tính là tiểu quốc mà thôi.
Nhưng tiểu quốc cũng có tự trọng của bọn họ, Ngô Khảo Ký cố tình hành hạ, thậm chí hạ nhục bọn này để thử lòng thôi. Việc gả em gái đi xa không có đơn giản, nếu vớ phải hai thằng em rể tồi thì em gái của hắn sẽ rất khổ mà không biết kêu ai.
“ Cưới…”
“ Kết hôn…”
Cả hai thằng mồm năm miệng mười nhao nhao trả lời…
Phải thực sự công nhận hai thằng này rất giỏi.
Để tán tỉnh em gái họ Ngô thì không ngại học tiếng Việt, thậm chí cố gắng học đúng khẩu âm của miền bắc.
Ba tháng dĩ nhiên học chưa được nhiều nhưng hai đứa chắc hẳn phải cố gắng nỗ lực lắm cho nên mới có thể lơ lớ nói được tiếng Việt như vậy.
Không thể phủ nhận hai đứa này xuất phát điểm tiếp cận con gái họ Ngô vì lợi ích.
Đầu tiên tranh dành Ngô Mỹ Lệ vì cô nàng là em gái của Ngô Khảo Ký, tranh dành dẫn tới xung đột ẩu đả loạn cả Bố Chính lên, Ngô Khảo Ký bực mình phải về mà tuyên bố thẳng, có dùng cách thông hôn cũng không có lợi ích gì từ Ký cả, sẽ không có bất kể ưu đãi nào ngoại trừ một đợt hồi môn thông thường đúng với địa vị của các nàng mà thôi.
Ngô Khảo Ký đã gọi cả hai và thông báo rất kiên quyết về điều này.
Đây chính là lý do mà Daksamavamca chuyển hướng qua Mỹ Hoa tán tỉnh, có lẽ thằng này thực sự thích cô bé dòng phụ của Ngô gia.
Xuất phát điểm là gì thì mọi người đều hiểu, thời buổi này con gái kể cả con trai thế gia nếu muốn có hôn nhân tự do không màng lợi ích là không thể. Kể cả thời hiện đại cũng hiếm yêu đương cưới xin mà không liên quan đến lợi ích.
Cho nên Ngô Khảo Ký không quan tâm vấn đề ban đầu đám khốn kiếp Charnan và Daksamavamca đến với mục đích gì, hắn chỉ quan tâm lúc này liệu có thể tin tưởng giao 2 cô em gái cho đám này hay không mà thôi.
“ Ý tứ hai cô ra sao?”
Ngô Khảo Ký liếc qua hai đứa em gái đang xoa mông thút thít khóc.
“ Hu Hu… anh làm ầm lên, cả thiên hạ biết cả, em không cưới hắn thì cưới ai” Ngô Mỹ Lệ vẫn điêu ngoa hơn và cũng gan hơn, mặt mèo mướp lem nhem ngước lên, tay thì chỉ về Charnan khóc ăn vạ.
“ Cô không phải vì chuyện này mà uỷ khuất bàn thân, có anh ở đây đừng nói là vương tử tiểu quốc be bé như hắn. Đại vương các quốc gia lớn cũng phải quỳ dưới chân ngươi cầu hôn. Cô cảm thấy miễn cưỡng thì thôi đi.. chuyện này không nói thêm. “
Ngô Khảo Ký bá đạo ung dung tuyên bố…
Ngô Mỹ Lệ nghe vậy thì vội sợ hãi xoa tay loạn lên lắp bắp nói đến lộn xộn…
“ Không cần Đại Vương.. cưới tạm tiểu vương tử được rồi… muội đồng ý cưới tạm hắn cũng được…”
Mỹ Lệ nói xong thì đỏ mặt thẹn thùng…
“ Con gái lớn .. giữ không nổi” Ngô Khảo Ký tặc lưỡi chẹp miệng.
Cả Charnan và Daksamavamca há hốc mồm không thể ngậm miệng lại được, thậm chí Charnan còn chỉ chỉ mặt của mình run run.
Cái gì mà “ chỉ là be bé tiểu vương tử tiểu quốc” cái gì mà “cưới tạm” .. “cũng được”… này sỉ nhục người quá thể vậy.
Charnan đang muốn nổi khùng thì Ngô Khảo Ký trừng mắt quay qua nói.
“ Ta khuyên ngươi nếu thông minh thì đừng thái độ, cưới được em gái ta là may mắn tột cùng của ngươi. Hẳn là các ngươi vẫn chưa hiểu quá về Ngô gia rồi…”
Ngô Khảo Ký khí thế uy nghiêm, lời nói tự tin đến độ không khiến kẻ khác có thể nghi ngờ. Charnan cũng đành nín nhịn. Hắn thề trong lòng dù có rất thích Mỹ Lệ nhưng hôm nay thoát khỏi nơi này chắc chắn sẽ về luôn Lavo mà không nhắc chuyện hôn nhân nữa.
Vì vậy để vượt qua cái đêm khó khăn này thì Charnan chỉ ậm ừ rồi cúi đầu không nói thêm.
“ Còn cô thì sao?” Ngô Khảo Ký không thèm để ý đến Charnan bất mãn mà quay qua hỏi Mỹ Hoa.
“ Dạ thưa nhị ca, muội đồng ý ạ”
Mỹ Hoa điềm đạm hơn , nhỏ giọng thưa.
“ Được rồi, nếu đã vậy ta tuyên bố hai ngươi có thể cưới em gái của Ngô Khảo Ký ta. Có điều có mấy điều kiện”
“ Thứ nhất chờ đủ 18 tuổi mới đón dâu, thứ hai em gái ta phải là chính thê, muốn lập thiếp phải để các màng đồng ý. Thứ ba nếu để em gái Ngô Khảo Ký ta phải chịu ỉu khuất thì Ngô gia đảm bảo sẽ đem binh san bằng hai tiểu quốc các ngươi”
“ Không tin đúng không? Ngày mai giờ thìn đến Thuỷ Doanh phía Đông Bố Chính, ta sẽ cho cách ngươi hiểu rằng Ngô Khảo Ký ta không nói đùa… giờ thì cút”
Ngô Khảo Ký đuổi hai thằng em rể như đuổi cẩu…
Cả hai lủi thủi chạy đi, không hiểu bọn hắn trong lòng nghĩ gì…
“ Ca… ngươi quá đáng vậy sao, hạ nhục bọn họ như vậy bọn họ chạy luôn thì làm sao bây giờ?” Mỹ Lệ thấy bạn trai sắc mặt âm trầm mà bỏ đi thì rối hết cả lên chạy lại túm ống tay áo anh trai vùng vằng giận dỗi.
Mỹ Hoa cũng trách Ký lắm nhưng không dám mở miệng oán.
“ Hừ … nếu ngu đến độ bỏ đi thì cũng không cần để ý đến bọn chúng…” Ngô Khảo Ký cười….
Lúc này ở bên ngoài Charnan và Daksamavamca gương mặt âm trầm dẫn theo thân binh về bến tàu.. trong đầu bọn họ đang văng vẳng những câu nói của Ngô Khảo Ký cũng như hiện ra hình ảnh bá đạo của vị anh Vợ đáng ghét này.
“ Charnan…”
“ Daksamavamca…”
Cả hai đồng thời lên tiếng, thật trùng hợp… cả hai lại bối rối không biết nên mở miệng ra sao..
“ Ngươi rời đi?” Charnan cất lời hỏi Daksamavamca trước…
“ Sẽ không… ta cảm thấy vị anh vợ này khá thú vị, dường như hắn cố ý hạ nhục chúng ta để thử lòng..” Daksamavamca lắc đầu.
“ Ta cũng cảm thấy vậy, nhưng hắn không sợ rằng sau này chúng ta đạt được ước nguyện sẽ trả thù chuyện ngày hôm nay lên đầu em gái hắn sao?”
Charnan cắn răng…
“ Ngươi dùng Mỹ Lệ trả đũa được sao?” Daksamavamca cười gượng mà hỏi…
“ Không thể “ Charnan chán nản lắc đầu “ Nhưng Ngô Khảo Ký làm sao biết được ta không dám… cho nên”
“ Đúng… cho nên một thì kẻ này hoang tưởng, hai thì kẻ này thực sự hùng mạnh, có thể uy hiếp được chúng ta” Daksamavamca hiểu Charnan muốn nói gì cho nên tiếp lời..
“ Vậy ngày mai…”
“ Ở lại xem ông anh vợ này mạnh đến đâu mà ngông cuồng…”
Hai đứa thật ăn ý, đến nói cũng có thể tiếp lời nhau…
Đúng là đôi bạn cùng tiến , anh em cột chèo trong tương lai…
Có điều anh em cột chèo đúng là chung rất nhiều cảnh ngộ, muốn chứng kiến sức mạnh của quân Bố Chính?
Vậy thì được như nguyện, dưới làm khói thuốc súng mịt mờ, dưới tiếng nổ ầm ầm như sấm rền, hai anh em cột chèo ôm nha sợ hãi chui rúc bên mạn thuyền mà run rẩy.
Ngô Khảo Ký rất đểu, để tăng sự sợ hãi, hắn sắp xếp cho hai thằng này đứng ở mạn thuyền cạnh chỗ hoả pháo phát hoả.
Một người chưa từng biết hoả pháo là gì, đưng cạnh cả dãy pháo đồng loạt nổ như vậy nếu yếu tim thì có khi bị kích động mà đột quỵ chứ không phải tầm thường…
Đây chính là những hoả pháo được đặt trên lâu thuyền chiến hạm của Ngô Khảo Ký và cũng là những khẩu đại pháo đầu tiên mà Ngô Khảo Ký thực sự ưng ý.
Trước đó không có công nghệ Bessemer thì việc đúc pháo thép là bất lực. Còn đồng khai thác được chỉ đủ để đúc một chút ít pháo cho bịn sĩ luyện tập. Sản lượng đồng luôn thấp phải ưu tiên đúc tiền để trang trải cho việc mua lương thực, gia súc, gia cầm để tiến hành chăn nuôi tập trung trong các Hợp Tác Xã.
Nhưng công nghê Bessemer đã thành hình, việc đúc pháo thép đã trở nên thuận lợi hơn.
Vậy nhưng kỹ thuật làm khuôn, rót thép của Bố Chính vẫn rất tệ, thường thì rót hỏng rất nhiều. Mỗi lần rót hỏng thì phí rất nhiều thép vì khi này Ký chưa xây được lò phản xạ, khả nang đúc lại thép là bằng không.
Sản phẩm đúc hỏng chỉ có thể nung nóng đỏ rồi chia cắt thành từng phần nhỏ chế tạo đạo kiếm hay vật dụng nông nghiệp.
Quá trình chia rách những phôi pháo thép hỏng còn tốn công gấp cả chục lần việc nung một mẻ gang mới rồi thổi hơi trong lò phản ứng Bessemer.
Tất nhiên dần dần kĩ thuật đúc pháo thép cũng tốt lên , tỉ lệ hỏng giảm xuống.
Đặc biệt lúc này Ngô Khảo Ký đã cho sử dụng công nghệ ép trọng lực đối với nòng pháo, điều này khiến cho nòng pháo được chế tạp có chất lượng cao hơn nhiều, các lỗi như rỗ bọt khi rót thép được khắc phục khá tốt. Tỉ lệ đúc thành công pháo tăng cao nhiều hơn.
Nòng pháo thật sự không thể dùng búa rèn gì đó, nghe buồn cười… công nghệ hiện tại của Ký thì đừng mơ có thể khoan nòng.
Nhưng công nghệ ép nòng pháo sẽ giúp tăng lên cực cao chất lượng của chúng.
Máy ép nòng pháo của Ký cũn vẫn rất đơn giản. Phôi nòng được cố định lõi bằng một thanh thép hình trụ có đường kính 10cm chuẩn, nòng pháo nung đỏ được đưa vào đe và búa ép có lòng lõm tròn ½ chu vi ngoài của nòng pháo.
Kể từ đó phía trên sẽ dùng đòn bẩy ép cơ họ đơn thuần để gia công nòng pháo.
Chính bởi vì lực ép chưa đủ mạnh chỉ trên dưới 5-7 tấn cho nên chất lượng nòng tốt hơn nhưng vẫn chưa đạt đến kỹ thật có thể chế tạo pháo lớn nòng dài.
Lúc này những khẩu pháo 12 pound của Ngô Khảo Ký sản xuất chiều dài nòng chỉ tầm 1,3m tầm bắn chưa đầy 500m. Nhưng như vậy đã đủ độc bá thiên hạ khi này.
Vì pháo nhỏ cho nên chế tạo xe kéo cùng giá đỡ cũng dễ. Ngô Khảo Ký dựa chính theo thiết kế xe kép pháo bằng gỗ có gia cố bọc thép của loai pháo Napoleon 12 pound để sử dụng.
Chính vì vậy những khẩu pháo dạng này có thể vừa đặt trên chiến hạm để bắn phá địch thủ lại vừa có thể tham gia lục chiến. Cả một tổ hợp đầy đủ pháo và giá pháo chưa đến 500kg và rất cơ động.
Khoan hãy nói nhiều thêm về pháo và thuốc nổ. Lúc này Ký đi đêm bên thai thằng em vợ tương lai đang run rẩy lẩy bẩy mà vỗ vai cười cười…
Túm cổ khéo chúng đứng lên để được chứng kiến chiếc thuyền hàng cũ được dùng làm mục tiêu…
“ Nhìn kỹ… bây giờ ta hỏi… còn có ý định trêu đùa con gái Ngô gia rồi bỏ chạy không chịu trách nhiệm?”
“ Anh Vợ nói đùa… ai ai… đốn mạt vậy…. em rể mà biết… thề chém chết…” Charnan lắp bắp…
“ Anh vợ xin tin tưởng. Daksamavamca chưa từng có ý đồ trêu ghẹo Mỹ Hoa… thật tâm thật ý muốn cưới… nàng”
Daksamavamca có vẻ cứng hơn một ít , ăn nói gọn gàng hơn..
Truyện kéo theo cả gia tộc tu luyện. Từ nhỏ đạt được gia tộc bồi dưỡng, có cạnh tranh nhưng không đến mức tử địch, về sau giúp ngược lại hậu bối trong gia tộc. Nhân vật chính làm việc dứt khoát, không lưu hậu họa. Đế Thanh xuất phẩm