Là Cả Thanh Xuân Của Mộ Tổng

Chương 33



Mỗi sáng, Dịch Dương thức dậy trước cả ánh sáng mặt trời, cơ thể đã quen với nhịp sống khắc nghiệt mà anh tự đặt ra cho mình. Không còn là những giờ ngồi vẫn vơ, suy nghĩ về Bảo Châu, giờ đây anh dành mọi khoảnh khắc trong ngày để chinh phục bản thân và vượt qua những giới hạn mà trước đây anh không dám tưởng tượng.

Anh nhận ra rằng, nếu chỉ tiếp tục theo dõi cô từ xa, thì sẽ mãi mãi không thể thay đổi gì. Anh cần phải làm gì đó để chính mình có thể đứng vững, để khi gặp lại cô, anh không còn là một người yếu đuối, chìm trong những hoài niệm và tiếc nuối. Anh muốn trở thành người có thể khiến cô tự hào, một người mà cô không chỉ nhìn thấy bằng ánh mắt thương hại, mà là một người có thể đồng hành cùng cô bước tiếp trong tương lai.

Dịch Dương bắt đầu tham gia các khóa huấn luyện về kỹ năng lãnh đạo, nơi anh học cách đối mặt với những thử thách, làm chủ cảm xúc và vượt qua nỗi sợ hãi. Mỗi bài học, mỗi tình huống khó khăn đều giúp anh trưởng thành.

Anh học cách giao tiếp tự tin, làm việc nhóm hiệu quả, và phát triển những kỹ năng cần thiết để trở thành một nhà lãnh đạo thực thụ. Nhưng anh biết, tất cả những thứ đó vẫn chưa đủ.

Vì thế, anh quyết định tham gia vào các khóa huấn luyện thể thao. Những buổi sáng đẫm mồ hôi trong phòng tập gym, những bài chạy dài, những buổi học võ thể hiện rõ quyết tâm của Dịch Dương. Anh không chỉ muốn có một thân hình khỏe mạnh, mà còn muốn rèn luyện sự kiên nhẫn và bền bỉ. Mỗi giọt mồ hôi là một sự nỗ lực, mỗi bước chạy là một lần anh khẳng định mình đang tiến gần hơn đến mục tiêu. Anh không dừng lại dù mệt mỏi, dù cơ thể kêu gọi sự nghỉ ngơi. Anh biết, đế có thế đối mặt với Bảo Châu, anh cần phải mạnh mẽ hơn, cần phải là người mà cô sẽ nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ, chứ không phải là người yếu đuối cần được bảo vệ.

Dịch Dương còn dành thời gian cho việc nghiên cứu, không chỉ trong các môn học mà anh yêu thích mà còn mở rộng sang những lĩnh vực mới, những kiến thức ngoài phạm vi giảng đường. Anh đọc nhiều sách về quản lý, tư duy chiến lược, và những bài viết về cuộc sống. Anh biết rằng thành công không chỉ đến từ kiến thức chuyên môn mà còn từ sự sáng suốt trong cách nhìn nhận mọi vấn đề. Mỗi cuốn sách, mỗi bài viết là một viên gạch xây dựng nền tảng cho tương lai mà anh đang mơ ước.



Tất cả những điều đó dường như là một vòng xoáy không bao giờ ngừng, và Dịch Dương đắm chìm trong đó. Anh không cho phép mình ngừng lại. Mỗi ngày, anh cố gắng vươn lên, không chỉ vì bản thân, mà còn vì một điều duy nhất: Bảo Châu. Anh biết rằng, chỉ khi anh thật sự mạnh mẽ, mới có thể xứng đáng với cô. Anh không muốn cô nhìn thấy anh như một người đã bỏ cuộc, không muốn cô phải thương hại khi nhìn thấy anh. Anh muốn khi gặp lại cô, tất cả những điều cô thấy là một Dịch Dương trưởng thành, tự tin và mạnh mẽ.

Có những buổi tối, khi mệt mỏi về đến căn phòng nhỏ, Dịch Dương chỉ muốn buông bỏ. Nhưng anh không cho phép mình làm vậy. Anh lướt qua những tấm ảnh cũ, những kỷ niệm xưa cũ về Bảo Châu, và anh lại nhớ đến những lời cô đã nói trong những ngày cuối cùng bên nhau: "Anh phải mạnh mẽ, đừng để cuộc sống làm anh yếu đuối." Câu nói ấy như một ngọn lửa trong anh, tiếp thêm sức mạnh cho những ngày tiếp theo.

Mỗi lần thấy mình gục ngã, anh lại tự nhắc nhở mình rằng mình đang sống cho một lý do lớn hơn tất cả: Bảo Châu. Anh không muốn cô nhìn thấy anh chỉ là một phần của quá khứ, mà là một người có thể cùng cô bước tiếp trong tương lai. Những mục tiêu mà anh đặt ra cho mình không chỉ là để trở nên tốt hơn trong mắt người khác, mà là để chứng minh với chính mình rằng anh có thể thay đổi, rằng anh có thể làm được những điều mà trước đây anh chưa bao giờ dám nghĩ đến.

Vào những buổi tối không ngủ, anh lại nằm trằn trọc, tưởng tượng về ngày gặp lại Bảo Châu. Anh tưởng tượng mình sẽ nói gì với cô, sẽ làm gì khi đối diện với cô sau bao năm xa cách. Liệu cô có nhận ra sự thay đổi trong anh không? Liệu cô có thấy sự trưởng thành trong ánh mắt anh không? Anh hy vọng, và anh tin rằng một ngày nào đó, khi đủ mạnh mẽ, anh sẽ gặp lại cô không phải với sự nuối tiếc, mà là với sự tự tin, trưởng thành và niềm hy vọng về một tương lai mới.

Dịch Dương biết, hành trình phía trước sẽ không dễ dàng. Nhưng anh đã sẵn sàng. Không có gì có thể ngừng bước anh, không có gì có thể cản trở anh khi anh đã quyết tâm. Anh sẽ không dừng lại, vì Bảo Châu, vì chính bản thân mình, và vì một tương lai mà anh tin rằng sẽ xứng đáng với mọi nỗ lực.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.