Kha Di Minh đáp lời, kéo thanhc tiến trình của video ra đằng sau.
Cảnh tượng chuyển đổi, Hà Niệm Chân đã thay bộ quần áo khác. Kha Chí Tân đột ngột hỏi con trai: “Di Minh, có xóa được những video này không?”
Kha Di Minh nghiêm túc suy nghĩ rồi lắc đầu: “Chỉ có hai cách để xóa video, liên hệ với chủ nhân của những video này, hoặc là liên hệ với nhân viên quản lý của trang web Black Mandala.”
Hà Niệm Chân được một vị quý tộc nào đó của Bắc Anh mua đi, có lẽ trong lòng cô ta cũng cảm kích người kia nên không tiết lộ thân phận của đối phương. Mười mấy năm đã trôi qua, muốn tìm được đối phương chẳng khác gì mò kim đáy biển.
Còn cách liên hệ với quản lý của trang web Black Mandala thì khả thi hơn, đơn giản là dùng tiền để mua những video kia thôi.
Có điều, một khi liên hệ với bọn họ, khả năng thoát ra được là cực kỳ nhỏ bé. Cả hai cách này đều không thực tế.
Kha Chí Tân cau mày không lên tiếng nữa, cùng con trai xem các bình luận bên dưới.
Đúng là ở mỗi bài đăng của các thành viên trong nước, ở góc dưới bên phải đều được đánh dấu bằng huy hiệu hoa mẫu đơn. Chỗ cô ta đang ở không còn là căna phòng tối tăm với chiếc lồng khổng lồ bằng vàng nữa, mà là một phòng khách rộng rãi được bài trí cực kỳ sang trọng và có phong cách.
Hà Niệm Chân mặc bộ quần áo để lộ hình xăm trên vai, đó là một hình hoa hồng rất đẹp, nhưng đáng tiếc là nó bị quấn quanh bởi những sợi xích vàng, và những giọt nước trên bông hồng giống như những giọt nước mắt của nó.
Cô ta thực hiện nghi thức quý tộc của Bắc Anh với ống kính, sau đó cất tiếng nói, trong giọng nói mang theo sự cung kính: “Thưa ngài, cảm ơn ngài đã quan tâm chăm sóc tôi suốt một năm qua.” Lướt qua các bình luận, trái tim yếu ớt của Kha Di Minh bị kích thích không nhỏ, cậu ta trực tiếp rời khỏi diễn đàn.
Sắc mặt của Kha Chí Tân cũng rất khó coi, hai cha con rơi vào im lặng, trên người tràn ngập hơi thở đè nén.
Tần Nguyễn nhìn biểu cảm khác nhau trên khuôn mặt của hai cha con bọn họ, và biết tại sao Hà Niệm Chân lại cảm thấy phiền não vì video trên diễn đàn, cô bèn chủ động nói: “Nếu như các vị cảm thấy yên tâm, thì cứ để tôi xử lý việc xóa bỏ video.” Người đàn ông lại nói: “Em đã cho tôi nhìn thấy mặt cứng cỏi của một người phụ nữ yếu đuối, chúc em sau này đạt được tất cả những gì mình mong muốn.”
Trên mặt Hà Niệm Chân lộ ra vẻ thoải mái, cô ta chân thành nói: “Cảm ơn lời chúc phúc của ngài.”
Ống kính máy quay di chuyển khỏi Hà Niệm Chân và hướng về phía những cây cột La Mã trong phòng khách. Cô vừa dứt lời, trong không khí truyền đến âm thanh rất nhỏ.
Cảm giác được nguy hiểm tới gần, Tần Nguyễn xách Cố Minh Yến nhanh chóng nghiêng người.
Trên người Tần Nguyễn có lực Minh Thần bao quanh, đồng tử đột nhiên co rụt lại, cô tận mắt nhìn thấy có thứ gì đó từ phía bên trái đang bay về phía mình. Dưới tình huống Tần Nguyễn không có chút phòng bị nào, cô đang nói chuyện cùng hai cha con nhà họ Kha, thì bị những người phục kích bên ngoài thực hiện một cuộc tấn công ám sát mình.
Nếu không phải cô có cảm giác nhạy bén, phát giác có chỗ không đúng, thì có lẽ cô đã không tránh được một kích này.
Đạn từ ngoài cửa sổ bắn tới, Tần Nguyễn nhìn về phía cửa sổ không biết bị mở ra từ lúc nào. Đôi mắt đen láy khóa chặt người đàn ông mặc đồng phục nằm sấp trên ban công phía đối diện. “Đệch!”
Cố Minh Yến đứng ở một bên thấy cảnh này thì buông lời chửi thề.
Vừa dứt lời, sắc mặt anh ta lập tức ngây ra. Phần lớn bình luận trong bài đăng đều từ hơn mười năm trước, bình luận gần nhất cũng từ sáu, bảy năm trước.
Trong đó có một bình luận có lượt thích rất cao, hơn mấy chục nghìn.
[Vẻ bề ngoài cùng tâm hồn đạt đến độ hoàn hảo, không bị ô nhiễm bởi những ham muốn trần tục, điều đó thật tuyệt. ] Bình luận này đăng vào cùng ngày video được tải lên.
Bên dưới, còn có một bình luận khác tên là “Người khám phá bí mật Uil” – [Một báu vật trời sinh như vậy mà lại không chạm vào, đúng là quá lãng phí, quá đáng tiếc!]
Cũng có một số bình luận dùng ngôn từ thô lỗ không chịu nổi, nhưng hầu hết đều là những lời khen ngợi dành cho Hà Niệm Chân. Ngoại trừ sự yêu thích đối với loại hành vi đặc thù nào đấy, thì giữa bọn họ có rất ít tiếp xúc thân thể.
Kha Chí Tân đứng tại chỗ một lúc lâu vẫn chưa định thần lại được, hai mắt đờ đẫn nhìn chằm chằm vào màn hình máy vi tính, không ai biết trong lòng ông ta đang nghĩ gì.
Kha Di Minh nhấp chuột, thoát khỏi video và đọc các bình luận bên dưới bài đăng. Đó là một viên đạn sáng loáng, bay về phía cô với tốc độ chậm chạp, nhắm vào vị trí vai trái của cô.
Khuôn mặt Tần Nguyễn đanh lại, ánh mắt cô lạnh đến thấu xương, cô đưa tay lên không trung nắm lấy một vật.
Viên đạn nóng hổi dễ dàng bị những đầu ngón tay mượt mà quấn quanh lực Minh Thần kẹp lấy. “Rời khỏi nơi này, em không cần gọi tôi là ngài nữa.”
Giọng nói nhẹ nhàng trầm ấm của người đàn ông vang lên.
Hà Niệm Chân chạm vào hình xăm trên vai trái, cô ta cong môi cười, nụ cười rạng rỡ nở trên khuôn mặt xinh đẹp. Cố Minh Yến chậm rãi nâng cánh tay lên, lúc này mới ý thức được rằng mình không còn bị sức mạnh vô hình khống chế nữa, cơ thể có thể hoạt động, cũng có thể nói chuyện.
Anh ta đột nhiên ngẩng đầu lên, lập tức mắng Săn chim cắt đang đánh nhau với Tần Nguyễn: “Săn chim cắt dừng tay! Cô ấy là người của nhà họ Hoắc, nếu thật sự làm cô ấy bị thương, anh và tôi đều chịu không nổi đâu!”
Đúng là bọn họ đang làm việc theo mệnh lệnh được giao. Nhưng Tần Nguyễn có lai lịch quá lớn, trong lúc giải quyết việc công, bọn họ đồng thời cũng phải nhìn vào Hoắc Tam gia đứng sau lưng Tần Nguyễn.
Bởi vì tiếng rống của Cố Minh Yến mà động tác trên tay Săn chim cắt chậm lại nửa nhịp, rất nhanh đã bị bàn tay của Tần Nguyễn khống chế.
Cô dùng thủ pháp đặc biệt, vặn cánh tay của Săn chim cắt ra sau lưng và đá vào kheo chân của hắn ta. Đánh lén thất bại, Săn chim cắt tựa như nhận được tín hiệu hành động, hắn ta không để ý đến Cố Minh Yến vẫn còn đang ở trong tay Tần Nguyễn mà dẫn người của mình xông lên.
Tần Nguyễn ném mạnh Cố Minh Yến ra, bắt đầu chiến đấu với Săn chim cắt và đội của hắn ta.
Tốc độ của cô rất nhanh, lấy một đấu mấy chục người không hề dễ dàng, vì vậy cô bắt buộc phải sử dụng lực Minh Thần. “Rầm!”
Đầu gối Săn chim cắt chạm đất, không có lực phản kháng nữa.
Thấy vậy, cấp dưới của hắn ta đều chĩa họng súng vào Tần Nguyễn.
Hai bên rơi vào bầu không khí đối đầu căng thẳng, giằng co, sinh tử cận kề.