Bàn tay run rẩy của cậu ta mở ra diễnk đàn trong nước trên mạng lưới Black Mandala, bật video rất có thể là của Hà Niệm Chân lên. Trong video hiện ra một khung cảnh yên ắng, cảnh vật trang trí là theo phong cách Châu Âu hơn mười năm trước, bầu không khí phủ kín một màu u ám.
Cảnh tượng như vậy đập vào trong mắt Tần Nguyễn, Kha Di Minh, Kha Chí Tân, Cố Minh Yến và Săn chim cắt, năm người yên lặng xem video. Một đôi tay đặt trên đỉnh đầu Hà Niệm Chân, người đàn ông trầm giọng ra lệnh: “Bắt đầu đi.”
Mấy người đàn ông mặc đồng phục đen vẫn luôn giữ im lặng kể từ khi tiến vào căn phòng cùng bắt đầu hành động. Roi quật vào chiếc lồng vàng, Hà Niệm Chân đang quỳ trước chiếc bàn thấp không hề tỏ ra sợ hãi.
Cô ta chủ động đứng lên, đi tới gần người đang quay phim ở ngoài lồng. Cô ta vô cùng cảm kích người đàn ông giấu mặt: “Cảm ơn sự bao dung của ngài.”
Ống kính hơi rung, giọng nói của người đàn ông trầm xuống: “Tôi sẽ để lại một chút dấu vết ở trên người em, đây là cái giá phải trả để tôi nhân từ nương tay với em.” Người đàn ông cầm máy quay ngồi trên ghế sô pha trước bàn đá, và chĩa ống kính vào mặt Hà Niệm Chân.
“Bé cưng, em phải biết từ trước đến nay chưa từng có chuyện tôi thả người đã ở trong tay mình đi, em là người đầu tiên, cũng là cuối cùng.” Bài viết có tiêu đề này được đăng hơn mười bài, Kha Di Minh mở bài được đăng sớm nhất.
Cậu ta nhấp chuột, video hiện lên. Hà Niệm Chân từng là ảnh hậu đình đám một thời, đồng thời cũng là người tình trong mộng của cánh đàn ông.
Khi còn trẻ, bọn họ cũng đã từng có những mơ mộng tưởng tượng khó tả về Hà Niệm Chân. Nghe thấy tiếng động sau lưng, người phụ nữ chậm rãi quay đầu lại, để lộ ra khuôn mặt.
“Dì Hà!” Đột nhiên, một bàn tay với làn da trắng đến kỳ lạ xuất hiện trong ống kính, bàn tay ấy nắm một góc của tấm vải đen.
Người đang quay video cũng không để cho người xem phải chờ lâu. Bàn tay kia dùng sức kéo mạnh, chiếc lồng lớn màu vàng được bao phủ bởi tấm vải đen lập tức xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Một người phụ nữ tóc dài đang ngồi gục đầu vào chiếc bàn ở trong góc của chiếc lồng vàng, bộ quần áo cô ta mặc trên người rất thiếu vải, gần như trần truồng, trên làn da trắng muốt chằng chịt vết thương. Trước ống kính, cô ta cười nói: “Tất nhiên rồi, đó là niềm vinh dự của tôi thưa ngài.”
Giọng nói vừa dứt, trong video vang lên tiếng đẩy cửa. Hà Niệm Chân đứng trong lồng, nghe vậy thì thò đầu ra, đôi môi đỏ mọng in trên mu bàn tay của người đàn ông: “Ngài đã hứa với tôi rồi.” Giọng điệu có sự thân cận khó nói nên lời.
“Đúng vậy, tôi từ trước đến nay vẫn luôn là người biết giữ chữ tín.” Một cái tay đặt lên vai Hà Niệm Chân, cái tay đó xoa xoa vết thương trên vai cô ta, giọng nói dịu dàng của người đàn ông giống như lời thủ thỉ của tình nhân vang lên: “Bé cưng, tôi đã thỏa mãn yêu cầu của em rồi, có phải em cũng nên bỏ ra cái giá tương xứng không?”
Sắc mặt của Hà Niệm Chân thoáng chút kỳ lạ, trong mắt cô ta có sự bài xích, có lẽ vì đang bị người đàn ông nhìn chăm chú nên cô ta nhanh chóng trở lại bình thường. Nhưng những gì xảy ra tiếp theo đó lại làm người ta nghẹn họng.
Đoạn video chỉ có 10 phút ngắn ngủi, nhưng để mọi người hiểu được nguồn gốc cơ thể đầy sẹo của Hà Niệm Chân. Cậu ta có thể tìm ra manh mối nhanh như vậy là vìc những bài đăng này đều là những bài có độ nổi tiếng rất lớn ở thời điểm hơn mười năm trước.
Video trong bài viết được đăng từ hơn mười năm tarước, nó có tiêu đề là: Nuôi người đẹp phương Đông trong lồng. Người đàn ông thở dài, tự tay mở khóa của chiếc lồng vàng và thả Hà Niệm Chân ra khỏi đó.
Hà Niệm Chân bước ra khỏi lồng, nhặt bộ đồ ngủ bằng lụa bên cạnh và mặc nó vào người để che đi những vết thương trên khắp cơ thể. “Bé cưng, em thật đẹp.”
Người đàn ông thốt ra giọng chuẩn Bắc Anh, giọng nói nghiêm túc, mang theo sự vui vẻ phát ra từ nội tâm. Kha Di Minh thoát khỏi video và run rẩy mở video thứ hai.
Lần này thời gian quay ngắn hơn, trong video Hà Niệm Chân mặc một chiếc váy cổ điển kiểu xưa của Bắc Anh, eo váy rất hẹp và phần gấu váy được kéo rộng. Thế giới rất rộng lớn, và mỗi người sống trên thế giới này đều không hoàn hảo.
Tất cả họ đều có sở thích, phong cách hành vi riêng, họ thông qua nhiều thủ đoạn và con đường khác nhau để thỏa mãn bản thân. “Niệm Chân!”
Nhìn thấy khuôn mặt của người phụ nữ kia, cả Kha Chí Tân lẫn Kha Di Minh đều kinh hãi hô lên. Đoạn video vẫn đang tiếp tục quay, người không lộ mặt nhặt cây roi dính máu treo bên cạnh chiếc lồng vàng.
“Bốp!” Cho đến khi nhấp vào video cuối cùng, nội dung bên trong đã thay đổi.
Hà Niệm Chân ở trong một chiếc lồng vàng khổng lồ, đôi mắt cô ta sáng ngời, cô ta nói với người bên ngoài lồng: “Thưa ngài, hôm nay là ngày cuối cùng chúng ta gặp nhau, tôi sẽ mãi mãi ghi nhớ ân tình giúp đỡ của ngài.” Giọng nói quen thuộc của một người đàn ông không xuất hiện trong camera vang lên: “Tôi thật sự không nỡ thả một người đẹp ngoan ngoãn nghe lời như em về với biển rộng, tôi có linh cảm rằng sau này mình nhất định sẽ hối hận vì việc này.”
Giọng nói có sự tiếc nuối xen lẫn nụ cười thản nhiên. Ống kính quay một vòng cách trang trí độc đáo trong căn phòng, sau đó dùng tốc độ chậm chạp di chuyển về phía khu vực góc nhà tối om.
Ở nơi đó có một vật thể được bao phủ bởi tấm vải đen, vật được che cao hơn ba mét, bề ngang chiếm hết một bức tường, liên tưởng đến tiêu đề, không khó để đoán ra đây là cái gì. Mấy người đàn ông mặc đồng phục đen và đeo mặt nạ cầm một số thiết bị bước vào.
Bọn họ bày đồ vật ra chiếc bàn đá cẩm thạch màu ghi xám. Người đàn ông cố tình đè thấp giọng điệu tiếc nuối của mình xuống.
Hà Niệm Chân mỉm cười, nụ cười kia như thể đã xuất hiện trên khuôn mặt cô ta từ rất lâu rồi. Người quay video cười, tiếng cười vui vẻ của đàn ông.
Đối phương cầm roi đưa tới gần Hà Niệm Chân, dùng cán roi chạm vào cằm cô ta, nâng gương mặt xinh đẹp điềm đạm đáng yêu kia lên. Cho dù bọn họ nghĩ tới chuyện không tốt, nhưng tận mắt nhìn thấy cảnh này, trong lòng vẫn có chấn động cực lớn.
Săn chim cắt cùng Cố Minh Yến nhìn thấy đều giật mình. Hà Niệm Chân không nói gì, cô ta đi đến phía đối diện người đàn ông, quỳ gối xuống mặt thảm sang trọng, nửa người trên nằm trên bàn đá.
Cô ta dùng hành động để thể hiện thái độ đồng ý của mình. Có người sắp xếp dụng cụ trên bàn, có người chuẩn bị khăn sạch, còn có người đang cầm trên tay một cây kim bạc sáng loáng.
Một người đàn ông trong số họ đi tới phía sau Hà Niệm Chân, chậm rãi kéo bộ áo ngủ đắt tiền của cô ta ra, dùng dụng cụ xăm lạc hậu bắt đầu xăm lên vai trái của cô ta.
Kha Chí Tân nhìn chằm chằm vào đoạn video, hình xăm trên vai Hà Niệm Chân dần hiện ra hình dáng cơ bản, mà trong lòng ông ta cảm thấy rất phức tạp.